Tổng hợp 50 bài văn nghị luận phân tích một tác..

Viết bài văn phân tích văn bản Đôi giày tặng bố của Khuê Việt Trường lớp 9


Trong kho tàng văn học Việt Nam, có nhiều tác phẩm đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc bởi nội dung giàu cảm xúc và giá trị nhân văn cao đẹp.

Tổng hợp Đề thi vào 10 có đáp án và lời giải

Toán - Văn - Anh

Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn

Dàn ý

I. Mở bài

- Giới thiệu văn bản:

+ “Đôi giày tặng bố” là một truyện ngắn cảm động của Khuê Việt Trường viết về tình cảm gia đình.

- Nêu khái quát nội dung:

+ Câu chuyện kể về tấm lòng hiếu thảo của một người con trong gia đình nghèo, thể hiện tình cảm cha con sâu sắc qua món quà nhỏ – đôi giày.

II. Thân bài

1. Hoàn cảnh gia đình nhân vật “tôi”

- Gia đình nghèo, bố mẹ làm nghề rang bắp để nuôi ba người con.

- Cuộc sống vất vả, tất bật, ít có thời gian trò chuyện cùng nhau.

- Bố là người chăm chỉ, hiền lành, luôn hy sinh cho gia đình.

2. Ước mơ giản dị của người cha

- Mong muốn có một đôi giày da để đi dự tiệc, giao tiếp.

- Mơ ước đó bị gác lại vì hoàn cảnh kinh tế eo hẹp.

- Chi tiết hé lộ khi nhân vật “tôi” nghe bố mẹ nói chuyện dưới gốc cây.

3. Hành động hiếu thảo của nhân vật “tôi”

- Âm thầm đi làm thêm bằng cách cắt chỉ thuê để dành tiền.

- Tự mình đến tiệm giày, lựa chọn mua giày cho bố.

- Cảm xúc hồi hộp, lo lắng, rồi vỡ òa khi tặng giày cho bố vào ngày gọi là “sinh nhật”.

4. Chi tiết cảm động cuối truyện

- Bố xúc động trước món quà bất ngờ của con.

- Mẹ cũng đã âm thầm mua giày cho bố – thể hiện tình cảm vợ chồng.

- Câu chuyện kết thúc ấm áp, nhân văn, chan chứa yêu thương.

III. Kết bài

- Khẳng định ý nghĩa văn bản:

+ Văn bản ca ngợi tình cảm gia đình, sự hi sinh thầm lặng của cha mẹ và tấm lòng hiếu thảo của con cái.

- Bài học:

+ Mỗi người cần biết yêu thương, quan tâm đến người thân trong gia đình từ những điều nhỏ bé nhất.

Bài siêu ngắn Mẫu 1

Trong kho tàng văn học Việt Nam, có nhiều tác phẩm đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc bởi nội dung giàu cảm xúc và giá trị nhân văn cao đẹp. "Đôi giày tặng bố" của Khuê Việt Trường là một trong những tác phẩm như vậy. Văn bản không chỉ là câu chuyện về món quà mà còn là bài học về tình yêu thương, sự hy sinh và lòng biết ơn đối với những người thân yêu trong gia đình.

Văn bản kể về câu chuyện một cô bé muốn tặng cho bố mình một đôi giày mới nhân dịp sinh nhật. Tuy nhiên, điều đáng chú ý không chỉ nằm ở món quà mà còn ở những suy nghĩ và cảm xúc của cô bé khi chuẩn bị món quà này. Câu chuyện rất giản dị, gần gũi với cuộc sống hàng ngày, nhưng ẩn chứa trong đó là những tình cảm chân thành và sâu sắc. Tình yêu thương và lòng biết ơn: Qua câu chuyện, tác giả đã khéo léo thể hiện tình yêu thương và lòng biết ơn của cô bé đối với bố mình. Cô bé nhớ lại những kỷ niệm khi bố đi làm vất vả, đi đôi giày cũ kỹ, bị rách mà vẫn cố gắng để gia đình có cuộc sống tốt hơn. Hình ảnh đôi giày cũ trở nên sống động, biểu tượng cho sự hy sinh thầm lặng của người cha, đồng thời thể hiện lòng biết ơn của con cái đối với công lao dưỡng dục của cha mẹ. Đôi giày mới mà cô bé tặng bố không chỉ là món quà vật chất mà còn là biểu tượng của tình yêu, sự trân trọng và lòng biết ơn. Đôi giày mới đại diện cho sự quan tâm, sự chăm sóc và hy vọng rằng bố sẽ có những bước đi vững chắc, êm ái hơn trong cuộc sống. Đây cũng là cách mà cô bé thể hiện sự trưởng thành, biết nghĩ và biết quan tâm đến người khác. Văn bản "Đôi giày tặng bố" không chỉ là câu chuyện về món quà mà còn là bài học về lòng hiếu thảo, về tình cảm gia đình. Nó nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc biết trân trọng và yêu thương những người thân yêu. Bằng cách tặng bố đôi giày mới, cậu bé đã thực sự chạm đến trái tim của người đọc, gợi lên những cảm xúc chân thành và tạo ra sự đồng cảm sâu sắc.

"Đôi giày tặng bố" của Khuê Việt Trường là một tác phẩm giàu cảm xúc và nhân văn. Qua câu chuyện đơn giản nhưng ý nghĩa, tác giả đã truyền tải những giá trị đẹp đẽ của tình yêu thương và lòng biết ơn trong gia đình. Văn bản không chỉ giúp người đọc nhận ra giá trị của những món quà vật chất mà còn nhấn mạnh tầm quan trọng của tình cảm, sự quan tâm và lòng biết ơn đối với những người thân yêu. Đây chắc chắn là một bài học quý giá mà mỗi chúng ta cần ghi nhớ và thực hành trong cuộc sống.

Bài siêu ngắn Mẫu 2

Văn bản "Đôi giày tặng bố" của Khuê Việt Trường là một câu chuyện cảm động về tình cảm gia đình, đặc biệt là lòng hiếu thảo của người con dành cho cha mình. Bằng giọng kể nhẹ nhàng, chân thật, tác giả đã tái hiện cuộc sống vất vả, lam lũ nhưng đầy ấm áp yêu thương của một gia đình nghèo.

Câu chuyện được kể qua góc nhìn của một cô bé – nhân vật “tôi” – sống trong một gia đình có ba anh em, bố mẹ làm nghề rang bắp để mưu sinh. Bố là người chăm chỉ, chịu khó, mỗi ngày đều thức dậy sớm để đi bỏ hàng. Trong cuộc sống đầy lo toan ấy, ông vẫn âm thầm giữ một ước mơ giản dị: có được một đôi giày da để đi cho đàng hoàng, chỉnh tề. Thế nhưng, ước mơ ấy tưởng chừng nhỏ bé mà mãi vẫn chưa thể thực hiện được vì hoàn cảnh kinh tế eo hẹp.

Khi vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa bố và mẹ, nhân vật “tôi” mới nhận ra điều đó và quyết tâm dành dụm tiền để mua giày tặng bố. Hành động âm thầm làm thuê cắt chỉ mỗi buổi chiều, cố gắng tiết kiệm từng đồng lẻ đã cho thấy sự trưởng thành, tình cảm sâu sắc và sự hiếu thảo của cô bé. Khoảnh khắc tặng quà sinh nhật cho bố – dù gia đình chưa từng tổ chức sinh nhật – là một chi tiết cảm động, thể hiện niềm vui chân thành và gắn bó giữa các thành viên trong gia đình. Đặc biệt, chi tiết cuối cùng khi biết mẹ cũng mua tặng bố một đôi giày đã làm nổi bật thêm tình nghĩa vợ chồng và sự quan tâm thầm lặng trong gia đình.

Văn bản sử dụng ngôi kể thứ nhất, ngôn ngữ mộc mạc, gần gũi, khiến người đọc dễ đồng cảm. Không cần những tình tiết kịch tính, câu chuyện vẫn chạm đến trái tim người đọc nhờ những cảm xúc rất thật và đời thường.

Qua câu chuyện nhỏ ấy, tác giả gửi gắm một thông điệp lớn: trong cuộc sống, tình cảm gia đình luôn là thứ quý giá nhất. Dù hoàn cảnh khó khăn, chỉ cần có tình yêu thương và sự quan tâm, mọi điều giản dị cũng trở nên ý nghĩa.

Bài tham khảo Mẫu 1

“Đôi giày tặng bố” là câu chuyện kể về một cô bé nhân dịp sinh nhật bố đã quyết định tặng cho bố mình một món quà rất đặc biệt: một đôi giày. Món quà này không phải là đôi giày đắt tiền, mà là một đôi giày bình thường, nhưng ẩn chứa biết bao nhiêu tình cảm và sự hy sinh của người con đối với người cha. Cô bé đã phải tiết kiệm từng đồng tiền lẻ từ những việc làm nhỏ nhất trong cuộc sống, từ việc bỏ qua những sở thích cá nhân để dành tiền mua đôi giày. Tuy nhiên, sau khi cầm đôi giày trên tay, cô bé mới nhận ra rằng món quà mình tặng không đủ để thể hiện sự kính trọng và tình yêu đối với người cha, khi mà bố đã làm tất cả để lo cho cuộc sống của con.

Cô bé trong tác phẩm là đại diện cho một thế hệ con cái đang trong quá trình trưởng thành, bắt đầu hiểu ra những hy sinh và tình yêu thương vô bờ của cha mẹ. Cô bé không còn là đứa trẻ con nít ngây thơ nữa mà đã có những suy nghĩ chín chắn, biết được giá trị của những món quà tinh thần và tình cảm. Cô cũng biết rằng món quà vật chất không thể bù đắp được những gì mà người cha đã dành cho mình. Hành động tặng giày của cậu bé thể hiện một sự trân trọng, biết ơn đối với bố, đồng thời là sự nhận thức về giá trị gia đình. Dù không xuất hiện nhiều trong câu chuyện, nhưng hình ảnh người cha vẫn vô cùng rõ nét qua những hành động chăm sóc và hy sinh thầm lặng cho gia đình. Bố là người làm việc vất vả, giản dị và không bao giờ đòi hỏi bất kỳ sự đáp đền nào. Hình ảnh người cha trong tác phẩm là hình mẫu lý tưởng của tình cha, đầy sự hy sinh và yêu thương vô điều kiện. Dù không nói ra, nhưng ông hiểu rõ tấm lòng của con trai, và đó chính là thứ tình cảm thiêng liêng nhất mà ông dành cho cô.

Tác phẩm “Đôi giày tặng bố” mang đến một thông điệp sâu sắc về tình cảm gia đình, sự hy sinh của cha mẹ và lòng biết ơn của con cái. Món quà đôi giày không phải là một vật phẩm vật chất cao sang, nhưng chính nó lại chứa đựng một thông điệp mạnh mẽ về tình yêu thương vô bờ bến. Từ việc tiết kiệm từng đồng tiền lẻ cho đến việc lựa chọn món quà giản dị, cô bé đã thể hiện được sự trưởng thành trong tình cảm và nhận thức của mình. 

Thông qua câu chuyện này, tác giả cũng muốn nhắc nhở chúng ta rằng trong cuộc sống này, đôi khi những điều giản dị lại chứa đựng giá trị tinh thần vô cùng lớn lao. Món quà đôi giày tuy không thể sánh với những món quà xa hoa đắt tiền, nhưng chính tình cảm chân thành, sự biết ơn của con đối với cha là món quà ý nghĩa nhất. Tình cảm gia đình không cần phải thể hiện bằng những món quà vật chất đắt đỏ, mà nó cần được nuôi dưỡng và phát triển bằng sự sẻ chia, hiểu biết và lòng trân trọng. Đôi giày trong câu chuyện là một biểu tượng đặc biệt. Nó không chỉ là món quà vật chất mà còn là một ẩn dụ cho hành trình cuộc sống của người cha, một hành trình đầy vất vả, khó khăn và đầy hy sinh. Đôi giày có thể là dấu hiệu của sự mệt mỏi, của những bước đi không ngừng nghỉ để nuôi dưỡng gia đình, nhưng cũng chính nó là minh chứng cho tình yêu thương bền bỉ và kiên trì. Khi cô bé tặng đôi giày cho bố, đó là cách cậu muốn thể hiện rằng mình hiểu và cảm nhận được những gian truân mà bố đã trải qua. Đôi giày là sự tri ân, là cách cô bé đền đáp lại những gì bố đã làm cho mình.

“Đôi giày tặng bố” của Khuê Việt Trường là một câu chuyện cảm động về tình cảm gia đình, về sự hy sinh vô bờ của cha mẹ và lòng biết ơn của con cái. Qua hình ảnh người cha vất vả, giản dị và cô bé trưởng thành trong tình cảm, tác giả đã gửi gắm một thông điệp mạnh mẽ về sự quan trọng của tình yêu gia đình, cũng như sự trưởng thành trong cách nhìn nhận và cảm nhận tình cảm của con cái đối với cha mẹ. Món quà đôi giày tuy nhỏ bé nhưng chứa đựng một ý nghĩa lớn lao, đó là tấm lòng và sự trân trọng đối với người thân yêu trong cuộc sống. Tình cảm gia đình sẽ mãi là thứ tình cảm thiêng liêng, bền vững, không thể thay thế.

Bài tham khảo Mẫu 2

Văn học là nơi phản ánh sâu sắc những cảm xúc, tình cảm và giá trị nhân văn trong cuộc sống đời thường. "Đôi giày tặng bố" của Khuê Việt Trường là một văn bản đầy xúc động, nhẹ nhàng nhưng thấm đẫm tình cảm gia đình – đặc biệt là tình yêu thương, sự biết ơn và lòng hiếu thảo của người con đối với người cha tần tảo.

Ngay từ những dòng mở đầu, hình ảnh phố xá nhộn nhịp với những cửa hàng giày lộng lẫy hiện lên như một phông nền đối lập với cuộc sống giản dị, nghèo khó của nhân vật “tôi” và gia đình. Tác giả đã khéo léo sử dụng hình ảnh những đôi giày – một vật dụng tưởng chừng bình thường – để làm biểu tượng cho khát khao, ước mơ nhỏ bé nhưng vô cùng ý nghĩa của người cha và tình cảm lớn lao của người con.

Gia đình của nhân vật “tôi” không khá giả. Bố mẹ làm nghề rang bắp, một công việc vất vả và thu nhập ít ỏi. Cảnh bố dậy sớm, tất bật với chiếc xe chở bắp đi bỏ mối, mẹ thì lo toan, tính toán từng đồng khiến người đọc cảm nhận rõ sự lam lũ, tảo tần. Trong cuộc sống mưu sinh ấy, bố của nhân vật chính không có lấy một đôi giày đàng hoàng để đi. Điều này chỉ được phát hiện một cách bất ngờ và xúc động khi người con tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của bố mẹ dưới gốc cây trứng cá.

Điều khiến người đọc xúc động chính là mơ ước rất nhỏ nhoi, giản dị nhưng lại rất lâu chưa thành hiện thực của người cha – một đôi giày da màu nâu. Dù đi làm vất vả, dù phải giao tiếp, gặp gỡ nhiều người, ông vẫn chỉ đi đôi dép đơn sơ. Tình tiết này không chỉ thể hiện sự hi sinh của người cha – sẵn sàng gạt đi mong muốn cá nhân vì lo toan cho gia đình – mà còn gợi nên một sự thương cảm, kính phục trong lòng người đọc.

Và chính từ sự đồng cảm ấy, nhân vật “tôi” – một cô bé còn rất nhỏ – đã âm thầm lên kế hoạch kiếm tiền để mua giày tặng bố. Những giờ cắt chỉ lặng lẽ, những đồng tiền ít ỏi được chắt chiu, rồi giây phút bối rối khi chưa đủ tiền để mua giày... tất cả cho thấy tình cảm chân thành, sâu sắc của một người con. Đặc biệt, sự tinh tế của tác giả còn thể hiện ở việc khắc họa tấm lòng nhân hậu của người chủ tiệm giày – người đã sẵn sàng bán thiếu cho em bé vì thấu hiểu tấm lòng em dành cho cha mình.

Đỉnh điểm của câu chuyện là khoảnh khắc em tặng giày cho bố – một “bữa tiệc sinh nhật” đầy bất ngờ và xúc động. Nụ cười, ánh mắt và cái ôm của người cha như thay lời cảm ơn không nói thành lời. Và cao trào kết lại bằng hình ảnh người cha mang đôi giày mới – không phải một mà là hai đôi, vì mẹ cũng âm thầm mua tặng. Chi tiết ấy như một nốt nhạc cao vút trong bản nhạc trầm lặng – hé lộ rằng, dù cuộc sống còn nhiều thiếu thốn, tình yêu trong gia đình vẫn luôn đầy ắp, âm thầm mà bền chặt.

Về nghệ thuật, văn bản sử dụng lời kể ngôi thứ nhất, với giọng điệu mộc mạc, chân thực. Điều này khiến người đọc dễ đồng cảm, dễ đặt mình vào nhân vật để thấu hiểu nỗi lòng của một cô bé. Các chi tiết, đối thoại được lồng ghép rất tự nhiên, giúp cho văn bản trở nên sống động và gần gũi. Tác giả không sử dụng những từ ngữ hoa mỹ, nhưng chính sự giản dị ấy lại mang đến chiều sâu cảm xúc, để lại dư âm lâu dài trong lòng người đọc.

Văn bản là lời ngợi ca về tình cảm gia đình, về lòng hiếu thảo, về sự hy sinh thầm lặng của cha mẹ và sự trưởng thành trong suy nghĩ, hành động của người con. Văn bản không chỉ nhắc nhở chúng ta về vai trò, vị trí của gia đình trong cuộc sống mà còn truyền đi thông điệp: Yêu thương đôi khi chỉ bắt đầu từ những điều rất nhỏ – một đôi giày, một cái ôm, một lời quan tâm – nhưng có thể sưởi ấm cả một đời người.

Đôi giày tặng bố" là một câu chuyện nhẹ nhàng nhưng đầy xúc động. Qua hình ảnh đôi giày – món quà giản dị nhưng chứa đựng biết bao tình cảm, tác giả đã khắc họa được vẻ đẹp của tình phụ tử và sự trưởng thành của một đứa trẻ trong gian khó. Văn bản không chỉ là một tác phẩm giàu cảm xúc mà còn là bài học thấm thía về lòng yêu thương và sự biết ơn trong mỗi gia đình.


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu

>> Xem thêm

Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Văn 9 - Kết nối tri thức - Xem ngay

Tham Gia Group 2K10 Ôn Thi Vào Lớp 10 Miễn Phí