Top 299+ đề văn nghị luận xã hội hay nhất Tổng hợp 50 bài văn trình bày ý kiến về một hiện tượng ..

Top 55 bài văn nêu suy nghĩ về lòng tự hào đối với quê hương hay nhất


Đã có một thời gian xã hội chúng ta quan niệm một cách đơn giản rằng quê hương chỉ gắn với tình cảm công dân.

Quảng cáo
Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn

Dàn ý chi tiết

1. Mở bài

Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: vai trò của quê hương đối với mỗi người.

2. Thân bài

a. Giải thích

Vai trò của quê hương đối với mỗi người mang ý nghĩa: quê hương - nơi chúng ta sinh ra và lớn lên, mảnh đất cho ta sự sống sẽ ghi dấu lại những kỉ niệm của ta, cho ta những nhận thức căn bản về cuộc đời. Mỗi người có một quê hương, mỗi quê hương có một bản sắc khác nhau nuôi dưỡng nên những tâm hồn con người khác nhau vô cùng phong phú.

b. Phân tích

Con người khi sinh ra và lớn lên chịu ảnh hưởng từ nền văn hóa của quê hương, từ đó hình thành nên tính cách, tư duy và suy nghĩ cá nhân, có thể thấy quê hương đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành nên con người.

Quê hương rộng hơn là đất nước, nơi nhiều nền văn hóa khác nhau cùng hòa hợp để con người cùng học tập, giữ gìn và phát huy.

Chúng ta được sống trong thời bình như hiện nay là một hạnh phúc lớn lao mà thế hệ đi trước đã phải hi sinh sương máu, chính vì thế chúng ta cần trân trọng cuộc sống hiện tại.

c. Liên hệ bản thân

Là một học sinh trước hết chúng ta cần học tập thật tốt, nghe lời ông bà cha mẹ, lễ phép với thầy cô. Có nhận thức đúng đắn về việc giữ gìn và bảo vệ tổ quốc. Luôn biết yêu thương và giúp đỡ những người xung quanh,…

d. Phản đề

Tuy nhiên vẫn còn có nhiều bạn chưa có nhận thức được tầm quan trọng của quê hương, đất nước đối với bản thân mình và sự phát triển của mình. Lại có những người tuy có nhận thức đúng và đủ về tầm quan trọng của quê hương đối với đời sống tâm hồn của mình nhưng lại chưa có ý thức xây dựng quê hương thêm giàu đẹp hơn,…

3. Kết bài

Khái quát lại vấn đề nghị luận: vai trò của quê hương đối với mỗi người; đồng thời rút ra bài học và liên hệ bản thân.

Bài siêu ngắn Mẫu 1

Chúng ta từ khi sinh ra và lớn lên trải qua nhiều giai đoạn, quá trình khác nhau để hoàn thiện và trưởng thành. Có thể thấy, môi trường, những tác động xung quanh có ý nghĩa to lớn đối với việc hình thành nên con người mỗi người. Và quê hương - nơi chôn rau cắt rốn có một vai trò đặc biệt đối với ta.

Quê hương là nơi chúng ta sinh ra và lớn lên, mảnh đất cho ta sự sống sẽ ghi dấu lại những kỉ niệm của ta từ khi ta lọt lòng mẹ, cho ta những nhận thức căn bản về cuộc đời. Mỗi người có một quê hương, mỗi quê hương có một bản sắc khác nhau nuôi dưỡng nên những tâm hồn con người khác nhau vô cùng phong phú. Quê hương mang đến cho ta những trải nghiệm, kỉ niệm đầu đời đẹp đẽ nhất, đáng nhớ nhất để ta lớn khôn và nhớ về.

Con người khi sinh ra và lớn lên, tiếp thu, chịu ảnh hưởng từ những sự kiện, nền văn hóa của quê hương, từ đó hình thành nên tính cách, tư duy và suy nghĩ cá nhân, có thể thấy quê hương đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành nên con người. Quê hương rộng hơn là đất nước, nơi nhiều nền văn hóa khác nhau cùng hòa hợp để con người cùng học tập, giữ gìn và phát huy. Dù bạn ở bất cứ nơi nào trên đất nước này cũng sẽ mang đến cho bạn những trải nghiệm quý báu khác nhau, nuôi dưỡng tâm hồn phong phú hơn. Chúng ta được sống trong thời bình như hiện nay là một hạnh phúc lớn lao mà thế hệ đi trước đã phải hi sinh sương máu, chính vì thế chúng ta cần trân trọng cuộc sống hiện tại cũng như cố gắng hoàn thiện bản thân, cống hiến nhiều hơn cho quê hương đất nước. Là một học sinh trước hết chúng ta cần học tập thật tốt, nghe lời ông bà cha mẹ, lễ phép với thầy cô. Có nhận thức đúng đắn về việc giữ gìn và bảo vệ tổ quốc. Luôn biết yêu thương và giúp đỡ những người xung quanh,…

Tuy nhiên, trong xã hội hiện nay vẫn còn có nhiều người chưa có nhận thức được tầm quan trọng của quê hương, đất nước đối với bản thân mình và sự phát triển của mình. Lại có những người tuy có nhận thức đúng và đủ về tầm quan trọng của quê hương đối với đời sống tâm hồn của mình nhưng lại chưa có ý thức xây dựng quê hương thêm giàu đẹp hơn,… những người này đáng bị phê phán.

Mỗi chúng ta chỉ có một quê hương cũng như chỉ được sống một lần. Hãy sống thật ý nghĩa, sống và cống hiến, tận hưởng hết mình. Không một ai sinh ra đã ở vạch đích hay hoàn hảo, chỉ cần ta biết sống và biết yêu, ta sẽ cảm thấy cuộc đời này ý nghĩa và tươi đẹp hơn.

Bài siêu ngắn Mẫu 2

Đã có một thời gian xã hội chúng ta quan niệm một cách đơn giản rằng quê hương chỉ gắn với tình cảm công dân. Thế nhưng có thật như thế không khi quê hương còn là sự gắn bó thân thương, máu thịt; là hình ảnh đọng mãi trong tim mỗi con người khi xa quê. Bấy giờ, chúng ta mới thật sự nhận ra quê hương còn đóng một vai trò hết sức quan trọng đối với cuộc sống tâm hồn con người. Vậy chúng ta hiểu quê hương có vai trò quan trọng như thế nào?

Quả đúng như vậy, quê hương là nơi ta sinh ra và lớn lên, nơi mà ta có nhiều kỉ niệm gắn liền với kí ức và tâm hồn của mỗi con người, là một thứ vô hình, vô dạng nhưng đã in sâu vào trong tâm trí chúng ta để khi đi xa ta vẫn nhớ về nó. Cho nên quê hương là một cái gì đó không thể thiếu trong cuộc sống tâm hồn mỗi con người.

Vậy quê hương có vai trò quan trọng như thế nào đối với cuộc sống tâm hồn mỗi con người? Ta phải hiểu rằng yêu quê hương trước hết phải yêu thương gắn bó với mảnh đất, con người quê hương, biết rung động trước những vẻ đẹp của thiên nhiên đất nước. Quê hương còn bắt đầu từ những điều nhỏ nhặt hàng ngày, những tình cảm đôi lứa, sự gắn bó gia đình, làng quê, đó là tình cảm trong sáng nhất, cao cả và góp phần thanh lọc tâm hồn con người. Tôi sinh ra và lớn lên ở Đà Lạt, một thành phố của những bông hoa thơm ngào ngạt. Khi tôi học cấp 2, gia đình chuyển lên sống ở Tp. Hồ Chí Minh. Những hình ảnh về quê hương Đà Lạt sương mù vẫn khắc sâu vào tâm hồn của tôi.

Ngược lại với những điều đó, có những kẻ hô hào khẩu hiệu, nhưng thực tế lại sống giả tạo. Không thể yêu quê hương mà không xuất phát từ tình cảm, gắn bó với nơi chôn nhau cắt rốn, gia đình, làng xóm, yêu những con người gần gũi quanh ta với những kẻ không nhớ về quê hương, cội nguồn thì đó là những kẻ vô tâm, vô cảm, không một chút quan tâm về sự thay đổi của chính nơi mình sinh ra.

Bản thân mỗi học sinh chúng ta phải luôn xác định quan niệm đúng đắn về vai trò của quê hương, đất nước, bằng cách trau dồi tu dưỡng những tình cảm nhân văn, phải biết rung động trước cái đẹp của cuộc sống quanh ta. Khi còn là học sinh ta phải biết yêu mến con người và mảnh đất mà ta đang sống, tiếp xúc hàng ngày, biến tình cảm ấy thành mục đích, hoài bão để sau này cống hiến cho đất nước.

Bài siêu ngắn Mẫu 3

Tình yêu quê hương, đất nước là tình cảm luôn thường trực trong trái tim mỗi người. Nó đã trở thành mạch nguồn, là sợi chỉ đỏ xuyên suốt chiều dài văn học dân tộc. Qua mỗi thời kì, tình cảm ấy lại có những biến chuyển và biểu hiện rõ nét hơn.

Tình yêu quê hương đất nước là tình cảm yêu mến gắn bó với quê hương, đất nước. Tình cảm ấy đã có từ thuở ấu thơ qua những lời ru mẹ hát, qua câu chuyện cổ tích bà thường hay kể. Trước hết, đó là tình cảm đối với xóm làng, đồng ruộng, những gì thân thuộc, gần gũi quanh ta:

"Con cò bay lả bay la
Bay từ cửa phủ bay ra cánh đồng"

Cánh cò trắng theo ta vào giấc ngủ yên bình. Hình ảnh con cò sải cánh trên đồng ruộng bao la đã trở thành biểu tượng cho nét đẹp giản dị của làng quê Việt Nam từ muôn đời. Từ lời ru ngọt ngào của mẹ, cánh cò trắng theo ta suốt cuộc đời, bồi dưỡng cho ta tình cảm đối với quê hương, đất nước.

Không chỉ thế, yêu quê hương, đất nước còn là yêu cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp, non kì thủy tú:

"Đường vô xứ Nghệ quanh quanh
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ"

Hình ảnh đất nước Việt Nam hiện ra chưa bao giờ đẹp hơn thế. Núi non trùng trùng trùng điệp điệp tạo ra bức tranh sông núi vô cùng kì vĩ, tráng lệ mà cũng trữ tình, nên thơ. Qua câu ca dao, ta còn nhận ra một niềm tự hào, lòng yêu mến đối với đất nước xinh đẹp, trù phú.

Mỗi khi đất nước đứng trước họa xâm lăng, tình cảm ấy càng biểu hiện rõ ràng và mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Khi giặc Mông Nguyên lăm le xâm lược nước ta, trong hội nghị Diên Hồng, khi vua Trần hỏi nên hòa hay nên đánh, tất cả các bô lão đã đồng thanh một lời: nên đánh. Như vậy, tình yêu nước gắn với ý thức giữ gìn, bảo vệ nền độc lập, chủ quyền của dân tộc, quyết không để quân giặc cướp dù chỉ là một tấc đất. Chắc hẳn chúng ta vẫn còn nhớ Nam quốc sơn hà- bài thơ được coi là bản tuyên ngôn độc lập đầu tiên của nước ta:

"Nam quốc sơn hà nam đế cư
Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư"

Ý thức về độc lập chủ quyền của dân tộc đã được thể hiện rất rõ ngay từ thế kỉ thứ 10. Sông núi nước Nam là của vua Nam, điều này đã được ghi rõ trong "thiên thư"- sách trời. Vậy nên, nếu kẻ nào có ý định xâm phạm điều thiêng liêng ấy chắc chắn sẽ tự nhận lấy kết cục thảm hại.

Cũng trước mối họa xâm lăng, vì yêu nước nên Trần Quốc Tuấn lo lắng cho vận nước, kêu gọi tướng sĩ trên dưới một lòng quyết tâm đánh giặc. Điều này còn thể hiện tinh thần trách nhiệm của ông đối với quốc gia, dân tộc. Xa hơn, trong hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mĩ, nhân dân ta tiếp tục phát huy truyền thống yêu quê hương đất nước đã có từ lâu đời của dân tộc. Trong bài "Tinh thần yêu nước của nhân dân ta", Bác Hồ đã viết: "Dân ta có một lòng nồng nàn yêu nước. Đó là một truyền thống quý báu của ta. Từ xưa đến nay, mỗi khi Tổ quốc bị xâm lăng, thì tinh thần ấy lại sôi nổi, nó kết thành một làn sóng vô cùng mạnh mẽ, to lớn, nó lướt qua mọi sự nguy hiểm, khó khăn, nó nhấn chìm tất cả lũ bán nước và lũ cướp nước". Tình yêu nước chính là sức mạnh lớn nhất giúp chúng ta vượt qua hết khó khăn này đến khó khăn khác, đạt đến thắng lợi hoàn toàn, giành lại nền độc lập, sự bình yên cho dân tộc.

Tình yêu quê hương đất nước là truyền thống quý báu mà mỗi chúng ta phải có ý thức giữ gìn. Nó chính là gốc rễ để làm nên nhân cách con người ta, gắn kết ta với cộng đồng rộng lớn.

Bài tham khảo Mẫu 1

Mỗi người chúng ta ai cũng đều có một quê hương để sinh ra, lớn lên và để trở về. Qua từng trang văn, trang thơ, chúng ta đã cảm nhận được những dòng cảm xúc chân thành, mộc mạc, tình yêu quê hương tha thiết của các nhà thơ nhà văn, đó là Quê hương của Tế Hanh, Làng của Kim Lân... Còn đối với bạn, bạn hiểu thế nào về tình yêu quê hương?

Tình yêu quê hương là gì? Là tình gắn gắn bó, yêu mến, vun đắp, dựng xây quê hương ngày càng giàu mạnh, đóng góp một phần sức lực của mình cho công cuộc dựng xây quê hương. Tình yêu quê hương không phải là tình cảm trừu tượng, nó được biểu hiện rất cụ thể và rõ nét. Đó là dạng tình cảm đã được cụ thể hóa bằng hành động.

Quê hương là cái nôi đầu tiên đón nhận tiếng khóc chào đời, những bước đi chập chững, gắn với kí ức tuổi thơ không thể nào quê. Đó là nơi mà cuối cùng ai cũng muốn trở về và gắn bó. Tình yêu quê hương luôn gắn liền với yêu gia đình, làng xóm, luôn mong ngóng về quê hương dù ở nơi xa xôi. Mỗi con người sau khi lớn lên, trưởng thành, vươn mình đến những vùng đất mới nhưng tấm lòng luôn hướng về nơi mình đã sinh ra và lớn lên.

Biểu hiện của tình yêu quê hương thực sự rất nhiều, ngay trong chính hàng động của mỗi người. Là nỗi nhớ thường trực mỗi lần xa quê, là háo hức, mong chờ khi sắp được lên chuyến xe mang tên trở về, là lòng thổn thức, lưu luyến khi phải rời xa quê. Đó là tình cảm xuất phát từ tim. Tình yêu quẻ hương còn là yêu những gì thuộc về mảnh đất mà mình sinh ra ấy, yêu làng xóm, yêu những con đường sỏi đá, yêu nắng, yêu gió dù thời tiết khắc nghiệt. Hơn hết là yêu những con người thuộc về mảnh đất đó, thương dáng mẹ tảo tần nắng mưa, thương dáng cha nhọc nhằn sớm hôm.

Quê hương gắn với những con người, những gương mặt mà đi đâu cũng nhớ về. Khi đất nước ngày càng phát triển, quá trình xây dựng nông thôn mới cũng được đẩy mạnh. Tình yêu quê hương đã được hiển hiện thành hành động. Có nhiều người thành đạt, xa quê trở về quyên góp tiền bạc và sức lực để cùng xây dựng trạm xá, làm đường, trồng cây để giúp cho quê hương thoát nghèo. Đó đều là những biểu hiện thiết thực nhất của tình yêu quê hương, làng xóm.

Yêu quê hương còn phải có trách nhiệm với quê hương, đó là trách nhiệm bảo vệ, dựng xây. Trách nhiệm ấy không của riêng ai mà của tất cả mọi người. Tuy nhiên hiện nay vẫn có những người quên đi cội nguồn, quên đi quê hương. Họ đi xa lập nghiệp, quên mất tiếng quê. Có nhiều người khi trở về quê hương mang theo thứ ngôn ngữ "lạ" để nói chuyện với người dân quê. Điều này thật đáng buồn. Người ta bảo "Chém cha không bằng pha tiếng". Chính bản thân họ đã đánh mất đi tình yêu đáng trân trọng và thiêng liêng ấy.

Mỗi người đều có một quẻ hương để nhớ, để tìm về. Vậy thì ngay từ bây giờ, khi còn đang ngồi trên ghế nhà trường chúng ta hãy là những người có ích, học tập tốt để mai sau có thể đóp góp sức mình đựng xây quê hương. Đó là tình yêu lớn lao nhất.

Bài tham khảo Mẫu 2

Viết về ý nghĩa của quê hương với cuộc đời của mỗi người, nhà thơ Đỗ Trung Quân trong bài thơ "Quê hương" có viết:

"Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay"

"Quê hương" - tiếng gọi thân thương ấy mỗi khi cất lên đều gợi ra những kỉ niệm tuổi thơ tươi đẹp, khơi dậy những cảm xúc bình dị, thân thuộc nhưng cũng thiêng liêng, đẹp đẽ nhất trong tâm hồn và trái tim của mỗi con người. Quê hương là miền nhớ, miền thương và là thế giới tình cảm đong đầy, ấm áp.

"Quê hương" là nơi chúng ta được sinh ra ra và lớn lên, bởi vậy mà nhắc đến quê hương người ta thường nhớ về những gì thân thuộc, gần gũi nhất. Quê hương không chỉ nuôi lớn chúng ta về mặt thể chất mà nuôi dưỡng những tình cảm đẹp đẽ cho tâm hồn mỗi người. Quê hương dạy chúng ta biết yêu thương, gắn bó, đó không chỉ là sự gắn bó với gia đình, mảnh đất mà chúng ta được sinh ra, lớn lên mà còn là sự gắn bó về tình cảm với bố mẹ, bạn bè và những người xung quanh.

Quê hương đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành nên nhân cách, lối sống và bản sắc của mỗi người. Văn hóa, truyền thống của quê hương sẽ ảnh hưởng đến những nhận thức, tính cách và lối sống của con người. Chúng ta có thể dễ dàng nhận biết "dấu ấn" đậm nét của quê hương trong mỗi người qua những lời nói, hành động và thái độ sống. Đó là nét hào hoa, thanh lịch của người Hà Nội, là sự phóng khoáng, thân thiện của người Sài Gòn hay sự cố gắng, hiếu học của người Hà Tĩnh. Truyền thống, vẻ đẹp của quê hương nuôi dưỡng ở con người những tình cảm, tính cách tốt đẹp hay nói cách khác mỗi người con trên mảnh đất ấy kế thừa và phát huy được vẻ đẹp của quê hương mình.

Quê hương tạo nên sức mạnh tinh thần mạnh mẽ để con người vượt qua mọi khó khăn, thách thức của hoàn cảnh. Đó là sức mạnh quật cường của con người Việt Nam trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mĩ trường kì. Chính tình yêu quê hương, xóm làng đã thôi thúc con người đứng lên đấu tranh để bảo vệ mảnh đất quê hương, giành độc lập cho đất nước bởi như nhà văn Ê-ren-bua từng nói "lòng yêu nhà, yêu làng xóm trở nên tình yêu Tổ quốc". Trong cuộc sống hiện đại, quê hương lại là điểm tựa tinh thần vững chãi, nơi nuôi dưỡng những ước mơ, khát vọng; nơi tiễn bước chúng ta bước vào đời để thực hiện những hoài bão và cũng là nơi dang rộng vòng tay đón chúng ta trở về sau những sóng gió, thất bại.

Dù cuộc sống có bao đổi thay, cuộc đời xoay vần khiến con người trở nên mệt mỏi thì quê hương vẫn thủy chung ở đó, mãi là chùm khế ngọt, là con đường đến trường thân thương và là vòng tay ấm áo, che chở đón chúng ta trở về.

Tình yêu quê hương, đất nước là thứ tình cảm tự nhiên, đẹp đẽ, thiêng liêng nhất trong thế giới tình cảm của con người. Mỗi chúng ta cần có ý thức gắn bó với quê hương, bồi đắp tình yêu quê hương bằng những hành động và việc làm cụ thể. Cố gắng học tập, rèn luyện bản thân cũng là hành động thể hiện tình yêu quê hương, bởi sự cố gắng ấy không chỉ giúp chúng ta trở nên hoàn thiện, ưu tú hơn mà còn góp phần dựng xây quê hương, đất nước trong tương lai. Cần lên án những hành động quay lưng với quê hương và những cá nhân thiếu ý thức trách nhiệm, sống vô tâm, ích kỉ chỉ biết đến bản thân mà làm ảnh hưởng đến lợi ích chung của cộng đồng.

Tình yêu quê hương sẽ trở nên ý nghĩa hơn không chỉ tồn tại trong suy nghĩ, tình cảm mà được bộc lộ qua những hành động cụ thể. Chúng ta hãy nỗ lực cố gắng từng ngày để có thể cống hiến phần sức lực nhỏ nhoi cho sự phát triển của quê hương, đất nước.

Bài tham khảo Mẫu 3

Lòng tự hào quê hương, dân tộc là một tình cảm thiêng liêng và cao đẹp mà mỗi người dân Việt Nam cần có. Đó là niềm tự hào về truyền thống lịch sử hào hùng, về những anh hùng dân tộc đã hy sinh để bảo vệ đất nước. Đó cũng là tình yêu dành cho mảnh đất nơi mình sinh ra, nơi có những con người bình dị, những phong tục tập quán đậm đà bản sắc.

Tôi tự hào khi được là người Việt Nam – một dân tộc kiên cường, bất khuất trước mọi khó khăn, từng chiến thắng nhiều kẻ thù hùng mạnh để giữ gìn độc lập, tự do. Tôi cũng tự hào về quê hương mình – dù nhỏ bé nhưng chứa chan tình người, với những cảnh vật quen thuộc gắn bó suốt tuổi thơ. Lòng tự hào ấy không chỉ nằm ở lời nói, mà còn thể hiện qua hành động: cố gắng học tập, sống tử tế, bảo vệ môi trường, giữ gìn văn hóa dân tộc.

Lòng tự hào quê hương, dân tộc giúp tôi sống có trách nhiệm hơn, biết yêu thương và cống hiến cho cộng đồng. Tôi tin rằng, nếu mỗi người trẻ đều giữ được niềm tự hào ấy, đất nước ta sẽ ngày càng giàu mạnh, văn minh và đáng sống hơn bao giờ hết.

Bài tham khảo Mẫu 4

Mỗi người trong chúng ta đều có một quê hương, là nơi chôn nhau cắt rốn, nơi lưu giữ biết bao kỷ niệm ngọt ngào của tuổi thơ. Quê hương không chỉ là mảnh đất nuôi ta khôn lớn mà còn là nơi ta luôn hướng về với niềm thương nhớ và tự hào sâu sắc.

Tình yêu và lòng tự hào về quê hương được thể hiện bằng nhiều cách khác nhau. Đó là sự gắn bó tha thiết với mảnh đất nơi mình sinh ra, là tình cảm dành cho những con người chất phác, hiền hậu nơi ấy. Dù có đi đâu, đến những thành phố xa hoa, hiện đại, mỗi khi nhớ về quê, ta vẫn thấy ấm áp lạ thường khi nghĩ đến con đường đất đỏ, hàng tre xanh, cánh đồng lúa chín vàng hay dòng sông tuổi thơ trong vắt.

Lòng tự hào về quê hương không chỉ nằm ở những cảm xúc trong tim mà còn được thể hiện bằng hành động cụ thể. Những người con xa quê luôn mong muốn góp sức mình để xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp hơn. Họ trở về giúp đỡ người nghèo, xây dựng đường làng, trường học, trạm xá, trồng cây xanh, góp phần thay đổi diện mạo quê hương. Chính những việc làm giản dị ấy đã thể hiện rõ nét tình yêu thương và niềm tự hào của con người với nơi mình sinh ra.

Quê hương còn là cội nguồn của truyền thống, của tiếng nói, của văn hóa dân tộc. Bởi vậy, chúng ta càng phải biết gìn giữ, trân trọng và tự hào về quê hương mình. Thật đáng buồn khi có những người quên đi tiếng nói, quên đi nguồn cội. Bởi khi đó, họ đã đánh mất một phần thiêng liêng trong tâm hồn.

Lòng tự hào về quê hương không chỉ là tình cảm, mà còn là trách nhiệm. Với người trẻ hôm nay, học tập chăm chỉ, sống tốt, làm việc có ích cũng là một cách để thể hiện tình yêu với quê hương. Bởi chính sự nỗ lực của mỗi người sẽ góp phần làm cho quê hương, đất nước thêm tươi đẹp.

Quê hương là nơi để ta nhớ, để ta yêu, để ta tự hào. Dù đi đâu xa, trong tim mỗi người con đất Việt vẫn luôn vang lên hai tiếng thân thương: quê hương.

Bài tham khảo Mẫu 5

“Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người.”

Bốn câu thơ mộc mạc của Đỗ Trung Quân như một lời nhắc nhở ân tình về nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi con người. Quê hương – hai tiếng thiêng liêng, giản dị mà chứa đựng biết bao yêu thương và tự hào. Đó là nơi cho ta cội nguồn, gốc rễ, là mảnh đất nuôi dưỡng tâm hồn và hình thành nên bản lĩnh của mỗi người dân Việt.

Từ ngàn xưa, tình yêu và lòng tự hào về quê hương, đất nước đã trở thành mạch nguồn quán thông kim cổ, đông tây. Đó là sợi dây gắn kết giữa con người với cộng đồng, giữa hiện tại với quá khứ, giữa truyền thống và tương lai. Tình yêu quê hương không phải là điều gì xa xôi, mà khởi nguồn từ những tình cảm gần gũi, bình dị nhất – từ tình yêu mái nhà, con đường, xóm làng, dòng sông, cánh đồng quê thân thuộc. Nhà văn Ê-ren-bua từng nói: “Lòng yêu nhà, yêu làng xóm, yêu miền quê trở nên lòng yêu Tổ quốc.” Chính từ những rung động mộc mạc ấy, ngọn lửa yêu nước được thắp lên, soi sáng suốt chiều dài lịch sử dân tộc.

Trong văn học Việt Nam, tình yêu quê hương đất nước là đề tài bất tận. Từ những câu ca dao xưa:

“Bầu ơi thương lấy bí cùng,
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”,

đến những áng văn chương trung đại chan chứa tinh thần “trung quân ái quốc”, rồi bước sang thời hiện đại, lòng yêu nước hòa quyện với lý tưởng cách mạng, với khát vọng tự do. Ánh sáng của tình yêu quê hương ấy rực rỡ trong thơ Tố Hữu:

“Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ,
Mặt trời chân lí chói qua tim...”

Đó là niềm vui, niềm tự hào của con người khi được cống hiến cho đất nước, khi thấy mình hòa chung trong hơi thở của non sông gấm vóc.

Tình yêu quê hương, đất nước còn là nguồn gốc của lòng tự tôn dân tộc, là sức mạnh giúp dân ta đứng vững qua bao biến thiên lịch sử. Trần Quốc Tuấn trong “Hịch tướng sĩ” đã từng đau xót khi đất nước bị giày xéo: “Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, lòng đau như cắt...” – đó là tiếng khóc, là lửa căm thù, nhưng cũng là biểu hiện cao nhất của tình yêu nước, của lòng tự hào dân tộc. Tình yêu quê hương không chỉ là cảm xúc mà còn là hành động – là chiến đấu, là hi sinh, là cống hiến để giữ vững giang sơn gấm vóc.

Ngày nay, khi đất nước bước vào thời kỳ hội nhập, lòng yêu nước và niềm tự hào quê hương càng cần được thể hiện bằng những hành động thiết thực. Đó là học tập, lao động, sáng tạo, gìn giữ tiếng Việt, văn hóa Việt, bảo vệ môi trường, phát triển kinh tế – xã hội quê hương. Bởi nếu quên đi cội nguồn, đánh mất tiếng nói, đánh mất văn hóa dân tộc, con người sẽ trở nên trống rỗng, lạc lõng giữa cuộc sống hiện đại. Tình yêu quê hương vì thế không chỉ là cảm xúc trong tim, mà còn là trách nhiệm sống.

Thật buồn khi đâu đó vẫn có những người thờ ơ với quê hương, quên mất lời dạy của cha ông: “Uống nước nhớ nguồn, ăn quả nhớ kẻ trồng cây.” Họ không hiểu rằng, chính lòng tự hào về cội nguồn mới là nền tảng để con người vươn lên mạnh mẽ, bền vững giữa cuộc đời.

Là thế hệ trẻ hôm nay, chúng ta càng phải biết trân trọng, yêu thương và tự hào về quê hương, đất nước của mình. Mỗi thành công, mỗi cống hiến dù nhỏ bé cũng là một viên gạch góp phần xây dựng Tổ quốc thêm giàu đẹp. Khi biết sống vì quê hương, ta không chỉ lớn lên trong hình hài mà còn trưởng thành trong tâm hồn. Bởi lẽ, quê hương dẫu có nhỏ bé, giản dị vẫn là nơi để ta thương, để ta nhớ, để ta tự hào suốt cuộc đời.

Bài tham khảo Mẫu 6

"Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người”

Quê hương có một vị trí quan trọng trong trái tim mỗi người. Mọi người Việt Nam đều có tình cảm gắn bó thiêng liêng với quê hương Tổ Quốc. Đối với mỗi người dân Việt Nam, hai từ quê hương cực kì mật thiết với họ. Từ lúc cất tiếng khóc chào đời, tới tuổi thơ tươi đẹp, công việc lao động, cuộc sống gia đình, rồi chết đi sống lại với làng.

Tình yêu quê hương Tổ Quốc là một truyền thống cao đẹp và quý báu của người Việt Nam. Dù đi đâu xa, dù có ở phương xa người nào cũng nhớ về quê hương của mình. Quê hương như một người mẹ nhân hậu ôm ấp ta và cho ta những gì tốt đẹp nhất. Quê hương là nơi nhưng mà tình mến thương được trân trọng và chúng ta lớn lên, dạy dỗ, xoa dịu và bảo vệ chúng ta. Quê hương - hai tiếng thân yêu mỗi lúc nghe lại không khỏi bổi hổi, bồi hồi.

Tình yêu quê hương Tổ Quốc thấm vào máu thịt sâu thẳm trong trái tim của tất cả mọi người. Bất cứ ai trong cuộc sống này cũng có một quê hương, một Tổ Quốc trong tim. Ngay từ bé, tôi đã được mẹ nói cho nghe về những truyền thống lịch sử dân tộc, những văn hóa cổ truyền đặc sắc của quê hương, từ đó trong tôi đã dồi dào một lòng yêu quê hương, đất nước từ bao giờ không hay. Quả thực, đây là một thứ tình cảm cao quý mà ai cũng cần có trong mình. Vì quê hương là nơi ta sinh ra và lớn lên, nuôi dưỡng tâm hồn ta, cho ta sự sống, cội nguồn để hướng về, là nơi chôn rau cắt rốn mà bất cứ ai cũng không thể phủ nhận.

Bên cạnh đó, con người ta có được cuộc sống hòa bình, hạnh phúc, ấm no như ngày hôm nay là nhờ công lao của biết bao thế hệ ông cha ta ngày trước đã kiên cường dựng nước và giữ nước, không ngại đổ máu xương để chống lại kẻ thù xâm lược. Vậy nên, cần biết trân trọng và yêu thương Tổ Quốc này vì từng tấc đất mà ta đang ở đều được đánh đổ bằng bao mồ hôi công sức của thế hệ trước.


Bình chọn:
3.8 trên 5 phiếu

>> Xem thêm