Cái chén sơn son


0:00
/
5:09
Chọn giọng đọc
Download
Playback seep

Đọc truyện: Cái chén sơn son

Ngày xưa, lâu lắm rồi, có một người tiều phu nghèo khổ, sống trong một chiếc lều chỏng chơ bên chân núi. Hàng ngày, anh phải đốn củi để sống cho qua ngày.

Một buổi tối, có một người khách lạ tay chống gậy, thất thểu lê chân đến túp lều của anh và khẩn khoản nói:

- Anh bỏ qua cho, tôi đành lòng phải nhờ anh việc này. Tôi đi đến đây thì bị lạc đường, không biết làm sao bây giờ. Anh cho tôi ngủ trọ một đêm có được không?

Người tiều phu nhìn qua cũng biết là người khách đường đi đã xa lắm rồi: thân mình đầy bụi, người mệt lử không đứng vững. Anh động lòng, thương xót đáp lại:

- Vâng, được, tôi biết ông đã mệt lắm. Nếu ông không nề đến chiếc lều rách nát này, xin ông cứ nghỉ lại đây.

Người khách đường vui vẻ bước vào. Người tiều phu dốc hết gạo trong hũ đem nấu cơm đãi khách. Cơm ăn với đậu kho lạt, nhưng người khách vừa ăn, vừa tấm tắc khen ngon. Thoáng một lúc người ấy đã ăn hết sạch. Người tiều phu phải tạm uống chút nước lã, nhưng vẫn giấu không cho khách biết. Sáng hôm sau, ông khách nói:

- Tôi cảm ơn anh nhiều lắm. Nhờ anh tôi tỉnh táo hẳn lại. Cảm ơn anh! Không bao giờ tôi quên được ơn này. Trên sườn núi này có một chiếc hồ. Khi nào thấy quẫn bách điều gì, anh cứ đến chỗ hồ đó mà vỗ tay ba cái: Bốp! Bốp! Bốp! Mỗi lần làm như vậy anh sẽ được ăn uống thỏa thuê. Anh chỉ việc để mâm bát lại mà thôi. Nói thật với anh, tôi là thần Cá Chép sống ở hồ đó.

Nói xong, ông khách biến mất.

Người tiều phu cấu vào má mình mấy cái mới tin rằng không phải mình chiêm bao. Anh nghĩ bụng: cứ đến đó làm thử xem sao còn hơn ngồi mà phán đoán và anh đi thẳng tới chiếc hồ.

Nước hồ trong xanh, phản chiếu cả trời mây, cây cỏ ở trên bờ. Quang cảnh ở đây, cũng chẳng có gì lạ mắt. Chưa hẳn tin ở lời ông khách, cứ cho là ông ta giỡn mình, anh tiều phu liền vỗ tay ba cái thật kêu: Bốp, Bốp, Bốp!

Ô lạ chưa! Trước mắt anh, nước hồ bỗng cuộn lên, rồi một chiếc bàn bóng loáng và sang trọng nhô lên mặt nước, trên bàn có bày biện la liệt đủ các món sơn hào, hải vị. Chiếc bàn cứ lặng lẽ chuyển đến sát người tiều phu đứng trên bờ.

- Đúng như vậy! Kỳ lạ thật! Kỳ lạ thật!

Người tiều phu sướng quá, nhảy lên vài lần rồi bê cả mâm cỗ về nhà mà ăn. Ăn xong, anh lại mang mâm ra hồ mà trả đúng như lời dặn. Chiếc mâm lại từ từ chìm xuống đáy hồ. Từ đó, người ta đồn rằng người tiều phu sống tha hồ sung sướng chẳng khác gì ông vua. Cứ thấy đói bụng lúc nào, anh lại vỗ tay ba lần, thế là một bữa cơm thịnh soạn lại bày ra trước mặt. Thường ngày, bác tự bảo. “Mình ngốc quá, tội gì mà cứ phải làm quần quật không chịu nghỉ ngơi cho đỡ vất vả?”. Vì vậy anh hết ăn lại nằm ngủ, ngày này sang ngày khác đến nỗi thân hình anh béo phệ một cách ghê gớm.

Một lần, sau khi ngốn hết bữa cỗ linh đình của chiếc hồ thần diệu, anh ngồi ngắm nghía một chiếc chén sơn son rồi bỗng thét lên: “Chà, đẹp tuyệt!”. Sau anh lại nghĩ bụng: “Giá mình có lấy một cái chén tuyệt đẹp thế này thì hay biết mấy! Thần Cá Chép dặn mình ăn xong phải trả lại tất cả thật đấy. Nhưng, lấy một cái chén này thì đã ra sao? Thôi, rồi thế nào đâu cũng vào đấy!”.

Anh lấy cái chén và giấu vào trong tráp. Xong, anh lại bày biện mọi thứ như cũ rồi trả lại mâm ăn cho thần Cá Chép.

Ngày hôm sau, khi thấy đói bụng, anh lại ra hồ vỗ liền ba cái. Nhưng trên mặt hồ vẫn không có gì nổi lên cả. Mặt nước vẫn phẳng lặng. "Bốp, Bốp, Bốp!", anh lại vỗ tay mạnh hơn, nhưng vẫn không thấy tăm hơi cái mâm cỗ đâu.

- Đồ khốn kiếp, hắn biết mình lấy cái chén thật rồi!

Anh giận dữ giậm chân thình thịch, nhưng vẫn thấy im ắng như trước. Lần này anh cương quyết hơn: “Được rồi, đã lấy là lấy hẳn. Ta sẽ đem bán, nhất định được khối tiền!".

Tối hôm đó, chiếc tráp trong nhà anh bỗng dưng cháy bùng lên, rồi cả căn nhà cũng ngùn ngụt cháy thành tro hết cả. Cả cái chén sơn son cũng cháy biến không còn một dấu vết. Người tiều phu ngồi than thở bên đống tro tàn:

- Trời ơi! Mình thật là ngu đần hết sức? Thế mới đáng kiếp!

Bài học rút ra

Lòng tốt được đền đáp xứng đáng

  • Người tiều phu nghèo khổ nhưng có một tấm lòng nhân hậu. Anh đã không ngần ngại nhường hết gạo để nấu cơm đãi người khách lạ bị lạc đường. Hành động này xuất phát từ sự cảm thông và không hề mong cầu được trả ơn. Chính lòng tốt đó đã khiến anh được thần Cá Chép đền đáp bằng một món quà vô cùng quý giá.
  • Hãy đối xử tốt với mọi người xung quanh, vì lòng tốt sẽ được đền đáp theo những cách không ngờ tới.

Tham lam sẽ mất tất cả

  • Ban đầu, người tiều phu chỉ cần vỗ tay là có đồ ăn. Nhưng sau khi sống trong sự sung sướng quá lâu, anh đã trở nên lười biếng và nảy sinh lòng tham. Chiếc chén sơn son chỉ là một vật nhỏ, nhưng việc lấy trộm nó đã thể hiện sự bội bạc, khiến anh ta mất đi tất cả. Chiếc chén anh lấy được cũng bị thiêu rụi cùng căn nhà.
  • Lòng tham không đáy sẽ hủy hoại những phước lành mà ta đang có. Hãy biết đủ, đừng để lòng tham làm mờ mắt.

Đố vui qua truyện Cái chén sơn son


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu
  • Cậu bé nghèo khổ và chiếc hộp tạo ra lửa - Truyện cổ tích

    Ngày xưa, có một đứa bé mồ côi, không anh em, cũng chẳng có họ hàng thân thích. Mồ Côi phải đi xin ăn. Nhưng lang thang hết làng nọ sang xóm kia, chẳng mấy khi Mồ Côi được no bụng.

  • Chàng rể thong manh - Truyện cổ tích

    Có một anh chàng đẹp trai, lanh lợi, nhưng bị tật thong manh từ thuở nhỏ. Cặp mắt anh vẫn trong trẻo nên người ngoài không ai biết là mù. Nhưng anh thì rất khôn khéo cố tìm cách giấu không cho người ta biết mình có tật.

  • Con rùa vàng - Truyện cổ tích

    Thuở xưa kia có hai người bạn chơi với nhau rất thân, hiểm vì một người thì giàu, còn một người nghèo. Người bạn giàu có cái tên là Đại Phú, còn người nghèo tên là Chí Quân.

  • Ông đầu rau - Truyện cổ tích

    Ngày xưa, có hai vợ chồng nhà nghèo, sinh nhai bằng nghề cuốc mướn. Một năm trời làm mất mùa, hạt gạo kiếm rất khó khăn. Hai vợ chồng đi hết nhà này đến nhà khác mà không kiếm được việc làm, phải mò cua bắt ốc, hái rau về ăn qua ngày.

  • Năm hũ vàng - Truyện cổ tích

    Ngày xưa, ở một làng nhỏ ven biển có hai chàng trai là Kình và Kiếm. Họ chơi thân với nhau từ lúc tóc còn để chỏm. Chiều chiều, họ theo mẹ xuống bến đón thuyền cha ra khơi đánh cá trở về.

>> Xem thêm