Tổng hợp 50 bài văn phân tích một tác phẩm thơ l..

Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) cảm nhận về cảm xúc, tình cảm của nhân vật trữ tình trong khổ thơ thứ hai, bài thơ “Khói bếp chiều ba mươi” (Nguyễn Trọng Hoàn) lớp 9


Khổ thơ thứ hai của “Khói bếp chiều ba mươi” đã mang đến cho người đọc cảm nhận sâu sắc tâm trạng nhung nhớ của nhân vật trữ tình.

Tổng hợp đề thi học kì 2 lớp 9 tất cả các môn - Kết nối tri thức

Toán - Văn - Anh - KHTN - Lịch sử và Địa lí

Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn

Dàn ý

I. Mở đoạn:

- Giới thiệu bài thơ “Khói bếp chiều ba mươi” của Nguyễn Trọng Hoàn – một bài thơ giàu cảm xúc về tình mẫu tử và nỗi nhớ quê hương trong thời khắc cuối năm.

- Dẫn vào khổ thơ thứ hai – nơi thể hiện rõ nét nhất tâm trạng của người con xa quê và hình ảnh người mẹ tảo tần.

II. Thân bài:

1. Khái quát nội dung khổ thơ thứ hai:

- Miêu tả không khí chiều ba mươi Tết với hình ảnh quen thuộc: mẹ gói bánh chưng, chuẩn bị mâm cỗ, khói bếp lan tỏa.

- Nhân vật trữ tình đang ở xa nhưng lòng vẫn hướng về mái nhà thân thương.

2. Phân tích chi tiết cảm xúc, tình cảm của nhân vật trữ tình:

a) Nỗi nhớ thương da diết:

- “Ba mươi này mẹ gói bánh chưng chưa” – câu hỏi tưởng nhẹ nhàng nhưng gói ghém bao lo toan, thương nhớ.

- Gợi lên sự xa cách không chỉ về không gian mà cả trong cảm xúc – người con không thể trực tiếp chia sẻ khoảnh khắc thiêng liêng bên mẹ.

b) Hình ảnh người mẹ:

- Mẹ vẫn chuẩn bị Tết như thường lệ, nhưng có thêm nỗi mong mỏi, thấp thỏm: “mẹ vào ra trông ngóng”.

- Hành động quen thuộc nhưng chứa đầy cảm xúc – biểu hiện rõ tình mẫu tử bền chặt.

c) Biểu tượng “khói bếp”:

- “Khói bếp xanh quấn quyện trước hiên nhà” – hình ảnh cụ thể, gợi nhớ mạnh mẽ đến những chiều Tết xưa.

- “Khói bếp” là sợi dây vô hình kết nối quá khứ – hiện tại, mẹ – con, quê nhà – nơi xa.

d) Nỗi day dứt, tiếc nuối:

- “Lòng canh cánh nhớ quê biết mấy” – nỗi nhớ không hề thoáng qua, mà là cảm xúc thường trực, sâu đậm.

- Tình cảm của người con là sự kết hợp giữa hoài niệm, biết ơn và ân hận vì không thể ở bên mẹ trong thời khắc sum vầy.

III. Kết đoạn:

- Khẳng định lại vẻ đẹp của tình cảm gia đình, tình mẫu tử và nỗi nhớ quê hương được thể hiện chân thực, xúc động qua khổ thơ.

Bài siêu ngắn Mẫu 1

Khổ thơ thứ hai của “Khói bếp chiều ba mươi” đã mang đến cho người đọc cảm nhận sâu sắc tâm trạng nhung nhớ của nhân vật trữ tình. Trong đó, từng câu thơ như “Ba mươi này mẹ gói bánh chưng chưa” hay “Ba mươi này mẹ vào ra trông ngóng, khói bếp xanh quấn quyện trước hiên nhà” đã miêu tả cảnh vật qua đó thể hiện tâm sự, nỗi lo âu của người con xa. Nhân vật dường như vẫn luôn dõi theo từng khoảnh khắc của người mẹ – hình ảnh mẹ gói bánh, trông ngóng đứa con xa – với tất cả lòng thương và sự trân trọng. Qua đó, khổ thơ đã vẽ nên bức tranh ấm áp của mái ấm gia đình, nơi chứa đựng những kỷ niệm tuổi thơ không thể phai mờ. Hình ảnh “khói bếp” như chiếc cầu nối quá khứ với hiện tại, gợi nhắc về những ngày tháng sum vầy bên gia đình, những phút giây chan chứa yêu thương. Nỗi nhớ quê, nỗi nhớ mẹ của người con xa được thể hiện qua từng câu chữ, mang đến cảm giác trĩu nặng, sâu lắng mà vẫn đượm hy vọng. Từng âm tiết, từng hình ảnh dường như thấm đượm cả tâm hồn người con, khiến người đọc cảm nhận được sự thiêng liêng của tình mẫu tử và khát khao được trở về bên mái ấm gia đình.

Bài siêu ngắn Mẫu 2

Trong khổ thơ thứ hai của bài “Khói bếp chiều ba mươi” (Nguyễn Trọng Hoàn), nhân vật trữ tình bộc lộ một nỗi nhớ da diết và tình cảm sâu nặng với mẹ, với quê hương. Nỗi nhớ ấy hiện lên qua hình ảnh khói bếp – một biểu tượng quen thuộc, ấm áp trong mỗi gia đình Việt vào chiều cuối năm. Nhân vật trữ tình dù đang ở xa quê nhưng lòng vẫn hướng về mái nhà thân thương, nơi có mẹ đang lặng lẽ gói bánh chưng, sửa soạn mâm cỗ Tết và ngóng trông con trở về. Tình mẫu tử được thể hiện qua sự đối lập giữa mẹ - người chờ đợi, hy vọng; và người con – mang nỗi canh cánh trong lòng, khắc khoải nhớ thương. Khói bếp không chỉ gợi nhắc những hình ảnh sinh hoạt đời thường mà còn đánh thức những kỷ niệm tuổi thơ, khi còn được nép trong vòng tay mẹ. Khổ thơ giàu cảm xúc, nhẹ nhàng mà thấm sâu, gợi nhắc mỗi người con xa quê về cội nguồn, về những giá trị thiêng liêng của gia đình, đặc biệt trong thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới.

Bài siêu ngắn Mẫu 3

Trong khổ thơ thứ hai bài “Khói bếp chiều ba mươi”, cảm xúc chủ đạo của nhân vật trữ tình là nỗi nhớ thương da diết và niềm xúc động sâu lắng trước hình ảnh người mẹ và mái nhà xưa trong thời khắc thiêng liêng cuối năm. Dù đang ở nơi xa, người con vẫn tưởng tượng rất rõ hình ảnh mẹ đang tất bật gói bánh chưng, chuẩn bị mâm cỗ tất niên, rồi lặng lẽ đi ra đi vào trông ngóng. Từng câu thơ như từng lát cắt thời gian khắc họa nỗi cô đơn, trống vắng của người mẹ và nỗi niềm day dứt, nhớ nhung của người con xa quê. Khói bếp – hình ảnh quen thuộc trong văn hóa dân tộc – trở thành biểu tượng của sự sum họp, hơi ấm gia đình và ký ức tuổi thơ. Nó gợi dậy những kỷ niệm đẹp đẽ nhưng đã lùi xa, khiến lòng người trào dâng cảm giác tiếc nuối, bồi hồi. Qua đó, khổ thơ không chỉ bộc lộ tình cảm yêu thương với mẹ mà còn thể hiện sự gắn bó sâu sắc với quê hương, với những giá trị truyền thống không thể phai mờ.

Bài tham khảo Mẫu 1

Trong khổ thơ thứ hai, Nguyễn Trọng Hoàn đã thể hiện một cách sâu sắc nỗi nhớ quê và tình cảm mẫu tử thiêng liêng qua tâm trạng của nhân vật trữ tình trong thời khắc chiều ba mươi Tết. Hình ảnh người mẹ hiện lên đầy xúc động: “Ba mươi này mẹ gói bánh chưng chưa / Mâm cỗ tất niên hương toả ấm”. Câu thơ như một lời tự hỏi, nhưng chất chứa bao lo lắng, nhớ thương, như thể người con đang hình dung từng hành động của mẹ nơi quê nhà. Cụm từ “vào ra trông ngóng” gợi nên sự chờ đợi mòn mỏi, thấp thỏm – một nỗi niềm quen thuộc của những người mẹ có con xa xứ. Người con tuy không hiện diện bên mẹ, nhưng tâm hồn thì luôn hướng về quê, cảm nhận được cả “khói bếp xanh quấn quyện trước hiên nhà”. Khói bếp – hình ảnh tưởng như bình dị – giờ đây trở thành biểu tượng của tình thân, ký ức, và nỗi đau đáu của kẻ đi xa. Đặc biệt, câu thơ “Ba mươi này mẹ biết đứa con xa / Lòng canh cánh nhớ quê biết mấy” như một lời đối thoại lặng thầm giữa mẹ và con, nơi cảm xúc được kết nối bằng tình yêu thương vô hạn. Qua đó, tác giả không chỉ tái hiện không khí ấm cúng của ngày Tết quê hương, mà còn khơi gợi nỗi hoài niệm và lòng hiếu thảo sâu sắc của người con trước bóng dáng mẹ hiền và mái ấm thân thương.

Bài tham khảo Mẫu 2

Trong khổ thơ thứ hai của bài thơ “Khói bếp chiều ba mươi”, cảm xúc, tình cảm của nhân vật trữ tình thể hiện rõ nét qua những câu thơ đơn giản nhưng giàu hình ảnh. Cái cảm xúc vẫn còn đọng lại trong lòng người con là nỗi nhớ nhung đối với người mẹ, về những khoảnh khắc quây quần bên gia đình trong bữa cơm chiều ba mươi. Câu thơ “Ba mươi này mẹ gói bánh chưng chưa” như một câu hỏi mang nặng tâm tư, không chỉ thể hiện sự quan tâm mà còn là nỗi nhớ quê hương, nhớ mẹ của người con xa nhà. Từ những hành động tưởng chừng như bình dị: gói bánh chưng, dọn cỗ tất niên, người mẹ hiện lên như một hình ảnh ấm áp, tràn đầy yêu thương, gợi nhớ về những giá trị truyền thống trong văn hóa Việt. Nhân vật trữ tình cảm nhận rõ ràng nỗi cô đơn khi không được ở bên cạnh mẹ, vừa lo lắng vừa mong mỏi, thể hiện cả sự tôn kính lẫn khao khát trở về nhà. Nỗi nhớ quê hương và hình ảnh người mẹ đã tạo nên một không gian ấm cúng, tha thiết trong lòng người con, khiến người đọc cũng cảm nhận được niềm thương nhớ sâu nặng ấy, nghiêng về nơi chôn rau cắt rốn và tình cảm gia đình thiêng liêng.

Bài tham khảo Mẫu 3

Khổ thơ thứ hai của bài “Khói bếp chiều ba mươi” thể hiện một cách tinh tế nỗi nhớ thương quê hương, đặc biệt là hình ảnh người mẹ trong tâm tưởng người con xa nhà. Từng câu thơ như một thước phim quay chậm, tái hiện lại không khí Tết quê: mẹ lặng lẽ gói bánh, chuẩn bị mâm cỗ tất niên, ánh mắt hướng ra ngoài hiên chờ mong đứa con trở về. Câu hỏi “Ba mươi này mẹ gói bánh chưng chưa” không đơn thuần là lời hỏi han, mà là một nỗi day dứt, đau đáu trong lòng người con – bởi họ không thể trực tiếp chia sẻ, không thể có mặt bên mẹ trong khoảnh khắc sum vầy ấy. “Khói bếp xanh quấn quyện trước hiên nhà” không chỉ gợi lên hình ảnh cụ thể, mà còn là biểu tượng của sự gắn bó thiêng liêng với gia đình, với cội nguồn. Hơi khói ấy như ôm ấp, chở che tuổi thơ và lưu giữ tất cả những kỷ niệm thân thương. Đặc biệt, nỗi nhớ quê hương của người con được gói trọn trong cụm từ “lòng canh cánh” – một cảm giác bồi hồi, ray rứt thường trực, chẳng thể nguôi ngoai. Qua đó, khổ thơ không chỉ khắc họa chân thực cảm xúc của người con xa quê mà còn gợi nhắc mỗi người về giá trị bền vững của tình thân trong đời sống con người.


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu

>> Xem thêm

Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Văn 9 - Kết nối tri thức - Xem ngay

Tham Gia Group 2K10 Ôn Thi Vào Lớp 10 Miễn Phí