Bụng làm dạ chịu


0:00
/
6:46
Chọn giọng đọc
Download
Playback seep

Đọc truyện: Bụng làm dạ chịu

Ngày xưa, có một anh chàng vô công rồi nghề, ngày ngày chỉ biết ăn bám vợ và khoác lác. Người vợ rất lấy làm bực mình vì phải nai lưng ra làm nuôi chồng và ba đứa con. Một hôm người vợ bắt anh ta phải đi học một nghề gì để nuôi thân vì mình không cáng đáng nổi nữa. Anh chàng đi lang thang suốt buổi, hết đứng bụi này lại ngồi nhà kia, chả học nghề ngỗng gì cả, cho đến xế trưa lại về.

Trước khi vào nhà, hắn đứng nấp sau vách có ý nghe ngóng xem vợ có nói xấu gì mình chăng. Vừa khi người vợ đi chợ về mua được năm tấm bánh gai, chia cho ba đứa con mỗi đứa một cái còn lại hai cái, mẹ bảo con đưa vào buồng cất vào trong vại gạo cho cha. Nghe thấy thế, anh ta rất thích, chờ một lúc rất lâu mới giả bộ đi từ phía cổng bước vào nhà. Vợ hỏi:

- Đã tìm được nghề gì chưa?

- Đã - Hắn đáp.

- Nghề gì mà học nhanh thế?

- Tôi đi dọc đường gặp một ông thầy hít. Ông ấy dạy cho tôi nghề bói bằng cách dùng lỗ mũi hít hít mấy cái là tìm ra ngay. Nào, có cái gì cần tìm để tôi làm thử cho mà xem?

- Vậy thì - Người vợ tiếp ngay - Tôi có mua cho hai cái bánh còn cất đi một nơi, cứ hít cho ra mà ăn, như không tìm được thì nhịn vậy!

Thế là anh chàng ngước mũi lên, giả bộ hít mấy cái, rồi nói:

- Đúng rồi, nó ở trong vại gạo - Rồi hắn chạy vào lấy bánh ra ăn trước con mắt kính phục của vợ con.

Người vợ tưởng thật, mừng quá, vội chạy đi rêu rao với xóm giềng rằng chồng mình mới học được nghề thầy hít, thử đoán một việc thấy hay như thần. Vậy từ nay ai có mất cái gì cứ đến nhờ anh ấy tìm hộ. Hôm ấy, trong xóm có một bà mất một ổ lợn con, kiếm khắp mọi nơi không thấy. Nghe nói thế bà ta vội chạy đến khẩn khoản nhờ tìm. Thật là may cho anh chàng, vì lúc đứng ở một bụi tre dọc đường, hắn đã trông thấy bầy lợn con chạy lạc ra đó. Anh ta mừng quá, bảo bà già:

- Nếu tôi kiếm được thì bà sẽ cho tôi gì nào?

Bà ta hứa cho hai con lợn con. Anh ta cũng giả hít hít mấy cái rồi dắt bà ấy đến chỗ có lợn. Quả nhiên họ tìm ra được ngay và anh ta được chia hai con như lời đã hứa.

Vợ thấy chồng chỉ học một nghề giản dị mà làm ra của dễ dàng thì sung sướng quá, vội chạy về khoe với cha mẹ đẻ. Người cha nghe nói con rể học được phép lạ cũng có ý hâm mộ. Ông ta nói riêng với vợ:

- Bà cứ bảo gọi rể sang đây. Nếu nó chỉ đúng món tiền chôn ở gốc táo sau vườn thì cho nó một nửa.

Ông ta không ngờ rằng chàng rể của ông đã lén theo vợ sang đây từ lúc nãy và đứng nấp ở một góc nhà. Nghe cha vợ bảo thế, anh ta lén chạy một mạch về nhà rồi giả cách nằm ngủ. Khi vợ và mẹ vợ về, phải thúc mãi hắn mới chịu dậy. Thế là anh chàng theo sang nhà ông nhạc, chỉ đúng chỗ chôn của, và sau đó quả được một nửa số tiền chôn.

Từ đó tiếng đồn về thầy hít lan đi rất nhanh. Cũng vào thời gian ấy, trong hoàng cung bỗng xảy ra một vụ trộm lớn. Nhà vua mất trộm con rùa vàng và một con rùa bạc là hai món bảo vật của vua Trung Quốc tặng. Trong cung rối rít cả lên. Chả có cách gì tìm ra thủ phạm cả. Vừa nghe tiếng đồn có thầy hít đại tài vua vội sai quân lính đi mời về cho bằng được.

Khi thấy sứ giả đến nhà triệu mình thì anh chàng vô cùng hoảng hốt. Trót đánh lừa mọi người, hắn không còn biết than thở với ai cả. Nằm trong cáng dọc đường về đô, anh ta nghĩ bụng:

- Thôi phen này thì bay đầu đến nơi rồi.

Anh chàng buồn quá, tưởng tượng những nhục hình đang chờ mình ở cung vua mà rụng rời chân tay. Vì thế khi qua sông, anh ta nhảy đại xuống nước, nghĩ rằng thà chết ở đây còn hơn bị kìm kẹp khổ thân. Hai người lính khiêng cáng sợ rằng hắn chết thì trách nhiệm sẽ đổ lên đầu mình, mới chia nhau lặn xuống nước tìm và cuối cùng cũng đưa được anh chàng lên bờ. Khi tỉnh lại, hắn ta rất thất vọng, nhưng cũng làm bộ giận mắng hai người đó:

- Tao xuống để hỏi vua Thủy Tề xem ai là thủ phạm chứ có can gì mà chúng mày hốt hoảng lên như thế?

Nhưng trong bụng anh ta thì nghĩ:

“Thế là muốn thoát cũng không thoát nổi. Biết tính làm sao bây giờ".

Anh chàng lại nằm lên cáng cho hai người kia khiêng đi, miệng lẩm bẩm mấy tiếng:

- Bụng làm dạ chịu, chớ khá than vãn!

Không ngờ hai ngươi khiêng cáng mà vua sai đi: Một người tên là Bụng và một người tên là Dạ. Hai đứa đã âm mưu ăn trộm hai con rùa của vua. Hiện tang vật đang còn giấu trên máng chưa đưa thoát được. Nay bọn họ nghe thầy hít lẩm bẩm như thế, tưởng là thầy đã hỏi vua Thủy Tề biết rõ cơ sự rồi, bèn hạ cáng xuống và cả hai lạy thầy như tế sao. Bọn họ thú tội cho thầy nghe rồi cuối cùng xin thầy làm ơn giấu đi cho, nếu không sẽ khó mà thoát án tử hình.

Nghe đoạn, thầy như mở cờ trong bụng, vội hứa để cho bọn họ an tâm. Khi gặp vua, anh chàng lại giở phép hít của mình và quả nhiên tìm được hai bảo vật còn giấu ở trên máng nhà. Vua thán phục tài năng của anh chàng, tặng thưởng rất hậu, lại ban cho tước lớn.

Anh ta về nhà chưa được bao lâu thì bỗng một hôm được sứ Trung Quốc đến tận nhà mời sang tìm giúp cho hoàng đế. Số là trong cung cấm của hoàng đế Trung Quốc vừa xảy ra một mẻ trộm rất lớn.

Nhiều món bảo vật quý giá nhất trần đời đều bị bọn người táo gan lấy mất. Nhiều thầy bói được mời đến cung, nhưng chả nên tích sự gì cả. Nay nghe tiếng có thầy hít Việt Nam đại tài nên phái sứ giả qua mời sang tìm hộ. Nếu tìm được bảo vật, hoàng đế sẽ ban tứ rất hậu.

Anh chàng lần này lại lo sốt vó, có thể nói hơn cả mấy lần trước. Vừa qua một khúc sông, anh ta đã nhảy ngay xuống nước định tự vẫn như lần trước. Không ngờ người ta lại cứu được lên. Nhưng lần này không hiểu anh ta nhảy thế nào mà khi lên bị sứt mất một bên mũi. Hồi tỉnh lại, anh chàng chỉ cái mũi sứt nói với sứ giả Trung Quốc rằng:

- Tôi nhờ có cái mũi này mới làm ăn được. Nay con cá nóc đã làm hỏng mất sự mầu nhiệm của tôi rồi, còn gì sang nữa...

Sứ giả không biết nói thế nào cả đành để anh ta trở về nhà.

Bài học rút ra

Lười biếng dẫn đến lừa dối

  • Anh chàng trong câu chuyện là một kẻ lười biếng, chỉ thích ăn bám vợ. Thay vì học một nghề chân chính, hắn đã nghĩ ra cách lừa gạt mọi người bằng "nghề thầy hít" để có tiền dễ dàng. Câu chuyện cho thấy thói lười biếng thường đi liền với sự dối trá và lừa lọc.
  • Lười biếng là một thói xấu có thể dẫn đến nhiều hành vi tiêu cực khác, làm hại chính bản thân và những người xung quanh.

Dối trá và sự bất an trong cuộc sống

  • Mặc dù liên tục thành công nhờ may mắn, nhưng anh chàng luôn sống trong nỗi lo sợ và bất an. Càng lừa dối nhiều, hắn càng phải đối mặt với những tình huống nguy hiểm hơn, từ việc bị vua triệu về kinh cho đến bị mời sang Trung Quốc. Nỗi sợ hãi và sự bối rối đã khiến hắn liên tục tìm cách trốn thoát, thậm chí là muốn tự sát.
  • Sống không trung thực sẽ mang lại cho chúng ta sự bất an. Sự lừa dối càng lớn, hậu quả tiềm ẩn càng nguy hiểm.

May mắn bất ngờ không thể tạo nên tài năng

  • May mắn đóng vai trò rất lớn trong thành công của anh chàng. Từ việc tình cờ biết được chỗ giấu bánh, giấu lợn con, cho đến việc hai tên lính khiêng cáng lại có tên là Bụng và Dạ. Tất cả đều là sự ngẫu nhiên, chứ không phải tài năng thật sự của hắn. Cuối cùng, khi không còn may mắn nữa (lần bị mời sang Trung Quốc), hắn đã phải dùng cách tự làm mình xấu xí để trốn thoát.
  • Chúng ta không thể sống mãi dựa vào sự may mắn. Năng lực thật sự và sự trung thực mới là nền tảng vững chắc để xây dựng cuộc sống.

Đố vui qua truyện Bụng làm dạ chịu


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu
  • Người chết trả ơn - Truyện cổ tích

    Xưa, có một chú thợ hồ khéo léo được vua đòi về kinh để xây cất hoàng thành. Mới đến cửa kinh đô, chú thợ nhuốm bệnh mà chết. Liền theo đó, mối bu lại làm ổ, đùn lên như nấm mộ.

  • Hai bàn tay bạc - Truyện cổ tích

    Ngày xưa, có một ông nông dân chịu khó làm ăn căn cơ cẩn thận. Ông có một đám rẫy nhưng không lúc nào đất bị bỏ hoang cả. Hết trồng bắp, đến mùa ông lại trồng lúa, trồng khoai.

  • Chú cún con - Truyện cổ tích

    Nhà một bà cụ già ở đầu làng nuôi một đàn chó con, con nào cũng bụ bẫm trông thật đáng yêu. Trong đàn có con cún vàng là nghịch ngợm hơn cả. Gặp con vật nào nó cũng trêu đùa chọc ghẹo.

  • Khổng Lồ đúc chuông - Truyện cổ tích

    Vào đời nhà Lý, có một người gọi là Khổng Lồ. Nhìn thấy thân thể ông, các tay lực sĩ trong triều, ngoài quận đều khiếp sợ mặc dầu ông chưa từng đọ sức với ai. Từ trẻ Khổng Lồ đã đi tu, ông thường đi chu du thiên hạ.

  • Vì sao cú chỉ đi ăn đêm - Truyện cổ tích

    Một buổi chiều, Nai thung dung đi kiếm ăn. Nó leo đèo lội suối tới bãi hoang nọ đợi nhặt quả vả. Nhưng không có gió to, vả không rụng. Nai nhìn quả vả chín đỏ trên cành mà thèm. Nai cất bước chán ngán trở về.

>> Xem thêm