Em hãy viết văn bản (600 chữ) bàn luận, thể hiện quan điểm của mình về mối quan hệ giữa cá nhân và trách nhiệm của mỗi cá nhân khi gia đình có người gặp biến cố lớp 12>
Gia đình là nơi ta sinh ra, lớn lên và hình thành nhân cách. Dù đi xa đến đâu, thành công đến mức nào, gia đình vẫn luôn là gốc rễ, là chốn trở về của mỗi con người.
Dàn ý
I. Mở bài
- Giới thiệu khái quát về gia đình:
+ Gia đình là cái nôi yêu thương, là chỗ dựa tinh thần vững chắc của mỗi con người.
- Dẫn dắt vấn đề:
+ Trong cuộc sống, không thể tránh khỏi những lúc gia đình gặp biến cố như bệnh tật, tai nạn, mất mát hay khó khăn kinh tế.
II. Thân bài
1. Giải thích khái niệm
- Biến cố gia đình: Là những sự kiện bất ngờ gây xáo trộn, tổn thương hoặc khó khăn cho các thành viên như bệnh nặng, tai nạn, khủng hoảng tài chính, mất người thân,...
- Trách nhiệm của cá nhân: Là bổn phận, nghĩa vụ và tinh thần sẵn sàng chia sẻ, giúp đỡ, cùng gia đình vượt qua khó khăn. Trách nhiệm thể hiện ở cả hành động và thái độ.
2. Phân tích vấn đề
- Gia đình là nền tảng nuôi dưỡng con người, là nơi gắn kết tình thân, là nơi mỗi cá nhân thuộc về.
- Khi gia đình gặp biến cố, mỗi cá nhân cần:
+ Thấu hiểu và chia sẻ về mặt tinh thần.
+ Hành động cụ thể để giúp đỡ, dù nhỏ như chăm sóc, an ủi, hỗ trợ tài chính hay động viên nhau.
+ Trách nhiệm không phụ thuộc vào độ tuổi hay điều kiện – ai cũng có thể đóng góp bằng cách riêng của mình.
3. Ý nghĩa của việc cá nhân có trách nhiệm với gia đình
- Giúp gia đình vững vàng vượt qua khó khăn.
- Gắn kết tình thân, tăng sự đồng cảm và yêu thương.
- Góp phần rèn luyện bản thân: sống có tình, có nghĩa, trưởng thành và biết nghĩ cho người khác.
- Xây dựng hình ảnh tốt đẹp về đạo lý và nhân cách.
4. Hậu quả của sự thiếu trách nhiệm
- Làm gia đình thêm tổn thương, đổ vỡ trong những lúc cần nhau nhất.
- Gây mất lòng tin giữa các thành viên.
- Chính cá nhân đó cũng đánh mất chỗ dựa và tình cảm khi mình rơi vào khó khăn.
5. Dẫn chứng (tùy chọn, có thể thêm vào khi viết bài)
- Ví dụ về người con chăm cha mẹ bệnh tật, người anh/chị hy sinh vì em nhỏ, hoặc một gia đình đoàn kết cùng vượt qua khủng hoảng.
- Dẫn chứng thực tế trong xã hội, phim ảnh, sách báo hoặc cá nhân đã chứng kiến.
III. Kết bài
- Khẳng định lại vấn đề: Trách nhiệm của mỗi cá nhân là điều không thể thiếu khi gia đình gặp biến cố.
- Rút ra bài học: Mỗi người hãy luôn yêu thương và có trách nhiệm với gia đình – không chỉ khi bình yên mà đặc biệt là trong những lúc khó khăn, hoạn nạn.
Bài siêu ngắn Mẫu 1
Gia đình là nơi ta sinh ra, lớn lên và hình thành nhân cách. Dù đi xa đến đâu, thành công đến mức nào, gia đình vẫn luôn là gốc rễ, là chốn trở về của mỗi con người. Nhưng cuộc sống không tránh khỏi những lúc sóng gió – khi gia đình có người gặp biến cố, đó cũng là lúc vai trò và trách nhiệm của mỗi cá nhân trở nên rõ ràng và quan trọng hơn bao giờ hết.
Một biến cố trong gia đình có thể là tai nạn, bệnh tật, mất mát người thân hay khó khăn tài chính. Những điều đó không chỉ ảnh hưởng đến người trực tiếp chịu tổn thất mà còn tác động đến toàn bộ thành viên trong gia đình. Trong hoàn cảnh đó, mỗi người không thể đứng ngoài, không thể chọn cách im lặng hay rời đi. Trách nhiệm không chỉ là điều nên làm, mà còn là điều phải làm nếu muốn giữ gìn tình cảm và sự bền vững của gia đình.
Trách nhiệm không nhất thiết là làm điều gì lớn lao. Đôi khi, chỉ cần quan tâm, chia sẻ, lắng nghe nhau cũng là đủ để người gặp hoạn nạn cảm thấy được yêu thương và có thêm sức mạnh. Một người con khi cha mẹ đau ốm, nên biết gác lại những thú vui cá nhân để phụ giúp, chăm sóc. Một người anh, người chị khi em mình gặp khó khăn, cần dang tay nâng đỡ. Dù có bận rộn đến đâu, tình thân vẫn phải được đặt lên hàng đầu.
Nhiều người trẻ hiện nay có xu hướng sống độc lập, coi trọng bản thân, nhưng không nên vì thế mà quên đi cội nguồn. Gia đình không thể là nơi chỉ nhận yêu thương mà không đáp lại. Khi người thân gặp biến cố, thái độ thờ ơ, thiếu trách nhiệm sẽ làm tổn thương lòng tin và đánh mất đi sự gắn bó thiêng liêng vốn có. Mỗi người cần hiểu rằng, chính mình cũng có thể gặp biến cố bất cứ lúc nào – và khi ấy, ai sẽ là người ở lại bên ta?
Tôi tin rằng, dù hoàn cảnh mỗi người khác nhau, nhưng nếu trong lòng có tình cảm thật sự, trách nhiệm sẽ tự nhiên mà đến. Một lời động viên, một hành động nhỏ đúng lúc có thể làm dịu nỗi đau và giúp gia đình vượt qua khó khăn. Mỗi người không chỉ là thành viên, mà còn là điểm tựa của người khác.
Khi gia đình gặp biến cố, trách nhiệm của mỗi cá nhân không chỉ là nghĩa vụ, mà còn là thước đo của tình thương. Sống có trách nhiệm với gia đình chính là sống nhân văn, biết yêu thương và không bao giờ quay lưng với những người đã luôn bên ta trong suốt cuộc đời.
Bài siêu ngắn Mẫu 2
Không ai chọn được nơi mình sinh ra, nhưng ai cũng có một mái nhà để yêu thương. Gia đình – hai tiếng thiêng liêng – không chỉ là nơi cho ta sự chở che, mà còn là nơi ta cần gắn bó và có trách nhiệm. Nhất là khi gia đình gặp biến cố, vai trò của mỗi cá nhân lại càng trở nên quan trọng. Đó không chỉ là sự sẻ chia, mà còn là sự trưởng thành thật sự trong cách sống và nghĩ cho người khác.
Cuộc đời không ai tránh được khó khăn. Có lúc cha mẹ bệnh tật, có lúc người thân gặp tai nạn, có khi cả gia đình rơi vào khủng hoảng. Trong những giây phút như thế, câu hỏi đặt ra là: ta – với tư cách là một thành viên trong gia đình – sẽ làm gì? Sự im lặng, trốn tránh hay thờ ơ không bao giờ là câu trả lời đúng. Trách nhiệm của mỗi cá nhân chính là hành động thiết thực, là tinh thần sẵn sàng gánh vác khi người thân cần mình nhất.
Có người cho rằng: “Tôi còn trẻ, tôi chưa làm ra tiền thì trách nhiệm đâu phải của tôi.” Nhưng thực ra, trách nhiệm không chỉ nằm ở vật chất. Đôi khi, chỉ một bữa cơm nấu vội khi mẹ đang mệt, một tối thức cùng cha trong bệnh viện, hay một cái ôm an ủi em nhỏ khi gia đình có tang… cũng là những điều có ý nghĩa lớn lao. Trách nhiệm bắt đầu từ những điều rất nhỏ như thế.
Khi gia đình có người gặp biến cố, việc mỗi cá nhân đồng lòng chia sẻ không chỉ giúp giải quyết vấn đề mà còn làm gắn kết các mối quan hệ. Trái lại, sự lạnh nhạt hay thoái thác trách nhiệm có thể để lại vết rạn khó lành. Một gia đình có thể vượt qua nghèo đói, bệnh tật hay đau thương nếu các thành viên biết đồng cam cộng khổ. Nhưng một gia đình sẽ khó giữ được tình thân nếu mỗi người chỉ nghĩ cho riêng mình.
Tôi nghĩ rằng, không phải đến khi trưởng thành về tuổi tác, con người mới cần có trách nhiệm. Chính trong những biến cố của gia đình, cách mỗi người hành xử sẽ thể hiện bản lĩnh và tấm lòng của họ. Khi biết đặt người thân lên trước cái tôi của mình, ta không chỉ góp phần giữ vững mái ấm, mà còn học được bài học làm người sâu sắc.
Khi gia đình gặp biến cố, mỗi cá nhân không được phép đứng ngoài. Trách nhiệm lúc này không chỉ là điều nên làm – mà là điều cần làm, để giữ gìn một nơi gọi là "nhà", nơi có những người luôn yêu thương và chờ ta trở về.
Bài tham khảo Mẫu 1
Gia đình là nơi khởi nguồn của mỗi con người, là chiếc nôi nuôi dưỡng tâm hồn, hình thành nhân cách và là chốn trở về bình yên nhất giữa dòng đời xô bồ. Trong hành trình sống, không ai tránh khỏi những lúc gia đình rơi vào hoàn cảnh khó khăn, đau thương hay biến cố như bệnh tật, mất mát, tai nạn hay khủng hoảng kinh tế. Những lúc ấy, mối quan hệ giữa cá nhân và trách nhiệm đối với gia đình càng trở nên rõ ràng và cần được đặt lên hàng đầu.
Trước hết, cần khẳng định rằng mỗi cá nhân là một phần không thể tách rời của gia đình. Gia đình gắn kết các thành viên bằng tình thân, bằng sự sẻ chia và trách nhiệm chung. Khi một thành viên trong gia đình gặp biến cố, điều đó không chỉ ảnh hưởng đến bản thân họ mà còn tác động sâu sắc đến những người còn lại. Do đó, mỗi cá nhân có trách nhiệm cùng gánh vác, chia sẻ khó khăn để gia đình có thể vượt qua thử thách.
Trách nhiệm ở đây không chỉ đơn thuần là nghĩa vụ vật chất mà còn là sự hiện diện về tinh thần, là lòng yêu thương và sự cảm thông. Một người con khi biết cha mẹ bệnh nặng cần có mặt kịp thời, quan tâm chăm sóc. Một người anh, người chị khi em mình gặp chuyện cần phải lắng nghe, động viên và giúp đỡ. Dù hoàn cảnh mỗi người khác nhau, nhưng trách nhiệm không phải là điều có thể né tránh hay phó mặc cho người khác.
Thực tế cho thấy, có những gia đình gắn bó hơn, đoàn kết hơn sau những biến cố. Điều đó là bởi các thành viên đã hiểu được giá trị của sự hy sinh, của tình thương và trách nhiệm. Ngược lại, cũng có những trường hợp khi biến cố xảy ra, người trong nhà lại quay lưng với nhau, trốn tránh trách nhiệm, dẫn đến sự rạn nứt và đổ vỡ. Sự ích kỷ của một cá nhân đôi khi có thể gây tổn thương lâu dài cho cả tập thể.
Bản thân tôi cho rằng, trong mỗi hoàn cảnh khó khăn của gia đình, việc thể hiện trách nhiệm không đòi hỏi điều gì to tát. Đó có thể chỉ là một lời hỏi thăm chân thành, một hành động nhỏ như giúp đỡ việc nhà, hay đơn giản là có mặt đúng lúc. Quan trọng hơn, đó là sự cam kết không rời bỏ, là tinh thần đồng hành cùng nhau vượt qua nghịch cảnh.
Trong xã hội hiện đại, khi con người ngày càng sống độc lập, đôi khi giá trị gia đình và trách nhiệm với gia đình bị xem nhẹ. Nhưng chính những biến cố lại nhắc nhở chúng ta rằng: không ai sống tách biệt hoàn toàn, và khi khó khăn ập đến, mái ấm gia đình chính là nơi duy nhất sẵn sàng bao dung và nâng đỡ ta.
Mối quan hệ giữa cá nhân và gia đình trong những thời điểm khó khăn là phép thử rõ ràng nhất cho tình yêu thương và trách nhiệm. Sự gắn bó, sẻ chia và tinh thần trách nhiệm của từng người sẽ góp phần gìn giữ và làm sâu sắc thêm sợi dây liên kết thiêng liêng mang tên “gia đình”.
Bài tham khảo Mẫu 2
Cuộc sống vốn không bao giờ bằng phẳng. Mỗi con người, mỗi gia đình đều phải trải qua những thử thách, những nỗi đau bất ngờ như bệnh tật, tai nạn, mất mát hay khủng hoảng tài chính. Trong những giây phút ấy, trách nhiệm của từng cá nhân trong gia đình không chỉ là sự cần thiết mà còn là yếu tố quyết định để vượt qua biến cố. Không ai có thể đứng ngoài khi mái ấm mình đang lung lay vì giông bão.
Gia đình không chỉ là nơi ta lớn lên, mà còn là chốn nương tựa về tinh thần trong suốt cuộc đời. Mỗi cá nhân là một mắt xích quan trọng trong tập thể ấy. Khi một mắt xích yếu đi, những mắt xích còn lại cần siết chặt để không làm đổ vỡ toàn bộ hệ thống. Biến cố xảy ra chính là lúc thể hiện rõ nhất trách nhiệm của từng người. Trách nhiệm ấy không đến từ sự ép buộc, mà xuất phát từ tình thân và đạo lý làm người.
Có người cho rằng: “Chuyện của ai, người đó lo.” Nhưng nếu ai cũng nghĩ vậy, thì gia đình liệu còn giữ được ý nghĩa thiêng liêng ban đầu? Khi một thành viên mắc bệnh nặng, cần chăm sóc, một người con không thể viện lý do bận rộn mà bỏ mặc. Khi cha mẹ mất việc, gia đình thiếu thốn, mỗi người con dù đang học tập hay làm việc ở xa cũng nên chia sẻ gánh nặng bằng cả hành động lẫn sự quan tâm.
Trách nhiệm không chỉ thể hiện qua vật chất – như chu cấp tiền bạc – mà còn nằm ở sự hiện diện và cảm thông. Đôi khi, một ánh mắt chia sẻ, một lời động viên đúng lúc cũng có thể trở thành điểm tựa cho người đang đau khổ. Có những người không thể giúp đỡ bằng tài chính, nhưng sự có mặt của họ trong thời điểm quan trọng lại là liều thuốc tinh thần vô giá. Điều đó cho thấy: trách nhiệm không đo bằng điều kiện, mà đo bằng tấm lòng.
Tôi từng chứng kiến một gia đình nhỏ, khi người cha bị tai biến, người mẹ yếu ớt phải lo toan mọi thứ. Thay vì rút lui, ba người con – dù còn rất trẻ – đã cùng nhau xoay sở, chăm sóc cha, thay phiên nhau làm thêm kiếm sống và động viên mẹ. Họ không cần ai nhắc nhở về bổn phận. Họ hành động bằng tình thương và trách nhiệm tự nhiên như hơi thở. Chính sự gắn bó ấy đã giúp họ vượt qua khó khăn tưởng chừng không thể.
Ở chiều ngược lại, khi một cá nhân trốn tránh trách nhiệm trong lúc gia đình gặp biến cố, sự thờ ơ ấy không chỉ làm tổn thương người thân mà còn làm rạn vỡ chính mối quan hệ gia đình. Và đáng buồn hơn cả, nó khiến người đó đánh mất sự tin tưởng và giá trị của bản thân trong lòng người khác.
Trách nhiệm cá nhân với gia đình khi có biến cố không chỉ là bổn phận, mà còn là biểu hiện cụ thể của tình yêu thương. Mỗi người hãy tự hỏi mình: nếu không đứng bên gia đình lúc khó khăn, thì tình thân liệu còn ý nghĩa gì? Khi tất cả đều biết quan tâm, chia sẻ và không quay lưng với nhau, thì dù biến cố có lớn đến đâu, gia đình vẫn là nơi bình yên nhất để vượt qua tất cả.


- Mạng xã hội là công cụ để kết nối những người trẻ, nhưng cũng tạo nên khoảng cách giữa họ. Từ góc nhìn của người trẻ, anh/ chị hãy viết bài văn nghị luận (600 chữ) trình bày suy nghĩ về vấn đề trên. lớp 12
- Nghị luận xã hội bàn về trách nhiệm của cá nhân khi phát ngôn hoặc chia sẻ thông tin trên mạng xã hội? lớp 12
- Viết bài văn nghị luận khoảng 600 chữ bày tỏ suy nghĩ của anh chị về sự sáng tạo của tuổi trẻ hiện nay lớp 12
- Trong xã hội hiện nay, nhiều người trẻ luôn khát khao vượt lên những giới hạn chật chội nhưng cũng không ít người không dám bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân lớp 12
- Em hãy biết bài luận (600 chữ) thể hiện ý kiến của mình về hiện tượng bỏ nhà ra đi của giới trẻ lớp 12
>> Xem thêm
Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Văn 12 - Kết nối tri thức - Xem ngay
Các bài khác cùng chuyên mục
- Trong xã hội hiện nay, nhiều người trẻ luôn khát khao vượt lên những giới hạn chật chội nhưng cũng không ít người không dám bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân lớp 12
- Viết bài văn nghị luận khoảng 600 chữ bày tỏ suy nghĩ của anh chị về sự sáng tạo của tuổi trẻ hiện nay lớp 12
- Viết bài văn nghị luận (600 chữ) so sánh, đánh giá 2 bài thơ: Tiếng hát con tàu của Chế Lan Viên và Trở về quê nội của Lê Anh Xuân lớp 12
- Nghị luận xã hội bàn về trách nhiệm của cá nhân khi phát ngôn hoặc chia sẻ thông tin trên mạng xã hội? lớp 12
- Mạng xã hội là công cụ để kết nối những người trẻ, nhưng cũng tạo nên khoảng cách giữa họ. Từ góc nhìn của người trẻ, anh/ chị hãy viết bài văn nghị luận (600 chữ) trình bày suy nghĩ về vấn đề trên. lớp 12
- Trong xã hội hiện nay, nhiều người trẻ luôn khát khao vượt lên những giới hạn chật chội nhưng cũng không ít người không dám bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân lớp 12
- Viết bài văn nghị luận khoảng 600 chữ bày tỏ suy nghĩ của anh chị về sự sáng tạo của tuổi trẻ hiện nay lớp 12
- Viết bài văn nghị luận (600 chữ) so sánh, đánh giá 2 bài thơ: Tiếng hát con tàu của Chế Lan Viên và Trở về quê nội của Lê Anh Xuân lớp 12
- Nghị luận xã hội bàn về trách nhiệm của cá nhân khi phát ngôn hoặc chia sẻ thông tin trên mạng xã hội? lớp 12
- Mạng xã hội là công cụ để kết nối những người trẻ, nhưng cũng tạo nên khoảng cách giữa họ. Từ góc nhìn của người trẻ, anh/ chị hãy viết bài văn nghị luận (600 chữ) trình bày suy nghĩ về vấn đề trên. lớp 12