Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Trái tim Đan - kô (CD)>
Tóm tắt, bố cục, nội dung chính, văn bản Trái tim Đan - kô giúp học sinh soạn bài dễ dàng, chính xác.
Tóm tắt
Mẫu 1
Một hôm, giông bão ập đến, đường đi gian nan hơn khiến mọi người đều mất tinh thần. Dù những người được Đan- kô dẫn đường quay ra oán trách Đan-kô nhưng anh vẫn hăng hái, tươi tỉnh dẫn mọi người đi. Anh tha thiết muốn cứu họ. Cuối cùng, Đan-kô gục xuống và chết còn đoàn người lại vui sướng, có người còn giẫm lên trái tim của Đan-kô.
Mẫu 2
Văn bản Trái tim Đan-kô kể chuyện về người anh hùng Đan-kô: một thủ lĩnh can đảm, yêu tự do, giàu lòng vị tha, yêu thương mọi người nhưng phải chịu nhiều tổn thương. Mặc dù những người đi theo Đan- kô không dám thú nhận mình yếu hèn mà quay ra giận dữ, trách mắng anh thậm tệ nhưng anh vẫn tha thiết muốn cứu họ. Và rồi Đan-kô tự xé toang lồng ngực, giơ cao trái tim cháy rực để soi đường cho mọi người. Cuối cùng Đan-kô đã chết nhưng trái tim nhân ái của anh vẫn rực cháy.
Mẫu 3
Đan-kô dẫn mọi người đi theo anh. Rừng rậm rạp, cây cối sừng sững khiến mọi người khó đi. Và họ quay ra oán trách Đan-kô nhưng anh vẫn hăng hái, tươi tỉnh dẫn mọi người đi. Một hôm, giông bão ập đến, đường đi gian nan hơn khiến mọi người đều mất tinh thần. Họ không dám thú nhận mình yếu hèn mà quay ra giận dữ, trách Đan-kô không biết dẫn dắt họ, mắng nhiếc anh thậm tệ. Trong tim anh cũng bùng lên sự phẫn nộ nhưng vì thương hại mọi người nên ngọn lửa uất giận ấy đã tắt. Anh tha thiết muốn cứu họ. Đan-kô tự xé toang lồng ngực, giơ cao trái tim cháy rực để soi đường cho mọi người. Anh gục xuống và chết còn đoàn người lại vui sướng, có người còn giẫm lên trái tim của Đan-kô.
Xem thêm
Mẫu 4
Câu chuyện xoay quanh Đan‑kô, người thủ lĩnh của một bộ lạc bị áp bức, khi anh nhận lãnh trọng trách dẫn cả đoàn người vượt qua khu rừng sâu đầy hiểm nguy để tìm đường thoát. Mặc cho bầu không khí ngột ngạt của sợ hãi và nghi ngờ, nhất là khi đoàn người có người dao động, thậm chí quay sang nghi ngờ, oán trách anh, Đan‑kô vẫn kiên quyết hướng dẫn họ bước tiếp bằng niềm tin vào tự do và nhân phẩm chung. Khi họ lạc lối giữa rừng đen, Đan‑kô đã ra tay xé lồng ngực mình, rút trái tim đang rực cháy ra để soi sáng lối đi, hành động dũng cảm và hi sinh ấy vừa khiến đoàn người vỡ òa niềm hy vọng vừa phơi bày sự cao cả của tấm lòng anh. Dưới ánh sáng từ trái tim Đan‑kô, cả đoàn cuối cùng tìm được đường ra khỏi rừng nhưng đổi lại anh gục ngã, hy sinh mạng sống vì cứu người khác. Cái chết của Đan‑kô để lại ấn tượng mạnh về lòng vị tha và tinh thần xả thân vì cộng đồng. Hình tượng “trái tim cháy hùng vĩ” của anh trở thành biểu tượng tinh thần của chính nghĩa, của khát vọng tự do và của tình người vượt qua bạo lực và khổ đau. Qua đó tác giả ca ngợi phẩm chất nhân ái, lòng dũng cảm và tinh thần hy sinh cá nhân vì lợi ích chung. Tác phẩm đề cao mối quan hệ giữa cá nhân và cộng đồng, khẳng định rằng giá trị con người được thể hiện rõ nhất khi đứng trước hiểm nguy và thử thách. Đan‑kô không chỉ là người dẫn đường, mà là biểu tượng cho ánh sáng lương tri giữa đêm tối của áp bức. Ý nghĩa nhân văn cao đẹp ấy khiến câu chuyện vượt khỏi không gian khắc nghiệt của rừng sâu để trở thành khúc ca về tự do, niềm tin và tình người.
Mẫu 5
Câu chuyện mở ra hình ảnh đoàn người nô lệ bị áp bức, trong đó nhân vật Đan‑kô loé lên như một ngọn lửa hy vọng khi họ lạc lối giữa rừng tối. Dưới áp lực sợ hãi và nghi ngờ, nhiều người trong đoàn muốn bỏ cuộc, nhưng Đan‑kô vẫn nắm quyền dẫn dắt họ bằng niềm tin vào tự do và phẩm giá con người. Khi bối cảnh trở nên hỗn loạn và lối thoát dường như không còn, anh đã dũng cảm xé chính lồng ngực mình, rút trái tim cháy đỏ để soi đường cho cả đoàn. Hành động ấy mang ý nghĩa biểu tượng mạnh mẽ về sự hi sinh tối thượng vì đồng loại. Ánh sáng từ trái tim Đan‑kô dẫn lối, làm tan mọi bóng đen, giúp đoàn người vượt qua rừng sâu khắc nghiệt. Mặc dù anh đã ngã xuống, nhưng hình ảnh ấy khắc sâu vào tâm trí mọi người như biểu tượng của khát vọng tự do. Cái chết của Đan‑kô không đơn thuần là bi kịch cá nhân mà là chiến thắng tinh thần trước bạo lực và áp bức. Tác giả ca ngợi lòng vị tha, tinh thần quên mình vì cộng đồng. Qua đó tác phẩm khẳng định rằng nhân phẩm và chính nghĩa không bao giờ bị chôn vùi dù bạo quyền có mạnh đến đâu. Đan‑kô trở thành biểu tượng sáng chói cho niềm tin và hy vọng vượt qua đêm tối. Câu chuyện nhắc nhở mỗi con người về trách nhiệm giữ gìn tự do và lòng nhân đạo.
Mẫu 6
Đan‑kô dẫn đoàn người đi qua rừng rậm dày đặc, nơi cây cối sừng sững làm họ khó tiến bước. Trong khó khăn ấy, nhiều người bắt đầu oán trách anh vì sự mệt mỏi và sợ hãi. Dù vậy, Đan‑kô vẫn hăng hái, tươi tỉnh, kiên định hướng dẫn mọi người đi tiếp. Một cơn giông bão bất ngờ ập đến, khiến con đường càng gian nan và tinh thần của mọi người xuống thấp. Họ không thừa nhận nỗi sợ mà chuyển sang giận dữ, trách móc và mắng nhiếc Đan‑kô nặng lời. Trong tim anh cũng bùng lên sự phẫn nộ, nhưng tình thương đối với đồng loại khiến cơn giận lặng xuống. Anh tha thiết muốn cứu cả đoàn, sẵn sàng hy sinh bản thân để họ được sống. Cuối cùng, Đan‑kô tự xé toang lồng ngực, giơ cao trái tim cháy rực để soi đường. Ánh sáng từ trái tim anh giúp mọi người vượt qua rừng rậm và thoát khỏi nguy hiểm. Khi sứ mệnh hoàn tất, anh gục xuống, trao lại sự sống và hy vọng cho đoàn người. Dù họ vui sướng và được cứu, nhiều người vô tình giẫm lên trái tim anh, phản ánh sự mù quáng và ích kỷ nơi con người. Cái chết của Đan‑kô trở thành biểu tượng đau thương nhưng vĩ đại về lòng hy sinh, tình người và giá trị nhân phẩm. Tác phẩm khắc họa rõ rệt mối quan hệ giữa cá nhân anh hùng và cộng đồng, đồng thời nhấn mạnh thông điệp về sự quên mình vì lý tưởng và người khác.
Mẫu 7
Đan‑kô kiên định dẫn đoàn người qua rừng rậm đầy hiểm nguy, nơi cây cối um tùm tạo ra những chướng ngại khiến ai nấy đều mệt mỏi và sợ hãi. Trong cảnh khó khăn, nhiều người bắt đầu oán trách anh, cho rằng anh không biết dẫn dắt. Dù lòng tràn giận dữ trước những lời trách móc, anh vẫn kiềm chế để tiếp tục cứu họ. Một cơn giông bão bất ngờ làm đường đi thêm gian nan, khiến tinh thần đoàn người xuống thấp. Họ không dám thừa nhận nỗi sợ mà chuyển sang mắng nhiếc, làm tâm anh đau xót. Lòng thương đồng loại khiến cơn giận tắt lịm, anh tập trung cứu sống mọi người. Cuối cùng, Đan‑kô tự xé lồng ngực, giơ trái tim cháy rực như ngọn đuốc dẫn lối. Ánh sáng từ trái tim anh soi rõ đường đi, giúp họ thoát khỏi rừng sâu. Khi anh gục xuống, sự sống và hy vọng vẫn còn lại trong đoàn người. Dù nhiều người vui mừng, một số vô tình giẫm lên trái tim anh, phản ánh sự mù quáng và ích kỷ. Cái chết của anh trở thành biểu tượng của lòng hy sinh và khát vọng cứu người. Tác phẩm nhấn mạnh mối quan hệ giữa cá nhân và cộng đồng, khẳng định giá trị cao cả của nhân phẩm và tình người.
Mẫu 8
Trong rừng sâu ngập bóng tối, Đan‑kô dẫn đoàn người vượt qua những chướng ngại cây cối um tùm, nơi mà ai cũng cảm thấy mệt nhọc và bất lực. Sự gian nan khiến nhiều người oán trách và nghi ngờ khả năng dẫn đường của anh. Dù vậy, anh vẫn giữ thái độ lạc quan, tươi tỉnh để truyền niềm tin cho họ. Một cơn giông bão dữ dội khiến đường đi thêm khó khăn, làm nảy sinh giận dữ và trách móc từ mọi người. Đan‑kô cũng bùng lên cơn phẫn nộ, nhưng tình thương đồng loại khiến anh dập tắt cơn giận. Anh tha thiết cứu sống mọi người, đặt hạnh phúc của họ lên trên bản thân. Hành động xé lồng ngực và giơ trái tim cháy rực trở thành biểu tượng hy sinh tối thượng. Ánh sáng từ trái tim soi rõ con đường dẫn họ vượt qua hiểm nguy. Khi Đan‑kô ngã xuống, sự sống vẫn tiếp tục trong đoàn người. Nhiều người vui mừng, song một số vô tình giẫm lên trái tim anh, bộc lộ sự mù quáng nơi con người. Cái chết của anh để lại thông điệp sâu sắc về lòng vị tha và tinh thần quên mình vì cộng đồng. Tác phẩm khắc họa mối liên hệ giữa hy sinh cá nhân và lợi ích chung, nhấn mạnh giá trị nhân phẩm.
Mẫu 9
Đan‑kô dẫn đoàn người đi qua rừng rậm hiểm trở, nơi cây cối sừng sững và bóng tối dày đặc tạo ra những chướng ngại vật gian nan. Nhiều người mệt mỏi, hoang mang và bắt đầu oán trách anh, nhưng anh vẫn kiên định, tươi tỉnh và hăng hái, truyền niềm tin cho mọi người. Một trận giông bão dữ dội ập đến, khiến đường đi thêm nguy hiểm và tinh thần đoàn người suy giảm. Họ giận dữ, trách móc và mắng nhiếc anh, không dám thừa nhận sự yếu hèn của bản thân. Trong tim anh bùng lên cơn phẫn nộ, nhưng tình thương đồng loại khiến anh kiềm chế. Anh tha thiết cứu họ, sẵn sàng hy sinh bản thân để soi đường. Hành động xé lồng ngực, giơ trái tim cháy rực trở thành biểu tượng hy sinh tối thượng, soi sáng con đường và giữ lại niềm tin sống cho đoàn người. Khi anh gục xuống, sự sống vẫn tiếp tục trong họ, nhưng hình ảnh trái tim bị giẫm lên phản ánh sự mù quáng và ích kỷ của con người. Cái chết của Đan‑kô trở thành minh chứng sống động về lòng vị tha và tinh thần cứu người. Tác phẩm nhấn mạnh mối quan hệ giữa hy sinh cá nhân và lợi ích cộng đồng, đồng thời khẳng định giá trị nhân phẩm và lòng dũng cảm. Qua câu chuyện, độc giả nhận thấy rằng ánh sáng và tình người chỉ thật sự tồn tại khi cá nhân sẵn sàng đặt cộng đồng lên trên bản thân, vượt qua nỗi sợ hãi và ích kỷ.
Mẫu 10
Đan‑kô dẫn đoàn người đi qua rừng rậm hiểm trở, nơi bóng tối và cây cối chằng chịt tạo ra thử thách khắc nghiệt. Nhiều người bắt đầu oán trách anh vì sự mệt mỏi và thiếu định hướng, nhưng anh vẫn tươi tỉnh, hăng hái dẫn họ đi tiếp. Một trận giông bão ập đến làm con đường thêm gian nan, khiến tinh thần đoàn người yếu đi. Họ giận dữ, mắng nhiếc Đan‑kô, không dám thừa nhận nỗi sợ của chính mình. Trong tim anh cũng bùng lên sự phẫn nộ, nhưng lòng thương đồng loại khiến cơn giận nhanh chóng lặng xuống. Anh tha thiết muốn cứu họ, sẵn sàng hy sinh bản thân để ánh sáng dẫn đường được tiếp tục. Hành động xé lồng ngực và giơ trái tim cháy rực trở thành biểu tượng cho sự hy sinh tối thượng. Ánh sáng từ trái tim anh soi rọi con đường thoát hiểm, giúp đoàn người vượt qua rừng sâu. Khi anh gục xuống, họ tiếp tục bước đi với hy vọng và sự sống. Một số người vui mừng cứu được mình, nhưng vô tình giẫm lên trái tim anh, thể hiện sự ích kỷ và mù quáng. Cái chết của Đan‑kô trở thành minh chứng cho lòng vị tha và khát vọng cứu người. Tác phẩm nhấn mạnh ý nghĩa của hy sinh cá nhân cho lợi ích chung và khẳng định giá trị nhân phẩm.
Mẫu 11
Giữa rừng sâu dày đặc, Đan‑kô dẫn đoàn người bước đi qua bóng tối và cây cối chằng chịt, nơi mà mệt mỏi và hoang mang bao trùm. Nhiều người oán trách anh vì khó đi, nhưng anh vẫn kiên định, tươi tỉnh dẫn đường. Một cơn giông bão bất ngờ làm đường đi thêm khó khăn, khiến đoàn người mất tinh thần và nổi giận. Họ trách móc, mắng nhiếc anh, không dám thú nhận bản thân yếu hèn. Đan‑kô cũng phẫn nộ nhưng tình thương đồng loại khiến anh kìm chế, anh tập trung cứu sống mọi người. Cuối cùng anh xé lồng ngực, giơ trái tim cháy rực để soi đường. Ánh sáng từ trái tim anh dẫn họ vượt qua rừng sâu, soi sáng niềm tin và khát vọng sống. Khi Đan‑kô gục xuống, sự sống vẫn còn trong đoàn người. Nhiều người vui mừng, song một số vô tình giẫm lên trái tim anh, phản ánh sự mù quáng nơi con người. Cái chết của anh trở thành biểu tượng hy sinh và tinh thần cứu người. Tác phẩm nhấn mạnh mối quan hệ giữa cá nhân và cộng đồng, đồng thời khẳng định giá trị nhân phẩm và lòng vị tha.
Mẫu 12
Đan‑kô kiên định dẫn đoàn người qua rừng sâu, nơi cây cối chằng chịt tạo ra chướng ngại vật làm họ khó tiến bước. Sự mệt mỏi khiến nhiều người oán trách khả năng dẫn đường của anh. Dù vậy, anh vẫn giữ thái độ tươi tỉnh và hăng hái, truyền niềm tin cho mọi người. Cơn giông bão dữ dội ập đến làm đường đi thêm nguy hiểm, khiến đoàn người mất tinh thần. Họ giận dữ, trách móc và mắng nhiếc anh vì không vượt qua được thử thách. Trong tim anh bùng lên cơn phẫn nộ, nhưng tình thương đồng loại khiến anh kiềm chế. Anh tha thiết cứu họ, đặt hạnh phúc của mọi người trên bản thân. Cuối cùng anh xé lồng ngực, giơ trái tim cháy rực để soi đường. Ánh sáng từ trái tim anh giúp đoàn người vượt qua rừng sâu và hiểm nguy. Khi Đan‑kô gục xuống, sự sống vẫn còn lại trong họ. Một số người vui sướng, nhưng cũng vô tình giẫm lên trái tim anh, phản ánh sự mù quáng và ích kỷ. Cái chết của anh trở thành biểu tượng đau thương nhưng vĩ đại về lòng hy sinh và tinh thần cứu người.
Mẫu 13
Trong rừng rậm hiểm trở, Đan‑kô dẫn đoàn người đi qua những chướng ngại cây cối sừng sững. Nhiều người mệt mỏi và oán trách anh, cho rằng anh không đủ khả năng dẫn đường. Dù vậy, anh vẫn hăng hái, tươi tỉnh, dẫn họ đi tiếp. Cơn giông bão ập đến khiến đường đi càng gian nan, tinh thần đoàn người yếu dần. Họ trách móc, mắng nhiếc anh thay vì nhận ra nỗi sợ hãi của bản thân. Đan‑kô cũng phẫn nộ nhưng lòng thương đồng loại khiến anh kiềm chế cơn giận. Anh tha thiết muốn cứu họ, đặt lợi ích của cộng đồng lên trên chính mình. Hành động xé lồng ngực và giơ trái tim cháy rực soi đường trở thành biểu tượng hy sinh tối thượng. Ánh sáng từ trái tim anh dẫn họ vượt qua rừng sâu và hiểm nguy. Khi anh gục xuống, sự sống vẫn tiếp tục trong đoàn người. Một số người vui mừng được cứu, song vô tình giẫm lên trái tim anh. Cái chết của anh nhấn mạnh ý nghĩa hy sinh cá nhân và giá trị nhân phẩm cao cả.
Mẫu 14
Đan‑kô dẫn đoàn người đi qua rừng rậm hiểm trở, nơi cây cối sừng sững cản trở bước đi và tinh thần của mọi người. Nhiều người oán trách khả năng dẫn đường của anh, nhưng anh vẫn kiên định và tươi tỉnh. Một trận giông bão làm con đường thêm nguy hiểm, khiến đoàn người hoang mang và nổi giận. Họ mắng nhiếc Đan‑kô, không dám thú nhận nỗi sợ hãi của bản thân. Trong tim anh cũng bùng lên cơn phẫn nộ, nhưng tình thương đồng loại khiến anh kiềm chế. Anh tha thiết cứu họ, sẵn sàng hy sinh bản thân. Hành động xé lồng ngực và giơ trái tim cháy rực soi đường là biểu tượng của lòng dũng cảm và hy sinh. Ánh sáng từ trái tim anh giúp đoàn người vượt qua rừng sâu và hiểm nguy. Khi Đan‑kô gục xuống, sự sống vẫn còn trong họ. Một số vui mừng, song cũng có người vô tình giẫm lên trái tim anh. Cái chết của anh trở thành biểu tượng cao đẹp về lòng vị tha và khát vọng cứu người.
Mẫu 15
Trong rừng rậm tăm tối, Đan‑kô dẫn đoàn người qua những cây cối sừng sững và chướng ngại vật khó khăn. Nhiều người mệt mỏi, oán trách khả năng dẫn đường của anh. Dù vậy, anh vẫn hăng hái, tươi tỉnh và kiên định dẫn họ đi tiếp. Một trận giông bão khiến đường đi càng nguy hiểm, tinh thần đoàn người suy giảm. Họ giận dữ, mắng nhiếc anh, không nhận ra nỗi sợ của bản thân. Trong tim anh bùng lên sự phẫn nộ, nhưng tình thương đồng loại khiến anh kiềm chế. Anh tha thiết cứu họ, sẵn sàng hy sinh bản thân. Hành động xé lồng ngực và giơ trái tim cháy rực soi đường trở thành biểu tượng hy sinh tối thượng. Ánh sáng từ trái tim anh dẫn họ vượt qua rừng sâu. Khi anh gục xuống, sự sống và hy vọng vẫn còn trong đoàn người. Một số người vui mừng, nhưng vô tình giẫm lên trái tim anh. Cái chết của anh nhấn mạnh giá trị nhân phẩm, lòng vị tha và tinh thần cứu người.
Mẫu 16
Trong rừng rậm tăm tối, Đan‑kô dẫn đoàn người vượt qua những cây cối sừng sững và bóng tối dày đặc, nơi mỗi bước đi đều đầy nguy hiểm. Nhiều người bắt đầu oán trách anh vì sự mệt mỏi và sợ hãi, nhưng anh vẫn tươi tỉnh, kiên định dẫn đường. Một cơn giông bão bất ngờ làm cho con đường càng gian nan, tinh thần đoàn người suy giảm nghiêm trọng. Họ không dám thú nhận nỗi sợ hãi mà chuyển sang giận dữ, trách móc và mắng nhiếc anh. Trong tim anh bùng lên cơn phẫn nộ, nhưng tình thương đồng loại khiến cơn giận tắt lịm. Anh tha thiết muốn cứu sống mọi người, đặt hạnh phúc của họ lên trên bản thân. Cuối cùng, Đan‑kô xé lồng ngực, giơ trái tim cháy rực như ngọn đuốc dẫn lối. Ánh sáng từ trái tim anh soi rõ đường đi, giúp họ vượt qua rừng sâu và hiểm nguy. Khi anh gục xuống, sự sống vẫn tiếp tục trong đoàn người. Một số vui mừng được cứu, nhưng vô tình giẫm lên trái tim anh, phản ánh sự mù quáng nơi con người. Cái chết của anh trở thành biểu tượng vĩ đại về lòng hy sinh và tinh thần cứu người. Tác phẩm khẳng định mối quan hệ giữa cá nhân và cộng đồng, đồng thời nhấn mạnh giá trị nhân phẩm cao cả.
Mẫu 17
Giữa rừng sâu hiểm trở, Đan‑kô dẫn đoàn người đi qua những cây cối sừng sững và chướng ngại vật khó vượt. Nhiều người mệt mỏi và oán trách khả năng dẫn đường của anh, song anh vẫn tươi tỉnh, hăng hái và kiên định. Một cơn giông bão dữ dội ập đến, làm con đường thêm nguy hiểm và tinh thần đoàn người xuống thấp. Họ giận dữ, mắng nhiếc anh thay vì thừa nhận nỗi sợ hãi của bản thân. Trong tim anh cũng bùng lên sự phẫn nộ, nhưng tình thương đồng loại khiến anh kiềm chế. Anh tha thiết cứu họ, sẵn sàng đặt lợi ích cộng đồng lên trên bản thân. Hành động xé lồng ngực và giơ trái tim cháy rực trở thành biểu tượng hy sinh tối thượng. Ánh sáng từ trái tim anh dẫn họ vượt qua rừng sâu và hiểm nguy, soi sáng niềm tin và hy vọng. Khi anh gục xuống, sự sống vẫn còn trong đoàn người. Một số vui mừng, song cũng vô tình giẫm lên trái tim anh. Cái chết của anh nhấn mạnh ý nghĩa hy sinh cá nhân và giá trị nhân phẩm cao cả. Tác phẩm khắc họa mối liên hệ giữa cá nhân và cộng đồng, đồng thời nhấn mạnh lòng vị tha và tinh thần cứu người.
Mẫu 18
Đan‑kô dẫn đoàn người qua rừng rậm, nơi bóng tối và cây cối chằng chịt làm họ mệt mỏi và hoang mang. Nhiều người bắt đầu oán trách và nghi ngờ khả năng dẫn đường của anh, nhưng anh vẫn tươi tỉnh, kiên định và hăng hái. Một trận giông bão dữ dội khiến đường đi thêm hiểm trở, làm tinh thần đoàn người xuống thấp. Họ trách móc, mắng nhiếc anh, không dám thú nhận nỗi sợ hãi của chính mình. Trong tim anh cũng bùng lên cơn phẫn nộ, nhưng tình thương đồng loại khiến cơn giận nhanh chóng lặng xuống. Anh tha thiết muốn cứu họ, đặt lợi ích của mọi người lên trên bản thân. Cuối cùng, anh xé lồng ngực, giơ trái tim cháy rực để soi đường. Ánh sáng từ trái tim anh giúp đoàn người vượt qua rừng sâu và hiểm nguy. Khi anh gục xuống, sự sống vẫn tiếp tục trong họ. Một số người vui mừng được cứu, nhưng vô tình giẫm lên trái tim anh. Cái chết của anh trở thành minh chứng cho lòng vị tha, tinh thần quên mình và khát vọng cứu người. Tác phẩm nhấn mạnh mối quan hệ giữa hy sinh cá nhân và lợi ích chung, đồng thời khẳng định giá trị nhân phẩm.
Mẫu 19
Giữa rừng rậm rạp, Đan‑kô dẫn đoàn người qua những cây cối sừng sững, nơi mà bóng tối và hiểm nguy bao trùm mọi bước đi. Nhiều người mệt mỏi và oán trách anh, cho rằng anh không đủ khả năng dẫn đường, nhưng anh vẫn hăng hái, tươi tỉnh và kiên định. Một trận giông bão ập đến làm đường đi thêm gian nan, khiến tinh thần đoàn người suy giảm. Họ giận dữ, trách móc và mắng nhiếc anh, không dám thừa nhận nỗi sợ hãi của bản thân. Trong tim anh cũng bùng lên sự phẫn nộ, nhưng tình thương đồng loại khiến anh kiềm chế. Anh tha thiết cứu họ, sẵn sàng hy sinh bản thân. Hành động xé lồng ngực và giơ trái tim cháy rực soi đường trở thành biểu tượng hy sinh tối thượng. Ánh sáng từ trái tim anh dẫn họ vượt qua rừng sâu và hiểm nguy, mang lại hy vọng và niềm tin sống. Khi anh gục xuống, sự sống vẫn còn trong đoàn người. Một số người vui mừng, song vô tình giẫm lên trái tim anh. Cái chết của anh nhấn mạnh lòng vị tha, tinh thần cứu người và ý nghĩa cao cả của hy sinh cá nhân.
Mẫu 20
Đan‑kô dẫn đoàn người đi qua rừng rậm hiểm trở, nơi cây cối chằng chịt tạo ra chướng ngại vật khắc nghiệt. Nhiều người mệt mỏi, oán trách và nghi ngờ khả năng dẫn đường của anh, nhưng anh vẫn tươi tỉnh, hăng hái và kiên định. Một trận giông bão bất ngờ làm con đường thêm nguy hiểm, khiến đoàn người hoang mang và nổi giận. Họ mắng nhiếc anh thay vì thừa nhận nỗi sợ của bản thân. Trong tim anh bùng lên cơn phẫn nộ, nhưng lòng thương đồng loại khiến anh kiềm chế. Anh tha thiết cứu họ, đặt hạnh phúc của mọi người lên trên bản thân. Cuối cùng anh xé lồng ngực, giơ trái tim cháy rực soi đường. Ánh sáng từ trái tim anh dẫn họ vượt qua rừng sâu và hiểm nguy. Khi anh gục xuống, sự sống vẫn còn trong họ. Một số vui mừng, nhưng vô tình giẫm lên trái tim anh. Cái chết của anh trở thành biểu tượng của lòng vị tha và tinh thần cứu người. Tác phẩm nhấn mạnh mối quan hệ giữa cá nhân và cộng đồng, khẳng định giá trị nhân phẩm cao cả.
Mẫu 21
Trong rừng sâu, Đan‑kô dẫn đoàn người vượt qua những cây cối sừng sững và bóng tối dày đặc. Nhiều người mệt mỏi, oán trách anh vì khó đi và sợ hãi, nhưng anh vẫn tươi tỉnh và kiên định. Một cơn giông bão dữ dội làm đường đi thêm hiểm trở, khiến tinh thần đoàn người suy giảm. Họ giận dữ, trách móc và mắng nhiếc anh, không dám thừa nhận bản thân yếu hèn. Trong tim anh cũng bùng lên cơn phẫn nộ, nhưng tình thương đồng loại khiến anh kiềm chế. Anh tha thiết cứu sống mọi người, đặt lợi ích cộng đồng lên trên bản thân. Hành động xé lồng ngực và giơ trái tim cháy rực trở thành biểu tượng hy sinh tối thượng. Ánh sáng từ trái tim anh soi rõ con đường, giúp họ vượt qua rừng sâu và hiểm nguy. Khi anh gục xuống, sự sống vẫn còn trong đoàn người. Một số vui mừng, song vô tình giẫm lên trái tim anh. Cái chết của anh nhấn mạnh ý nghĩa hy sinh cá nhân và giá trị nhân phẩm cao cả.
Mẫu 22
Đan‑kô dẫn đoàn người đi qua rừng rậm, nơi bóng tối dày đặc và cây cối sừng sững gây ra nhiều chướng ngại. Nhiều người mệt mỏi và oán trách anh, song anh vẫn hăng hái, tươi tỉnh, truyền niềm tin và dẫn đường cho họ. Một trận giông bão bất ngờ làm con đường thêm gian nan, tinh thần đoàn người suy yếu. Họ giận dữ, trách móc và mắng nhiếc anh thay vì thừa nhận nỗi sợ của bản thân. Trong tim anh bùng lên sự phẫn nộ, nhưng tình thương đồng loại khiến anh kiềm chế. Anh tha thiết cứu sống mọi người, sẵn sàng hy sinh bản thân. Hành động xé lồng ngực và giơ trái tim cháy rực trở thành biểu tượng hy sinh tối thượng. Ánh sáng từ trái tim anh dẫn họ vượt qua rừng sâu và hiểm nguy. Khi anh gục xuống, sự sống vẫn còn trong đoàn người. Một số người vui mừng, song vô tình giẫm lên trái tim anh. Cái chết của anh nhấn mạnh tinh thần cứu người và giá trị nhân phẩm cao cả.
Mẫu 23
Giữa rừng rậm hiểm trở, Đan‑kô dẫn đoàn người vượt qua bóng tối và những cây cối sừng sững, nơi mà mỗi bước đi đều đầy nguy hiểm. Nhiều người mệt mỏi, oán trách anh, song anh vẫn tươi tỉnh, kiên định và hăng hái. Một trận giông bão bất ngờ làm con đường thêm nguy hiểm, khiến đoàn người hoang mang và nổi giận. Họ mắng nhiếc anh, không thừa nhận nỗi sợ hãi của bản thân. Trong tim anh cũng bùng lên cơn phẫn nộ, nhưng tình thương đồng loại khiến anh kiềm chế. Anh tha thiết cứu sống mọi người, đặt lợi ích của cộng đồng lên trên bản thân. Hành động xé lồng ngực và giơ trái tim cháy rực soi đường trở thành biểu tượng hy sinh tối thượng. Ánh sáng từ trái tim anh dẫn họ vượt qua rừng sâu và hiểm nguy. Khi anh gục xuống, sự sống vẫn còn trong đoàn người. Một số vui mừng, song vô tình giẫm lên trái tim anh. Cái chết của anh nhấn mạnh lòng vị tha, tinh thần cứu người và giá trị nhân phẩm.
Mẫu 24
Trong rừng rậm um tùm, Đan‑kô dẫn đoàn người vượt qua những cây cối cao lớn, bóng tối dày đặc và các chướng ngại vật khó khăn. Nhiều người mệt mỏi, căng thẳng và bắt đầu nghi ngờ khả năng dẫn đường của anh. Dù bị trách móc và mắng nhiếc, anh vẫn giữ thái độ tươi tỉnh, kiên định, truyền niềm tin cho mọi người. Một cơn giông bão ập đến khiến đường đi thêm hiểm trở, tinh thần đoàn người suy sụp. Họ giận dữ, oán trách, nhưng Đan‑kô vẫn kiềm chế cơn phẫn nộ nhờ lòng thương đồng loại. Anh tha thiết cứu họ, đặt lợi ích cộng đồng lên trên sự an nguy bản thân. Cuối cùng, anh xé lồng ngực, giơ trái tim cháy rực soi đường như một ngọn đuốc dẫn lối. Ánh sáng từ trái tim anh giúp đoàn người vượt qua rừng sâu và hiểm nguy, giữ lại niềm tin sống. Khi anh gục xuống, sự sống và hy vọng vẫn còn trong đoàn người. Một số vui mừng, nhưng cũng vô tình giẫm lên trái tim anh, phản ánh sự mù quáng của con người. Cái chết của Đan‑kô là biểu tượng cao cả về lòng vị tha và hy sinh vô điều kiện. Tác phẩm khẳng định giá trị nhân phẩm và mối quan hệ bền chặt giữa cá nhân và cộng đồng.
Mẫu 25
Đan‑kô dẫn đoàn người vượt qua rừng rậm dày đặc, nơi bóng tối và cây cối cao lớn tạo ra những thử thách khắc nghiệt. Nhiều người hoang mang, mệt mỏi, bắt đầu oán trách khả năng dẫn đường của anh. Dù vậy, anh vẫn hăng hái và tươi tỉnh, kiên định dẫn mọi người đi tiếp. Cơn giông bão dữ dội ập đến làm đường đi thêm hiểm nguy, khiến đoàn người mất tinh thần. Họ trách móc, mắng nhiếc anh, nhưng Đan‑kô vẫn kiềm chế cơn giận, nhờ vào lòng thương đồng loại. Anh tha thiết cứu sống mọi người, sẵn sàng đặt bản thân vào nguy hiểm. Hành động xé lồng ngực, giơ trái tim cháy rực trở thành biểu tượng hy sinh tối thượng, soi đường cho đoàn người. Ánh sáng từ trái tim anh dẫn họ vượt qua rừng sâu và hiểm nguy, mang lại niềm tin và hy vọng sống. Khi anh gục xuống, sự sống vẫn còn trong đoàn người. Một số vui mừng, nhưng vô tình giẫm lên trái tim anh, bộc lộ sự ích kỷ và mù quáng. Cái chết của anh trở thành minh chứng cho tinh thần vị tha và cứu người. Tác phẩm nhấn mạnh giá trị nhân phẩm và mối liên hệ giữa cá nhân và cộng đồng.
Mẫu 26
Trong rừng rậm, Đan‑kô dẫn đoàn người vượt qua bóng tối dày đặc, nơi cây cối sừng sững tạo ra chướng ngại vật hiểm trở. Nhiều người hoang mang, mệt mỏi và bắt đầu trách móc anh, cho rằng anh không đủ khả năng dẫn đường. Dù vậy, anh vẫn kiên định, tươi tỉnh và hăng hái, truyền niềm tin cho đoàn người. Cơn giông bão bất ngờ khiến đường đi thêm gian nan, tinh thần họ suy yếu. Họ giận dữ, mắng nhiếc, không thừa nhận nỗi sợ hãi, nhưng Đan‑kô vẫn kiềm chế cơn phẫn nộ nhờ lòng thương đồng loại. Anh tha thiết cứu họ, sẵn sàng hy sinh bản thân để ánh sáng dẫn đường tiếp tục. Hành động xé lồng ngực và giơ trái tim cháy rực trở thành biểu tượng cho lòng vị tha và hy sinh vô điều kiện. Ánh sáng từ trái tim anh dẫn đoàn người vượt qua rừng sâu, giữ lại niềm tin và sự sống. Khi anh gục xuống, họ vẫn tiếp tục bước đi với hy vọng. Một số vui mừng, nhưng vô tình giẫm lên trái tim anh, thể hiện sự mù quáng của con người. Cái chết của anh nhấn mạnh tinh thần cứu người và giá trị nhân phẩm cao cả. Tác phẩm làm nổi bật mối quan hệ giữa hy sinh cá nhân và lợi ích cộng đồng.
Mẫu 27
Đan‑kô kiên định dẫn đoàn người qua rừng rậm hiểm trở, nơi cây cối cao lớn và bóng tối dày đặc cản trở từng bước chân. Nhiều người mệt mỏi, lo sợ, bắt đầu oán trách anh vì những khó khăn mà họ phải trải qua. Dù bị trách móc và mắng nhiếc, anh vẫn tươi tỉnh, hăng hái và kiên định, truyền niềm tin cho họ. Một cơn giông bão ập đến khiến con đường thêm hiểm nguy, tinh thần đoàn người giảm sút. Họ giận dữ, oán trách, không dám thừa nhận sự yếu đuối của bản thân. Trong tim anh bùng lên cơn phẫn nộ, nhưng tình thương đồng loại khiến anh kìm chế. Anh tha thiết cứu họ, sẵn sàng đặt bản thân vào nguy hiểm. Hành động xé lồng ngực và giơ trái tim cháy rực soi đường là biểu tượng hy sinh tối thượng. Ánh sáng từ trái tim anh giúp họ vượt qua rừng sâu và hiểm nguy. Khi anh gục xuống, sự sống vẫn tiếp tục trong đoàn người. Một số vui mừng, song vô tình giẫm lên trái tim anh, phản ánh sự mù quáng và ích kỷ. Cái chết của anh trở thành biểu tượng cao đẹp về lòng vị tha và khát vọng cứu người. Tác phẩm nhấn mạnh giá trị nhân phẩm và mối quan hệ bền chặt giữa cá nhân và cộng đồng.
Mẫu 28
Giữa rừng rậm hiểm trở, Đan‑kô dẫn đoàn người qua bóng tối và cây cối chằng chịt, nơi mà mọi bước đi đều đầy nguy hiểm và mệt mỏi. Nhiều người hoang mang, căng thẳng và bắt đầu oán trách khả năng dẫn đường của anh. Dù bị trách móc, anh vẫn tươi tỉnh, hăng hái, kiên định dẫn họ đi tiếp. Một trận giông bão dữ dội ập đến, khiến đường đi thêm nguy hiểm và tinh thần đoàn người suy giảm. Họ giận dữ, mắng nhiếc anh thay vì nhận ra sự yếu hèn của bản thân. Trong tim anh bùng lên cơn phẫn nộ, nhưng tình thương đồng loại khiến anh kiềm chế. Anh tha thiết cứu sống mọi người, sẵn sàng hy sinh bản thân để soi đường. Hành động xé lồng ngực và giơ trái tim cháy rực trở thành biểu tượng hy sinh cao cả. Ánh sáng từ trái tim anh dẫn họ vượt qua rừng sâu và hiểm nguy, giữ lại niềm tin và hy vọng sống. Khi anh gục xuống, sự sống vẫn tiếp tục trong đoàn người. Một số vui mừng, nhưng vô tình giẫm lên trái tim anh, phản ánh sự mù quáng nơi con người. Cái chết của anh là minh chứng tuyệt đối cho lòng vị tha và tinh thần cứu người. Tác phẩm làm nổi bật mối quan hệ giữa hy sinh cá nhân, lợi ích cộng đồng và giá trị nhân phẩm.
Bố cục
- Phần 1: Từ đầu đến “làm anh buồn rầu”: Đan- kô – một thủ lĩnh can đảm, yêu thương mọi người nhưng phải chịu nhiều tổn thương
- Phần 2: Còn lại: Cái chết của Đan- kô và tấm lòng nhân ái của anh
Nội dung chính
Văn bản Trái tim Đan-kô kể chuyện về người anh hùng Đan-kô: một thủ lĩnh can đảm, yêu tự do, giàu lòng vị tha, yêu thương mọi người nhưng phải chịu nhiều tổn thương. Cuối cùng Đan-kô đã chết nhưng trái tim nhân ái của ông vẫn rực cháy.
Tìm hiểu chung
1. Xuất xứ
Trích Tuyển tập truyện ngắn Mác-xim Go-rơ-ki, Cao Xuân Hạo, Phạm Mạnh hùng dịch, NXB Văn học, 2012
2. Đề tài
Lòng hi sinh, hết lòng vì người khác
3. Phương thức biểu đạt
Tự sự kết hợp miêu tả, biểu cảm
4. Thể loại
Truyện ngắn
5. Ngôi kể
Ngôi kể thay đổi linh hoạt: từ ngôi kể thứ ba chuyển sang ngôi kể thứ nhất
Các bài khác cùng chuyên mục
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Một thời đại trong thi ca (CD)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Tôi có một ước mơ (CD)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Tôi muốn được là tôi toàn vẹn
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Thề nguyền và vĩnh biệt
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài (CD)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Một thời đại trong thi ca (CD)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Tôi có một ước mơ (CD)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Tôi muốn được là tôi toàn vẹn
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Thề nguyền và vĩnh biệt
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài (CD)




