Bảy con quạ


0:00
/
5:27
Chọn giọng đọc
Download
Playback seep

Đọc truyện: Bảy con quạ

Ngày xưa, có một gia đình sinh được bảy người con trai, nên rất mong có một mụn con gái. Khi vợ có mang, cả hai vợ chồng hy vọng lần này sẽ toại nguyện. Quả thật đứa con mới chào đời là con gái. Hai vợ chồng mừng lắm nhưng đứa con lại gầy gò ốm yếu quá nên phải chịu phép rửa tội.

Người cha sai một đứa con trai chạy vội ra suối lấy nước về để làm phép rửa tội cho em gái, nhưng rồi cả sáu đứa con trai khác cũng chạy đi cùng. Bảy đứa tranh nhau cái bình để múc nước khiến chiếc bình văng tõm xuống suối. Bảy anh em đứng nhìn không biết làm sao vớt được bình. Bình trôi mất nên không đứa nào dám về nhà nữa. Đợi mãi chẳng thấy con về, người cha sốt ruột và nói:

– Lũ trời đánh ấy chắc lại mải chơi rồi!

Người cha sợ con gái sau này nhỡ chết mà chưa được phép rửa tội nên đâm ra bực mình mắng các con trai:

– Ước gì cả bảy thằng nó đều biến thành quạ.

Người cha vừa nói dứt lời thì nghe thấy tiếng chim vỗ cánh bay qua đầu lướt vào không trung. Ông ngẩng lên thì thấy bảy con quạ đen như than bay vút đi.

Chẳng còn cách nào thu lại được lời nguyền kia nữa, hai vợ chồng buồn rầu về chuyện mất bảy đứa con trai, nhưng họ tự an ủi phần nào vì thấy đứa con gái yêu quý mỗi ngày một khôn lớn và xinh đẹp hơn. Cô bé lớn lên không hề biết rằng mình còn có mấy anh trai nữa. Cha mẹ cô tránh không bao giờ nhắc tới chuyện ấy cho cô biết. Tới một ngày kia cô nghe mọi người xì xào về mình: “Cô ấy tuy đẹp thật, nhưng chính cô ấy là nguyên nhân sự bất hạnh của bảy người anh trai”.

Biết chuyện, cô buồn lắm, cô gạn hỏi cha mẹ về các người anh trai của mình. Không thể giấu con được, cha mẹ đành kể cô nghe mọi chuyện và nói rằng đó chẳng qua là ý muốn của trời, còn việc sinh cô ra không có quan hệ gì. Nhưng cô gái vẫn bị lương tâm cắn rứt về chuyện ấy và luôn nghĩ cách làm sao giải được lời chú kia cho các anh. Cô đứng ngồi không yên, tới mức cô trốn nhà đi, mong tìm cho ra tung tích để giải thoát cho các anh, mặc dù cô biết sẽ có nhiều khó khăn vất vả.

Đồ đạc cô mang theo chỉ có một chiếc nhẫn nhỏ là vật kỷ niệm của cha mẹ, một cái bánh mì để ăn khi đói, một bình nước nhỏ để uống khi khát và một chiếc ghế con để ngồi cho đỡ mỏi.

Cô bé đi mãi, đi hoài, đi tới tận cùng thế giới. Cô đi tới mặt trời, nhưng mặt trời sao nóng quá và nom dễ sợ, hình như hay bắt trẻ con. Cô vội vàng rời ngay chỗ đó và đi về hướng mặt trăng, nhưng nơi đây lại lạnh lẽo hoang vắng. Cô bé có cảm giác phía đàng kia có người ở, cô vội vàng quay gót đi tới các vì sao. Các vì sao tiếp cô niềm nở và tốt bụng, và mỗi vị ngồi trên chiếc ghế dành riêng cho mình. Sao mai đứng dậy cho cô một cái chân gà nhỏ và bảo:

– Nếu con không có cái chân gà nhỏ này thì con không thể mở được núi thủy tinh. Mà chính các anh con đang ở trong núi thủy tinh ấy.

Cô bé cầm cái chân gà nhỏ xíu, lấy khăn bọc lại cẩn thận, và cô lại tiếp tục lên đường. Cô đi hoài, đi mãi, sau cùng tới núi thủy tinh. Cổng lớn đóng kín, cô lấy bọc khăn ra, nhưng khi mở ra thì chẳng có gì ở trong đó cả, cô đã đánh mất món quà quý của các vì sao tốt bụng. Làm gì bây giờ? Cô muốn cứu các anh mình mà lại không có chìa khóa để mở cổng vào núi thủy tinh. Cô bé bèn rút dao ra, cắt một ngón tay nhỏ xíu của mình đút nó vào ổ khóa và may quá mở được cổng.

Khi cô bé bước vào bên trong thì có một ông già người nhỏ nhắn bước ra, ông hỏi:

– Con tìm gì ở đây?

Cô bé trả lời:

– Con tìm các anh con là bảy con quạ.

Ông già nói:

– Các ông quạ không có nhà, nhưng con muốn chờ các ông ấy về thì vào đây.

Rồi ông già chuẩn bị bữa ăn tối cho bảy con quạ, ông bày thức ăn vào bảy chiếc đĩa nhỏ và rót nước uống vào bảy cái chén nhỏ. Cô bé nếm ở mỗi đĩa một miếng và uống ở mỗi cốc một hớp. Chiếc nhẫn mang theo cô thả vào trong cốc nước cuối cùng.

Chợt cô nghe thấy ở trên không có tiếng vỗ cánh và tiếng chim reo. Lúc đó ông già nói:

– Giờ thì các ông quạ đã về nhà đó.

Đàn quạ về thật, con nào con ấy đi tìm cốc đĩa của mình để ăn uống. Rồi con nọ hỏi con kia:

– Ai đã ăn ở đĩa của tôi? Ai đã uống nước ở cốc của tôi? Nhất định phải có người đã đụng đến chén đĩa.

Và khi con quạ thứ bảy nhìn xuống đáy cốc, nó thấy chiếc nhẫn lăn đi lăn lại trong cốc. Nó ngắm nhìn chiếc nhẫn và nhận ra đó là nhẫn của bố mẹ và nói:

– Trời! Hình như em gái út của chúng ta đang ở đây và như vậy có nghĩa là chúng ta đã được giải thoát.

Lúc đó cô bé đang đứng nấp sau cửa và lắng tai nghe. Quạ vừa nói xong, cô bé bước ra, tức thì đàn quạ lại hóa thành người. Vui mừng khôn xiết, tám anh em ôm hôn nhau thắm thiết, rồi vui vẻ cùng nhau lên đường về nhà.

Bài học rút ra

Hậu quả của lời nói nóng giận và sự thiếu kiên nhẫn:

  • Người cha vì nóng giận và sốt ruột khi các con trai chậm trễ lấy nước đã buông lời nguyền biến bảy người con thành quạ. Lời nói trong lúc tức giận có thể gây ra hậu quả khôn lường và không thể rút lại được.
  • Hãy cẩn thận với lời nói của mình, đặc biệt khi đang tức giận. Lời nói có thể gây ra những tổn thương lớn và những hậu quả không mong muốn.

Lòng yêu thương và sự hy sinh cao cả:

  • Cô em gái không hề biết về các anh nhưng khi biết sự thật, vì lương tâm cắn rứt và tình yêu thương gia đình, cô đã dũng cảm lên đường giải cứu. Cô đã hy sinh ngón tay nhỏ xíu của mình để mở cánh cổng núi thủy tinh, thể hiện tình yêu thương vô bờ bến.
  • Tình yêu thương gia đình là vô cùng quý giá. Lòng hiếu thảo và sự hy sinh vì người thân có thể giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn và mang lại điều kỳ diệu.

Sự kiên trì và lòng tin sẽ được đền đáp:

  • Cô gái đã đi một hành trình rất xa, vượt qua nhiều thử thách (nóng ở mặt trời, lạnh ở mặt trăng), gặp gỡ các vì sao và cuối cùng đến được núi thủy tinh. Dù mất món quà quý, cô vẫn không bỏ cuộc mà hy sinh bản thân. Sự kiên trì và lòng tin vào việc giải cứu các anh đã giúp cô thành công.
  • Khi đối mặt với mục tiêu lớn, hãy kiên trì và không bỏ cuộc. Lòng tin vào bản thân và vào điều tốt đẹp sẽ giúp bạn đạt được điều mình mong muốn.

Đố vui qua truyện Bảy con quạ


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu
  • Ai mua hành tôi - Truyện cổ tích

    Ngày xửa ngày xưa có anh nông dân nọ, nhà nghèo nhưng rất chăm chỉ chịu khó. Một lần đi đốn củi, anh chợt trông thấy có con quạ tha theo một chú chim sẻ tới gần chỗ mình để ăn thịt.

  • Sự tích đá Bà Rầu - Truyện cổ tích

    Ngày xưa, có gia đình một người thuyền chài có một cô gái rất xinh tươi. Khi cô đã lớn, nhiều chàng trai muốn xin kết duyên với nàng, nhưng chưa có đám nào thành cả.

  • Sự tích cái chổi - Truyện cổ tích

    Ngày xưa ở trên cung điện nhà trời có một người đàn bà nấu ăn rất khéo tay. Bà chế những món bánh trái tuyệt phẩm, làm những thức ăn ngon đến nỗi chỉ nếm qua một miếng là không thể nào quên được.

  • Người họ Liêu và Diêm Vương - Truyện cổ tích

    Ngày ấy có dòng họ Liêu, không hiểu do nguyên cớ nào mà người trong họ thường bị nạn chết non. Bọn lính tráng của Diêm vương luôn luôn để ý rình mò dòng họ này, hễ thấy người nào chừng quá ba mươi tuổi là bắt đi ngay.

  • Nàng Nguyễn Thị Bích Châu - Truyện cổ tích

    Ngày xưa, có nàng Nguyễn Thị Bích Châu là vợ vua Duệ Tông nhà Trần. Nàng có nhan sắc xinh đẹp, hơn nữa lại văn hay chữ tốt, trong cung đình nhà vua khó có phi tần nào sánh kịp. Vì vậy khi được tuyển vào cung hầu hạ, Bích Châu sớm được vua yêu, chỉ ít lâu sau được nhắc lên bậc quý phi, thường giúp vua trong việc giấy tờ nghiên bút.

>> Xem thêm