Viết bài văn kể lại câu chuyện đã đọc, đã nghe về gương thiếu nhi tài năng hoặc dũng cảm lớp 4


Lòng dũng cảm là một phẩm chất đáng quý của con người và không hề phân biệt độ tuổi, giới tính. Em đã được nhìn thấy một tấm gương đầy lòng dũng cảm ở một cậu bé học sinh lớp 1. Chiều hôm ấy, sau khi tan học, em đã ở lại để tưới nước cho vườn hoa của lớp.

Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn

Dàn ý chi tiết

1. Mở bài: Giới thiệu về câu chuyện em định kể

- Tấm gương thiếu nhi tài năng hoặc dũng cảm là ai?

- Nêu ấn tượng chung của em với câu chuyện.

2. Thân bài: Kể lại câu chuyện

- Giới thiệu về nhân vật chính (tên, tuổi, hoàn cảnh sống,…)

- Kể diễn biến câu chuyện:

+ Gương thiếu nhi tài năng:

  • Bạn giỏi lĩnh vực nào? (học giỏi, vẽ tranh, đàn hát, sáng tạo robot, viết văn,...)
  • Bạn từng đạt giải gì? Có thành tích gì nổi bật?
  • Quá trình bạn ấy luyện tập và cố gắng.

+ Gương thiếu nhi tài năng:

  • Sự việc xảy ra vào khi nào, ở đâu?
  • Tình huống nguy hiểm hoặc bất ngờ gì xảy ra?
  • Bạn nhỏ đã làm gì để giúp đỡ người khác hoặc vượt qua nguy hiểm?

 - Kết thúc câu chuyện như thế nào?

3. Kết bài: Cảm xúc, suy nghĩ của em về nhân vật và câu chuyện.

- Em học được điều gì từ câu chuyện?

- Nếu có thể, em có mong muốn được giống như bạn ấy không?

Bài văn siêu ngắn Bài mẫu 1

Lòng dũng cảm là một phẩm chất đáng quý của con người và không hề phân biệt độ tuổi, giới tính. Em đã được nhìn thấy một tấm gương đầy lòng dũng cảm ở một cậu bé học sinh lớp 1.

Chiều hôm ấy, sau khi tan học, em đã ở lại để tưới nước cho vườn hoa của lớp. Tình cờ, em nhìn thấy hai cậu bé lớp 1 đang chơi đá bóng với nhau ở phía gần cửa lớp học. Mọi chuyện hết sức bình thường cho đến khi em nghe thấy tiếng vỡ vang lên. Chạy lại nhìn, em phát hiện một chậu xương rồng ở hành lang đã bị vỡ do bóng chạm vào. Ngay lập tức, thầy tổng phụ trách cũng tiến lại gần, vẻ mặt căng thẳng. Thấy hiện trường, thầy đã nghiêm túc hỏi hai cậu bé, rằng ai là người làm vỡ chậu cây. Từ trước đến nay, thầy tổng phụ trách luôn là người mà học sinh cả trường kính sợ. Ngay cả em là một học sinh lớp 4 rồi, nhưng nghe thấy hỏi như vậy cũng thấy sợ hãi cùng. Hai cậu bé ấy đều đã rơm rớm nước mắt vì lo sợ. Nhưng rồi, một cậu bé đã lấy hết can đảm, bước về phía trước, chủ động nhận lỗi với thầy tổng phụ trách. Em nhìn thấy được bàn tay của em ấy run run nắm lấy vạt áo. Chắc hẳn em ấy đã rất lo sợ về việc có thể sẽ bị phạt, bị cảnh cáo trước toàn trường. Nhưng em ấy vẫn dũng cảm thừa nhận lỗi sai của mình, chứ không đùn đẩy cho bạn hay cố tình im lặng. Điều đó khiến em rất ngạc nhiên. Sau khi thấy cậu học sinh nhỏ dũng cảm thừa nhận lỗi lầm của mình, thầy tổng phụ trách đã khiển trách hai cậu bé rằng lần sau không được chơi bóng trên hành lang lớp nữa. Và phạt hai cậu quét dọn phần bị vỡ của chậu cây. Sau khi thầy rời đi, hai bạn nhỏ vừa dọn chậu cây bị vỡ vừa mỉm cười với nhau sung sướng.

Trong nụ cười của cậu bé ấy, em nhìn thấy hình dáng của một người anh hùng dũng cảm.

Bài văn siêu ngắn Bài mẫu 2

Trong một lần tìm đọc các câu chuyện về những tấm gương thiếu nhi dũng cảm, em đã được biết đến câu chuyện Út Vịnh của nhà văn Tô Phương.

Câu chuyện kể về Út Vịnh - một cậu bé vừa dũng cảm lại có trái tim yêu thương mọi người. Nhờ có Út Vịnh thuyết phục, mà Sơn - một bạn học sinh nghịch ngợm, thường chơi thả diều trên đường tàu nhận ra sai lầm của mình và hứa sẽ không nghịch dại nữa. Nhưng hành động dũng cảm nhất của Út Vịnh là khi cậu thành công giải cứu bé Lan khỏi nanh vuốt của tử thần.

Hôm đó, Út Vịnh đang ngồi làm bài tập ở nhà, thì bỗng nghe từng hồi còi tàu vang lên dồn dập. Cậu lấy làm lạ, có hôm nào mà tàu lại kéo còi từ xa và liên hồi như vậy đâu. Thế là, cậu liền chạy vội ra gần đường tàu để xem xét. Đến nơi, cậu giật mình khi nhìn thấy hai cô bé Lan và Hoa đang ngồi chơi chuyền trên đường tàu. Thấy tàu đang lao đến, Út Vịnh liền chạy về đường tàu, hét lên thật to để cho hai cô bé nghe thấy. Lúc này, Lan và Hoa mới giật mình nhìn lên, thấy tàu đang lao đến, sợ hãi vô cùng. Hoa vì giật mình nên ngã ra khỏi đường tàu, lăn xuống ruộng, thoát khỏi nguy hiểm. Còn Lan thì vì quá sợ hãi, nên đứng im một chỗ không dám cử động. Đúng giây phút nguy cấp, Út Vịnh lao nhanh về phía ray tàu, ôm chầm lấy Lan, lăn xuống mép ruộng. Nhờ sự dũng cảm và mạnh mẽ ấy của Vịnh, mà Lan được cứu sống trong gang tấc. Khi bố mẹ của Lan biết tin, đã chạy đến ôm chầm lấy Vịnh và cảm ơn cậu rối rít.

Nhân vật Út Vịnh trong câu chuyện đã khiến em rất ngưỡng mộ và thán phục. Cậu ấy chính là một người anh hùng nhỏ tuổi thực sự để chúng em học tập và noi theo.

Bài tham khảo Bài mẫu 1

Lòng dũng cảm là một phẩm chất tốt đẹp của dân tộc Việt Nam từ xưa đến nay, và ngày nay tinh thần đó vẫn được gìn giữ và phát huy. Tiêu biểu cho tinh thần dũng cảm đó chính là tấm gương của anh Nguyễn Văn Nam ở Nghệ An đã hy sinh thân mình để cứu bốn bạn giữa dòng nước xoáy.

Không chỉ có gia đình em mà tất cả mọi người khi xem ti vi và đọc báo đều khâm phục trước tinh thần dũng cảm của anh Nguyễn Văn Nam, một học sinh lớp mười hai tại huyện Đô Lương tỉnh Nghệ An, thêm vào đó là sự xót thương trước sự ra đi của anh.

Hôm đó là ngày 30/4 cả nước được nghỉ nhân kỉ niệm ngày “Giải phóng miền Nam – thống nhất đất nước” trong khi anh Nam đang đi bắt chim thì nghe thấy tiếng kêu thất thanh của một bạn ở gần bờ sông, anh vội chạy ra thì thấy những cánh tay đang chới với giữa dòng nước xoáy. Không chút do dự anh đã lao xuống dòng nước để cứu người, có tất cả bốn bạn, sau khi đưa được ba bạn vào bờ anh tiếp tục quay trở lại để cứu bạn cuối cùng, khi vào gần đến bờ do đã kiệt sức anh đã dùng hết sức đẩy mạnh bạn đó vào để ba bạn trên bờ kéo lên còn bản thân anh đã bị dòng nước cuốn trôi đi mất, thấy vậy các bạn vội đi gọi người cứu nhưng không kịp, và phải mất một thời gian sau đó, gia đình và lực lượng công an mới tìm thấy thi thể của anh. Những bức ảnh được đưa lên báo hay trên ti vi ta thấy được nỗi đau, sự mất mát hằn sâu trên khuôn mặt của gia đình anh Nam, tất cả mọi người đều đau xót và cảm động. Vẫn còn đó là ước mơ và hoài bão của anh với hy vọng thi đỗ vào một trường đại học, để làm rạng danh gia đình – bố mẹ và bà của anh vừa khóc vừa kể với các nhà báo, nhưng anh đã ra đi trong sự vinh quang với một hành động cao đẹp của mình để lại niềm tiếc thương vô hạn cho gia đình, bạn bè và tất cả mọi người.

Anh Nguyễn Văn Nam là một tấm gương tiêu biểu cho lòng dũng cảm, anh được nhà trường và Đoàn thanh niên Cộng Sản Hồ Chí Minh tại nơi anh theo học tuyên dương và khen thưởng về hành động của mình. 

Bài tham khảo Bài mẫu 2

Trong những năm tháng đất nước ta chìm trong mưa bom bão đạn, có rất nhiều những người anh hùng đã xuất hiện. Họ có thể là những người lính, một cô giao liên, một cậu bé đưa thư, một bà cụ nông dân… Xung quanh ta, người người đều là anh hùng, vì họ dám dũng cảm đối mặt với hiểm nguy để bảo vệ người thân, bảo vệ tổ quốc. Những câu chuyện ấy được người dân kể cho nhau nghe và ghi nhớ mãi. “Người thiếu niên anh hùng” chính là một câu chuyện như thế.

Câu chuyện kể về nước ta vào năm 1964, khi chiến tranh chống Mỹ diễn ra vô cùng ác liệt. Cũng như các vùng khác, tại Thanh Hóa, người dân phải sinh sống trong cảnh thần chết luôn rình rập. Các bạn học sinh phải đi học trong cảnh sơ tán dưới hầm. Một ngày nọ, nhân lúc người lớn ra ngoài đi làm, giặc lại kéo máy bay đến thả bom vào khu vực dân cư sinh sống. Ngọc đang chơi ở sân liền vội vàng chạy xuống hầm để trú ẩn. Nhưng trên đường chạy vào nhà, Ngọc bỗng nghe tiếng khóc thét đau xé lòng vọng sang từ nhà bên cạnh. Thế là không chút chần chừ, cậu liền chạy vọt sang để xem xét tình hình. Đến nơi, cậu mới biết thì ra người bạn của cậu là Khương đã chết vì trúng bom, chỉ còn các em nhỏ đang kêu khóc thảm thiết. Lập tức, Ngọc ôm em Oong - đứa bé nhỏ nhất về hầm nhà mình trú ẩn. Sau đó, mặc kệ mưa bom bão đạn đang ào ào đổ xuống, cậu tiếp tục chui lên mặt đắt, bế hai đứa trẻ còn lại là em Đơ và em Toanh xuống hầm.

Rõ ràng, Ngọc cũng chỉ là một cậu bé, nhưng lúc ấy cơ thể nhỏ bé của Ngọc bỗng trở nên cao lớn lạ thường. Cậu ấy bỗng mạnh mẽ và nhanh nhẹn như một chiến sĩ La Mã cổ đại, hai tay bế xốc hai đứa trẻ chạy băng băng. Trong khói lửa mù mịt, Ngoc chạy ào qua các mảnh vỡ, qua đống đổ nát, nhảy xuống hầm trú ẩn của nhà mình. Thật may quá, cả ba đứa trẻ đều đã được an toàn. Nhưng phải đến lúc này, Ngọc mới nhận ra bản thân đã bị thương rất nặng. Từ lúc nào không hay, máu đã nhuộm đẫm chiếc áo của cậu. Thế mà nãy giờ cậu chẳng thấy đau đớn một chút nào, vẫn hành động nhanh nhẹn lắm. Tại sao thế nhỉ? Sức mạnh thần kì đó từ đâu đến vậy? Rõ ràng Ngọc mới chỉ là một cậu bé mười tuổi thôi mà? Câu hỏi ấy chẳng ai trả lời và xác nhận được cả, bởi Ngọc đã qua đời ít phút sau đó. Sự ra đi của Ngọc để lại câu hỏi lớn về người anh hùng nhỏ tuổi. Có lẽ là vì Ngọc là người giàu tình cảm, rất yêu thương trẻ em. Cũng có lẽ vì Ngọc chính là một người anh hùng tái thế, đến với cuộc sống này là để cứu người. Hoặc cũng có thể, lúc đó Ngọc đã được tiếp sức bởi sức mạnh của non sông, đất nước. Dù là lý do gì, thì cũng không thay đổi được một điều: Anh hùng Nguyễn Bá Ngọc đã hi sinh năm mười bốn tuổi, để cứu sống ba đứa trẻ.

Câu chuyện Người thiếu niên anh hùng không chỉ giúp em biết đến một tấm gương thiếu nhi dũng cảm. Mà còn giúp em hiểu thêm những đau thương, gian khổ, mất mát của đất nước ta trong thời chiến. Từ đó thêm trân trọng và quyết tâm gìn giữ độc lập của non sông gấm vóc ngày hôm nay.

Bài tham khảo Bài mẫu 3

Trong lịch sử nước ta có rất nhiều anh hùng với tuổi đời còn rất nhỏ, họ là những người thiếu niên với tấm lòng yêu nước, căm thù giặc sâu sắc và đã giác ngộ Cách mạng từ rất sớm. Họ đã dạy chúng ta về lòng dũng cảm, lòng yêu nước sâu nặng, tinh thần quả cảm và tinh thần học hỏi không ngừng. Đối với tôi, những người thiếu niên đó đã giúp tôi có thêm những niềm cảm hứng tốt đẹp trong từng suy nghĩ, từng hành động và ước mơ của mình. Và có lẽ, người anh hùng thiếu niên Kim Đồng là người mà tôi yêu kính, khâm phục và là nguồn cảm hứng lớn nhất trong tôi.

Kim Đồng, anh tên thật là Nông Văn Dền, sinh năm 1928, là một người dân tộc Nùng tại tỉnh Cao Bằng. Tuy là người dân tộc thiểu số, nhưng được sinh ra trong cái nôi Cách mạng nên anh sớm đã giác ngộ lý tưởng Cách mạng và trở thành đội trưởng đội Nhi đồng cứu quốc. Tuy còn nhỏ nhưng Kim Đồng đã nhận thức rõ được nhiệm vụ của Cách mạng và khuyến khích, vận động các bạn khác đi theo hoạt động và làm liên lạc cho Việt Minh.

Năm 1943, khi đó, Kim Đồng mới mười lăm tuổi, trong một lần làm nhiệm vụ canh gác, anh đã anh dũng hi sinh khi bảo vệ các đồng chí lãnh đạo rút lui về chiến khu an toàn. Anh hi sinh khi tuổi đời còn rất nhỏ, và sự hi sinh của anh đã trở thành tấm gương sáng chói để lớp thiếu niên thế hệ sau noi theo.

Ở Kim Đồng, chúng ta học được sự thông minh, nhanh nhẹn, lòng dũng cảm và lòng yêu nước sâu sắc. Vâng lời Bác Hồ đã dặn, thiếu niên chúng ta phải luôn biết "yêu Tổ quốc, yêu đồng bào". Từ tấm gương anh hùng Kim Đồng, chúng ta được truyền thêm nguồn cảm hứng để thực hiện được điều đó. Mỗi người thiếu niên chúng ta cần phải rèn luyện đạo đức, tác phong của mình, học tập thật chăm chỉ, tham gia các lớp ngoại khóa về chủ quyền dân tộc cũng như tuyên truyền để bảo vệ đất nước của mình. Kim Đồng cũng đã truyền cho tôi động lực và ước mơ được trở thành một người lính cầm súng bảo vệ quê hương mình. Chính anh là người đã khơi lên tình yêu nước trong tôi và lòng quyết tâm thực hiện ước mơ của mình để góp phần giữ gìn Tổ quốc như anh đã từng làm.

Chắc hẳn, không chỉ tôi mà toàn bộ người dân Việt Nam đều khâm phục lòng yêu nước vô cùng của Kim Đồng. Anh sẽ mãi mãi là tượng đài bất hủ của thiếu niên chúng ta về lòng yêu nước và sự can đảm, lòng dũng cảm của mình.

Bài tham khảo Bài mẫu 4

Dù chiến tranh đã qua đi bao năm tháng, nhưng trong lòng mỗi người dân Việt, những hình ảnh ác liệt về một thời khói lửa đạn bom vẫn còn vang vọng đâu đây. Dù những ngày gian khổ đã đi qua, nhưng những tấm gương anh dũng kiên cường của thế hệ cha anh nước nhà vẫn còn sống mãi trong lòng chúng ta. Những tấm gương yêu nước ấy nhiều vô cùng như Đặng Thùy Trâm, Lý Tự Trọng, Nguyễn Văn Trỗi, Vừ A Dính... Nhưng đối với tôi, có lẽ hình ảnh người anh hùng Lê Văn Tám - người lấy thân mình phá kho xăng đạn của giặc để lại trong tôi ấn tượng mạnh mẽ nhất. Anh là người là truyền lửa cho tôi biết thế nào là lòng yêu nước, truyền cho tôi cảm hứng tốt đẹp để tôi có thêm động lực thực hiện ước mơ, suy nghĩ, hành động của mình.

Lê Văn Tám sinh năm 1932, là một đứa trẻ thuộc những gia đình nghèo khó nhất của Sài Gòn bấy giờ. Cuộc sống của anh hàng ngày không phải được đi học mà phải lang thang trên những con đường bán kẹo, bán lạc rang, đánh giày, ... để kiếm sống. Có lẽ sống trong những khổ cực của một xã hội bị đô hộ, áp bức, chứng kiến cảnh đồng bào ta bị sát hại bởi súng đạn kẻ thù đã khiến cho anh nuôi trong mình lòng căm thù giặc, muốn tiêu diệt những kẻ cướp nước ấy từ rất sớm. Vậy nên, vào năm mười ba tuổi, anh đã nảy ra ý định phải diệt kho xăng đạn của kẻ thù. Sau những buổi bán kẹo, lạc rang cho bọn lính gác kho xăng đạn, anh đã quen mặt chúng nên đã lợi dụng lúc bọn giặc gác lơ là lẩn vào kho xăng đạn đó. Anh đã quẹt diêm, châm lửa, đốt cháy kho xăng đạn của giặc khiến chúng bị thiệt hại nặng nề.

Anh đã anh dũng hi sinh và trở thành biểu tượng "em bé đuốc sống", vang danh dân tộc Việt về sự dũng cảm của mình. Tuy tuổi còn nhỏ, nhưng anh đã khiến chúng ta vô cùng khâm phục bởi lòng dũng cảm, lòng yêu nước của mình. Lòng yêu nước và sự dũng cảm của anh đã tiếp cho tôi thêm động lực về phấn đấu học tập và rèn luyện. Anh cũng đã truyền cho tôi ước mơ được cống hiến sức lực của mình cho Tổ quốc Việt Nam. Để làm được điều đó, tôi phải ra sức học tập, rèn luyện sức khỏe và tu dưỡng đạo đức hơn nữa, để có thể cống hiến một phần nhỏ bé của mình trong công cuộc bảo vệ chủ quyền của dân tộc.

Tấm gương vì nước hi sinh anh dũng của Lê Văn Tám sẽ là động lực cho mỗi thiếu niên Việt Nam học tập, suy nghĩ, ước mơ để xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.

Bài tham khảo Bài mẫu 5

Các bạn có biết Vừ A Dính là ai không? Đó chính là người anh hùng thiếu nhi nhỏ tuổi nhưng vô cùng dũng cảm và gan dạ trong cuộc chiến tranh chống Pháp của nhân dân ta. Để có thêm hiểu biết về người anh hùng này, hãy cùng lắng nghe câu chuyện kể của mình nhé!

Vừ A Dính là người con của vùng đất Tuần Giáo, Lai Châu anh hùng. Anh sinh ra trong một gia đình có truyền thống cách mạng tốt đẹp. Trong những năm kháng chiến chống Pháp, gia đình anh chính là cơ sở cách mạng của ta. Chính vì vậy, Vừ A Dính đã sớm giác ngộ và có tinh thần cách mạng ngay từ khi còn nhỏ.

Năm 13 tuổi, anh xung phong làm liên lạc, tiếp tế lương thực cho cán bộ cách mạng, nhân dân địa phương. Tuy tuổi còn nhỏ nhưng với sự gan dạ, bản lĩnh kiên cường và sự mưu trí, không ít lần anh rơi vào tình thế nguy hiểm song đều hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ được giao.

Trong một lần, Vừ A Dính đi liên lạc, anh bị Pháp bắt, bị tra tấn, hành hạ dã man nhưng bằng bản lĩnh cứng cỏi của một người chiến sĩ cách mạng, anh quyết không khai bất kì thông tin gì. Trước thái độ đầy ngoan cường của cậu bé giao liên, giặc Pháp đã quyết định xử tử và treo xác anh lên cây đào cổ thụ Khe Trúc. Anh Vừ A Dính đã hi sinh đầy anh dũng, quả cảm khi chưa đến tuổi 15.

Năm 1951, Đoàn thanh niên cứu quốc Việt Nam tuyên dương Vừ A Dính trong thiếu nhi toàn quốc. Năm 1952, Chính phủ truy tặng Huân chương Quân công hạng ba cho thiếu niên anh hùng Vừ A Dính. Tên tuổi của anh đã vang danh núi sông, không chỉ là tấm gương sáng chói về tinh thần yêu nước mà còn là người đã truyền cảm hứng tốt đẹp trong suy nghĩ, hành động và mơ ước của mỗi chúng ta.

Bài tham khảo Bài mẫu 6

Trong lịch sử nước ta có rất nhiều anh hùng với tuổi đời còn rất nhỏ, họ là những người thiếu niên với tấm lòng yêu nước, căm thù giặc sâu sắc và đã giác ngộ Cách mạng từ rất sớm. Họ đã dạy chúng ta về lòng dũng cảm, lòng yêu nước sâu nặng, tinh thần quả cảm và tinh thần học hỏi không ngừng. Đối với tôi, những người thiếu niên đó đã giúp tôi có thêm những niềm cảm hứng tốt đẹp trong từng suy nghĩ, từng hành động và ước mơ của mình. Và có lẽ, người anh hùng thiếu niên Kim Đồng là người mà tôi yêu kính, khâm phục và là nguồn cảm hứng lớn nhất trong tôi.

Kim Đồng, anh tên thật là Nông Văn Dền, sinh năm 1928, là một người dân tộc Nùng tại tỉnh Cao Bằng. Tuy là người dân tộc thiểu số, nhưng được sinh ra trong cái nôi Cách mạng nên anh sớm đã giác ngộ lý tưởng Cách mạng và trở thành đội trưởng đội Nhi đồng cứu quốc. Tuy còn nhỏ nhưng Kim Đồng đã nhận thức rõ được nhiệm vụ của Cách mạng và khuyến khích, vận động các bạn khác đi theo hoạt động và làm liên lạc cho Việt Minh.

Năm 1943, khi đó, Kim Đồng mới mười lăm tuổi, trong một lần làm nhiệm vụ canh gác, anh đã anh dũng hi sinh khi bảo vệ các đồng chí lãnh đạo rút lui về chiến khu an toàn. Anh hi sinh khi tuổi đời còn rất nhỏ, và sự hi sinh của anh đã trở thành tấm gương sáng chói để lớp thiếu niên thế hệ sau noi theo.

Ở Kim Đồng, chúng ta học được sự thông minh, nhanh nhẹn, lòng dũng cảm và lòng yêu nước sâu sắc. Vâng lời Bác Hồ đã dặn, thiếu niên chúng ta phải luôn biết "yêu Tổ quốc, yêu đồng bào". Từ tấm gương anh hùng Kim Đồng, chúng ta được truyền thêm nguồn cảm hứng để thực hiện được điều đó. Mỗi người thiếu niên chúng ta cần phải rèn luyện đạo đức, tác phong của mình, học tập thật chăm chỉ, tham gia các lớp ngoại khóa về chủ quyền dân tộc cũng như tuyên truyền để bảo vệ đất nước của mình. Kim Đồng cũng đã truyền cho tôi động lực và ước mơ được trở thành một người lính cầm súng bảo vệ quê hương mình. Chính anh là người đã khơi lên tình yêu nước trong tôi và lòng quyết tâm thực hiện ước mơ của mình để góp phần giữ gìn Tổ quốc như anh đã từng làm.

Chắc hẳn, không chỉ tôi mà toàn bộ người dân Việt Nam đều khâm phục lòng yêu nước vô cùng của Kim Đồng. Anh sẽ mãi mãi là tượng đài bất hủ của thiếu niên chúng ta về lòng yêu nước và sự can đảm, lòng dũng cảm của mình.

Bài tham khảo Bài mẫu 7

Trong cuốn sách Tuyển tập những câu chuyện kể về tấm gương thiếu nhi dũng cảm, em đặc biệt yêu thích câu chuyện “Người gác rừng tí hon” của tác giả Nguyễn Thị Cẩm Châu.

Nhân vật chính trong câu chuyện là một bạn nam trạc tuổi em. Tuy còn nhỏ, nhưng bạn ấy đã có một tình yêu to lớn dành cho những khu rừng xanh tươi. Theo lời bạn kể, thì tình yêu đó một phần được truyền sang từ người ba làm nghề gác rừng. Một ngày nọ, cậu bạn nhỏ đã tình cờ phát hiện nhiều dấu chân người lớn trong lối dẫn vào rừng. Nghĩ lại gần đây không có đoàn khách du lịch nào ghé thăm, cậu liền sinh nghi ngờ và lần theo. Nhờ vậy, cậu đã phát hiện ra một khu vực có hơn chục cây to đã bị đốn hạ và có một nhóm buôn lậu gỗ đang bàn bạc. Nghe thấy chúng hẹn tối nay nhân lúc trời khuya thì đánh xe chở gỗ đi. Cậu liền men theo đường tắt, luồn lách qua đám lá rừng chạy về nhà. Cậu chạy thẳng đến quán nước của bà Hai, xin gọi điện thoại rồi tình báo cho công an. Cậu cẩn thận trình bày lại các manh mối và thông tin mà mình biết cho công an. Sau đó còn phối hợp với các chú để bắt được bọn trộm, thu lại gỗ. Cậu chỉ cho các chú con đường mà bọn trộm phải đi qua để đưa gỗ ra khỏi rừng, vì cậu rất rành mọi lối đi ở đây. Nhờ vậy, các chú công an thành công dăng dây chão đúng chỗ xe đi qua, khiến bọn chúng buộc phải xuống xe gỡ dây. Đúng lúc đó, các chú công an ập đến, bắt tất cả một lần. Sự dũng cảm, thông minh và mưu trí đó của cậu được các chú công an khen ngợi rằng “Cháu quả là chàng gác rừng dũng cảm!”.

Câu chuyện “Người gác rừng tí hon” đã lan tỏa cho em một tình yêu rừng tha thiết. Cùng với đó là sự ngưỡng mộ về lòng dũng cảm của một bạn nhỏ trạc tuổi mình. Trong tương lai, chắc hẳn cậu ấy sẽ nối bước ba mình trở thành một người gác rừng tài giỏi.

Bài tham khảo Bài mẫu 8

Nhà phát minh 6 tuổi là câu chuyện thú vị mà em đọc được gần đây. Câu chuyện ấy kể về Ma-ri-a - một tấm gương thiếu nhi tài năng và sáng tạo.

Ma-ri-a là một cô gái nhỏ mới chỉ 6 tuổi. Dù còn nhỏ như vậy nhưng cô bé đã bộc lộ rõ những đặc điểm của một nhà khoa học, một giáo sư trong tương lai. Đó chính là sự đam mê, thích thú với việc khám phá mọi thứ xung quanh mình. Trong một lần gia đình tổ chức tiệc, Ma-ri-a đã để ý thấy sự khác lạ ở tách trà trên tay gia nhân. Bởi mới trước đó, tách trà còn đang trượt qua trượt lại trên đĩa. Thế mà chỉ chớp một cái, tách trà vừa đổ ra ngoài một chút thì ngay lập tức lại đứng yên. Nhận ra vấn đề, Ma-ri-a lập tức trốn vào bếp, bày biện lại cảnh mình nhìn thấy để tìm ra lời giải đáp. Sau vài lần thử nghiệm, bắt chước người gia nhân di chuyển khay trà, cô bé đã tìm ra lời giải. Thứ khiến tách trà đứng yên, gắn chặt vào đĩa chính là nước trà. Khi cô bé chia sẻ phát hiện này với cha của mình, ông đã rất vui sướng. Ngay lập tức, ông bế Ma-ri-a lên tay và giới thiệu với toàn bộ khách khứa rằng đây sẽ là giáo sư đời thứ bảy của gia tộc. Quả thật đúng như vậy, khi lớn lên Ma-ri-a đã trở thành một giáo sư nổi tiếng, giảng dạy ở nhiều trường đại học danh giá. Thậm chí, cô còn nhận được giải Nobel về Vật lý - ước mơ của tất cả các giáo sư, nhà nghiên cứu trên thế giới.

Từ câu chuyện Nhà phát minh 6 tuổi, em được biết thêm về một tấm gương nhỏ tuổi nhưng có tài năng nổi bật. Cô bé Ma-ri-a không chỉ khiến em thán phục và ngưỡng mộ, mà còn đánh thức trong em khát vọng được trở thành một người thành công giống như cô ấy.


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu

Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Tiếng Việt 4 - Xem ngay

Tham Gia Group Dành Cho 2K15 Chia Sẻ, Trao Đổi Tài Liệu Miễn Phí