Sự tích ông bình vôi


0:00
/
4:20
Chọn giọng đọc
Download
Playback seep

Đọc truyện: Sự tích ông bình vôi

Ngày xưa, có một người con gái con một nhà giàu có. Cô rất đẹp nhưng cũng rất kiêu kỳ. Cô đã từng làm cho các bạn gái xa lánh. Cô làm cho các chàng trai ghét cô vô hạn. Cũng vì thế đến tuổi lấy chồng, cô gái vẫn chưa có đám nào ưng ý. Chàng trai nào cũng bị cô sổ toẹt vì: “Cao chê ngỏng, thấp chê lùn, lớn chê béo trục béo tròn, gầy chê xương sống xương sườn bày ra".

Nhưng rồi cô cũng lấy được một tấm chồng. Chồng cô yêu vợ nhưng lại bực mình thói ghen của vợ. Cô ghen chồng làm cho xóm giềng luôn luôn cau mặt vì những lời qua tiếng lại của họ. Cuối cùng hai người không vừa ý nhau nên chia tay. Buồn bực vì duyên phận, cô bỏ đi tu.

Cô xuất gia ở một ngôi chùa cổ trên núi gần suốt hai mươi năm. Những con chim, những con thú rừng hầu như quen thuộc với bóng dáng của ni cô. Hai mươi năm qua, cô vẫn chưa đắc đạo. Cô thắc mắc, vì tự cho mình thông minh hơn người và chịu đủ mọi khổ hạnh của nhà chùa. Một ngày kia, cô quyết định sang Tây Trúc, dù gặp thiên nguy vạn hiểm nhưng cô quyết đi cho bằng được.

Một hôm, sau khi qua khỏi một quả núi, ni cô tìm vào một ngôi nhà hẻo lánh dọc đường để nghỉ chân. Hai mẹ con chủ nhà tuy là người rừng quê mùa nhưng vốn là kẻ ăn chay niệm Phật, nên thấy khách là nhà tu hành thì tiếp đãi rất hậu. Khi họ được nghe kể quá trình tu luyện của ni cô thì họ coi như bậc thầy. Và khi họ biết ý định của ni cô thì họ cũng xin phép bỏ nhà đi theo thầy mong được đắc đạo. Nghe họ cầu khẩn, ni cô cười: “Hai mẹ con nhà này cũng muốn thành Phật ư? Được, cứ đi theo ta". Nhưng bụng ni cô thì lại nghĩ: “Chuông khánh còn chẳng ăn ai, nữa là mảnh chĩnh vứt ngoài bờ tre".

Từ hôm đó nhà sư có thêm hai người bạn đồng hành. Chân bớt mỏi, đường bớt dài, họ đi chả mấy chốc đã tới đất Phật. Từ trước tới sau, hai mẹ con nhà nọ vẫn cung kính, coi nhà sư như thầy. Còn ni cô đối với họ không được như trước:

“Không biết chừng họ được thành Phật trước ta. Họ sẽ hơn ta... Bọn này mà đắc đạo, thật là một điều sỉ nhục cho thiên môn".

Đoạn đức Phật khi nghe tin có người tìm đường đến Tây Trúc cầu đạo, vội hóa thân đi theo dõi. Từ đầu đến cuối, đức Phật không bỏ sót một lời nói cử chỉ nào của nhà sư. Khi họ sắp qua một con sông rộng, đức Phật hóa phép hiện ra ở bên bờ kia một tòa cổ tự, trước cửa có một cây bồ đề rất lớn để chờ họ.

Muốn cho hai mẹ con khỏi lẽo đẽo theo mình tới đất Phật, nên khi đã qua sông, ni cô giả cách ngạc nhiên, chỉ ngôi chùa và cây bồ đề bảo rằng:

- Kia, chúng ta đã tới Tây Trúc. Chóng thật! Chính là cây bồ đề của đức Thế Tôn tu luyện ngày xưa. Thôi! Hai mẹ con cứ việc trèo lên một cành cao niệm kinh rồi buông tay rơi xuống, tức khắc thành Phật!

Tin tưởng ở lời nói của thầy, hai mẹ con mừng rỡ làm theo không chút nghi ngờ. Nhưng khi họ buông tay ra cho rơi người xuống đất thì đức Phật đã đón họ đưa lên trời. Có bốn vị La Hán mang tòa sen đến rước đi. Tay hai mẹ con vẫy vẫy như có ý gọi người bạn đồng hành.

“Đúng là họ thành Phật rồi!”. Ni cô vừa kinh ngạc vừa mừng, vội trèo lên cây để làm như họ. Nhưng đức Phật đã có ý trừng phạt người đàn bà kiêu ngạo và độc ác ấy một cách thích đáng, nên đã để cho rơi xuống đất, tan xương vỡ sọ. Và sau đó đức Phật lại bắt người ấy hóa thành bình vôi.

Tại sao lại hóa thành bình vôi? Có người bảo: chính đức Phật muốn bắt những kẻ trong lòng bất nhân, nhưng lại đeo bộ dạng từ bi phải để cho người đời luôn luôn móc ruột.

Bài học rút ra

Thiện lương, tin tưởng sẽ được đền đáp:

  • Hai mẹ con chủ nhà tuy là người rừng chất phác, nhưng lại có lòng tốt và đức tin tuyệt đối. Họ đã tiếp đãi ni cô một cách chân thành và tin tưởng vào lời của "thầy" mà không chút nghi ngờ. Chính lòng tốt và sự tin tưởng này đã được đức Phật chứng giám, cứu vớt và đưa lên trời để thành Phật.
  • Lòng tốt và sự tin tưởng chân thành, dù ở bất cứ hoàn cảnh nào, cũng sẽ nhận được những đền đáp xứng đáng.

Kiêu ngạo, bất nhân sẽ bị trừng phạt:

  • Ni cô là người có vẻ ngoài xinh đẹp, thông minh nhưng lại mang trong mình sự kiêu căng, ghen tị và độc ác. Cô ta luôn coi thường người khác, ngay cả khi đã đi tu và sử dụng sự hiểu biết của mình để lừa gạt, hãm hại hai mẹ con. Hành động này không những không giúp cô ta thành Phật mà còn khiến cô ta phải chịu sự trừng phạt thích đáng, bị hóa thành bình vôi để người đời móc ruột.
  • Lòng dạ độc ác, sự kiêu ngạo sẽ làm lu mờ mọi giá trị tốt đẹp khác và dẫn đến những hậu quả không thể lường trước được.

Đố vui qua truyện Sự tích ông bình vôi


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu
  • Con sáo và phú trưởng giả - Truyện cổ tích

    Ngày xưa, có một con sáo nói được tiếng người và hiểu được ý người, Một hôm có bác nông dân nghèo đi cày rồi bắt được sáo bị thương nằm nép trong bụi lúa, bác đưa về chăm sóc, dần dần dạy sáo biết đủ mọi thứ.

  • Sự tích chim hít cô - Truyện cổ tích

    Ngày xưa, có hai cô cháu nhà nọ ở chung một nhà. Người cô đã già, chồng chết từ lâu. Đứa cháu mồ côi cha mẹ, tuổi chừng mười hai. Nhà họ rất nghèo, chỉ có một mảnh ruộng nhỏ.

  • Thầy lang bất đắc dĩ - Truyện cổ tích

    Ở làng nọ, có một người nung đất làm chén đĩa tên là Tâm sống với mẹ già. Cùng làng có cô Thắm khá xinh đẹp. Một hôm, một thanh niên muốn lấy Thắm làm vợ ghẹo cô ngay ngoài đường.

  • Chàng học trò và con chó đá - Truyện cổ tích

    Ngày xưa, có cậu học trò nghèo, ngày nào đến nhà thầy để học cũng phải đi qua một nơi có con chó bằng đá. Những học trò khác đi qua đó thì không sao, chỉ có cậu này đi qua thì con chó như nhảy lên mừng rỡ.

  • Bợm già mắc bẫy - Truyện cổ tích

    Xưa có một anh chàng nhà giàu nhưng lại ngốc nghếch không ai bằng. Một hôm, trong vùng có đám hội lớn, hắn với mặc áo gấm, quần lụa, khăn điều, nón lông, cưỡi một con ngựa có yên khấu trang sức đắt tiền.

>> Xem thêm