Trăng luôn là nguồn cảm hứng, đề tài cho bao thi sĩ, Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng vậy. Viết một bài văn nêu suy nghĩ của em về hình ảnh trăng trong thơ Bác lớp 9>
Hình ảnh đêm trăng sáng luôn là nguồn cảm hứng của nhiều nhà thơ, nhưng có lẽ cảnh đêm trăng gây ấn tượng với người đọc nhất là những bài thơ đêm trăng của Hồ Chí Minh
Dàn ý
1. Mở bài
- Giới thiệu: Trăng là hình ảnh quen thuộc trong thi ca Việt Nam, biểu tượng cho vẻ đẹp thanh khiết, cho tâm hồn nghệ sĩ.
- Dẫn dắt: Trong thơ Chủ tịch Hồ Chí Minh, trăng không chỉ là cảnh vật mà còn là người bạn tâm tình, là biểu tượng của tâm hồn thanh cao, tự do.
- Nêu vấn đề: Suy nghĩ về hình ảnh trăng trong thơ Bác Hồ.
2. Thân bài
a. Giải thích hình ảnh “trăng” trong thơ Bác:
- “Trăng” là biểu tượng nghệ thuật mang nhiều tầng ý nghĩa: vừa là cảnh đẹp thiên nhiên, vừa là tri kỷ, vừa là biểu hiện của lý tưởng sống trong sáng, tự do.
- Hình ảnh trăng gắn bó suốt đời với Bác – từ lúc làm cách mạng, trong tù cho đến khi hoạt động kháng chiến.
b. Biểu hiện của hình ảnh trăng trong thơ Bác:
- Trăng là vẻ đẹp của thiên nhiên thanh bình:
+ “Ngục trung vô tửu diệc vô hoa/ Đối thử lương tiêu nại nhược hà” (Ngắm trăng) – Bác vẫn yêu trăng dù trong hoàn cảnh tù đày.
+ Ánh trăng soi vào ngục tối như soi sáng tâm hồn người chiến sĩ.
- Trăng là tri âm, tri kỷ:
+ “Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ/ trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ” – giữa người và trăng có sự giao cảm, hòa hợp.
+ Trăng là bạn của người cô đơn, là niềm an ủi trong cảnh gian lao.
- Trăng là biểu tượng của tự do và lý tưởng:
+ Trong “Rằm tháng Giêng” hay “Nguyên tiêu”, trăng chiếu sáng giữa không gian rộng lớn, biểu hiện tâm hồn tự do, hòa hợp giữa thiên nhiên và con người.
+ Trăng gắn với niềm tin, sự lạc quan, tình yêu cuộc sống.
c. Ý nghĩa:
- Thể hiện tâm hồn nghệ sĩ và chí khí anh hùng trong con người Hồ Chí Minh.
- Qua hình ảnh trăng, ta thấy một con người yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, luôn giữ vững niềm tin và tinh thần lạc quan dù trong mọi hoàn cảnh.
3. Kết bài
- Khẳng định: Hình ảnh trăng trong thơ Bác là một biểu tượng đẹp, tiêu biểu cho tâm hồn thanh cao và niềm tin bất diệt.
- Mở rộng: Học ở Bác lòng yêu thiên nhiên, yêu đời, sống giản dị, trong sáng và luôn hướng về ánh sáng của lý tưởng.
Bài siêu ngắn Mẫu 1
Hình ảnh đêm trăng sáng luôn là nguồn cảm hứng của nhiều nhà thơ, nhưng có lẽ cảnh đêm trăng gây ấn tượng với người đọc nhất là những bài thơ đêm trăng của Hồ Chí Minh. Qua sự sáng tạo về thơ văn của Bác, hình ảnh cảnh đêm tranh bình dị hiện lên với vẻ đẹp huyền ảo và tràn đầy sức sống mà không nhà thơ nào có được. Đêm trăng qua bài thơ Bác viết tạo cảm giác sức sống đang trỗi dậy tràn ngập đất trời; cảnh quan đẹp, khoáng đạt, thơ mộng đến lạ kỳ. Những bài thơ trăng Bác viết gợi cho người đọc nhiều cảm xúc về những bức tranh thiên nhiên đẹp lung linh và sống động, đồng thời cũng thể hiện tình yêu thiên nhiên tha thiết và sâu đậm của Bác.
Bài siêu ngắn Mẫu 2
Trong thơ Bác Hồ, hình ảnh trăng xuất hiện nhiều lần, mỗi lần lại mang một vẻ đẹp khác nhau, nhưng tựu trung đều phản chiếu tâm hồn thanh cao của Người. Ở “Ngắm trăng”, trăng là người bạn tri kỷ chia sẻ nỗi cô đơn nơi ngục tối. Ánh trăng chiếu qua song sắt, gợi nên sự giao cảm giữa con người với thiên nhiên. Trong “Rằm tháng Giêng”, trăng lại hiện lên rộng lớn, tràn ngập ánh sáng, soi sáng cả bầu trời kháng chiến. Dù trong tù hay giữa chiến khu, trăng vẫn luôn là biểu tượng của tự do, của niềm tin vào cuộc sống. Qua hình ảnh trăng, ta nhận thấy Bác không chỉ là nhà lãnh tụ vĩ đại mà còn là thi nhân có tâm hồn nhạy cảm, yêu thiên nhiên, yêu cái đẹp và luôn lạc quan trong mọi hoàn cảnh.
Bài siêu ngắn Mẫu 3
Ánh trăng trong thơ Bác Hồ không đơn thuần là cảnh vật, mà là biểu tượng của tâm hồn tự do, thanh cao. Trong “Ngắm trăng”, Bác dù bị giam trong tù vẫn say mê thưởng nguyệt – “Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ, trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.” Hình ảnh trăng trở thành người bạn, người tri âm của thi nhân – chiến sĩ. Còn trong “Rằm tháng Giêng”, trăng rằm xuân soi sáng trời sông, biểu hiện một tâm hồn rộng mở, hòa hợp với thiên nhiên. Ở đâu có trăng, ở đó có vẻ đẹp của niềm tin, của sự sống, của hi vọng. Trăng trong thơ Bác vì thế vừa trong sáng, vừa vĩnh hằng như chính tâm hồn và lý tưởng của Người.
Bài tham khảo Mẫu 1
Trăng là nguồn cảm hứng bất tận trong thi ca Việt Nam, và với Chủ tịch Hồ Chí Minh, hình ảnh trăng mang một vẻ đẹp đặc biệt. Trong thơ Bác, trăng không chỉ là cảnh vật thiên nhiên mà còn là người bạn, là tri kỷ, là biểu tượng cho tâm hồn thanh cao, tự do của người chiến sĩ – thi nhân.
Ngay trong những năm tháng tù đày, giữa bốn bức tường u tối, Bác vẫn nhìn thấy vẻ đẹp của trăng. Bài “Ngắm trăng” trong Nhật ký trong tù là minh chứng rõ ràng nhất:
“Ngục trung vô tửu diệc vô hoa,
Đối thử lương tiêu nại nhược hà.”
Trước cảnh “vô tửu, vô hoa” – không rượu, không hoa, đáng lẽ lòng người phải buồn tẻ, nhưng ánh trăng đã làm sống dậy tâm hồn thi sĩ. Bác hướng về trăng, trăng soi vào ngục, hai người như gặp gỡ nhau trong im lặng:
“Nhân hướng song tiền khan minh nguyệt,
Nguyệt tòng song khích khán thi gia.”
Trăng trở thành người bạn tri âm chia sẻ nỗi cô đơn, gợi nên vẻ đẹp tinh thần thanh thản, vượt lên thực tại khắc nghiệt.
Trong “Rằm tháng Giêng”, trăng lại hiện lên với vẻ đẹp khác: “Rằm xuân lồng lộng trăng soi, sông xuân nước lẫn màu trời thêm xuân.” Giữa không gian bao la, ánh trăng hòa cùng sắc xuân, soi sáng cuộc họp bàn việc nước. Ở đây, trăng là biểu tượng cho niềm tin, cho lý tưởng cách mạng và tình yêu quê hương đất nước. Dù giữa chiến tranh gian khổ, Bác vẫn giữ tâm hồn rộng mở, trong sáng như ánh trăng kia.
Như vậy, trăng trong thơ Bác là biểu tượng của cái đẹp, của tự do, của tâm hồn thanh cao. Hình ảnh ấy cho thấy Hồ Chí Minh không chỉ là người chiến sĩ kiên cường mà còn là thi nhân có trái tim nhạy cảm, luôn hướng đến ánh sáng và cái đẹp giữa mọi hoàn cảnh. Trăng soi sáng cuộc đời, cũng như lý tưởng soi sáng con đường cách mạng của Người – thuần khiết, bền bỉ và vĩnh hằng.
Bài tham khảo Mẫu 2
Hình ảnh trăng đã đi vào thơ ca Việt Nam từ ngàn đời như biểu tượng của vẻ đẹp thanh khiết và bình yên. Với Hồ Chí Minh, trăng còn mang một ý nghĩa sâu xa hơn – đó là biểu tượng của tâm hồn tự do, của niềm tin và của lý tưởng cách mạng.
Trong bài “Ngắm trăng”, dù bị giam cầm trong nhà lao tăm tối, Người vẫn say mê thưởng nguyệt. Không rượu, không hoa, chỉ có trăng và lòng người. Sự đối thoại giữa “người” và “trăng” cho thấy tâm hồn nghệ sĩ vượt lên hoàn cảnh khắc nghiệt, vẫn hướng về cái đẹp, vẫn tự do trong tư tưởng. Ánh trăng chiếu qua song sắt như niềm tin cách mạng không thể bị giam cầm.
Đến “Rằm tháng Giêng”, trăng không chỉ là thiên nhiên, mà còn là biểu tượng của thời đại, của đất nước đang hồi sinh trong kháng chiến. Ánh trăng rằm xuân chiếu sáng sông nước, gợi vẻ đẹp thanh bình giữa gian khổ. Bác họp bàn việc quân giữa cảnh trăng nước bát ngát, thể hiện phong thái ung dung, lạc quan.
Trăng trong thơ Bác vì thế vừa mang vẻ đẹp lãng mạn, vừa chứa đựng chiều sâu triết lý sống. Dù ở đâu – trong tù hay giữa chiến khu – Bác vẫn tìm thấy trăng, tìm thấy niềm vui và sự thanh thản. Đó là biểu hiện của một tâm hồn lớn, sống giản dị mà trong sáng, kiên định mà đầy yêu thương. Hình ảnh trăng trong thơ Bác mãi là ánh sáng soi rọi tâm hồn con người Việt Nam hôm nay.
Bài tham khảo Mẫu 3
Trong suốt cuộc đời hoạt động và sáng tác của Chủ tịch Hồ Chí Minh, trăng luôn là hình ảnh thân thuộc, gần gũi và gắn bó. Trăng trong thơ Bác không chỉ là cảnh đẹp thiên nhiên, mà là biểu tượng của tự do, của khát vọng sống thanh cao và lý tưởng cách mạng bền bỉ.
Trong “Ngắm trăng”, Bác viết khi bị giam trong tù tối tăm, song ánh trăng vẫn chiếu rọi vào lòng người. Trăng là người bạn tri kỷ, là niềm an ủi trong cô đơn. Cảnh “Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ/ Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ” thể hiện một sự hòa hợp tuyệt đối giữa thiên nhiên và con người, giữa tự do và tù ngục.
Sang “Rằm tháng Giêng”, trăng lại xuất hiện giữa trời xuân bao la: “Rằm xuân lồng lộng trăng soi/ Sông xuân nước lẫn màu trời thêm xuân.” Giữa không gian rực rỡ ấy, Bác bàn việc quân, lo cho dân, cho nước mà tâm hồn vẫn thanh thản, hòa cùng vũ trụ. Ánh trăng tượng trưng cho lý tưởng, cho niềm tin bất diệt vào thắng lợi của cách mạng.
Hình ảnh trăng xuyên suốt thơ Bác là sự thống nhất giữa cái đẹp và cái thiện, giữa thơ và chí. Trăng không chỉ phản chiếu thiên nhiên, mà còn phản chiếu nhân cách Hồ Chí Minh – trong sáng, tự do, lạc quan và đầy yêu thương. Trăng trong thơ Bác vì thế đã vượt ra khỏi khuôn khổ nghệ thuật để trở thành biểu tượng vĩnh hằng cho tâm hồn Việt Nam – trong trẻo, bền bỉ và đầy ánh sáng.
- Viết một đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về vẻ đẹp của thiên nhiên được miêu tả trong hai câu thơ đầu của bài thơ “Rằm tháng giêng” (Hồ Chí Minh) lớp 9
- Viết bài văn phân tích bài thơ Đạo hiếu chưa tròn của tác giả Hoàng Mai lớp 9
- Viết bài văn phân tích chi tiết bài thơ Đau lòng lũ lụt miền Trung của tác giả Phạm Ngọc San lớp 9
- Phân tích bài thơ Trưa Vắng của Hồ Dzếnh lớp 9
- Viết bài văn nghị luận phân tích bài thơ Thu ẩm (Nguyễn Khuyến) lớp 9
>> Xem thêm
Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Văn 9 - Kết nối tri thức - Xem ngay
Các bài khác cùng chuyên mục
- Trăng luôn là nguồn cảm hứng, đề tài cho bao thi sĩ, Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng vậy. Viết một bài văn nêu suy nghĩ của em về hình ảnh trăng trong thơ Bác lớp 9
- Viết một đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về vẻ đẹp của thiên nhiên được miêu tả trong hai câu thơ đầu của bài thơ “Rằm tháng giêng” (Hồ Chí Minh) lớp 9
- Viết bài văn nghị luận về tình bạn khác giới ở tuổi học trò lớp 9
- Viết bài văn phân tích bài thơ Đạo hiếu chưa tròn của tác giả Hoàng Mai lớp 9
- Viết bài văn phân tích chi tiết bài thơ Đau lòng lũ lụt miền Trung của tác giả Phạm Ngọc San lớp 9
- Trăng luôn là nguồn cảm hứng, đề tài cho bao thi sĩ, Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng vậy. Viết một bài văn nêu suy nghĩ của em về hình ảnh trăng trong thơ Bác lớp 9
- Viết một đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về vẻ đẹp của thiên nhiên được miêu tả trong hai câu thơ đầu của bài thơ “Rằm tháng giêng” (Hồ Chí Minh) lớp 9
- Viết bài văn nghị luận về tình bạn khác giới ở tuổi học trò lớp 9
- Viết bài văn phân tích bài thơ Đạo hiếu chưa tròn của tác giả Hoàng Mai lớp 9
- Viết bài văn phân tích chi tiết bài thơ Đau lòng lũ lụt miền Trung của tác giả Phạm Ngọc San lớp 9




