Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Chí Phèo (CD)>
Tóm tắt, bố cục, nội dung chính, văn bản Chí Phèo giúp học sinh soạn bài dễ dàng, chính xác.
Tóm tắt
Mẫu 1
Chí Phèo là truyện ngắn nổi tiếng của nhà Văn Năm cao được sáng tác năm 1941. Truyện kể về cuộc đời của nhân vật Chí Phèo, bị bỏ rơi từ khi lọt lòng, sau được dân làng truyền tay nhau nuôi lớn. Đến năm 20 tuổi, Chí Phèo phải đi làm công cho nhà Bá Kiến để tự nuôi thân. Vì ghen tuông vô cớ Bá Kiến cố ý đẩy Chí Phèo vào tù. Phải ở tù đến 7 – 8 năm khi trở về Chí Phèo trở thành 1 con người hoàn toàn khác, trên người có nhiều hình xăm đáng sợ. Hắn là con sâu rượu, lúc nào cũng trong tình trạng say xỉn và luôn đòi đến nhà Bá Kiến rạch mặt ăn vạ. Lúc này, Bá Kiến đã biến Chí Phèo thành tay sai, chuyên đâm thuê chém mướn, ai sai gì cũng làm. Hắn trở thành một con quỷ dữ của làng Vũ Đại. Luôn làm những trò tác quái phá làng, phá xóm, khiến người dân ai ai cũng khiếp sợ. Vào một đêm trăng, sau khi hắn uống rượu ở nhà Tư Lãng về. Hắn về lều của mình ngủ và vô tình gặp Thị Nở. Đêm đó, họ ăn nằm với nhau, nửa đêm Chí Phèo đau bụng và nôn mửa. Đến sáng hôm sau, Thị Nở nấu cho hắn một bát cháo hành. Từ đây, hắn khao khát trở về với cuộc sống lương thiện và được muốn được sống với Thị Nở. Chí Phèo tuyệt vọng vừa đi vừa chửi rủa. Hắn cầm dao đến nhà Bá Kiến đòi trả lương thiện cho hắn. Hắn đâm chết Bá Kiến rồi tự tử. Thị Nở chứng kiến cảnh đó, nhìn xuống bụng và nghĩ đến lò gạch.
Mẫu 2
Truyện ngắn Chí Phèo là câu truyện về nhân vật cùng tên Chí Phèo – một đứa trẻ mồ côi bị bỏ rơi trong một cái lò gạch cũ. Hắn được người làng chuyền tay nhau nuôi. Lớn lên, Chí Phèo đi ở hết nhà này tới nhà nọ và làm canh điền cho Bá Kiến. Vì ghen tuông vô lý, Bá Kiến đẩy Chí Phèo vào tù, bảy năm sau Chí Phèo trở về làng trong một bộ dạng khác hẳn. Hắn bị Bá Kiến lợi dụng và biến thành tay sai, trở thành con quỷ dữ của làng Vũ Đại, chuyên rạch mặt ăn vạ và gây tai họa cho người trong làng.
Mối tình với Thị Nở đã làm Chí Phèo như được hồi sinh, hắn khao khát làm hòa với mọi người và sống lương thiện. Nhưng bà cô Thị Nở và cái xã hội đương thời đã chặn đứng con đường trở về làm người lương thiện của Chí. Tuyệt vọng, hắn tìm giết Bá Kiến và tự sát. Nghe tin Chí Phèo chết, Thị Nở nhìn xuống bụng và thầm nghĩ đến một cái lò gạch bỏ không, xa đường cái và vắng người qua lại.
Mẫu 3
Chí Phèo vốn sinh ra là một người không cha không mẹ được dân làng Vũ Đại truyền tay nhau nuôi nấng. Lớn lên Chí trở thành một anh canh điền khỏe mạnh làm việc cho nhà Bá Kiến. Vốn tính hay ghen nên Bá kiến đã đẩy Chí vào tù. Bảy tám năm sau khi ở tù trở về Chí bỗng trở thành một kẻ lưu manh hóa, sống bằng nghề rạch mặt ăn vạ khiến cả làng xa lánh, không ai thừa nhận sự xuất hiện của Chí. Chí Phèo trở về và một lần nữa trở thành công cụ tay sai cho Bá Kiến để đổi lấy tiền uống rượu. Chí Phèo gặp Thị Nở và hai người ăn nằm với nhau. Chí được Thị chăm sóc, bát cháo hành cùng những cử chỉ của Thị đã làm sống dậy khát vọng sống hoàn lương của Chí. Chí hy vọng rằng Thị sẽ là cầu nối để Chí có thể trở về với đời sống lương thiện. Thế nhưng Bà cô Thị Nở lại ngăn cản Thị Nở đến với Chí. Bị Thị Nở cự tuyệt, Chí Phèo bèn xách dao đi với mục đích ban đầu là đâm chết con khọm già nhà Thị nhưng sau lại rẽ vào nhà Bá Kiến đòi lương thiện. Chí Phèo đâm chết Bá Kiến và tự kết liễu cuộc đời mình.
Xem thêm
Mẫu 4
Chí Phèo vốn là một đứa trẻ mồ côi bị bỏ rơi, lớn lên bằng tình thương của dân làng và làm đủ nghề để sinh sống. Từng có ước mơ giản dị về một mái ấm và hạnh phúc đời thường, Chí Phèo vẫn giữ được phần lương thiện trong sâu thẳm tâm hồn. Nhưng từ khi bị Bá Kiến đẩy vào tù, Chí trở về với diện mạo méo mó, trở thành tay sai chuyên rạch mặt ăn vạ và gieo rắc nỗi kinh hoàng cho dân làng. Cuộc đời Chí bị tha hóa cả thể xác lẫn nhân tính bởi sự tàn bạo của xã hội phong kiến nơi đồng tiền và quyền lực ngự trị. Bi kịch ấy tưởng chừng không có lối thoát cho đến khi Chí gặp Thị Nở, người đàn bà xấu xí nhưng có trái tim hiền hậu. Bát cháo hành giản dị đã đánh thức phần người bị vùi lấp trong Chí suốt bao năm mất hút giữa bóng tối. Chí khao khát hoàn lương, khát được sống như một con người đúng nghĩa. Nhưng khi bị Thị Nở và định kiến làng Vũ Đại từ chối quyền được trở về làm người, Chí rơi vào tuyệt vọng. Trong cơn đau đớn tột cùng, Chí giết Bá Kiến để đòi lại công lý cho chính mình rồi tự kết liễu mạng sống. Câu chuyện khép lại với nỗi ám ảnh về bi kịch của một con người sinh ra để làm người nhưng bị xã hội tàn độc cướp mất quyền làm người. Tác phẩm là tiếng tố cáo mạnh mẽ những thế lực đẩy người lương thiện vào con đường lưu manh hóa và là lời khẳng định sâu sắc giá trị của niềm tin đối với bản chất tốt đẹp trong con người.
Mẫu 5
Chí Phèo là một anh nông dân mồ côi, từ nhỏ đã phải bươn chải để tồn tại trong xã hội đầy rẫy bất công. Anh từng nuôi dưỡng ước mơ bình dị về mái nhà và gia đình. Thế nhưng sau khi bị Bá Kiến tống vào tù, Chí trở về trong hình dạng của một con người khác, mất đi cả nhân hình và nhân tính. Hắn trở thành cánh tay đắc lực cho bọn thống trị, gieo rắc sợ hãi cho dân làng. Sự tha hóa ấy không chỉ do hoàn cảnh mà là hậu quả của cơ chế xã hội tàn nhẫn chà đạp người lao động. Gặp Thị Nở, Chí lần đầu được chăm sóc bằng yêu thương chân thật. Bát cháo hành đã đánh thức phần thiện lương bị vùi sâu trong hắn. Chí khát khao được sống một cuộc đời tử tế. Song định kiến ngột ngạt đã dập tắt hy vọng ấy. Khi bị từ chối quyền làm người, Chí nổi dậy chống lại kẻ từng biến cuộc đời hắn thành địa ngục. Hắn giết Bá Kiến rồi tự sát trong cơn tuyệt vọng. Tác phẩm khép lại với tiếng kêu thương cho một số phận bị xã hội đẩy đến đường cùng.
Mẫu 6
Thuở cơ hàn, Chí Phèo lớn lên trong sự đùm bọc của dân làng Vũ Đại và từng sống ngay thẳng, nhiều mơ ước giản đơn. Nhưng cuộc sống tăm tối đã mở ra khi Chí bị ném vào tù bởi mưu đồ của Bá Kiến. Nhà tù thực dân biến Chí thành kẻ lưu manh hung bạo, chỉ biết phá hoại và trả thù đời. Làng Vũ Đại từ đó xem Chí là quỷ dữ, còn hắn chìm sâu vào men rượu để quên nỗi đau làm người. Cuộc gặp gỡ với Thị Nở đã làm thay đổi số phận hắn. Tình cảm mộc mạc của Thị giúp Chí cảm nhận lại sự ấm áp của cộng đồng. Hắn khao khát được trở thành người lương thiện như xưa. Nhưng định kiến xã hội đã lạnh lùng chối bỏ bước chuyển ấy. Chí tuyệt vọng nhận ra con đường hoàn lương đã bị chặn đứng. Trong phút đau đớn, Chí kết liễu Bá Kiến để đòi lại chút lẽ công bằng. Cái chết của hắn là bi kịch của quyền làm người bị phủ nhận. Tác phẩm gửi gắm tư tưởng nhân đạo sâu sắc về niềm tin vào bản chất thiện của con người.
Mẫu 7
Chí Phèo là nạn nhân điển hình của số phận bất hạnh nơi nông thôn phong kiến. Sinh ra đã mồ côi, Chí sớm nếm trải những tủi cực của kiếp người không nơi nương tựa. Anh lao động chăm chỉ và từng mang khát khao bình dị về mái ấm gia đình. Nhưng sự xuất hiện của Bá Kiến đã xóa sạch những ước mơ ấy khi đẩy Chí vào nhà tù. Ngày trở lại, Chí là một kẻ bị biến dạng cả tâm hồn lẫn dáng hình. Hắn trở thành công cụ bạo lực của chính kẻ thù xưa. Chỉ đến khi gặp Thị Nở, Chí mới được chạm lại sự yêu thương vốn dĩ rất con người. Tình cảm ấy mở ra tia hy vọng làm người tử tế. Song sự phủ nhận phũ phàng của xã hội khiến ước mơ đó sụp đổ. Chí trong cơn bế tắc đã trả thù Bá Kiến rồi tự sát. Cái chết của hắn là lời cảnh tỉnh về sức tàn phá ghê gớm của xã hội thối nát. Qua đó, tác phẩm khẳng định giá trị của nhân phẩm và khát vọng sống đúng nghĩa.
Mẫu 8
Chí Phèo xuất hiện như hình ảnh một gã say triền miên, mang đầy sẹo trên mặt và thù hận trong tim. Nhưng phía sau bộ dạng ấy là một quá khứ từng thấm đẫm hi vọng. Chí vốn là người lương thiện với mong muốn làm chồng, làm cha. Trớ trêu thay, nhà tù đã biến Chí thành kẻ quái dị bị xã hội khước từ. Cuộc đời hắn quẩn quanh bạo lực và men rượu, đại diện cho quá trình lưu manh hóa người nông dân. Thị Nở bước vào đời Chí như một mầm sống hồi sinh bản năng thiện lương. Nhờ tình yêu ấy, Chí nhận ra mình muốn hòa nhập đời thường. Nhưng xã hội nặng thành kiến đã đẩy Chí một lần nữa ra ngoài rìa nhân loại. Tuyệt vọng xô đẩy hắn đến hành động giết Bá Kiến và tự kết liễu sự tồn tại. Thân phận Chí là bản cáo trạng đanh thép đối với chế độ phong kiến cùng hệ thống thống trị thối nát. Đồng thời, tác phẩm gửi gắm tiếng nói nhân đạo đầy day dứt.
Mẫu 9
Ngay từ đầu, Chí Phèo mang định mệnh nghiệt ngã của kẻ bị bỏ rơi giữa cuộc đời. Vượt lên cái nghèo, anh tin rằng lao động sẽ đem lại cuộc sống lương thiện. Nhưng tấn bi kịch đến từ chính cấu trúc xã hội bất công đã tước đi ước mơ nhỏ nhoi ấy. Sau nhà tù, Chí trở thành tay chân của Bá Kiến, gieo sợ hãi để tồn tại. Hắn mê muội trong rượu vì biết mình đã bị đánh cắp quyền làm người. Chỉ đến khi chung sống với Thị Nở, Chí mới biết tình yêu có thể cứu rỗi. Bát cháo hành đã khiến trái tim hắn thổn thức niềm hy vọng. Song định kiến cổ hủ đã bóp nghẹt con đường trở về thiện lương. Khi nhận ra mình không còn chỗ đứng giữa đời, Chí giết Bá Kiến rồi tự sát. Cái chết ấy vang lên như lời tố cáo mạnh mẽ về tội ác xã hội gây ra cho con người. Truyện ca ngợi phẩm chất thiện lương tiềm ẩn trong mỗi số phận dù khốn cùng nhất.
Mẫu 10
Chí Phèo từng là anh canh điền hiền lành và giàu lòng tự trọng. Cuộc đời tưởng êm đềm nếu không có sự can thiệp của thế lực phong kiến thâm độc. Bị đẩy vào tù, Chí đánh mất sự trong sạch và bị nhồi nhét thói lưu manh. Trở về làng với hình hài biến dạng, Chí chỉ còn biết trả thù đời bằng những trận chửi triền miên. Dân làng xa lánh, còn hắn tự coi mình như quỷ dữ. Sự xuất hiện của Thị Nở như một phép màu lay tỉnh Chí. Hắn mơ về cuộc sống giản dị và lòng mình bỗng mềm trở lại. Nhưng xã hội phong kiến lại một lần nữa dập tắt hy vọng của con người bị biến dạng ấy. Chí tuyệt vọng giơ dao đến tìm Bá Kiến, kết liễu cả hai số phận. Hắn chết trong bi kịch của niềm khao khát làm người không được đáp ứng. Nam Cao qua đó đặt câu hỏi nhức nhối về quyền làm người và sự hủy hoại nhân tính.
Mẫu 11
Cuộc đời Chí Phèo là hành trình đau thương từ chỗ làm người đến chỗ bị đẩy ra ngoài cộng đồng. Chí vốn là nạn nhân của bất công xã hội ngay từ khi sinh ra. Những khát vọng tốt đẹp chưa kịp nảy nở đã bị chôn vùi bởi nhà tù. Khi trở về, Chí bị biến thành kẻ gieo rắc sợ hãi. Hắn uống rượu để quên đi sự cô độc và tuyệt vọng. Thị Nở xuất hiện như mạch nước ngọt giải khát tâm hồn khô cạn ấy. Tình thương của Thị khơi lại bản năng lương thiện và ước mong hạnh phúc. Nhưng định kiến mù quáng phủ nhận cơ hội làm lại đời. Cánh cửa nhân loại đóng sập khiến Chí chọn con đường bạo lực cuối cùng. Hắn giết Bá Kiến rồi tự sát như tiếng nói phẫn uất. Số phận Chí là lời tố cáo xã hội phong kiến tàn khốc đã bóp chết quyền sống của con người. Đồng thời khẳng định giá trị nhân văn sâu sắc của tác phẩm.
Mẫu 12
Thân phận Chí Phèo là sự tổng hòa của mọi bất công mà người nông dân phải gánh chịu. Vốn giàu nghị lực và ước mơ, anh vẫn bị cuốn vào vòng xoáy bạo lực. Nhà tù là công xưởng sản xuất kẻ lưu manh. Khi trở lại làng, Chí trở nên lạc lõng và bị cả cộng đồng ruồng rẫy. Những tiếng chửi của hắn chính là lời kêu cứu vô vọng. Thị Nở là điểm sáng duy nhất soi chiếu phần người còn sót lại. Nhờ tình thương ấy mà Chí nhận ra khát vọng sống tốt đẹp. Nhưng xã hội thiếu dung chứa đã từ chối sự trở về lương thiện. Ngọn lửa thiện lương vụt tắt trong sự lạnh lùng của định kiến. Chí vùng dậy chống lại kẻ tạo ra bi kịch đời mình. Hành động giết Bá Kiến và tự sát của hắn là tiếng kêu thống thiết. Truyện thức tỉnh tư duy xã hội về việc trân trọng con người như một giá trị thiêng liêng.
Mẫu 13
Chí Phèo không phải sinh ra đã là kẻ xấu xa. Hắn là sản phẩm của cơ chế áp bức và tiêu vong nhân tính. Bị đẩy vào tù một cách oan nghiệt, hắn mất đi lòng tin ở đời. Khi trở lại, Chí chọn men rượu để làm vỏ bọc che chắn nỗi cô đơn. Dân làng nhìn hắn như tà ma khiến Chí tự phủ nhận chính mình. Thị Nở xuất hiện khơi gợi những cảm xúc nguyên sơ về tình yêu và hạnh phúc. Chí bắt đầu mơ ước trở lại thành một phần của cộng đồng. Thế nhưng định kiến khiến hy vọng vừa nhen nhóm đã bị dập tắt. Chí đau đớn nhận ra không còn con đường trở về. Hắn giết Bá Kiến để giải phóng bản thân khỏi ám ảnh tội lỗi. Cái chết đó là bi kịch của kẻ bị tước đoạt quyền sống một cách tàn bạo. Tác phẩm mang nhãn quan nhân đạo sắc lạnh nhưng đầy yêu thương.
Mẫu 14
Mở đầu tác phẩm, Chí Phèo được khắc họa như kẻ say xỉn, hành xử mất nhân tính. Nhưng càng lật sâu từng lớp, ta thấy một trái tim từng biết yêu, biết hi vọng. Sự lột xác tiêu cực của Chí bắt nguồn từ những mưu tính đen tối của kẻ cầm quyền. Nhà tù là bước ngoặt làm méo mó toàn bộ bản thể hắn. Trở về làng, Chí không còn chốn dung thân. Màn đêm cô độc bị rượu lấp đầy để quên nỗi đau tồn tại. Khi gặp Thị Nở, Chí khao khát được tha thứ và được sống bình thường. Trớ trêu thay, xã hội lại nhẫn tâm quay lưng. Chí bị xô ngã lần cuối vào vực sâu bi kịch. Hắn mượn máu Bá Kiến để giành lại chút công lý cuối cùng. Cái chết của hắn gợi lên niềm phẫn nộ đối với sự thối nát của chế độ phong kiến. Truyện là tiếng gọi thương người tha thiết mà Nam Cao gửi đến đời.
Mẫu 15
Cuộc đời Chí Phèo là minh chứng sống động cho sự tha hóa con người dưới áp lực xã hội. Từ một anh nông dân hiền lành, Chí bị biến thành con quỷ dữ. Xa rời nhân tính, hắn chìm trong uất hận và sợ hãi. Hết thảy chỉ đổi thay khi có sự xuất hiện của người đàn bà xấu xí nhất làng. Thị Nở giúp Chí nhận ra giá trị của tình thương. Niềm tin vào cuộc sống tưởng chừng trở lại. Nhưng định kiến như xiềng xích siết chặt linh hồn hắn. Chí quẫn bách khi bị từ chối quyền sống đúng nghĩa. Hắn chống lại kẻ mạnh nhất làng như sự trả giá cuối cùng. Rồi Chí buông bỏ mạng sống vì hiểu rằng mình không thể làm người. Sự hiện diện lẫn mất mát của Chí tạo nên tiếng nói nhân đạo day dứt. Tác phẩm khái quát bi kịch của người lao động bị xã hội tha hóa.
Mẫu 16
Sự biến đổi của Chí Phèo là hình tượng điển hình cho quá trình vong thân trong xã hội thực dân phong kiến. Buổi đầu đời, Chí có những khát khao nhân bản. Nhà tù khiến Chí biến thành một kẻ lạ lẫm đối với chính mình. Sự ruồng bỏ của cộng đồng khiến hắn tự tuyệt giao với xã hội. Rượu như liều thuốc độc hủy diệt dần phần người trong hắn. Thị Nở trở thành chiếc phao duy nhất cứu hắn khỏi vực sâu. Bát cháo hành giúp Chí hồi phục lòng tự trọng đã mất. Nhưng lời từ chối khắc nghiệt lại đánh sập mọi hy vọng. Chí nhận ra xã hội không cho hắn cơ hội trở lại làm người. Trong cơn tuyệt vọng, hắn giải thoát mình khỏi kiếp sống tăm tối. Cái chết của hắn là hậu quả tất yếu của chế độ thối nát. Nam Cao đã dựng nên một bản cáo trạng nhân sinh đầy ám ảnh.
Mẫu 17
Chí Phèo bước ra từ trang văn Nam Cao như biểu tượng của thân phận bị tước đoạt quyền làm người trong xã hội thực dân phong kiến. Từ thuở nhỏ, Chí đã bị quẳng giữa chợ đời trong cảnh mồ côi và chịu đựng mọi hắt hủi của định mệnh. Anh từng nỗ lực lao động để mua lấy cuộc sống bình dị và một thiên chức gia đình. Nhưng sự can thiệp tàn độc của kẻ thống trị đã biến anh thành sản phẩm méo mó của nhà tù. Khi trở về làng Vũ Đại, Chí bị đẩy vào vòng xoáy lưu manh hóa và mất đi niềm tin ở loài người. Men rượu trở thành lớp vỏ che giấu cô đơn và khát vọng được yêu thương. Thị Nở xuất hiện như điểm giao giữa bóng tối và ánh sáng trong linh hồn Chí. Bát cháo hành làm hồi sinh phần nhân phẩm mà xã hội từng xóa bỏ. Hắn khát khao được trở về với đời sống cộng đồng. Nhưng định kiến tàn bạo đã quay lưng với sự thức tỉnh ấy, khiến Chí sụp đổ trong tuyệt vọng. Hắn giết Bá Kiến để phá tan xiềng xích áp bức, rồi tự sát để thoát khỏi kiếp bị ruồng bỏ. Cái chết của Chí là tiếng kêu đầy phản kháng trước cơ cấu xã hội chà đạp con người đến tận đáy. Tác phẩm đặt ra câu hỏi nhân sinh nhức nhối: Ai đã đẩy người lương thiện đến bước đường cùng.
Mẫu 18
Chí Phèo từng tồn tại như một con người bình thường với ước mơ giản dị nhưng đầy hy vọng. Anh tin rằng lao động lương thiện sẽ tạo nên hạnh phúc bền lâu. Song hoàn cảnh đã nhẫn tâm tước đi tất cả những gì anh có. Sau những năm tháng bị giam hãm, Chí biến thành kẻ say xỉn và bạo ngược, khiến cả làng Vũ Đại phải khiếp sợ. Những tiếng chửi giữa đêm không chỉ là sự mất kiểm soát mà còn là lời khẳng định sự tồn tại trong cô độc. Khi tình yêu của Thị Nở khơi dậy phần người trong Chí, hắn bỗng nhận ra mình vẫn còn mơ về mái ấm và lòng tin vào cuộc sống. Chính lúc niềm hy vọng vừa trỗi dậy thì định kiến lại giáng đòn chí mạng. Xã hội từ chối cho hắn cơ hội làm lại, coi hắn như thứ ngoại lai không thể cứu rỗi. Chí đau đớn nhận ra mình không có chốn quay về, không người chống lưng ngoài bạo lực. Hắn đến nhà Bá Kiến trong khoảnh khắc tỉnh táo nhất, đòi lại quyền làm người bằng cái giá cuối cùng là mạng sống. Cái chết của Chí chất vấn cả xã hội về sự vô cảm trước những linh hồn bị bức tử. Đây cũng là lời tuyên ngôn nhân đạo mạnh mẽ của Nam Cao.
Mẫu 19
Chí Phèo là hình ảnh điển hình cho kiểu nhân vật “tha hóa nhưng vẫn còn khả năng thức tỉnh” trong văn học hiện thực. Sinh ra từ đáy cùng xã hội, Chí luôn khao khát được sống như mọi người lương thiện khác. Thế nhưng quyền lực phong kiến đã đẩy anh vào địa ngục nhà tù, nơi con người bị bào mòn nhân tính. Trở lại làng, Chí chỉ còn biết dùng rượu và bạo lực để thách thức cuộc đời. Tội lỗi bám theo hắn như định mệnh, buộc hắn tự xem mình như quỷ dữ. Sự xuất hiện của Thị Nở đã mở ra một bước ngoặt tâm lý quan trọng trong đời Chí. Tình yêu mộc mạc khiến hắn cảm nhận lại sự ấm áp của đời sống con người. Nhưng định kiến xã hội lại trở thành rào cản lớn nhất ngăn bước hắn hoàn lương. Chí bế tắc khi bị chính cộng đồng tước đi cơ hội sống tử tế. Hắn nổi dậy chống lại Bá Kiến như hành động tự giải phóng mình khỏi xiềng xích áp bức. Cái chết của hắn là sự sụp đổ của một khát vọng sống người trước cỗ máy xã hội hủy diệt nhân phẩm. Tác phẩm khẳng định quan niệm nhân đạo sắc sảo: con người chỉ thật sự sống khi được thừa nhận phẩm giá.
Mẫu 20
Nam Cao xây dựng hình tượng Chí Phèo như một bi kịch kép: bị tha hóa và bị từ chối hoàn lương. Thuở ban đầu, Chí là kẻ nghèo nhưng trong sạch, tin vào giá trị lao động như lẽ sống. Nhà tù đã tái tạo hắn thành kẻ khác, dữ dội và thù hận. Trở lại làng, Chí bị cô lập và chìm sâu vào trạng thái đánh mất bản thân. Hắn chửi đời như muốn đòi lại danh tính đã thất lạc. Thị Nở đến không phải để cứu rỗi mà để thức tỉnh nhân tính còn sót lại. Cảm giác được yêu thương khiến Chí bỗng sợ cái ác đã bám vào mình. Nhưng xã hội lại quá nhỏ bé để dung chứa một kẻ từng bước ra từ bóng tối. Khi hy vọng bị tước đoạt, Chí chọn cách phá hủy nguồn gốc tội ác là Bá Kiến. Hành động của hắn vừa là trả thù vừa là lời tuyên bố quyền con người. Cái chết của hắn đem lại dư chấn khủng khiếp cho cả làng Vũ Đại. Tác phẩm đã đẩy vấn đề xã hội lên đỉnh điểm triết lí: muốn có con người, phải trả lại quyền người cho họ.
Mẫu 21
Chí Phèo từng là một người lao động lương thiện với tâm hồn trong trẻo. Nhưng niềm tin ấy bị nhà tù nghiền nát khiến hắn trở về với trái tim mang đầy sẹo. Hắn sử dụng bạo lực để phòng vệ trước ánh mắt khinh miệt. Cộng đồng xem Chí như con thú và vô tình đóng chặt cánh cửa làm người của hắn. Sự gặp gỡ Thị Nở như một cú chạm nhân tính, đánh thức khát vọng hoàn sinh trong tâm hồn cằn cỗi. Chí ước mơ có mái ấm, có tình thương và được tha thứ. Nhưng định kiến nghiệt ngã xua đuổi hắn trở lại bóng tối của số phận. Hắn nhận ra sự tha hóa không phải do bản thân lựa chọn mà do xã hội áp đặt. Vì thế, hắn giết Bá Kiến như một cú phản kháng cuối cùng trước bạo lực phong kiến. Rồi hắn tự sát để bảo toàn chút phẩm giá cuối cùng. Câu chuyện để lại dư âm nhức nhối về sự hủy diệt con người dưới ách áp bức. Nam Cao đặt vấn đề nhân bản ở mức độ sâu rộng: muốn cải tạo con người, trước hết xã hội phải biết nhân đạo.
Mẫu 22
Chí Phèo là một nhân vật đa tầng: vừa đáng thương, vừa đáng giận, lại vô cùng đáng suy ngẫm. Đằng sau những cơn say triền miên là tiếng khóc của linh hồn bị bỏ rơi. Sinh ra đã là nạn nhân của định kiến, Chí vẫn cố vươn lên bằng lao động và khao khát sống tốt đẹp. Nhà tù bóc đi lớp nhân tính cuối cùng và khoác lên hắn bộ mặt của quỷ dữ. Làng Vũ Đại từ đó đẩy hắn đến bờ vực của sự cô lập tuyệt đối. Khi gặp Thị Nở, Chí tìm lại được điều mà lâu nay tưởng đã chết hẳn: niềm tin vào con người. Nhưng chính họ hàng Thị Nở lại là đại diện cho xã hội kết án hắn lần cuối. Chí vùng dậy trong sự phẫn uất, đòi lại danh dự bằng hành động giết Bá Kiến. Hắn không chạy trốn mà tự chọn kết thúc để thoát khỏi xiềng xích định kiến. Cái chết của Chí cho thấy bi kịch sâu sắc: con người bị tước mất cơ hội làm lại chính mình. Tác phẩm như lời cảnh tỉnh về trách nhiệm xã hội đối với số phận con người bé nhỏ.
Mẫu 23
Không phải ngẫu nhiên Nam Cao để Chí Phèo mở đầu truyện bằng tiếng chửi và kết thúc bằng cái chết thảm khốc. Đó là hành trình đi từ tuyệt vọng đến tuyệt mệnh của quyền làm người. Chí từng là người hiền lành, sống bằng mồ hôi và bình yên nội tâm. Nhưng tai họa giáng xuống khi hắn bị quyền lực đen tối lợi dụng và giam cầm. Khi trở về làng, hắn như linh hồn bị đánh cắp, chỉ còn xác thân và sự thù hận. Mọi lời chửi đều là lời hỏi: “Ai công nhận tôi là người”. Gặp Thị Nở, Chí tìm thấy câu trả lời trong yêu thương chân chất. Song định kiến xã hội lại trả lời bằng lời phủ định lạnh lùng. Chí hiểu mình không có lối quay về nên đã chọn cái chết để bảo toàn phần thiện lương vừa thức tỉnh. Hắn giết Bá Kiến như sự sụp đổ của thế lực đã tạo ra quỷ dữ. Cái chết của hắn khiến người đọc phải đối diện với tội ác xã hội. Nam Cao muốn khẳng định: con người không xứng đáng bị biến thành quỷ.
Mẫu 24
Chí Phèo không chỉ là bi kịch của một cá nhân mà còn là tiếng thở dài cho cả tầng lớp nông dân trong xã hội bất công. Chí sinh ra từ bùn lầy nhưng vẫn giữ hy vọng vươn tới ánh sáng. Nhà tù đã bóp méo tâm hồn anh, trao cho anh gương mặt của bạo lực. Khi xã hội ruồng rẫy, Chí chọn cách phản ứng bằng tiếng chửi và men say. Nhưng điều hắn mong muốn chưa bao giờ là phá hoại mà là được thừa nhận sự tồn tại. Chính Thị Nở đã hé mở cánh cửa nhân loại lần nữa với bát cháo hành đầy yêu thương. Tuy nhiên, cánh cửa ấy nhanh chóng đóng sập bởi định kiến ngột ngạt. Chí căm uất nhận ra mình chỉ có một con đường để thoát khỏi bóng tối. Hắn giết Bá Kiến như xóa đi nguồn cơn bi kịch, rồi tự sát như lời khước từ cuộc đời đã chà đạp mình. Truyện đưa ra chân lí nhân bản: không có ai sinh ra đã là ác, xã hội mới là kẻ đẩy con người đến tội lỗi.
Mẫu 25
Nam Cao thông qua Chí Phèo đã đặt vấn đề nhân phẩm con người vào trung tâm tác phẩm. Chí vốn có ước mơ đáng trân trọng về mái ấm và gia đình. Nhưng sức mạnh hắc ám của kẻ cầm quyền đã phá vỡ nền tảng đạo đức ấy khi đẩy anh vào tù. Sau đó, hắn trở về trong hình dạng của kẻ không còn được xem là người. Xã hội dồn Chí vào con đường tồn tại bằng bạo lực. Cho đến lúc Thị Nở xuất hiện, trái tim hắn mới được tưới lại hơi ấm của sự quan tâm. Chí khao khát được tái hòa nhập cộng đồng. Song sự khước từ cay nghiệt của dân làng khiến hắn mất nốt hy vọng cuối cùng. Hắn quyết định phản ứng bằng cách trừ khử kẻ đã cướp đi cuộc đời mình. Hành động ấy là lời tuyên bố bi tráng về phẩm giá con người. Cái chết của Chí Phèo để lại nỗi ám ảnh về quyền được sống đúng nghĩa. Tác phẩm trở thành bản luận đề sâu sắc về bản chất lương thiện và sự cứu rỗi nhân tính.
Mẫu 26
Chí Phèo là một trường hợp điển hình của con đường tha hóa đầy bi kịch trong văn học Việt Nam hiện thực. Thuở thiếu thời, anh từng tin vào cuộc đời công bằng và ước mơ hạnh phúc giản đơn. Nhưng từ khi bước vào nhà tù thực dân, Chí trở thành sinh vật khác, mang dáng dấp của cái ác. Dân làng khiếp sợ, xã hội ruồng rẫy, khiến hắn càng say rượu để quên đi sự cô đơn bản thể. Thị Nở xuất hiện như một giao điểm nhân ái giúp Chí nhìn lại mình. Hắn cảm nhận được cảm giác nương tựa mà lâu nay không có. Niềm vui chưa kịp nở đã bị dập tắt bởi định kiến ngàn đời. Chí đau đớn phải đối mặt với sự thật tàn nhẫn: xã hội không chấp nhận hắn quay về làm người. Cuối cùng, hắn tìm đến Bá Kiến để đòi công lý và lấy lại danh dự bị chà đạp. Rồi hắn tự sát như sự khép lại của cuộc đời bị tước đoạt cả nhân lẫn tính. Tác phẩm gửi thông điệp: xã hội phải chịu trách nhiệm khi biến con người thành quỷ dữ.
Mẫu 27
Chí Phèo mang trong mình hai trạng thái đối lập: bản chất lương thiện và hình hài quỷ dữ. Sự đối lập ấy được tạo ra từ một xã hội mục nát, nơi người nghèo luôn là nạn nhân. Chí từng tin rằng tình yêu và lao động có thể mang lại hạnh phúc. Nhưng nhà tù đã xóa sổ niềm tin ấy, khiến hắn trở thành công cụ của bạo lực. Hắn chửi đời để chống lại sự lãng quên và bộc lộ nỗi cô độc khủng khiếp. Thị Nở thắp lên hy vọng tái sinh nhân tính bên trong hắn. Hắn bắt đầu thấy sợ con đường tội lỗi đã đi qua. Song ranh giới quay trở lại cuộc sống lương thiện bị chặn bởi định kiến khó lay chuyển. Chí tuyệt vọng nhận ra bản thân chỉ được phép tồn tại như quỷ dữ. Hắn giết Bá Kiến rồi tự kết liễu như phủ định sự tồn tại bị bóp méo. Câu chuyện cảnh báo về sự tha hóa con người khi xã hội không biết tôn trọng phẩm chất lương thiện. Đây là tiếng nói nhân đạo cao cả vượt xa giới hạn của thời đại.
Mẫu 28
Trong thế giới văn học hiện thực phê phán, Chí Phèo xuất hiện như lời buộc tội sắc lạnh nhất dành cho chế độ phong kiến. Vốn sinh ra trong cảnh bị bỏ rơi, Chí vẫn nuôi dưỡng khát vọng sống người. Nhưng vòng xoáy bạo lực quyền lực đã đẩy Chí vào nhà tù và biến anh thành thứ công cụ bạo tàn. Xã hội phong kiến từ chối thừa nhận anh như một phần của cộng đồng, khiến anh chìm trong men rượu triền miên. Những cơn say là nỗ lực níu giữ ý thức tồn tại. Khi Thị Nở đến, Chí hiểu rằng trong sâu thẳm mình vẫn còn biết yêu và muốn được yêu. Song căn bệnh định kiến đã triệt tiêu mọi tia sáng hy vọng. Chí lựa chọn trả thù kẻ đã cướp đi đời sống của mình bằng hành động tự hủy cuối cùng. Cái chết ấy tố cáo bản chất vô nhân của cơ chế xã hội. Tác phẩm của Nam Cao đề cao giá trị con người như một chân lý bất diệt: con người sinh ra xứng đáng được làm người.
Bố cục
Văn bản chia thành 3 phần:
- Phần 1 (từ đầu đến "cả làng Vũ Đại cũng không ai biết"): Chí Phèo xuất hiện cùng tiếng chửi.
- Phần 2 ( tiếp đến "không bảo người nhà đun nước mau lên"): Chí Phèo mất hết nhân tính.
- Phần 3 (còn lại): Sự thức tỉnh, ý thức về bi kịch của cuộc đời Chí Phèo.
Nội dung chính
Chí Phèo là lời tố cáo đanh thép của Nam Cao về xã hội đương thời tàn bạo, thối nát đã đẩy người dân lương thiện vào con đường tha hóa, lưu manh hóa. Đồng thời ca ngợi vẻ đẹp của con người ngay cả khi bị vùi dập mất hết cả nhân hình, nhân tính.
Tìm hiểu chung
1. Xuất xứ
- Chí Phèo là một truyện ngắn nổi tiếng của nhà văn Nam Cao viết vào tháng 2 năm 1941
- Lúc đầu truyện có tên là Cái lò gạch cũ; khi in sách lần đầu, nhà xuất bản tự ý đổi tên là Đôi lứa xứng đôi
- Sau khi in lại trong tập Luống cày, tác giả đặt tên là Chí Phèo.
2. Đề tài
Người nông dân trước cách mạng tháng Tám
3. Phương thức biểu đạt
Tự sự kết hợp miêu tả, biểu cảm
4. Thể loại
Truyện ngắn
5. Ngôi kể
Ngôi thứ 3
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Chữ người tử tù (CD)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Tấm lòng người mẹ
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Trái tim Đan - kô (CD)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Một người Hà Nội (CD)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Tầng hai (CD)
>> Xem thêm
Các bài khác cùng chuyên mục
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Một thời đại trong thi ca (CD)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Tôi có một ước mơ (CD)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Tôi muốn được là tôi toàn vẹn
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Thề nguyền và vĩnh biệt
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài (CD)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Một thời đại trong thi ca (CD)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Tôi có một ước mơ (CD)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Tôi muốn được là tôi toàn vẹn
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Thề nguyền và vĩnh biệt
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài (CD)




