Ông Ồ


0:00
/
4:16
Chọn giọng đọc
Download
Playback seep

Đọc truyện: Ông Ồ

Ngày xưa, ở Cửa Sót thuộc Hà Tĩnh có một người làng chài, có sức khỏe hơn người. Ông ta làm việc gấp đôi gấp ba người thường, sức ăn mỗi bữa có thể hết một nồi mười cơm. Nghề vật thì rất giỏi, những tay đô vật trong vùng đều hàng phục. Ông ta vẫn lấy thế làm kiêu hãnh.

Nghe tiếng đồn về một người Kẻ Ngật, tên là ông Ồ có sức khỏe đặc biệt, nên ông có ý muốn tìm đến đọ tài một phen. Nghĩ vậy, một hôm ông quảy hai chum kiệu nước mắm tìm đường đến Kẻ Ngật, để nhân bán nước mắm dò hỏi cho ra ông Ồ, xem thử mặt mũi thế nào.

Ông đến Kẻ Ngật thì trời vừa trưa. Thấy có một ông già đang cày ruộng bên đường, ông bèn dừng lại hỏi thăm:

- Cụ làm ơn chỉ giúp đường vào nhà ông Ồ.

Ông già đáp:

- Chính tôi là ông Ồ đây! Ông muốn hỏi việc gì?

Khách chưa biết ông Ồ là người thế nào nên không muốn nói vội mục đích của mình là thi tài, chỉ đáp:

- Tôi nghe tiếng nên đến muốn làm quen.

- Ông chịu khó chờ một tí, - ông già đáp - chỉ còn vài đường cày nữa là xong, tôi sẽ đưa ông về nhà chơi.

Nói rồi ông già giục trâu cày nhanh. Người làng chài đặt gánh bên vệ đường chờ.

Bỗng nghe "rắc" một tiếng, nhìn lại thì ra cái náp cày bị gãy người làng chài nghĩ bụng:

"Thôi gãy náp rồi, thế nào ông này cũng phải về thôi".

Nhưng ông ta lấy làm ngạc nhiên khi thấy ông Ồ thò ngón tay trỏ của mình vào chỗ vẫn xỏ cái náp để thế cho cái náp, rồi giục trâu đi, coi như không có việc gì xảy ra. Người làng chài chột dạ nghĩ bụng:

- Trời ơi! Ông này phải là xương đồng da sắt thì mới dám dùng ngón tay thay cho cái náp.

Sau khi cày xong, người làng chài thấy ông Ồ thôi cày, tháo ách cho trâu nghỉ, rồi rửa cày đưa lên bờ ruộng. Bỗng lại thấy ông Ồ xuống ruộng dùng hai cánh tay nhấc bổng trâu lên khỏa chân trâu mấy cái ở vùng nước cho sạch bùn rồi bỏ lên bờ.

Ông kia thấy vậy từ chột dạ đến kinh ngạc, nhưng vẫn nghĩ bụng:

- Nhấc bổng trâu như vậy chưa chắc đã là khỏe.

Nghĩ vậy, không hỏi gì thêm, ông ta chỉ lẳng lặng quảy hai chum kiệu theo ông già về xóm.

Ông Ồ đưa khách về đến nhà rồi nói:

- Chẳng mấy khi ông quá bộ tới chơi, mời ông ở lại ăn cơm với chúng tôi.

Đoạn, ông lấy chiếc bung ra bắc lên bếp, đổ gạo vào rồi đi nhóm lửa. Một đứa cháu của ông đang ngủ bỗng thức dậy khóc ré lên, ông phải chạy lại ẵm cháu rồi bảo khách:

- Trong nhà hết mất củi, ngoài góc vườn đàng đông có một gốc tre khô, nay tôi bận thằng cháu, phiền ông ra lôi nó vào đây ta đun.

Khách đi ra được một lát lại trở vào mượn cái thuổng để xắn gốc tre. Ông Ồ nói:

- Thằng con tôi nó mang đi làm chưa về. Cái gốc tre khô ấy cũng dễ nhổ thôi!

Nói đoạn ông chạy ra vườn, một tay vẫn bế cháu, một tay lay gốc tre khô, chỉ vài lần là đã bật gốc. Đến đây khách từ kinh ngạc đến thán phục, nhưng vẫn không nói gì.

Cơm vừa chín, ông Ồ đặt mâm, dọn cà mắm và mời khách ăn thật tình cho. Người làng chài cố nuốt lắm mới hết một phần ba bung, Nhưng ông ta lấy làm kinh ngạc khi thấy chủ nhà cứ ngồi tì tì chén hết số cơm còn lại trong bung mà coi bộ vẫn còn thòm thèm..

Ăn xong, chủ khách ngồi uống nước. Ông Ồ mới hỏi khách:

- Chẳng hay ông muốn gặp tôi có việc gì?

Người làng chài không còn dám nói ý định của mình trước đây nữa, chỉ múc ra một vò nước mắm và nói:

- Tôi nghe tiếng ông khỏe nên mang đến tặng một vò nước mắm làm quen.

Rồi đó người làng chài quảy hai chum kiệu đi thẳng.

Bài học rút ra

Kiêu ngạo và sự tự mãn sẽ dẫn đến thất bại

  • Người làng chài rất giỏi và khỏe, nhưng lại tự mãn về sức mạnh của mình. Anh ta kiêu ngạo muốn đi tìm ông Ồ để đọ tài, chứng tỏ bản thân. Sự kiêu ngạo này khiến anh ta không nhận ra rằng trên đời này, người giỏi hơn mình còn rất nhiều. Anh ta đã thất bại khi thấy ông Ồ làm những việc phi thường một cách dễ dàng.
  • Đừng bao giờ kiêu ngạo và tự mãn. Sẽ luôn có những người giỏi hơn mình.

Sự khiêm tốn và lòng tôn trọng

  • Ông Ồ có sức khỏe phi thường nhưng lại rất khiêm tốn. Ông không hề khoe khoang, vẫn làm những công việc bình thường như cày ruộng, bế cháu. Chính sự khiêm tốn này đã khiến người làng chài từ chỗ kiêu ngạo chuyển sang thán phục và kính trọng. Thay vì thách đấu, anh ta đã tặng nước mắm như một sự bày tỏ lòng tôn trọng.
  • Sự khiêm tốn sẽ mang lại sự tôn trọng.

Đố vui qua truyện Ông Ồ


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu
  • Anh em họ Trương - Truyện cổ tích

    Họ Trương có hai anh em trai. Người anh cả thì giàu có. Đứa em thì nghèo nàn.

  • Đứa con trời đánh - Truyện cổ tích

    Ngày xưa, có một người đàn ông tính rất vũ phu. Đối với vợ con, hơi động một tí là hắn đánh đập không tiếc tay. Hắn ham chơi gà chọi, ham đến nỗi trên đời ngoài chọi gà ra, hắn cho không còn thú gì tiêu khiển hơn thế được.

  • Quỷ nhập tràng - Truyện cổ tích

    Ngày xưa, có bảy người lái buôn cùng lên mạn ngược, vì nhỡ độ đường, phải xin vào ngủ trọ trong nhà một người Kinh lập nghiệp ở thượng du đã lâu.

  • Tại sao Cọp ghét Mèo - Truyện cổ tích

    Thuở xưa, cọp và mèo là bà con với nhau, hình dạng giống nhau, cách leo trèo đi đứng cũng chẳng khác gì. Hai con lại ở chung với nhau, cọp gọi mèo bằng cô, mèo kêu cọp bằng cháu, cô cháu sống cạnh nhau rất tương đắc, thường bữa mèo dạy cọp leo trèo, chạy, nhảy nên cọp luôn luôn cung kính mèo.

  • Ba chàng thiện nghệ - Truyện cổ tích

    Ngày xưa, có nhà họ Lê có một cô con gái nhan sắc xinh đẹp. Không những thế nàng còn văn hay chữ tốt, lại thạo đủ các nghề. Những cô gái đẹp trong vùng khó có cô nào ăn đứt.

>> Xem thêm