Phân tích truyện ngắn "Bát phở" của Phong Điệp lớp 9>
Bao giờ cũng thế, tình cảm gia đình luôn là đề tài giàu cảm xúc, khơi gợi nhiều cảm hứng cho sáng tạo nghệ thuật, chạm sâu vào tâm khảm của người thưởng thức.
Tổng hợp đề thi học kì 2 lớp 9 tất cả các môn - Kết nối tri thức
Toán - Văn - Anh - KHTN - Lịch sử và Địa lí
Dàn ý
I. Mở bài
- Dẫn dắt và giới thiệu đoạn trích: (tác giả, tác phẩm).
- Nêu nhận xét khái quát về đoạn trích
II. Thân bài
* Khái quát chung: Giới thiệu khái quát xuất xứ, đề tài của truyện.
Truyện được đăng trên báo Văn học và Tuổi trẻ số tháng 5 (430+431) năm 2019. phẩm
- Phân tích nội dung chủ đề và một số đặc sắc về hình thức nghệ thuật của tác phẩm
Luận điểm 1. Nêu ngắn gọn nội dung chính và phân tích chủ đề của tác phẩm.
+ Nêu nội dung chính của tác phẩm
- Phân tích chủ đề của tác phẩm: Truyện ca ngợi tình phụ tử thiêng liêng và cảm động
+ Đó là tình cảm, sự hi sinh của những người cha dành cho con
+ Tình cảm của con dành cho cha: Những người con thấu hiểu sự hi sinh âm thầm của cha.
- Phân tích những nét đặc sắc về nghệ thuật.
+ Truyện có cốt truyện đơn giản, không nhiều nhân vật, sự kiện nhưng lại xây dựng được tình huống tự nhiên, hợp lý.
+ Nghệ thuật xây dựng nhân vật: Các nhân vật, nhất là nhân vật hai người cha được khắc họa chủ yêu qua ngoại hình, hành động, lời nói, cử chỉ bên ngoài.
+ Truyện còn đặc sắc ở việc chọn ngôi kể thứ nhất
→Tất cả góp phần giúp người đọc hiểu hơn về các sự việc, nhân vật trong truyện và từ đó thấm thía về chủ đề của tác phẩm.
+ Ngôn ngữ kể chuyện là sự kết hợp giữa ngôn ngữ người kể và ngôn ngữ nhân vật. Ngôn ngữ nhân vật thì mộc mạc, chân chất như chính bản chất dân dã, chân thành của những người dân quê.
+ Ngoài ra, truyện neo đậu trong tâm trí người đọc qua những chi tiết truyện đắt giá
* Đánh giá: Khái quát thành công về nội dung, nghệ thuật. Liên hệ: Những tác phẩm cùng đề tài, cùng tác giả.
III. Kết bài:
Khẳng định thành công của truyện.
Ý nghĩa của tác phẩm với bản thân.
Bài siêu ngắn Mẫu 1
Bao giờ cũng thế, tình cảm gia đình luôn là đề tài giàu cảm xúc, khơi gợi nhiều cảm hứng cho sáng tạo nghệ thuật, chạm sâu vào tâm khảm của người thưởng thức. Truyện ngắn Bát phở của Phong Điệp là một trong những tác phẩm như thế - không có những biến cố gay cấn, không có những lời lẽ hoa mỹ, nhưng lại mang đến một cảm xúc lắng đọng về tình phụ tử.
Có thể nói “Bát phở” là câu chuyện rất cảm động về tình phụ tử thiêng liêng. Tình cảm ấy được thể hiện trước hết ở sự hi sinh của những người cha dành cho con. Dù hai người cha nhà quê, hoàn cảnh chẳng khá giả gì nhưng họ vẫn bỏ công bỏ việc, cất công đưa các con lên Hà Nội thi đại học, những mong các con có tương lai xán lạn, tốt đẹp hơn. Họ vào quán và chỉ gọi phở cho các con trong khi bản mình thì nhịn. Khi gọi phở, họ còn không quên gọi thêm trứng để bồi bổ cho các con “Thêm cả quả trứng cho chắc bụng nhé”. Hai người cha đã tính đến việc các con thi xong, trên đường đi xe về quê, họ sẽ mua mấy ổ bánh mì ăn tạm. Họ đã cố gắng dành những gì tốt đẹp nhất trong khả năng của mình cho những đứa con.
Bên cạnh đó còn là tình cảm của những đứa con dành cho cha. Những người con thấu hiểu sự hi sinh âm thầm của cha. Bởi thế mà khi ăn phở, dù là một bát phở rất ngon nhưng họ không dám bình phẩm nửa lời, chỉ biết lặng lẽ ăn. Họ hiểu rằng, những người cha cũng đói, nhưng vì hoàn cảnh, những người cha chỉ dành dụm lo được cho họ. Một lời suýt soa, một tiếng khen chê về bát phở lúc này đều là điều tàn nhẫn với hai người cha. Rồi khi nhìn cha đếm những đồng tiền lẻ để trả hai bát phở, họ không giấu được tâm trạng âu lo “Chúng nhìn những đồng tiền đi ra khỏi ví của cha”. Trên gương mặt chúng hiển hiện rõ ràng nỗi âu lo, mỏi mệt. Họ biết rằng trong cuộc đời này, họ không chỉ nợ cha mình bát phở bò mà con nợ nhiều hơn thế. Điều đó có lẽ sẽ là động lực mạnh mẽ giúp họ cố gắng để có thể sống tốt hơn, có thể báo đáp công ơn cha mẹ.
Làm nên thành công của tác phẩm không chỉ có nội dung chủ đề mang tình ý sâu xa, gợi nhiều xúc cảm cho người đọc mà còn bởi nghệ thuật kể chuyện vô cùng độc đáo. Tình huống truyện giản dị nhưng giàu ý nghĩa. Câu chuyện chỉ diễn ra trong một quán phở nhưng lại gói ghém trọn vẹn những cung bậc cảm xúc về tình cha con và sự hy sinh. Hình ảnh hai người cha nghèo chắt chiu từng đồng, nhường phần ăn cho con mình đã khiến người đọc không khỏi xúc động.
Nhà văn Phong Điệp đã khắc họa chân thực hình ảnh hai người cha với bộ quần áo đã bạc màu, chiếc ví vải cũ kỹ, cẩn thận đếm từng đồng tiền lẻ. Những chi tiết ấy đã tạo nên một bức tranh đầy xót xa về cuộc sống nghèo khó nhưng chan chứa tình yêu thương.
Tác giả cũng rất thành công khi xây dựng được những hình ảnh mang tính biểu tượng. "Bát phở" không chỉ là một món ăn mà còn là biểu tượng của tình thương, sự hy sinh và trách nhiệm của cha mẹ đối với con cái. Giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng cũng là một nét nổi bật của tác phẩm. Tác giả không dùng những lời lẽ bi thương hay cường điệu mà chỉ kể lại câu chuyện một cách bình thản, giản dị. Chính sự chân thật ấy đã khiến người đọc cảm nhận được rõ nét hơn sự xúc động ẩn chứa trong từng câu chữ.
Với cách kể chuyện nhẹ nhàng, hình ảnh chân thực và biểu tượng giàu ý nghĩa, Bát phở của Phong Điệp đã chạm đến trái tim người đọc bằng một câu chuyện đầy cảm xúc. Truyện không chỉ là một lát cắt về cuộc sống mà còn là bài học sâu sắc về tình cha con, về sự hy sinh và lòng biết ơn.
Qua từng câu chữ mộc mạc nhưng sâu sắc, truyện đã gợi lên những suy ngẫm sâu xa về giá trị của gia đình, về những hy sinh mà bậc làm cha làm mẹ sẵn sàng dành cho con cái. Đọc Bát phở, mỗi chúng ta có lẽ sẽ tự nhìn lại mình, để trân trọng hơn những gì cha mẹ đã làmvà suy ngẫm về những giá trị thiêng liêng trong cuộc sống.
Bài siêu ngắn Mẫu 2
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Đó là những lời dạy của ông cha ta về công cha , nghĩa mẹ. Cha mẹ là người đã hi sinh cả cuộc đời vì con, cũng là người duy nhất trên thế gian này nhường những gì tốt đẹp cho con. Mọi niềm vui của cha là sự khôn lớn ,trưởng thành của con . Cha có thể thiếu thốn nhưng chắc chắc sẽ để con no đủ. Và tình cha cao đẹp ấy đã được tái hiện lại qua câu chuyện “Bát phở” của Phong Điệp.
Phong Điệp (sinh năm 1976) tên thật là Phong Thị Điệp. Bà là cựu học sinh khoa văn trường chuyên Lê Hồng Phong, Nam Định. Sau khi tốt nghiệp đại học Luật Hà Nội, Phong Điệp làm phóng viên và sau đó giữ nhiều chức vụ liên quan đến lĩnh vực văn học. Bà cũng đạt được nhiều thành tựu, giải thưởng như giải ba cuộc thi sáng tác văn học Mùa xuân tuổi hoa, giải Nhì (không có giải Nhất) cuộc thi truyện ngắn hai năm 1996 – 1997 trên báo Văn nghệ Trẻ với truyện ngắn “Ma mèo”… và nhiều giải thưởng khác nữa. Phong Điệp là một nhà văn xuất sắc và tài năng. Các câu chuyện của nhà văn vô cùng gần gũi, giản dị nhưng lại mang nhiều ý nghĩa và giá trị nhân văn. Qua những câu từ của bà ta dễ dàng đi sâu vào tâm lí nhân vật để hiểu được bài học, lẽ sống được gửi gắm. Và “Bát phở” là một ví dụ
Truyện ngắn “Bát phở” là câu chuyện về bữa ăn đầy tình thương, sự hi sinh của hai người cha dành cho hai đứa con của mình. Hai đứa trẻ từ quê lên Hà Nội thi cùng hai người cha. Giữa cái chiều hè nóng nực, bốn người dừng lại ở quán phở nhưng lại chỉ gọi có hai bát. Và hiển nhiên hai bát đó là dành cho hai người con, còn hai người cha thì châm điếu thuốc mà lo chuyện sau này.Hai người cha tính sau khi thi xong thì sẽ bắt xe về quê luôn, về quê rồi muốn ăn gì thì ăn chứ Hà Nội đắt đỏ quá. Lên xe chỉ cần mua cái bánh mì ăn tạm là được. Sau khi hai đứa trẻ ăn xong thì hai người cha thanh toán tiền, ba mươi nghìn đồng. Chúng nhìn những đồng tiền đi ra khỏi ví của cha. Trên gương mặt chúng hiển hiện rõ ràng nỗi âu lo, mỏi mệt. Hôm nay, chúng nợ cha ba mươi nghìn đồng . Cuộc đời này, chúng nợ những người cha hơn thế nhiều.
Nhan đề ngắn gọn, thân thuộc và cũng là hình ảnh trọng tâm của câu chuyện nhưng lại giúp thu hút sự tò mò của độc giả. Tuy rằng được kể ở ngôi thứ nhất nhưng góc nhìn không hề phiến diện mà rất đa chiều, vừa sâu sắc giúp người đọc như thâm nhập vào tâm trí của người cha và con mà thấu cảm được nỗi lo toan của cha mẹ. Cốt truyện đơn giả nhưng không hề đơn điệu đã tạo nên câu chuyện vô cùng ý nghĩa. Đó là bài học về tình cha con. Cha là người sẵn sàng nhường mọi thứ tốt đẹp nhất cho con, cho con những gì tốt nhất và yêu thương con một cách thầm lặng không bao giờ thể hiện bằng lời nói mà sẽ là những hành động. Đứa con không chỉ là nợ người cha bát phở ba mươi nghìn mà chúng nợ cha nhiều hơn thế. Bởi cả cuộc đời cha đề là cho con vì con.
Những người cha trong câu chuyện trên đều là những người cha yêu thương con. Người cha ấy chắc hẳn trong lòng đang bề bộn lo lắng chuyện đồng áng, lợn gà và muôn nỗi lo sau này cho con ăn học nhưng vẫn gọi cho con bát phở như để động viên , để bồi dưỡng. Cha hiểu con cũng thiếu thốn và mình sẽ phải cố gắng nhiều hơn cho tương lai của con nên cha muốn con được no bụng hôm nay, mạnh mẽ và cố gắng vượt qua kì thi này. Vì cha biết học sẽ giúp tương lai con sáng hơn, sẽ không phải như cha bán mặt cho đất, bán lưng cho trời.
"Bát phở" là một truyện ngắn đặc sắc và đầy tính nhân văn. Qua câu chuyện, những người con càng hiểu thêm những tình yêu thương mà bậc sinh thành dành cho con cái. Mong rằng qua câu chuyện, mỗi người con lại càng thêm yêu thương và hiếu kính cha mẹ
Bài siêu ngắn Mẫu 3
"Bát Phở" của nhà văn Phong Điệp là một tác phẩm nghệ thuật sâu sắc, thể hiện vẻ đẹp và nỗi niềm của con người qua những điều giản dị trong cuộc sống hàng ngày. Truyện không chỉ đơn thuần miêu tả một bữa ăn phở mà còn khắc họa những tâm tư, nỗi lo lắng của những người cha dành cho con cái trong bối cảnh xã hội hiện đại.
Đầu tiên, không gian của quán phở được tạo ra một cách chân thực và sống động. Nhà văn không chỉ tả cảnh mà còn lồng ghép vào đó tâm trạng và cảm xúc của nhân vật. Qua cái nhìn của nhân vật "tôi", người đọc dễ dàng cảm nhận được sự ồn ào của cuộc sống đô thị Hà Nội. Những hình ảnh cụ thể như "bát phở sông sánh", "ông chủ quán lăn cái khăn màu cháo lòng", hay "mùi nước phở đang cất lên ngào ngạt" tạo nên bức tranh gần gũi, dễ chịu, nhưng cũng đầy lắng đọng. Điều này cho thấy nhà văn đã khéo léo kết hợp giữa miêu tả không gian và tình cảm nhân vật, làm cho câu chuyện không hề khô khan.
Tiếp theo, nhân vật chính trong truyện vừa là nhân chứng, vừa là người tham gia quan sát và đồng cảm với câu chuyện của hai người cha đưa con đi thi đại học. Hai người cha, đại diện cho những người nông dân lam lũ, vì thương con mà vượt hàng ngàn cây số lên phố thị. Họ mang theo những lo âu, nhọc nhằn của đời sống vất vả. Câu chuyện giữa họ là sự trao đổi về mùa màng, giá cả và những tính toán tằn tiện cho chuyến đi, điều này cho thấy thực trạng của những người lao động luôn phải bận tâm tới từng đồng tiền. Họ vẫn luôn phải đối mặt với cái nghèo, cái khổ và những áp lực của cuộc sống, điều này làm cho người đọc càng thêm thấu hiểu và cảm thương cho hoàn cảnh của họ.
Đặc biệt, trong bối cảnh của một bát phở, nhân vật "tôi" đã chú ý đến sự lặng lẽ, im thin thít của hai cậu con trai. Họ ngồi đó, ăn phở nhưng không dám thốt lên một lời khen nào. Nỗi lo lắng và áp lực cũng đè nặng lên bờ vai của các em, khi mà tương lai, kỳ thi đại học đang gần kề. Những người cha tần tảo kia đã dành dụm từng đồng tiền để đưa con lên thành phố, mong muốn chúng có một tương lai tốt đẹp hơn. Hình ảnh người cha trong "Bát Phở" chứa đựng một tình yêu thương vô bờ bến. Họ dõng dạc nhắc nhở các con ăn cho đủ, đồng thời, trong lòng lại chua xót khi nghĩ về nỗi vất vả và những hi sinh thầm lặng.
"Bát Phở" không chỉ là câu chuyện về một bữa ăn, mà còn là cái nhìn sâu sắc về cuộc đời, về mối quan hệ giữa cha và con trong xã hội hiện đại. Tác phẩm gợi lên những câu hỏi về giá trị của đồng tiền, sự hy sinh của cha mẹ cho con cái, và những ước mơ vươn đến tương lai. Qua đó, nhà văn Phong Điệp đã khéo léo truyền tải thông điệp về tình cảm gia đình, về nỗi khát khao sống và ước mơ vươn lên trong cuộc sống vẫn còn đang hiện hữu trong mỗi con người.
Cuối cùng, "Bát Phở" là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách sáng tác của Phong Điệp, nơi thể hiện được nỗi lòng của những con người bình dị nhưng đầy ý nghĩa trong cuộc sống. Qua từng câu văn, từng hình ảnh, tác giả đã khắc họa thành công những giá trị nhân văn sâu sắc và không khó để người đọc cảm nhận, suy ngẫm về cuộc sống xung quanh mình.
Bài tham khảo Mẫu 1
Phong Điệp, nhà văn hiện đại với lối viết giản dị nhưng giàu sức gợi, đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả qua những tác phẩm chạm đến những giá trị nhân văn của cuộc sống. Truyện ngắn Bát phở là một trong những tác phẩm tiêu biểu của bà, khắc họa mối liên kết bền chặt giữa quá khứ và hiện tại, giữa những điều giản dị đời thường và ý nghĩa sâu xa của tình mẫu tử. Qua hình ảnh một bát phở, tác giả không chỉ kể về một kỷ niệm mà còn gửi gắm thông điệp về tình yêu thương, sự hy sinh và giá trị của những điều nhỏ bé trong cuộc sống.
Trong truyện ngắn, bát phở không đơn thuần là một món ăn mà là biểu tượng cho tình yêu thương và sự hy sinh của người mẹ dành cho con. Nhân vật người mẹ xuất hiện qua hình ảnh của một người phụ nữ tảo tần, chắt chiu từng đồng để mang đến những điều tốt đẹp nhất cho các con. Dù hoàn cảnh khó khăn, bà vẫn cố gắng nấu cho các con bát phở ấm nóng, đủ đầy yêu thương. Bát phở mẹ nấu, tuy có thể không đầy đặn như phở ngoài quán, nhưng lại chan chứa hương vị của sự hy sinh, thấu cảm và lòng yêu thương vô điều kiện.
Với nhân vật chính – một người phụ nữ trưởng thành, ký ức về bát phở ngày thơ ấu luôn là điều khắc sâu trong tâm trí. Mỗi lần ăn phở, cô lại nhớ về hình ảnh người mẹ tần tảo ngày nào. Bát phở không chỉ là món ăn giúp lấp đầy dạ dày, mà còn là nguồn an ủi tinh thần, sưởi ấm tâm hồn cô trong những ngày tháng khó khăn. Qua đó, tác giả đã khéo léo thể hiện rằng, tình mẫu tử không cần những điều to tát, mà chỉ cần những khoảnh khắc giản dị cũng đủ để nuôi dưỡng trái tim con người.
Phong Điệp đã tạo nên một sự kết nối tinh tế giữa quá khứ và hiện tại thông qua ký ức của nhân vật chính. Ký ức về bát phở không chỉ là sự hồi tưởng về thời thơ ấu mà còn là cách nhân vật đối diện với giá trị cuộc sống hôm nay. Khi trưởng thành, nhân vật chính giữ lại những bài học mà mẹ cô từng dạy – biết tiết kiệm, biết trân trọng những điều giản đơn. Chi tiết cô cẩn thận giữ lại một sợi dây thun – thứ vật dụng nhỏ bé tưởng chừng vô nghĩa – để rồi sau này đưa lại cho mẹ khi bà cần, thể hiện sự tiếp nối những giá trị gia đình. Hành động ấy là biểu hiện của sự trân trọng những ký ức đẹp đẽ và tình cảm gia đình, nơi những điều nhỏ bé nhưng ý nghĩa được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Truyện ngắn Bát phở mang đến một bài học nhân sinh ý nghĩa: hãy biết trân trọng những điều nhỏ bé và bình dị trong cuộc sống. Hạnh phúc không đến từ những điều lớn lao, xa vời, mà thường nằm ngay trong những khoảnh khắc giản đơn hàng ngày. Một bát phở mẹ nấu, một sợi dây thun cũ kỹ – đó là những vật dụng đời thường nhưng lại chứa đựng tình yêu và ký ức thiêng liêng của gia đình.
Phong Điệp cũng nhấn mạnh giá trị của sự sẻ chia và hy sinh trong mối quan hệ gia đình. Người mẹ trong truyện hiện lên như biểu tượng của tình yêu thương vô điều kiện. Bà không chỉ lo lắng cho con cái trong những bữa ăn, mà còn dạy con cách sống, cách trân quý những gì mình đang có. Chính tình yêu thương ấy đã tạo nên một điểm tựa vững chắc để các con có thể trưởng thành và tiếp tục lan tỏa những giá trị tốt đẹp.
Phong Điệp sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi nhưng giàu cảm xúc. Truyện được viết bằng lối kể tự nhiên, xen lẫn giữa quá khứ và hiện tại, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được dòng chảy thời gian và những thay đổi trong tâm hồn nhân vật. Hình ảnh bát phở, sợi dây thun hay những chi tiết nhỏ bé khác được lồng ghép khéo léo, vừa cụ thể, vừa gợi mở, làm nổi bật thông điệp nhân văn của tác phẩm. Không gian trong truyện tuy nhỏ bé, chỉ xoay quanh những kỷ niệm về gia đình và món ăn quen thuộc, nhưng lại chứa đựng cảm xúc dạt dào, khiến người đọc không khỏi xúc động và đồng cảm.
Có thể nói, Bát phở của Phong Điệp là một truyện ngắn giàu tính nhân văn, gửi gắm những bài học sâu sắc về tình mẫu tử, giá trị của ký ức và sự trân trọng những điều giản dị trong cuộc sống. Qua hình ảnh bát phở – biểu tượng của tình yêu thương và sự hy sinh, tác giả đã khơi gợi trong lòng người đọc sự biết ơn đối với những gì mình đang có, đồng thời nhắc nhở rằng hạnh phúc không nằm ở những điều lớn lao, mà chính ở những khoảnh khắc bình dị, ấm áp của gia đình. Đây là một tác phẩm giàu cảm xúc, không chỉ để lại ấn tượng sâu sắc mà còn là một lời nhắn nhủ tinh tế về cách sống và yêu thương.
Bài tham khảo Mẫu 3
Truyện ngắn Bát Phở của nhà văn Phong Điệp không chỉ đơn thuần là một câu chuyện về một bữa ăn, mà còn chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống, về mối quan hệ gia đình, và những nhọc nhằn mà con người phải trải qua trong cuộc sống mưu sinh. Qua những chi tiết bình dị nhưng đầy cảm động, tác phẩm đã khắc họa rõ nét tâm tư và cảm xúc của các nhân vật, phản ánh một phần hiện thực cuộc sống xã hội Việt Nam, đặc biệt là ở nông thôn, với những lo toan, vất vả của những người cha đối với con cái.
Mở đầu câu chuyện, nhân vật "tôi" là một người khách ngồi ăn phở trong quán, chứng kiến câu chuyện của một gia đình nông dân đang lên Hà Nội. Qua góc nhìn của người kể, tác giả đã khéo léo dẫn dắt người đọc vào thế giới của những người lao động nghèo, những người phải ra thành phố tìm kiếm cơ hội, và các con của họ đang chuẩn bị cho kỳ thi đại học. Bằng những chi tiết rất nhỏ nhưng sâu sắc, như hình ảnh những người cha mặc những bộ quần áo đã bạc màu, hay việc hai người cha lo lắng về chi phí ăn uống cho con, Phong Điệp đã thể hiện sự nghèo khổ của những gia đình nông thôn, với bao khó khăn trong cuộc sống mưu sinh.
Hai người cha trong câu chuyện là những người lao động nghèo, gánh vác trách nhiệm lớn lao nhưng cũng đầy vất vả. Họ lên thành phố với mục đích duy nhất là đưa con trai đi thi đại học, một sự kiện quan trọng trong đời con cái của họ. Tuy nhiên, dưới cái nhìn của "tôi", người kể chuyện, những người cha này lại mang một vẻ trầm lặng và khiêm nhường, không hề thể hiện sự vui mừng, hạnh phúc về kỳ thi đại học mà chỉ lo lắng về từng đồng tiền. Họ ăn mặc giản dị, những bộ quần áo cũ kỹ, đã mòn theo thời gian, nhưng lại là những bộ quần áo "chỉ có họ mới mặc mà thôi".
Điều này phản ánh sự thiếu thốn của gia đình họ, nhưng cũng là minh chứng cho tình yêu thương vô bờ bến mà những người cha này dành cho con cái. Họ chịu khó vất vả, hi sinh để lo lắng cho con cái có thể học hành, có thể thi đỗ đại học, để thoát khỏi cuộc sống nghèo khó nơi quê hương. Trong bữa ăn phở, họ không thể nào bỏ qua sự tính toán từng đồng tiền sao cho đủ ba mươi nghìn để trả cho bữa ăn đơn giản. Tuy nhiên, hình ảnh của hai người cha không chỉ dừng lại ở sự khắc khổ, mà còn thể hiện một phẩm giá cao đẹp trong tình yêu thương cha mẹ dành cho con cái.
Trong khi đó, hai cậu con trai của họ ngồi ăn phở trong im lặng, không một lời khen về sự ngon miệng của món phở, không một lời cảm ơn hay động viên nào dành cho cha. Chúng chỉ biết ăn, ăn xong rồi nhìn cha, lặng lẽ chứng kiến những đồng tiền của cha rời khỏi ví, được đếm từng tờ một cách chật vật. Sự im lặng của hai cậu con trai không phải là sự lãnh đạm hay thiếu cảm xúc, mà là sự thấm thía về nỗi vất vả của cha mẹ, sự lo âu về những khó khăn phía trước. Họ là những người trẻ với những ước mơ, nhưng cũng đang phải đối mặt với những áp lực khổng lồ từ kỳ thi đại học, từ cuộc sống mưu sinh mà họ đang bước vào. Họ không dám khen bát phở ngon, vì trong lòng họ có những lo âu, những điều chưa nói ra, mà những người cha vẫn đang gánh chịu cho con cái.
Bát phở trong câu chuyện không chỉ là một món ăn, mà còn là biểu tượng cho sự nhọc nhằn của cuộc sống. Ba mươi nghìn đồng cho hai bát phở là một số tiền không lớn, nhưng đối với gia đình nghèo này, đó là cả một nỗi lo toan, một gánh nặng mà họ phải gánh vác. Hình ảnh ông cha lặng lẽ đếm từng tờ tiền nhỏ để trả cho bát phở đã cho thấy sự khó khăn trong cuộc sống của họ. Đó là một chi tiết nhỏ nhưng đầy ám ảnh, vì nó không chỉ là về một bữa ăn, mà là về cả một hành trình đầy gian truân mà những người cha phải trải qua để nuôi con khôn lớn, để lo lắng cho tương lai của con cái.
Qua Bát Phở, Phong Điệp không chỉ miêu tả cuộc sống nghèo khổ của những gia đình nông thôn lên thành phố kiếm sống, mà còn gửi gắm một thông điệp sâu sắc về tình cảm gia đình, về lòng yêu thương và sự hy sinh của cha mẹ đối với con cái. Tác phẩm cũng phản ánh những khó khăn mà thế hệ trẻ phải đối mặt trong môi trường học tập, thi cử, cũng như sự lo âu về tương lai. Hình ảnh hai người cha chăm sóc con cái, mặc dù không thể hiện sự ngọt ngào hay lời nói dịu dàng, nhưng chính sự im lặng và hy sinh của họ đã tạo nên một tình cảm vô cùng sâu sắc và chân thành.
Tác phẩm Bát Phở của Phong Điệp đã khắc họa những mảnh đời bình dị mà đầy ý nghĩa, phản ánh một hiện thực xã hội mà nhiều người có thể đồng cảm. Những câu chuyện về gia đình, về tình cha con, về những khó khăn mà con cái phải đối mặt với hy vọng và ước mơ, không chỉ là vấn đề của một gia đình, mà còn là vấn đề chung của xã hội. Câu chuyện này giúp chúng ta nhận thức sâu sắc hơn về những hy sinh của cha mẹ và trách nhiệm của mỗi người đối với những thế hệ đi sau.
Bài tham khảo Mẫu 4
Nếu tác giả không có lối đi riêng thì người đó không bao giờ là nhà văn cả. Nếu anh không có giọng riêng, anh khó trở thành nhà văn thực thụ. Thật vậy, giữa dòng chảy văn chương nhiều sắc màu của văn học Việt Nam đương đại, Phong Điệp đã tìm được cho mình một lối đi riêng. Truyện của bà thường ít cảm xúc lai láng nghệ sĩ, nhưng tràn trề những câu văn miêu tả của người quan sát khách quan, nhẹ nhõm, dửng dưng mà lôi cuốn người đọc đến tận câu kết cuối cùng. Đến với truyện ngắn Bát phở, ta không chỉ thấy tài năng kể chuyện của nhà văn mà còn vương vấn mãi trước tình cảm phụ tử thiêng liêng của các nhân vật.
Có người từng nói Trên đời có bao nhiêu chiếc lá thì bằng ấy lần người cha yêu con để khẳng định tình cảm phụ tử thiêng liêng, sâu nặng. Đây cũng là đề tài rất quen thuộc của văn học, ngay trong nền văn học hiện đại nước nhà, ta từng bắt gặp nhiều tác phẩm đặc sắc như truyện ngắn Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng hay bài thơ Nói với con của Y Phương... Đến với một đề tài không mới nhưng Bát phở của nhà văn Phong Điệp lại bồi đắp cho người đọc chúng ta những tình cảm không bao giờ là cũ.
Truyện kể về nhân vật tôi vào ăn sáng tại một quán phở ngon nổi tiếng. Ở đây, tôi tình cờ chứng kiến có hai người cha đưa hai cậu con trai lên Hà Nội thi đại học. Họ vào quán mà chỉ gọi hai bát phở bò và trứng cho hai người con, còn hai người cha lặng lẽ ngồi chuyện phiếm .Họ nói về mùa màng thất bát, về giá cả ở Hà Nội gì cũng đắt đỏ. Hai người con lặng lẽ ăn, không một lời bình phẩm mặc dù đây là quán phở rất ngon. Hai người cha đếm những đồng tiền lẻ ít ỏi trả tiền hai bát phở, đi các con thi xong, trên đường về họ sẽ mua tạm mấy ổ bánh mì để ăn.
Dù hai người cha nhà quê, hoàn cảnh chẳng khá giả gì: “Bộ quần áo chỉn chu nhất trong từ quần áo của hai ông bố nông dân ấy. đều đã mang cả ra đây để mặc rồi. Những bộ quần áo không còn rõ mầu sắc ban đầu của vải nữa”, nhưng họ vẫn bỏ công bỏ việc, cất công đưa các con lên Hà Nội thi đại học, những mong các con có tương lai xán lạn, tốt đẹp hơn. Họ vào quán và chỉ gọi phở cho các con trong khi bản thân họ nhịn chay. Khi gọi phở, họ còn không quên gọi thêm trứng để bồi bổ cho các con Thêm cả quả trứng cho chắc bụng nhé Hai người cha đã tính đến việc các con thi xong, trên đường đi xe về quê, họ sẽ mua mấy ổ bánh mì ăn tạm. Những người cha nông dân chất phác đã cố gắng dành những gì tốt đẹp nhất trong khả năng của họ cho những đứa con.
Những người con thấu hiểu sự hi sinh âm thầm của cha. Bởi thế mà khi ăn phở, dù là một bát phở rất ngon “Hàng phở này ngon thật. Tôi vốn rành ăn phở, những quán thế này không thật nhiều nhưng họ không dám bình phẩm nửa lời, chỉ biết lặng lẽ ăn. Họ hiểu rằng, những người cha cũng đói, nhưng vì hoàn cảnh, những người cha chỉ dành dụm lo được cho họ”. Một lời suýt soa, một tiếng khen chê về bát phở lúc này đều là điều tàn nhẫn với hai người cha. Rồi khi nhìn cha đếm những đồng tiền lẻ để trả hai bát phở, họ không giấu được tâm trạng âu lo: “Chúng nhìn những đồng tiền đi ra khỏi ví của cha”. Trên gương mặt chúng hiển hiện rõ ràng nỗi âu lo, mỏi mệt. Họ biết rằng trong cuộc đời này, họ không chỉ nợ cha mình bát phở bò mà con nợ nhiều hơn thế. Điều đó có lẽ sẽ là động lực mạnh mẽ giúp họ cố gắng để có thể sống tốt hơn, có thể báo đáp công ơn cha mẹ. Truyện có cốt truyện đơn giản, không nhiều nhân vật, sự kiện nhưng lại xây dựng được tình huống tự nhiên, hợp lý. Đó là tình huống bốn người gồm hai người cha và hai cậu con trai vào quán phở bò nhưng lại chỉ gọi hai bát phở cho hai người con. Câu chuyện chỉ như chuyện đời thường vụn vặt, nhưng qua đó cho thấy được sự hi sinh âm thầm của những bậc làm cha và làm toát lên tư tưởng, chủ đề của tác phẩm.
Các nhân vật, nhất là nhân vật hai người cha được khắc họa chủ yêu qua ngoại hình, hành động, lời nói, cử chỉ bên ngoài. Chi tiết “Những bộ quần áo không còn rõ màu sắc ban đầu của vải nữa” hé lộ phần nào gia cảnh của họ, đưa con lên phố thị, chắc chắn họ sẽ chọn những bộ cánh mới nhất, đẹp nhất mà mình có, nhưng đó cũng chỉ là những bộ quần áo đã bạc màu thời gian, chẳng còn rõ màu sắc ban đầu của vải. Hành động gọi hai bát phở, thêm hai trứng cho các con ăn, còn mình ngồi chuyện phiếm đợi con ăn đến giọt nước cuối cùng rồi trả tiền thực sự khiến ta cảm động về tình yêu thương dành cho con cái của những người làm cha mẹ.
Truyện còn đặc sắc ở việc chọn ngôi kể thứ nhất, nhân vật tôi chỉ là một người khách qua đường, tình cờ được chứng kiến câu chuyện của bốn người ở quán phở. Nhưng với cách chọn ngôi kể này, câu chuyện vừa có yếu tố khách quan, lại vừa chân thực. Đặc biệt, người kể dễ dàng đan xen những lời nhận xét, bình luận và suy đoán chủ quan trong quá trình kể, như việc thắc mắc tại sao hai người con không khen phở ngon Chúng không nói gì. Không cả dám khen một câu đại loại: “phở ở đây ngon quá. Hàng phở này ngon thật. Tôi vốn rành ăn phở, những quán thể này không thật nhiều. Nhưng vì sao chúng không hồ hởi mà thốt ra một câu như thế?” Hay suy đoán của người kể ở phần cuối truyện: “Người cha sẽ đợi những đứa con của mình ăn đến tận thìa nước cuối cùng, rồi lẳng lặng moi cái ví bằng vải bông chần mẫu lam, cất trong ngực áo ra. Ông sẽ phải đếm một lúc cho những tờ hai nghìn, năm nghìn, mười nghìn để sao cho đủ ba mươi nghìn đồng, trả cho hai bát phở...”. Tất cả góp phần giúp người đọc hiểu hơn về các sự việc, nhân vật trong truyện và từ đó thấm thía về chủ đề của tác phẩm.
Ngôn ngữ kể chuyện là sự kết hợp giữa ngôn ngữ người kể và ngôn ngữ nhân vật. Ngôn ngữ nhân vật thì mộc mạc, chân chất như chính bản chất dân dã, chân thành của những người dân quê. Khi vào quán, hai người cha hỏi con Phở bò nhé? Tái hay chín?- Thêm cả quả trứng cho chắc bụng nhé?; giục giã các con ăn phở, một người cha lên tiếng Chúng mày ăn đi. Đích thị đó là lời nói của những ông bố nông dân, không hoa mĩ, không ngọt ngào nhưng đong đầy sự lo lắng, quan tâm.
Ngoài ra, truyện neo đậu trong tâm trí người đọc qua những chi tiết truyện đắt giá, như chi tiết trong cuộc trò chuyện của hai người cha khi ngồi đợi con ăn phở: Rồi tới nữa là chuyện phòng trọ trên này sao đắt chi mà đắt. Sáng mốt ngủ dậy, mình phải trả phòng luôn, không là họ tính thêm một ngày nữa. Mình đợi chúng nó ngoài phòng thi, thi xong thì ra bến xe về luôn. Cần thì mua mấy tấm bánh mì, lên xe ăn tạm. Chi tiết thoáng qua trong câu chuyện phiếm nhưng đã đủ để tố cáo cái khó, cái nghèo của những người dân quê, đồng thời làm nổi bật sự tằn tiệm, tiết kiệm và tình yêu thương của hai người cha cho con cái. Họ sẵn sàng nhịn ăn để lo cho các con được tốt nhất. Hay chi tiết về ánh mắt lo âu của hai cậu con trai khi nhìn những đồng tiền đi ra khỏi ví của cha.
Một cuộc thám hiểm thực sự không phải ở chỗ cần một vùng đất mới mà cần một đôi mắt mới. Thật vậy, đến với một đề tài không mới, nhưng Phong Điệp đã có cách làm mới riêng của mình, khiến Bát phở trở thành một bài ca về tình phụ tử thiêng liêng giữa đời thường. Truyện để lại trong lòng người đọc bao xúc cảm rưng rưng về tình cha sâu nặng và đánh thức ở những người làm con bao suy ngẫm về bổn phận, trách nhiệm của mình trước những hi sinh thầm lặng của cha mẹ.
Bài tham khảo Mẫu 5
Trong những tác phẩm văn học đương đại, truyện ngắn "Bát Phở" của nhà văn Phong Điệp nổi bật với sự miêu tả chân thực, xúc động về cuộc sống của những con người bình dị, nhất là những người nông dân từ quê lên thành phố. Qua câu chuyện giản dị về một bữa ăn phở, tác giả đã khắc họa được những mảng tối của cuộc sống, tình yêu thương và sự hy sinh thầm lặng của người cha, đồng thời mở ra những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống và giá trị con người.
Câu chuyện trong "Bát Phở" bắt đầu khi nhân vật “tôi” - một người khách vô tình chứng kiến câu chuyện của hai người cha đưa con lên Hà Nội thi đại học. Sự xuất hiện của hai ông bố với hai đứa con trong quán phở không chỉ đơn thuần là một bữa ăn mà là một khoảnh khắc nhỏ trong cuộc sống, nhưng qua đó, tác giả đã khéo léo thể hiện được những nỗi niềm, những hy sinh của người cha và những nỗi lo lắng của những đứa con.
Trong khi hai ông bố đang trò chuyện với nhau về những chuyện thường ngày như mùa màng, giá cả và phòng trọ, hai đứa con trai lại im lặng ngồi bên bát phở. Không một lời khen ngợi hay một câu chuyện nào được thốt ra từ miệng chúng. Điều này phần nào phản ánh sự khác biệt trong cách nhìn nhận và suy nghĩ giữa thế hệ đi trước và thế hệ đi sau. Các em có lẽ đã quen với những lo toan, vất vả của gia đình, biết rằng ba mươi nghìn đồng cho bát phở đối với người cha là một con số không hề dễ dàng, là cả một sự hy sinh.
Không gian trong quán phở dường như rất tĩnh lặng và nặng nề. Hai ông bố không chỉ lo lắng cho tương lai của con cái mà còn là những lo toan thường ngày về cuộc sống khó khăn nơi đất thành phố. Những bộ quần áo mặc vào dịp đặc biệt từ quê lên, những khoản tiền dù ít ỏi nhưng được dùng cho con cái học hành, tất cả đều cho thấy sự hy sinh thầm lặng của người cha. Tác giả khéo léo miêu tả cảnh tượng hai ông bố đang lục túi để lấy tiền trả cho bát phở, với sự chắt chiu, tằn tiện đến từng đồng, khiến người đọc không khỏi xúc động và suy ngẫm về những giá trị sâu xa của tình cha con.
Điều đặc biệt trong tác phẩm là sự đối lập giữa không khí ồn ào của quán phở và sự im lặng của bốn con người. Dù xung quanh là những tiếng cười nói, nhưng trong góc quán nhỏ đó, mọi thứ trở nên lặng lẽ, mỗi người đều có những suy tư riêng. Hai cậu con trai có lẽ cảm nhận được sự khó khăn trong từng bữa ăn của cha mình, nhưng chúng lại không dám thốt ra một lời nào, vì chúng hiểu rằng mỗi đồng tiền đều là một sự đánh đổi vất vả. Tình thương của cha mẹ không phải lúc nào cũng được thể hiện qua những lời nói, mà đôi khi chính là sự hy sinh âm thầm, là những lo lắng, là những giọt mồ hôi rơi trong sự vất vả của cuộc sống.
Như vậy, qua câu chuyện giản dị về bát phở, Phong Điệp đã thể hiện được những mặt trái của cuộc sống, đặc biệt là những khó khăn mà người nông dân phải đối mặt khi lên thành phố kiếm sống. Mỗi chi tiết trong tác phẩm, từ bát phở đến ánh mắt của những đứa con, đều khắc họa rõ nét tình cha con thấm đượm tình yêu thương và sự hy sinh. Bữa ăn đơn giản, nhưng lại là nơi chứa đựng bao nhiêu tâm sự, bao nhiêu khát khao về tương lai tốt đẹp hơn cho con cái.
Truyện "Bát Phở" của Phong Điệp không chỉ là một câu chuyện về một bữa ăn đơn giản, mà là bài học về tình người, về những hy sinh âm thầm của cha mẹ, về những ước mơ và hoài bão của những người con. Qua đó, tác giả đã gửi gắm thông điệp sâu sắc về giá trị của gia đình, tình yêu thương, và sự đoàn kết trong cuộc sống. Bất chấp khó khăn, sự hy sinh của người cha vẫn luôn là nền tảng vững chắc để con cái có thể vươn lên trong cuộc sống
Bài tham khảo Mẫu 6
Truyện ngắn "Bát Phở" của nhà văn Phong Điệp nổi bật với sự miêu tả chân thực, xúc động về cuộc sống của những con người bình dị, nhất là những người nông dân từ quê lên thành phố. Qua câu chuyện giản dị về một bữa ăn phở, tác giả đã khắc họa được những mảng tối của cuộc sống, tình yêu thương và sự hy sinh thầm lặng của người cha, đồng thời mở ra những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống và giá trị con người.
Câu chuyện trong "Bát Phở" bắt đầu khi nhân vật “tôi” - một người khách vô tình chứng kiến câu chuyện của hai người cha đưa con lên Hà Nội thi đại học. Sự xuất hiện của hai ông bố với hai đứa con trong quán phở không chỉ đơn thuần là một bữa ăn mà là một khoảnh khắc nhỏ trong cuộc sống.
Trong khi hai ông bố đang trò chuyện với nhau về những chuyện thường ngày như mùa màng, giá cả và phòng trọ, hai đứa con trai lại im lặng ngồi bên bát phở. Không một lời khen ngợi hay một câu chuyện nào được thốt ra từ miệng chúng. Điều này phần nào phản ánh sự khác biệt trong cách nhìn nhận và suy nghĩ giữa thế hệ đi trước và thế hệ đi sau. Các em có lẽ đã quen với những lo toan, vất vả của gia đình, biết rằng ba mươi nghìn đồng cho bát phở đối với người cha là một con số không hề dễ dàng, là cả một sự hy sinh.
Không gian trong quán phở dường như rất tĩnh lặng và nặng nề. Hai ông bố không chỉ lo lắng cho tương lai của con cái mà còn là những lo toan thường ngày về cuộc sống khó khăn nơi đất thành phố. Những bộ quần áo mặc vào dịp đặc biệt từ quê lên, những khoản tiền dù ít ỏi nhưng được dùng cho con cái học hành, tất cả đều cho thấy sự hy sinh thầm lặng của người cha. Tác giả khéo léo miêu tả cảnh tượng hai ông bố đang lục túi để lấy tiền trả cho bát phở, với sự chắt chiu, tằn tiện đến từng đồng, khiến người đọc không khỏi xúc động và suy ngẫm về những giá trị sâu xa của tình cha con.
Điều đặc biệt trong tác phẩm là sự đối lập giữa không khí ồn ào của quán phở và sự im lặng của bốn con người. Dù xung quanh là những tiếng cười nói, nhưng trong góc quán nhỏ đó, mọi thứ trở nên lặng lẽ, mỗi người đều có những suy tư riêng. Hai cậu con trai có lẽ cảm nhận được sự khó khăn trong từng bữa ăn của cha mình, nhưng chúng lại không dám thốt ra một lời nào, vì chúng hiểu rằng mỗi đồng tiền đều là một sự đánh đổi vất vả. Tình thương của cha mẹ không phải lúc nào cũng được thể hiện qua những lời nói, mà đôi khi chính là sự hy sinh âm thầm, là những lo lắng, là những giọt mồ hôi rơi trong sự vất vả của cuộc sống.
Như vậy, qua câu chuyện giản dị về bát phở, Phong Điệp đã thể hiện được những mặt trái của cuộc sống, đặc biệt là những khó khăn mà người nông dân phải đối mặt khi lên thành phố kiếm sống. Mỗi chi tiết trong tác phẩm, từ bát phở đến ánh mắt của những đứa con, đều khắc họa rõ nét tình cha con thấm đượm tình yêu thương và sự hy sinh.
Truyện "Bát Phở" của Phong Điệp không chỉ là một câu chuyện về một bữa ăn đơn giản, mà là bài học về tình người, về những hy sinh âm thầm của cha mẹ, về những ước mơ và hoài bão của những người con. Qua đó, tác giả đã gửi gắm thông điệp sâu sắc về giá trị của gia đình, tình yêu thương, và sự đoàn kết trong cuộc sống.


- Viết bài văn phân tích truyện "Thầy giáo dạy vẽ" của Xuân Quỳnh lớp 9
- Viết bài văn phân tích truyện ngắn Cuộc gặp gỡ trước giờ giao thừa của tác giả Đặng Ngọc Thảo Vy lớp 9
- Phân tích, đánh giá nghệ thuật văn bản "Tặng một vầng trăng sáng" của Lâm Thanh Huyền lớp 9
- Phân tích truyện ngắn "Biệt đội mùa hè" của Nguyễn Hữu Khoa lớp 9
- Phân tích truyện ngắn Nhát đinh của bác thợ lớp 9
>> Xem thêm
Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Văn 9 - Kết nối tri thức - Xem ngay
Các bài khác cùng chuyên mục
- Phân tích truyện ngắn "Bát phở" của Phong Điệp lớp 9
- Viết bài văn phân tích truyện "Thầy giáo dạy vẽ" của Xuân Quỳnh lớp 9
- Viết bài văn phân tích truyện ngắn Cuộc gặp gỡ trước giờ giao thừa của tác giả Đặng Ngọc Thảo Vy lớp 9
- Phân tích, đánh giá nghệ thuật văn bản "Tặng một vầng trăng sáng" của Lâm Thanh Huyền lớp 9
- Anh/chị hãy viết đoạn văn nghị luận xã hội (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ về ý nghĩa của tình mẫu tử trong cuộc sống con người lớp 9
- Phân tích truyện ngắn "Bát phở" của Phong Điệp lớp 9
- Viết bài văn phân tích truyện "Thầy giáo dạy vẽ" của Xuân Quỳnh lớp 9
- Viết bài văn phân tích truyện ngắn Cuộc gặp gỡ trước giờ giao thừa của tác giả Đặng Ngọc Thảo Vy lớp 9
- Phân tích, đánh giá nghệ thuật văn bản "Tặng một vầng trăng sáng" của Lâm Thanh Huyền lớp 9
- Anh/chị hãy viết đoạn văn nghị luận xã hội (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ về ý nghĩa của tình mẫu tử trong cuộc sống con người lớp 9