

Đọc hiểu Café de Paris ngõ Cấm Chỉ (Bảo Ninh) | Luyện đề đọc hiểu Văn 12 >
Buổi chiều đó, mùa thu 1969, ngay trước ngày nhập ngũ, tôi lần đầu tiên vào quán cà phê ấy.
Đọc văn bản và trả lời các câu hỏi:
Buổi chiều đó, mùa thu 1969, ngay trước ngày nhập ngũ, tôi lần đầu tiên vào quán cà phê ấy. Tôi đi cùng cha. Cấm Chỉ hồi ấy ngõ nhỏ, đìu hiu, nhà cửa xập xệ; chỉ mỗi cái “Café de Paris” là hai tầng, nhưng cũng tiều tụy, rêu mốc, tróc lở. Ở cổng bày cái kệ bán dưa cà. Bên trong, tầng trệt, thì là quán chè đậu đen, không hẳn quán chui nhưng cũng chẳng công khai. Cha tôi chào bà cụ bán dưa cà, bà cụ nhìn thấy rõ là khách quen, mới đẩy hé cánh cửa ra mời vào. Lẳng lặng đi ngang tầng trệt, vòng ra sân sau, trèo cầu thang lên áp mái. Quán cà phê chui ẩn trên đó. Một khoang gác ọp ẹp. Dăm bộ bàn ghế thấp tịt. Khách khứa lặng lờ như những cái bóng. Có tiếng trò chuyện nhưng rất khẽ. Tuy nhiên bầu không khí thì nồng ấm và thơm lựng, ngòn ngọt, đầm đậm, một thứ hương vị chẳng lời nào diễn tả được. Đấy là lần đầu tiên tôi được thưởng thức cà phê một cách đúng điệu Hà thành. Không trộn một tí ti nào bột ngô bột cám, cà phê thật sự cà phê, pha phin, đậm đặc, nhỏ từng giọt, đường thật ít. Và thuốc lá. Mọi khi đừng nói bia bọt với cà phê, nước trà cha tôi cũng nghiêm khắc cấm tiệt tôi. Vậy mà bữa ấy cả thuốc lá ông cũng cho phép. Bóc một gói Tam Đảo bao bạc, ông đưa mời tôi, như mời một người bạn. Bởi vì rằng ngày mai tôi đã là anh bộ đội nên với cha tôi kể từ đây tôi là người lớn thực thụ, ông đưa tôi đến nơi “trốn đời” ấy của người Hà Nội, nhấm nháp những giọt đắng ngắt và nghiền ngẫm ngậm ngùi bao nhiêu chuyện đời chưa từng bao giờ ông nói với tôi.
Nhâm nhi tách cà phê thứ nhất rồi thứ nhì, hết điếu thuốc này nối điếu thuốc khác, cha tôi trầm tư, lúc nói lúc ngừng lặng, trở về với thời tuổi trẻ của ông ở Huế, học trường Quốc học, tham gia Cách mạng, nổ súng đánh Tây. Ông kể về ngôi nhà và khu vườn của ông bà nội tôi ở bên hồ Tịnh Tâm gần Đại Nội, mà vào cuối năm 1946 các cụ đã phải rời bỏ, tản cư chạy giặc. Cha tôi nói về nỗi đau lòng của bà tôi, nước mắt của bà hồi năm 1956 hay tin Mĩ - Diệm phá hoại Tổng tuyển cử, đất nước có thể mãi mãi bị chia cắt, bà tôi có thể mãi mãi không về lại được Huế... Những câu chuyện ấy miên man lùi về một thời xa lắc, một nơi xa lắc, mà khi đó tôi cho là chẳng liên quan tới cái sự ngày mai tôi ra trận.
Nhưng trí nhớ thật kì lạ. Ngay khi đấy, thú thực, tôi nghĩ đâu đâu, không thật sự chú tâm nghe ba tôi nói. Vậy mà về sau, dọc Trường Sơn, trong Tây Nguyên, những khi tăng võng rừng khuya tỉnh giấc nhớ Hà Nội, và cả tới tận bây giờ nữa, hễ cứ khi nửa đêm thao thức nhớ đến cha, là tôi lại nghe thấy rõ mồn một gần như từng lời của ông ngày đó, buổi chiều tối ấy, trong cái quán Café de Paris ngõ Cấm Chỉ ấy.
(Trích Café de Paris ngõ Cấm Chỉ, Bảo Ninh, http://vannghequandoi.com.vn/van-xuoi/)
Chú thích:
Bảo Ninh tên thật là Hoàng Ấu Phương, sinh tại huyện Diễn Châu, tỉnh Nghệ An, quê ở xã Bảo Ninh, huyện Quảng Ninh (nay thuộc thành phố Đồng Hới), tỉnh Quảng Bình. Ông là nhà văn trưởng thành từ cuộc kháng chiến chống Mĩ. Ông là một trong những nhà văn có những đóng góp cho văn học viết về đề tài chiến tranh thời kì hậu chiến. Ông nổi tiếng với các tác phẩm tiểu thuyết đặc biệt là tiểu thuyết “Nỗi buồn chiến tranh”. Bên cạnh đó, Bảo Ninh còn có những truyện ngắn, bút kí tiêu biểu như: “Khắc dấu mạn thuyền”, “Bội phản”, “Café de Paris ngõ Cấm Chỉ”...
Đoạn trích thuộc phần cuối tác phẩm kí “Café de Paris ngõ Cấm Chỉ” của ông.
Nhân vật tôi đến quán “Café de Paris” vào thời điểm nào?
Đọc kỹ những câu văn đầu tiên của văn bản để tìm thông tin về thời gian.
Nhân vật tôi đến quán “Café de Paris” vào thời điểm: Buổi chiều mùa thu 1969, ngay trước ngày nhập ngũ của tác giả.
Theo tác giả, tách café đúng điệu Hà thành có những đặc điểm gì?

Câu “Và thuốc lá.” thuộc kiểu câu gì xét theo cấu tạo ngữ pháp?

Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ liệt kê sử dụng trong câu: “Nhâm nhi tách cà phê thứ nhất rồi thứ nhì, hết điếu thuốc này nối điếu thuốc khác, cha tôi trầm tư, lúc nói lúc ngừng lặng, trở về với thời tuổi trẻ của ông ở Huế, học trường Quốc học, tham gia Cách mạng, nổ súng đánh Tây.”

Theo anh/chị, tại sao kí ức về những lời tâm sự của người cha lại hiện về rõ mồn một trong tâm trí tác giả khi vào chiến trường?

Nhận xét về tình cảm, cảm xúc của tác giả đối với “Café de Paris” thể hiện trong đoạn trích.



- Đọc hiểu Quyết định khó khăn nhất (Võ Nguyên Giáp) - Đoạn 2 | Luyện đề đọc hiểu Văn 12
- Đọc hiểu Quyết định khó khăn nhất (Võ Nguyên Giáp) - Đoạn 1 | Luyện đề đọc hiểu Văn 12
- Đọc hiểu Từ nhân dân mà ra (Võ Nguyên Giáp) | Luyện đề đọc hiểu Văn 12
- Đọc hiểu Điện Biên Phủ - điểm hẹn lịch sử (Võ Nguyên Giáp) | Luyện đề đọc hiểu Văn 12
- Đọc hiểu Những ngày thơ ấu (Nguyên Hồng) | Luyện đề đọc hiểu Văn 12
>> Xem thêm
Các bài khác cùng chuyên mục
- Đọc hiểu Số đỏ (Vũ Trọng Phụng) | Luyện đề đọc hiểu Văn 12
- Đọc hiểu Café de Paris ngõ Cấm Chỉ (Bảo Ninh) | Luyện đề đọc hiểu Văn 12
- Đọc hiểu Thời xa vắng (Lê Lựu) | Luyện đề đọc hiểu Văn 12
- Đọc hiểu Lời hứa của thời gian (Nguyễn Quang Thiều) | Luyện đề đọc hiểu Văn 12
- Đọc hiểu Hồ Quý Ly và những bài học lịch sử về cải cách văn hóa, giáo dục (Hoàng Thanh Hải) | Luyện đề đọc hiểu Văn 12
- Đọc hiểu Số đỏ (Vũ Trọng Phụng) | Luyện đề đọc hiểu Văn 12
- Đọc hiểu Café de Paris ngõ Cấm Chỉ (Bảo Ninh) | Luyện đề đọc hiểu Văn 12
- Đọc hiểu Thời xa vắng (Lê Lựu) | Luyện đề đọc hiểu Văn 12
- Đọc hiểu Lời hứa của thời gian (Nguyễn Quang Thiều) | Luyện đề đọc hiểu Văn 12
- Đọc hiểu Hồ Quý Ly và những bài học lịch sử về cải cách văn hóa, giáo dục (Hoàng Thanh Hải) | Luyện đề đọc hiểu Văn 12