Viết bài văn khoảng 600 chữ phân tích đánh giá nội dung và nghệ thuật của bài thơ Củi Lửa - Dương Kiều Minh lớp 9>
Bài thơ “Củi lửa” của Dương Kiều Minh là một khúc trữ tình thấm đẫm cảm xúc về tình mẫu tử, nỗi nhớ quê hương và sự hoài niệm về tuổi thơ gắn liền với hình ảnh bếp lửa – biểu tượng của gia đình, tình mẹ và ký ức làng quê.
Tổng hợp Đề thi vào 10 có đáp án và lời giải
Toán - Văn - Anh
Dàn ý
1. Mở bài
- Giới thiệu bài thơ, tác giả, và hoàn cảnh sáng tác.
- Đánh giá chung về giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ.
2. Thân bài
- Cảm xúc của bài thơ được khơi nguồn từ quá khứ, những ngày xa dần với những kỷ niệm, những ký ức ngày xưa ùa về.
- Niềm mong mỏi và mơ ước về quá khứ, với những kỷ niệm đẹp, thông qua phép liệt kê ao xưa, mảnh vườn, bậc thềm, mùi lá bạch đàn…
- Trở về thời điểm thực tại với mùi khói bếp nồng nàn trong bếp vắng, tất cả chỉ còn là quãng đời trong mơ ước.
3. Kết bài
- Đánh giá lại bài thơ.
- Liên hệ, mở rộng, đánh giá tài năng của tác giả.
Bài siêu ngắn Mẫu 1
Bài thơ “Củi lửa” của Dương Kiều Minh là một khúc trữ tình thấm đẫm cảm xúc về tình mẫu tử, nỗi nhớ quê hương và sự hoài niệm về tuổi thơ gắn liền với hình ảnh bếp lửa – biểu tượng của gia đình, tình mẹ và ký ức làng quê. Qua những câu thơ ngắn, tự do, bài thơ mở ra một không gian thơ mộng mà đầy lắng đọng, nơi con người đối diện với thời gian, với ký ức, và với chính mình.
Ngay từ câu thơ đầu: “Đời con dần thưa màu khói / Mẹ già nua như những buổi chiều”, tác giả đã gợi ra một không khí trầm lắng, nhuốm màu thời gian. “Màu khói” – hình ảnh quen thuộc của bếp lửa, của ký ức tuổi thơ dường như đang mờ dần trong cuộc sống của người con. Đồng thời, hình ảnh người mẹ hiện lên như một buổi chiều – nhẹ nhàng, lặng lẽ và đang trôi dần về cuối ngày, gợi cảm giác xót xa, chạnh lòng.
Khổ thơ tiếp theo đưa người đọc trở về với những miền ký ức: “Lăng lắc tuổi xuân / Lăng lắc niềm thôn dã / Bếp lửa ngày đông...”. “Lăng lắc” là từ gợi cảm giác chông chênh, mơ hồ – tuổi xuân và những tháng ngày quê nhà đang dần trở thành ký ức xa xăm. Hình ảnh “bếp lửa ngày đông” không chỉ là biểu tượng của sự ấm áp mà còn là điểm tựa tinh thần trong tâm trí người con mỗi khi nhớ về quê mẹ.
Nỗi nhớ ấy ngày càng rõ nét hơn trong những khổ thơ tiếp theo. Tác giả mơ được trở về bên mẹ, về với ao xưa, vườn cũ, mái rạ, bậc thềm thấm đẫm ánh trăng... Tất cả gợi nên một không gian quê hương thân thương và đầy chất thơ. Cảm giác sống động được đánh thức qua khứu giác – “Mùi lá bạch đàn xộc vào giấc ngủ”, khiến kỷ niệm như ùa về trong từng giác quan. Câu thơ “Con về yêu mái rạ cuộc đời” không chỉ là sự trở về thể xác mà là sự trở về tinh thần, trở về với cội nguồn, nơi bắt đầu của yêu thương và ký ức.
Kết thúc bài thơ, hình ảnh “Một sớm vắng / Ùa lên khói bếp” như một sự trở lại đầy xúc động. Khói bếp không chỉ là hình ảnh của ngày xưa, mà còn là sợi dây kết nối quá khứ với hiện tại, kết nối người con với người mẹ, với mái ấm và những tháng ngày xưa cũ.
Về nghệ thuật, bài thơ được viết bằng thể thơ tự do, ngôn ngữ mộc mạc mà tinh tế, giàu hình ảnh gợi cảm. Cách sử dụng các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, điệp ngữ... khiến bài thơ giàu chất nhạc, chất họa và đầy cảm xúc nội tâm.
“Củi lửa” là một bài thơ nhẹ nhàng nhưng đầy sâu sắc, thể hiện nỗi nhớ quê, nhớ mẹ và hoài niệm về tuổi thơ một cách tinh tế và cảm động. Hình ảnh bếp lửa xuyên suốt bài thơ không chỉ là biểu tượng của tình mẫu tử mà còn là ngọn lửa âm ỉ cháy trong tâm hồn mỗi con người – ngọn lửa của ký ức, của cội nguồn và yêu thương bất tận.
Bài siêu ngắn Mẫu 2
Bài thơ Củi Lửa của Dương Kiều Minh là một tác phẩm đậm chất trữ tình, chan chứa nỗi niềm hoài niệm và tình cảm sâu nặng dành cho người mẹ, quê hương và tuổi thơ đã xa. Tác giả đã khéo léo tái hiện dòng hồi tưởng nhẹ nhàng, day dứt về những điều tưởng như bình dị nhưng lại vô cùng quý giá trong cuộc đời mỗi con người: mái nhà xưa, bếp lửa ấm, bóng dáng người mẹ già, và cả không gian làng quê mộc mạc.
Nội dung bài thơ xoay quanh tâm trạng của một người con khi đứng trước sự đổi thay của thời gian và cuộc đời. Sự xa cách về không gian, sự lặng lẽ của những năm tháng trưởng thành khiến người con càng thêm trân trọng quá khứ, nơi có mẹ, có quê hương, có ký ức tuổi thơ trong trẻo và bình yên. Hình ảnh người mẹ hiện lên trong thơ không chỉ là người thân yêu ruột thịt mà còn là biểu tượng của cội nguồn, của sự chở che, bao dung. Mẹ gắn liền với bếp lửa, với mái nhà tranh, với những điều giản đơn mà thiêng liêng. Những ký ức ấy dù đã lùi xa nhưng vẫn âm ỉ cháy như ngọn lửa âm thầm sưởi ấm tâm hồn người con trên hành trình trưởng thành.
Tác phẩm còn là một bản nhạc trầm buồn về sự lặng lẽ của thời gian. Mỗi hình ảnh trong thơ đều mang màu sắc của hoài niệm: vườn xưa, thềm nhà, ánh trăng, gò đồi, mùi hương của lá… Tất cả tạo nên một không gian vừa thực vừa mơ, đượm chất thi ca. Đó không chỉ là khung cảnh vật lý mà còn là cõi lòng của một người từng đi xa, từng lãng quên, giờ đây trở về trong tâm tưởng để tìm lại chính mình.
Về nghệ thuật, bài thơ mang giọng điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, sử dụng hình ảnh ẩn dụ và gợi cảm một cách tinh tế. Không cần nhiều lời hoa mỹ, Dương Kiều Minh đã xây dựng được một thế giới nội tâm phong phú và gần gũi với người đọc. Mỗi câu thơ như một lát cắt ký ức, khơi dậy những cảm xúc chân thật và lặng lẽ, khiến người đọc không khỏi xúc động trước vẻ đẹp của tình mẫu tử và tình quê hương.
Nhìn chung, Củi Lửa là một bài thơ không chỉ ghi lại dấu ấn cá nhân của người viết mà còn chạm đến cảm xúc chung của nhiều thế hệ – những người từng đi xa quê, từng mong mỏi được trở về với mái nhà xưa, với tình thương của mẹ. Tác phẩm là lời nhắc nhở sâu sắc về giá trị của ký ức, của cội nguồn và tình thân trong cuộc sống hiện đại đầy xô bồ và biến động.
Bài tham khảo Mẫu 1
Bài thơ "Củi Lửa" của Dương Kiều Minh là một bản tình ca thiết tha về mẹ, về quê hương và những ký ức tuổi thơ êm đềm, ấm áp. Với ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng giàu sức gợi, cùng những hình ảnh thân thuộc, bài thơ đã thành công trong việc khắc họa nỗi nhớ da diết và khao khát trở về cội nguồn của người con xa xứ, qua đó làm nổi bật tình mẫu tử thiêng liêng và vẻ đẹp bình dị của cuộc sống thôn dã.
Về mặt nội dung, bài thơ mở đầu bằng một câu thơ đầy suy tư và day dứt về sự phai nhạt của tuổi trẻ và sự già nua của mẹ: "Đời con dần thưa màu khói / Mẹ già nua như những buổi chiều". Hình ảnh "màu khói" gợi sự mong manh, tan biến của thời gian và tuổi trẻ, đối lập với sự "già nua" của mẹ. Phép so sánh mẹ với "những buổi chiều" không chỉ khắc họa dấu vết của thời gian in hằn trên dáng hình mẹ mà còn gợi sự trầm lắng, dịu buồn của một cuộc đời đã trải qua bao thăng trầm. Hai câu thơ tiếp theo "Lăng lắc tuổi xuân / Lăng lắc niềm thôn dã / Bếp lửa ngày đông..." với điệp ngữ "Lăng lắc" nhấn mạnh sự trôi chảy không ngừng của thời gian, cuốn đi tuổi xuân, mang theo cả những niềm vui, nỗi buồn nơi thôn dã. Đặc biệt, "Bếp lửa ngày đông" hiện lên như một điểm nhấn ấm áp, là biểu tượng cho sự sum vầy, che chở của mẹ trong những ngày lạnh giá, gợi mở không gian hồi ức chính của bài thơ.
Nỗi nhớ quê nhà, nỗi nhớ mẹ được đẩy lên thành khao khát cháy bỏng trong khổ thơ tiếp theo: "Mơ được về bên mẹ". Từ "Mơ" thể hiện sự mong mỏi khôn nguôi, một ước muốn mãnh liệt, vượt lên mọi giới hạn về không gian. Loạt hình ảnh quen thuộc của làng quê hiện về trong tâm trí người con: "Ao xưa, mảnh vườn nhỏ ngày xưa / Bậc thềm dàn dụa trăng mỗi tối / Bên những hoàng hôn loang lổ gò đồi". "Ao xưa", "mảnh vườn nhỏ ngày xưa" gợi nhớ về một không gian thân thuộc, nơi chôn giấu bao kỷ niệm ấu thơ. Hình ảnh "Bậc thềm dàn dụa trăng mỗi tối" mang vẻ đẹp lãng mạn, thơ mộng nhưng cũng chất chứa nỗi cô đơn, trầm mặc khi vắng bóng mẹ. "Hoàng hôn loang lổ gò đồi" là một nét vẽ tả thực về cảnh vật làng quê lúc chiều tà, vừa mang vẻ đẹp hoang sơ, vừa gợi chút buồn man mác. Đặc biệt, "Mùi lá bạch đàn xộc vào giấc ngủ" là một chi tiết đặc trưng, gợi nhớ hương vị thân quen của quê hương, một mùi hương có sức mạnh đưa người con về thẳng với những giấc mơ tuổi thơ. Người con "về yêu mái rạ cuộc đời", thể hiện sự trân trọng những giá trị bình dị, mộc mạc, sự chấp nhận và yêu thương trọn vẹn cuộc sống nơi cội nguồn.
Đỉnh điểm của cảm xúc là những câu thơ cuối cùng: "Một sớm vắng / Ùa lên khói bếp / Về đây củi lửa ngày xưa". Từ "Ùa lên" diễn tả sự bất ngờ, mãnh liệt của ký ức. Khói bếp, "củi lửa ngày xưa" không chỉ là hình ảnh cụ thể mà còn là biểu tượng của sự ấm áp, của tình mẹ, của hơi ấm gia đình và cội nguồn. Khói bếp không chỉ là mùi hương mà còn là mùi của ký ức, mùi của tình thân, đưa người con trở về với những giá trị bền vững nhất.
Về mặt nghệ thuật, bài thơ sử dụng ngôn ngữ gần gũi, giàu hình ảnh, mang đậm chất thôn quê. Biện pháp so sánh ("Mẹ già nua như những buổi chiều") tạo hình ảnh gợi cảm. Điệp ngữ "Lăng lắc" không chỉ nhấn mạnh sự trôi chảy của thời gian mà còn tạo nhịp điệu trầm buồn, day dứt. Các hình ảnh thơ cụ thể, thân thuộc như "màu khói", "bếp lửa ngày đông", "ao xưa", "mảnh vườn nhỏ", "bậc thềm", "lá bạch đàn", "khói bếp", "củi lửa" đã góp phần xây dựng một không gian ký ức rõ nét và sống động. Cách ngắt nhịp và sắp xếp câu chữ linh hoạt, kết hợp câu ngắn, câu dài, tạo nên dòng chảy cảm xúc tự nhiên, phù hợp với dòng hồi tưởng. Đặc biệt, biểu tượng "củi lửa" xuyên suốt bài thơ không chỉ là yếu tố vật chất mà còn là biểu tượng của tình mẹ, hơi ấm gia đình, của cội nguồn và những giá trị bền vững mà con người luôn hướng về.
"Củi Lửa" là một bài thơ giàu cảm xúc, là lời tri ân chân thành của người con dành cho mẹ và quê hương. Bằng sự kết hợp hài hòa giữa nội dung sâu sắc và nghệ thuật tinh tế, Dương Kiều Minh đã tạo nên một tác phẩm chạm đến tâm hồn, gợi nhắc mỗi người về những giá trị thiêng liêng của tình thân và nguồn cội.
Bài tham khảo Mẫu 2
Dương Kiều Minh (1960 - 2012) là một tác giả tiêu biểu của thơ ca Việt Nam đương đại. Bài thơ “Củi lửa” được in trong tập thơ cùng tên của anh. Đây là một bài thơ xúc động đã thể hiện những tình cảm chân thành, tha thiết của nhà thơ dành cho những quãng thời gian trong quá khứ.
Cảm xúc của bài thơ khơi nguồn từ cái nhìn quá khứ. Đó là những năm tháng đã đưa con người đi xa khỏi căn nhà, gian bếp của mẹ. Mùi của khói bếp, mùi của tuổi xuân, nỗi niềm thôn dã xa lắc, xa lơ được dồn nén trong tiếng thở dài của nhà thơ.
Đời con thưa dần mùi khói
Mẹ già nua như những buổi chiều
Lăng lắc tuổi xuân
Lăng lắc niềm thôn dã
Bếp lửa ngày đông…
Đời con nay xa dần mùi khói vì nhiều lý do vì công việc, vì cuộc sống hiện đại nên những căn bếp rơm rạ mái lá ngày xưa chẳng còn. Điệp từ lăng lắc được lặp lại hai lần trong một câu thơ gợi nhớ về một kỷ niệm đã xa dần trong quá khứ. Lăng lắc tuổi thơ và lăng lắc niềm thôn dã, tất cả chỉ còn là những ký ức đẹp của một thời thơ dại. Nhớ nhiều thứ lắm nhưng nhớ nhất là “bếp lửa ngày đông…”vì trong bếp lửa ấm áp ấy có mẹ, có bà, có anh chị, có những người thân yêu bên gia đình mình.
Với những người sinh ra ở nông thôn thì bếp lửa ngày đông là một hình ảnh có giá trị rất lớn. Bếp lửa chính là nơi sum họp, đoàn tụ của cả gia đình, là nơi gói ghém tất cả những ký ức êm đẹp của tuổi thơ. Vì thế nỗi nhớ của nhà thơ luôn gắn liền với bếp lửa ngày đông.
Như một thước phim quay ngược, giấc mơ được quay trở về bên mẹ “Mơ được về bên mẹ”, đó là khát khao được quay trở lại với tuổi thơ, được ở bên mẹ hiền, gắn bó với những kỷ niệm bên mẹ yêu dấu. Những hình ảnh vốn không quá đặc biệt, vẫn mảnh vườn cũ, vẫn mảnh ao xưa, bậc thềm trải đầy ánh trăng, mùi lá bạch đàn, mái rạ thân thương, tất cả rất đỗi bình dị mà sao nay sao mà da diết đến thế
Mơ được về bên mẹ
Ao xưa, mảnh vườn nhỏ ngày xưa
Bậc thềm dàn dụa trăng mỗi tối.
Bên những hoàng hôn loang lổ gò đồi
Mùi lá bạch đàn xộc vào giấc ngủ
Con về yêu mái rạ cuộc đời.
Xen giữa những hình ảnh bình dị, thân quen là một hình ảnh rất đỗi trữ tình, nên thơ đó là hình ảnh bậc thềm dàn dụa trăng mỗi tối. Câu thơ mở ra một khung cảnh bình dị, êm đẹp giữa một bầu trời đêm tràn ngập ánh trăng, tất cả đều đẹp một cách nên thơ trữ tình. Những hình ảnh ao xưa, mảnh vườn nhỏ, mái rạ, mùi lá bạch đàn… tất cả đều gợi về một miền ký ức tuổi thơ. Ký ức đẹp trong cuộc đời mỗi con người và là tình cảm, nỗi nhớ của nhà thơ gửi gắm. Những hình ảnh bình dị ấy gợi cả tình cảm thân thương về một thời quá khứ ở mỗi người.
Cái nhìn bỗng trượt về hiện tại. Khổ thơ cuối hân hoan mà đáng thương quá đỗi. Xa xôi, thưa vắng rồi những hình dung một thuở, thế nên, trong màu khói bếp một sớm nào kia, tất cả bỗng quay về. Củi lửa nhen lên một quãng đời chỉ còn trong mơ ước.
Một sớm vắng
ùa lên khói bếp
về đây củi lửa
ngày xưa…
Một sớm vắng của ngày xưa tất cả cùng ùa về trong màu khói bếp với củi lửa của ngày xưa. Câu thơ cắt thành từng dòng nhỏ, giống như mảnh ký ức được lắp ghép từ ngày xưa, mập mờ, chập chờn trong quá khứ, với biết bao yêu thương. Khép lại bài thơ là hình ảnh của ngày xưa… với biết bao ký ức đẹp ngọt ngào nhưng cũng rất xa vời.
Bài thơ là những mảng ký ức được lắp ghép với biết bao tình cảm thân thương, trìu mến, với lòng biết ơn về quá khứ ngọt ngào, yêu thương, nhà thơ đã nói thay với người đọc biết bao nhiêu kỷ niệm gắn bó với tuổi thơ. Cảm ơn nhà thơ với những vần thơ ngọt ngào và ý nghĩa đã mang đến cho người đọc những kỷ niệm tuổi thơ thật đẹp.
Bài tham khảo Mẫu 3
Dương Kiều Minh là một trong những gương mặt tiêu biểu của thơ cách tân thời kì đầu. Thơ ông là một hồn thơ khắc khoải, đượm buồn, hoài niệm về quá khứ, vừa phản chiếu cuộc sống từ một cõi xa nào đó, vừa phản chiếu đời sống cá nhân thực tại trong những khoảnh khắc cụ thể. Bài thơ “Củi lửa” in trong tập thơ cùng tên là bài thơ tiêu biểu thể hiện nỗi nhớ mẹ, nhớ quê hương da diết qua dòng hồi ức được khơi dậy từ củi lửa.
Con lớn lên cùng mùi khói bếp củi của mẹ, mùi khói cứ thế hiện diện bên con, theo con suốt những ngày thơ ấu. Nhưng khi con trưởng thành, đi tới những miền đất lạ thì con đã “thưa dần” với mùi khói quen thuộc ấy.
Đời con thưa dần mùi khói
Mẹ già nua như những buổi chiều
Lăng lắc tuổi xuân
Lăng lắc niềm thôn dã
Bếp lửa ngày đông…
Càng xa mùi khói, con càng nhớ mẹ, dường như làn khói qua đi, hình ảnh mẹ mờ mờ ảo ảo xuất hiện trong tâm trí con. Vì nuôi con, mẹ ngày càng một già đi, tuổi xuân đẹp đẽ đã thay dần bằng những dấu hiệu già nua của tuổi chiều. Hai câu thơ như dồn nén cảm xúc, hình ảnh so sánh gợi lên sự vất vả, gia truân của mẹ suốt một đời nuôi con khôn lớn. “Tuổi xuân, niềm thôn dã” cứ xa dần, xa dần theo dòng thời gian, cứ “lăng lắc” trôi đi vào dĩ vãng tưởng chừng vô tận, để rồi ở cuối dòng suy tưởng ấy hình ảnh bếp lửa đông lập lòe hiện lên. Mùa đông là mùa lạnh lẽo, buốt giá nên bếp lửa mùa đông là bếp lửa để lại dấn ấn khó phai nhất trong lòng con. Trong tiết trời giá lạnh, những thành viên trong gia đình cùng nhau quây quần, vui vẻ, xóa tan cái buốt giá của mùa đông. Kỉ niệm ấy đối với con vô cùng quý giá, là trang nhật kí mà con không bao giờ quên.
Như chìm vào dòng kí ức, con mơ ước được quay về bên mẹ, quay về với những điều bình dị nhất của quê hương.
Mơ được về bên mẹ
Ao xưa, mảnh vườn nhỏ ngày xưa
Bậc thềm dàn dụa trăng mỗi tối.
Đọc những câu thơ, người đọc tưởng chừng như quay về với chính tuổi thơ của mình. Ao xưa - mảnh vườn nhỏ ngày xưa sao mà thân thương đến thế! Phải chăng khi cách xa rồi, con mới nhận thấy hết giá trị của những thứ bình dị nhất xung quanh mình. Âm điệu nhẹ nhàng, tha thiết như kéo người đọc vào dòng kí ức của tác giả, ao xưa, mảnh vườn nhỏ như hiện ra trước mắt độc giả, vừa gần nhưng lại vừa xa xôi. Bậc thềm nhà tràn ngập ánh trăng cũng là hình ảnh in sâu vào tâm trí con, vừa yên bình, vừa thơ mộng đến lạ kì. Bậc thềm “dàn dụa” ánh trăng sáng hay chính trong lòng con tràn ngập cảm xúc không thể diễn tả? Cảm xúc ấy được dồn nén trong những câu chữ tưởng chừng như sẽ vỡ òa bất cứ lúc nào.
Bên những hoàng hôn loang lổ gò đồi
Mùi lá bạch đàn xộc vào giấc ngủ
Con về yêu mái rạ cuộc đời.
Hiện về trong tâm trí con còn là ánh nắng hoàng hôn loang lổ trên các gò đồi. Không chỉ là hình ảnh, mùi vị của quê hương cũng dạt dào trong tâm trí con. Giấc ngủ của con gắn liền với mùi lá bạch đàn, mặc dù tác giả chỉ miêu tả mùi lá tác động vào giác quan nhưng đọc câu thơ dường như ta thấy được mùi lá bạch đàn ấy còn tác động vào chính tâm hồn tác giả. Động từ “xộc” vừa gợi sự đột ngột, vị nồng của lá bạch đàn, vừa gợi sự quen thuộc, khắc sâu của mùi hương ấy trong tâm trí tác giả. Cuộc sống vất vả cùng ngôi nhà lợp bằng mái rạ càng khiến con yêu tuổi thơ gắn liền với quê hương hơn. Tất cả những hình ảnh, hương vị giản dị, thân thương ấy khiến con sống lại với những ngày xa xưa, mặc dù biết rằng chỉ có thể mơ nhưng con vẫn muốn một lần được bé lại như thời thơ ấu.
Quay về với thực tại, niềm hân hoan, vui vẻ của tuổi thơ dần được thay thế bởi tâm trạng đượm buồn, thiếu vắng. Những kí ức, giấc mơ đẹp đẽ tan dần như làn khói bếp, chỉ để lại một buổi sớm yên tĩnh, vắng lặng. Đâu đó con nhìn thấy khói bếp lửa ùa lên, lập tức con lại nhớ đến bếp củi ngày xưa.
Một sớm vắng
Ùa lên khói bếp
Về đây củi lửa
Ngày xưa…
Các câu thơ đứt quãng, ngắt dòng như những mảnh vỡ kí ức được lắp ghép mơ hồ, chập chờn trong tâm trí tác giả. Nếu mở đầu bài thơ là hình ảnh khói thì cuối bài thơ là hình ảnh lửa. Như vậy mạch cảm xúc trong bài thơ có sự nối tiếp, tuần hoàn, khép kín theo mạch nguồn của bếp củi. Hình ảnh củi lửa vừa là khởi nguồn cũng vừa là điểm lắng cho dòng kí ức của tác giả. Từ mùi khói bếp lửa, tác giả nhớ về những kỉ niệm, cảnh vật xa xưa và vì thế, tình yêu thương, lòng biết ơn đối với mẹ lại càng dạt dào, da diết hơn.
Thể thơ tự do kết hợp với ngôn ngữ cô đọng, hàm súc; hình ảnh thơ gần gũi, giản dị, giọng thơ nhẹ nhàng, da diết, nhịp thơ ngắt quãng sáng tạo... đã góp phần không nhỏ vào sự thành công của bài thơ. Bài thơ “Củi lửa” đã thể hiện sâu sắc thái độ trân trọng, hoài niệm của tác giả đối với quá khứ, từ đó để lại nhiều suy nghĩ, xúc động cho bạn đọc về tuổi thơ mỗi người.


- Hãy phân tích bài thơ "Nhật ký" của Hoàng Nhuận Cầm. lớp 9
- Phân tích bài thơ “Khát vọng” của Bùi Minh Tuấn lớp 9
- Phân tích bài thơ Tháng tư hoài niệm của Bình Nguyên Trang lớp 9
- Viết bài văn nghị luận (khoảng 400 - 500 chữ) phân tích nội dung và nghệ thuật của bài "Một phía làng tôi" của Nguyễn Văn Song lớp 9
- Viết bài văn nêu nội dung chủ đề và phân tích những nét nghệ thuật nổi bật của bài thơ Mùa dứa quê nhà của tác giả Nguyễn Chí Diễn lớp 9
>> Xem thêm
Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Văn 9 - Kết nối tri thức - Xem ngay
Các bài khác cùng chuyên mục
- Hãy phân tích bài thơ "Nhật ký" của Hoàng Nhuận Cầm. lớp 9
- Viết bài văn khoảng 600 chữ phân tích đánh giá nội dung và nghệ thuật của bài thơ Củi Lửa - Dương Kiều Minh lớp 9
- Phân tích bài thơ “Khát vọng” của Bùi Minh Tuấn lớp 9
- Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích hai khổ thơ đầu trong bài thơ "Hương vị quê nhà". lớp 9
- Viết bài văn phân tích đoạn trích truyện ngắn "Chiếc tù và bị bỏ quên" của nhà văn Nguyễn Huy Thiệp lớp 9
- Hãy phân tích bài thơ "Nhật ký" của Hoàng Nhuận Cầm. lớp 9
- Viết bài văn khoảng 600 chữ phân tích đánh giá nội dung và nghệ thuật của bài thơ Củi Lửa - Dương Kiều Minh lớp 9
- Phân tích bài thơ “Khát vọng” của Bùi Minh Tuấn lớp 9
- Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích hai khổ thơ đầu trong bài thơ "Hương vị quê nhà". lớp 9
- Viết bài văn phân tích đoạn trích truyện ngắn "Chiếc tù và bị bỏ quên" của nhà văn Nguyễn Huy Thiệp lớp 9