Phân tích bài thơ "Bến đò đêm trăng" của Anh Thơ lớp 9>
Bài thơ "Bến đò đêm trăng" của Anh Thơ là một tác phẩm giàu chất thơ, mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng về vẻ đẹp của thiên nhiên và con người.Hình ảnh dòng sông yên bình, mặt nước phẳng lặng như tấm gương phản chiếu ánh trăng tạo nên một không gian tĩnh lặng, thanh bình.
Tổng hợp đề thi học kì 2 lớp 9 tất cả các môn - Kết nối tri thức
Toán - Văn - Anh - KHTN - Lịch sử và Địa lí
Dàn ý
I. Mở bài
"Bến đò đêm trăng" của Anh Thơ là một bài thơ mang đậm chất trữ tình, vẽ nên một không gian đêm trăng tĩnh lặng, mộng mơ nơi bến đò quê. Bài thơ không chỉ miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn gợi lên những cảm xúc sâu lắng trong lòng người đọc.
II. Thân bài
1. Khổ 1: Không gian trăng thanh khiết và yên bình.
- Hình ảnh những đám mây nhẹ nhàng trôi, gợi cảm giác thanh bình, yên ả.
- Những vì sao ẩn hiện sau lớp sương mỏng tạo nên vẻ đẹp huyền ảo, lung linh.
- Dòng sông êm đềm phản chiếu ánh trăng, tạo nên một không gian tĩnh lặng, trong trẻo.
- Hình ảnh "cô Hằng" mang yếu tố kì ảo, làm tăng thêm vẻ đẹp mơ màng, thiêng liêng cho đêm trăng.
2. Khổ 2: Bức tranh thiên nhiên chuyển sang khung cảnh bến đò vắng vẻ.
- Hình ảnh "chòm si" già cỗi gợi lên sự cổ kính, tĩnh mịch của bến đò.
- Sự vắng lặng càng được nhấn mạnh, gợi cảm giác cô đơn, tĩnh tại.
- Gió được nhân hóa, tạo nên sự chuyển động nhẹ nhàng, êm dịu trong không gian tĩnh lặng.
- Ánh trăng len lỏi vào quán hàng vắng, làm nổi bật sự yên bình, tĩnh mịch của bến đò.
3. Khổ 3: Hình ảnh con người xuất hiện trong không gian thiên nhiên mộng mơ.
- Dòng sông trở nên sống động hơn nhờ những cơn gió nhẹ.
- Hình ảnh con thuyền trôi nhẹ nhàng trong sương khói tạo nên vẻ đẹp mơ hồ, huyền ảo.
- Hình ảnh "cô lái nhỏ" gợi lên vẻ đẹp dịu dàng, nên thơ của con người lao động.
- Tiếng hát của cô lái đò hòa quyện với ánh trăng, tạo nên một âm thanh du dương, êm ả, làm say đắm lòng người.
4. Chủ đề và ý nghĩa:
- Bài thơ "Bến đò đêm trăng" ca ngợi vẻ đẹp trữ tình của cảnh đêm trăng nơi thôn quê, đồng thời thể hiện sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên.
- Qua đó, tác giả gửi gắm những cảm xúc về sự yên bình, tĩnh lặng trong cuộc sống, cũng như niềm hy vọng và sức sống tiềm ẩn trong vẻ đẹp của quê hương.
5. Giá trị nghệ thuật:
- Sử dụng nhiều hình ảnh đẹp, gợi cảm, giàu sức biểu cảm.
- Ngôn ngữ trong sáng, giản dị, giàu chất thơ.
- Nhịp điệu nhẹ nhàng, êm ái, tạo cảm giác thư thái cho người đọc.
- Sử dụng các biện pháp nhân hóa, ẩn dụ, so sánh một cách tinh tế, làm tăng thêm giá trị biểu đạt cho bài thơ.
III. Kết bài
- "Bến đò đêm trăng" là một bài thơ đặc sắc của Anh Thơ, thể hiện tài năng và quan điểm của tác giả.
- Bài thơ không chỉ là một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp mà còn là một khúc ca trữ tình về quê hương, về con người và cuộc sống bình dị nơi thôn quê.
Bài siêu ngắn Mẫu 1
Bài thơ "Bến đò đêm trăng" của Anh Thơ là một tác phẩm giàu chất thơ, mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng về vẻ đẹp của thiên nhiên và con người.Hình ảnh dòng sông yên bình, mặt nước phẳng lặng như tấm gương phản chiếu ánh trăng tạo nên một không gian tĩnh lặng, thanh bình.
Hình ảnh Hằng Nga hiện lên trên mặt nước, tạo nên một không gian huyền ảo, mơ màng.Ánh trăng vàng hòa quyện vào tiếng hát du dương của người lái đò, tạo nên một âm thanh du dương, êm ái.Cảnh vật thanh bình, tĩnh lặng giúp con người thư thái, quên đi những muộn phiền của cuộc sống.Tiếng hát của người lái đò hòa quyện với tiếng sóng, tạo nên một bức tranh hài hòa, đồng điệu giữa con người và thiên nhiên. Hình ảnh bến đò, dòng sông gợi nhớ về quê hương, về những kỷ niệm tuổi thơ. Bài thơ sử dụng nhiều hình ảnh đẹp, giàu chất thơ như "sông lặng chảy", "bóng cô Hằng lơ lửng", "trăng vàng",...Nhịp thơ đều đặn, kết hợp với những từ láy như "lặng chảy", "lơ lửng", "du dương" tạo nên một âm điệu êm ái, dễ nghe.Bài thơ sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa, ẩn dụ,... giúp cho hình ảnh trở nên sinh động, gợi cảm.
Bài thơ "Bến đò đêm trăng" của Anh Thơ là một bức tranh tuyệt đẹp về đêm trăng trên sông. Qua ngòi bút tài hoa của tác giả, người đọc như được đắm mình vào không gian yên bình, tĩnh lặng của thiên nhiên. Bài thơ không chỉ mang đến những cảm xúc thẩm mỹ mà còn gợi lên những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống và con người.
Bài siêu ngắn Mẫu 2
Bài thơ “Bến đò đêm trăng” của Anh Thơ là bức tranh đêm trăng huyền ảo, đượm buồn và mộng mơ, nơi thiên nhiên và con người giao thoa trong khoảnh khắc tĩnh lặng của đêm. Qua từng khổ thơ, tác giả khéo léo lột tả những hình ảnh vừa hữu hình vừa mơ hồ, vừa rực rỡ vừa ẩn hiện, tạo nên một không gian vừa mộc mạc lại vừa tràn đầy chất thơ.
Ở khổ đầu, Anh Thơ mở ra một bức tranh thiên nhiên đêm trăng với những đám mây “tản mát” nhẹ nhàng trôi theo gió, gợi lên cảm giác thanh khiết và dễ chịu của bầu trời. Những vì sao “mơ hồ” hiện lên qua lớp sương mỏng, như những mảnh ký ức lấp lánh nhưng cũng phảng phất nét ảo diệu. Dòng sông lặng lẽ chảy, phản chiếu “nguồn trăng sáng tỏ” như vừa rót vào lòng người niềm tin dịu dàng của đêm.
Khổ thơ thứ hai chuyển từ không gian thiên nhiên rộng lớn sang khung cảnh của một bến đò vắng lặng. “Bến vắng” và “bờ đê cao không một bóng in người” khắc họa hình ảnh của sự cô đơn, vắng lặng nơi hư không, nhưng lại mang đậm nét thanh bình, tĩnh mịch. Hình ảnh “chòm si” ôm bực đá như những chứng nhân của thời gian, lưu giữ bao kỷ niệm của bao đêm trăng. Gió “se sẽ bước vào” được nhân hóa như một vị khách nhẹ nhàng, đến “thăm khóm lá”, tạo nên sự chuyển động nhẹ nhàng giữa không gian tĩnh lặng. Bên cạnh đó, “quán hàng vắng” dưới ánh trăng càng làm nổi bật sự trống trải xen lẫn chút dịu dàng, khi bóng trăng tỏa sáng, len lỏi qua từng ngóc ngách, thắp lên tia sáng hi vọng giữa đêm tối.
Khổ thơ cuối mở ra hình ảnh sống động của con người trong bối cảnh thiên nhiên mộng mơ. Dòng sông như được “đón” gió từ khắp nơi, tạo nên sự chuyển động dịu dàng cho khung cảnh. Hình ảnh “thuyền lênh đênh trong lớp khói sương mù” gợi lên sự mờ ảo của đêm. “Cô lái nhỏ” ngồi đầu thuyền, trong khoảnh khắc mơ mộng, đã hoà mình vào không gian thiêng liêng ấy, như thể đang “khua trăng vàng” bằng tiếng hát ru, theo nhịp đò đưa.
Tác phẩm như lời ca ngợi vẻ đẹp trữ tình của cảnh đêm quê, đồng thời gửi gắm thông điệp về sự mong manh, tạm bợ của cuộc sống, nhưng cũng chứa đựng niềm hy vọng và sức sống mãnh liệt ẩn trong từng khoảnh khắc thảnh thơi của đêm trăng.
Bài siêu ngắn Mẫu 3
Bài thơ "Bến đò đêm trăng" của Anh Thơ là một bức tranh thiên nhiên thanh bình và nên thơ nơi miền quê sông nước trong đêm trăng. Với bút pháp miêu tả tinh tế, nhà thơ đã khắc họa cảnh vật mờ ảo, tĩnh lặng nhưng đầy cảm xúc.
Cảnh trời đêm hiện lên nhẹ nhàng với mây trôi, sao mờ, sông lặng và ánh trăng sáng tỏ. Câu thơ "Bóng cô Hằng lơ lửng đứng soi gương" là hình ảnh nhân hóa đầy gợi cảm, cho thấy sự sống động của thiên nhiên trong vẻ tĩnh lặng.
Không gian tiếp tục được mở rộng với bến sông, chòm si, bờ đê và quán hàng vắng bóng người. Mọi thứ chìm trong yên ắng, chỉ còn tiếng gió khẽ khàng và ánh trăng soi. Cảnh vật được nhân hóa nhẹ nhàng, tạo nên sự gần gũi và thân thuộc.
Khổ thơ cuối là điểm nhấn trữ tình với hình ảnh cô lái đò nhỏ mơ mộng trong màn sương, "khua trăng vàng trong nhịp hát đò đưa". Đây là hình ảnh vừa thực vừa ảo, gợi nên chất thơ rất riêng, mang đậm hồn quê và vẻ đẹp của tâm hồn người phụ nữ Việt Nam.
“Bến đò đêm trăng” không chỉ là bức tranh thiên nhiên mà còn là bức tranh tâm hồn, thể hiện rõ phong cách thơ nhẹ nhàng, sâu lắng của Anh Thơ, đồng thời làm nổi bật vẻ đẹp dịu dàng, yên bình của làng quê Việt trong đêm trăng sáng.
Bài tham khảo Mẫu 1
Trong cái vô thường của cuộc sống; con người, thiên nhiên luôn ẩn chứa bao điều bí ẩn. Hình như thiên nhiên lấy cảm xúc của mỗi con người mà làm nên tâm trạng, mà bộc bạch với chính trời đất, mà tồn vong, và con người hình như cũng tìm thấy nơi thiên nhiên lắng đọng tâm hồn mình để giải bầy, sẻ chia, gửi gắm, để hóa thân… Bài thơ “Bến đò đêm trăng” của Anh Thơ là bức tranh đêm trăng huyền ảo, đượm buồn và mộng mơ, nơi thiên nhiên và con người giao thoa trong khoảnh khắc tĩnh lặng của đêm. Qua từng khổ thơ, tác giả khéo léo lột tả những hình ảnh vừa hữu hình vừa mơ hồ, vừa rực rỡ vừa ẩn hiện, tạo nên một không gian vừa mộc mạc lại vừa tràn đầy chất thơ.
Đặt chân vào bức họa thiên nhiên của Anh Thơ, ta như bước vào một thế giới thơ mộng, thanh khiết:
Mây tản mát ven trời trôi đón gió
Sao mơ hồ thưa bóng lẩn trong sương.
Sông lặng chảy một nguồn trăng sáng tỏ.
Bóng cô Hằng lơ lửng đứng soi gương.
Ở khổ đầu, Anh Thơ mở ra một bức tranh thiên nhiên đêm trăng với những đám mây “tản mát” nhẹ nhàng trôi theo gió, gợi lên cảm giác thanh khiết và dễ chịu của bầu trời. Những vì sao “mơ hồ” hiện lên qua lớp sương mỏng, như những mảnh ký ức lấp lánh nhưng cũng phảng phất nét ảo diệu. Dòng sông lặng lẽ chảy, phản chiếu “nguồn trăng sáng tỏ” như vừa rót vào lòng người niềm tin dịu dàng của đêm. Hình ảnh “bóng cô Hằng”—nhan sắc huyền thoại của thần thoại phương Đông—lơ lửng soi gương tạo nên một mảng màu vừa mộng mơ vừa đậm chất huyền ảo, khiến cho không gian đêm trở nên linh thiêng và đầy chất mộng mơ.
Bức tranh thiên nhiên có sự chuyển mình như tâm trạng của người nghệ sĩ:
Trên bến vắng chòm si ôm bực đá,
Bờ đê cao không một bóng in người,
Gió se sẽ bước vào thăm khóm lá
Trước quán hàng vắng lặng bóng trăng soi.
Khổ thơ thứ hai chuyển từ không gian thiên nhiên rộng lớn sang khung cảnh của một bến đò vắng lặng. “Bến vắng” và “bờ đê cao không một bóng in người” khắc họa hình ảnh của sự cô đơn, vắng lặng nơi hư không, nhưng lại mang đậm nét thanh bình, tĩnh mịch. Hình ảnh “chòm si” ôm bực đá như những chứng nhân của thời gian, lưu giữ bao kỷ niệm của bao đêm trăng. Gió “se sẽ bước vào” được nhân hóa như một vị khách nhẹ nhàng, đến “thăm khóm lá”, tạo nên sự chuyển động nhẹ nhàng giữa không gian tĩnh lặng. Bên cạnh đó, “quán hàng vắng” dưới ánh trăng càng làm nổi bật sự trống trải xen lẫn chút dịu dàng, khi bóng trăng tỏa sáng, len lỏi qua từng ngóc ngách, thắp lên tia sáng hi vọng giữa đêm tối.
Khép lại trang thơ, con người lại bước vào bối cảnh thiên nhiên đầy mơ mộng:
Ngoài sông nước đó đây về chở gió
Thuyền lênh đênh trong lớp khói sương mù
Ngồi mơ mộng đầu thuyền cô lái nhỏ
Khua trăng vàng trong nhịp hát đò đưa.
Khổ thơ cuối mở ra hình ảnh sống động của con người trong bối cảnh thiên nhiên mộng mơ. Dòng sông như được “đón” gió từ khắp nơi, tạo nên sự chuyển động dịu dàng cho khung cảnh. Hình ảnh “thuyền lênh đênh trong lớp khói sương mù” không chỉ gợi lên sự mờ ảo của đêm mà còn thể hiện tính dễ thay đổi, lung linh của cuộc đời. “Cô lái nhỏ” ngồi đầu thuyền, trong khoảnh khắc mơ mộng, đã hoà mình vào không gian thiêng liêng ấy, như thể đang “khua trăng vàng” bằng tiếng hát ru, theo nhịp đò đưa. Câu thơ vừa mang tính miêu tả vừa chứa đựng chất xúc cảm, khắc họa sự giao thoa giữa tâm hồn con người với vẻ đẹp bất tận của thiên nhiên đêm trăng.
Qua “Bến đò đêm trăng”, Anh Thơ đã tạo dựng nên một không gian đêm trăng vừa mộng mơ vừa tĩnh lặng, nơi mà thiên nhiên – với những đám mây, sương mờ, dòng sông và ánh trăng – hòa quyện cùng hình ảnh con người, hiện lên qua dáng vẻ dịu dàng của cô lái thuyền. Tác phẩm như lời ca ngợi vẻ đẹp trữ tình của cảnh đêm quê, đồng thời gửi gắm thông điệp về sự mong manh, tạm bợ của cuộc sống, nhưng cũng chứa đựng niềm hy vọng và sức sống mãnh liệt ẩn trong từng khoảnh khắc thảnh thơi của đêm trăng.
Bài tham khảo Mẫu 2
Bài thơ "Bến đò đêm trăng" của nhà thơ Anh Thơ là một tác phẩm tiêu biểu, thể hiện không chỉ tâm hồn nhạy cảm mà còn khả năng cảm nhận sâu sắc về thiên nhiên và con người. Với hình ảnh bến đò dưới ánh trăng trong không gian tĩnh lặng, bài thơ mở ra một bức tranh lãng mạn và đầy chất thơ, đồng thời khám phá những cảm xúc sâu sắc bên trong mỗi con người.
Mở đầu bài thơ, không gian được thể hiện qua hình ảnh "bến đò" yên tĩnh dưới ánh trăng sáng. Trăng được xem như một biểu tượng của vẻ đẹp, của tình yêu và nỗi nhớ. Hình ảnh "trăng" không chỉ để miêu tả sự huyền ảo của đêm mà còn gợi lên tâm trạng lạc lõng, cô đơn của con người giữa không gian rộng lớn. Sự tĩnh lặng của bến đò hòa quyện với ánh trăng làm cho không gian trở nên huyền bí, tạo nên một bầu không khí vừa thơ mộng vừa trầm lắng.
Bên cạnh hình ảnh thiên nhiên đó, bài thơ còn gửi gắm những cảm xúc chân thành và sâu sắc của tác giả về tình yêu. Qua từng câu thơ, ta cảm nhận được nỗi nhớ, sự đợi chờ của người phụ nữ khi đứng bên bến đò. Cảm xúc của nhân vật trữ tình là sự giao thoa giữa niềm vui và nỗi buồn, khiến cho người đọc không khỏi xúc động. "Bến đò" ở đây không chỉ là địa điểm mà còn là nơi gắn bó với những kỷ niệm, là nơi những cảm xúc chân thành được ghi dấu.
Mặc dù khoảng không gian bên ngoài là bến đò yên bình, nhưng bên trong trái tim nhân vật lại ẩn chứa những tìm kiếm và khát vọng. Những câu thơ đọng lại trong lòng người đọc như một nỗi buồn man mác, một sự đợi chờ không điểm dừng. Nhà thơ Anh Thơ khéo léo lồng ghép những suy tư về cuộc sống và tình yêu, từ đó tạo nên một bức tranh toàn cảnh về tâm trạng con người trong đêm trăng.
Bài thơ không chỉ gợi lên những cảm xúc mà còn thể hiện tài năng về mặt nghệ thuật của Anh Thơ. Cách sử dụng hình ảnh, âm điệu cùng với những biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa, đã góp phần tạo nên sự sinh động, lôi cuốn cho bài thơ. Duy trì nhịp điệu êm đềm, trôi chảy như dòng nước lững lờ, bài thơ tạo cảm giác dễ chịu, giúp người đọc dễ dàng hòa mình vào không gian thơ mộng mà sâu lắng ấy.
Bài thơ "Bến đò đêm trăng" không chỉ đơn thuần là một tác phẩm mang tính chất miêu tả thiên nhiên, mà còn là một hành trình khám phá tâm hồn con người. Qua đó, Anh Thơ khéo léo dẫn dắt người đọc đến với những cảm xúc mộc mạc nhưng vô cùng sâu sắc, từ đó giúp ta hiểu hơn về giá trị của tình yêu, sự chờ đợi và nỗi nhớ trong cuộc sống. Đây là một trong những tác phẩm tiêu biểu cho phong cách thơ của Anh Thơ, mang lại cho người đọc những suy tư sâu sắc về cuộc đời và con người.
Bài tham khảo Mẫu 3
Bài thơ “Bến đò đêm trăng” của Anh Thơ là một bức tranh trữ tình thấm đẫm chất thơ và vẻ đẹp quê hương thanh bình. Bằng những hình ảnh nhẹ nhàng, tinh tế, nhà thơ đã vẽ nên một khung cảnh đêm trăng huyền ảo bên bến sông, đồng thời khơi dậy cảm xúc lặng lẽ mà sâu lắng trong tâm hồn người đọc.
Trong khổ thơ mở đầu, nhà thơ mở ra một không gian trời nước mênh mang, lặng lẽ mà mơ hồ:
Mây tản mát ven trời trôi đón gió
Sao mơ hồ thưa bóng lẩn trong sương.
Sông lặng chảy một nguồn trăng sáng tỏ.
Bóng cô Hằng lơ lửng đứng soi gương.
Cảnh vật như chìm trong một giấc mơ. Mây trôi, sao thưa, sông lặng, trăng sáng — tất cả hòa quyện tạo nên một không gian thanh vắng và thiêng liêng. Câu thơ “Bóng cô Hằng lơ lửng đứng soi gương” chính là điểm nhấn, nhân hoá vầng trăng thành một cô gái đang làm duyên soi bóng mình xuống dòng sông. Đó không chỉ là hình ảnh đẹp mà còn gợi cảm giác yên bình, tĩnh tại đến nao lòng.
Tiếp theo, cảnh vật được mở rộng ra với bến sông, bờ đê, chòm si, và quán hàng ven đường:
Trên bến vắng chòm si ôm bực đá,
Bờ đê cao không một bóng in người,
Gió se sẽ bước vào thăm khóm lá
Trước quán hàng vắng lặng bóng trăng soi.
Nhà thơ tiếp tục sử dụng thủ pháp nhân hóa: “chòm si ôm bực đá”, “gió se sẽ bước vào thăm khóm lá” — những hình ảnh gợi cảm, mềm mại, khiến cho cảnh vật như có linh hồn, như đang cùng con người thầm thì trong tĩnh mịch. Không có người, không có âm thanh xô bồ, nhưng không gian ấy không hề lạnh lẽo, trái lại rất ấm áp nhờ ánh trăng, làn gió và vẻ dịu dàng của thiên nhiên.
Khổ thơ cuối là điểm lặng sâu của cảm xúc, là linh hồn trữ tình của cả bài:
Ngoài sông nước đó đây về chở gió
Thuyền lênh đênh trong lớp khói sương mù
Ngồi mơ mộng đầu thuyền cô lái nhỏ
Khua trăng vàng trong nhịp hát đò đưa.
Ở đây, hình ảnh con người xuất hiện — một cô lái đò nhỏ bé, ngồi mơ mộng giữa không gian sương mù và trăng nước. Câu thơ “Khua trăng vàng trong nhịp hát đò đưa” là một hình ảnh đầy chất thơ, vừa thực vừa ảo. Tiếng hát đò đưa quyện với tiếng nước, tiếng gió, và cả ánh trăng khiến cho cảnh vật trở nên mềm mại, huyền hoặc. “Khua trăng vàng” — một hành động tưởng như không thể, nhưng lại rất thơ: mái chèo chạm nước như chạm vào ánh trăng, gợi nên những rung động lặng thầm trong tâm hồn người đọc.
Bài thơ không chỉ đơn thuần là tả cảnh. Qua từng hình ảnh, từng âm thanh, nhà thơ đã gửi gắm tình yêu thiên nhiên, tình quê hương tha thiết, đồng thời bộc lộ tâm hồn nhạy cảm, tinh tế và đầy nữ tính của chính mình.
“Bến đò đêm trăng” là một minh chứng tiêu biểu cho phong cách thơ nhẹ nhàng, kín đáo và sâu lắng của Anh Thơ. Với bút pháp trữ tình, lối miêu tả giàu chất tạo hình, bài thơ là một bản giao hưởng dịu dàng của ánh sáng, màu sắc và âm thanh trong đêm trăng quê yên bình, khắc ghi trong lòng người đọc một cảm giác yên ả, thanh sạch và đầy chất thơ.


Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Văn 9 - Kết nối tri thức - Xem ngay
Các bài khác cùng chuyên mục
- Phân tích truyện ngắn "Biệt đội mùa hè" của Nguyễn Hữu Khoa lớp 9
- Thế kỉ XXI, xã hội có nhiều biến động, nhiều người chủ động để thích ứng nhưng cũng còn một số người ngại sự thay đổi lớp 9
- Phân tích bài thơ "Mùi cơm cháy" của tác giả Vũ Tuấn lớp 9
- Phân tích bài thơ "Bến đò đêm trăng" của Anh Thơ lớp 9
- Viết bài văn nghị luận phân tích bài thơ Đôi bàn chân mẹ của tác giả Nguyễn Song lớp 9
- Phân tích truyện ngắn "Biệt đội mùa hè" của Nguyễn Hữu Khoa lớp 9
- Thế kỉ XXI, xã hội có nhiều biến động, nhiều người chủ động để thích ứng nhưng cũng còn một số người ngại sự thay đổi lớp 9
- Phân tích bài thơ "Mùi cơm cháy" của tác giả Vũ Tuấn lớp 9
- Phân tích bài thơ "Bến đò đêm trăng" của Anh Thơ lớp 9
- Viết bài văn nghị luận phân tích bài thơ Đôi bàn chân mẹ của tác giả Nguyễn Song lớp 9