Tóm tắt, bố cục Văn 11 Cánh diều hay nhất Tóm tắt, bố cục, nội dung chính các tác phẩm SGK Văn 11..

Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Thề nguyền và vĩnh biệt


Tóm tắt, bố cục, nội dung chính, văn bản Thề nguyền và vĩnh biệt giúp học sinh soạn bài dễ dàng, chính xác.


Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn

Tóm tắt

Mẫu 1

Tác phẩm “Thề nguyền và vĩnh biệt” là một phân cảnh trong vở kịch đó. Đoạn văn bản nói về cảnh đầu tiên Rô- mê- ô và Giu- li- ét gặp gỡ, họ đã say mê nhau từ cái nhìn đầu tiên, bất chấp mọi giới hạn, họ đã cùng thề nguyền và sẵn sàng gạt bỏ mọi thù hận, sự ngăn cấm giữa hai dòng họ để tiến tới với nhau.

Mẫu 2

Trong đêm hội hóa trang rực rỡ tại lâu đài nhà Capuleti, Rô-mê-ô và Giu-li-ét tình cờ gặp nhau. Cả hai lập tức bị cuốn hút bởi vẻ đẹp và sự trong trẻo tỏa ra từ đối phương. Họ trao nhau những lời chào ban đầu nhưng đã cất giữ trong đó bao rung động thiết tha. Khi biết đối phương thuộc dòng họ thù địch, cả hai bàng hoàng nhưng trái tim vẫn không chịu lùi bước. Rô-mê-ô lén nán lại trong vườn nhà Giu-li-ét để được nhìn nàng lần nữa. Nhận ra tiếng nói của người thương, Giu-li-ét bộc bạch nỗi đau vì thù hận hai gia tộc đã chia cắt những trái tim vô tội. Họ trao nhau lời thề vĩnh cửu, quyết vượt qua mọi rào cản của hận thù. Tình yêu mới chớm đã sâu nặng, trong sáng như ánh trăng đầu ngày nhưng ẩn chứa bão tố phía trước. Cuộc chia tay trong đêm dài trở thành khoảnh khắc nghẹn ngào. Niềm hạnh phúc xen lẫn lo âu về số phận tình yêu. Đoạn trích thể hiện bi kịch muôn thuở: tình yêu đẹp đẽ đối đầu với định kiến xã hội khắc nghiệt. Trái tim họ hòa làm một, mở đầu cho chuỗi bi kịch rực cháy.
 
Mẫu 3
 
Đêm hội tưng bừng là khởi nguồn cho một cuộc gặp gỡ định mệnh giữa hai người trẻ đang khao khát yêu thương. Rô-mê-ô bị hớp hồn bởi vẻ đẹp của Giu-li-ét, còn nàng cũng rung động trước sự lịch lãm và chân thành nơi chàng. Từ cái nhìn đầu tiên, họ cảm nhận được sự gắn bó kì lạ mà không lời nói nào giải thích nổi. Nhưng sự thật nghiệt ngã rằng họ mang hai họ Montaigu và Capuleti khiến trái tim nàng run rẩy lo sợ. Rô-mê-ô vượt qua bức tường thù hận để tìm đến cửa sổ phòng nàng, như vượt qua số phận để nắm lấy yêu thương. Cả hai cùng thổ lộ nỗi nhớ thương chưa kịp thành hình đã cháy bỏng. Tình yêu trao đi trong đêm chính là lời tuyên chiến với hận thù truyền kiếp. Giu-li-ét vừa hạnh phúc vừa lo lắng cho hiểm nguy bao quanh chàng. Lời thề vĩnh cửu vang lên như ngọn lửa soi sáng bóng tối. Thời khắc chia tay càng khiến khát vọng hạnh phúc thêm tha thiết. Shakespeare khắc họa tình yêu vừa trong trẻo vừa mãnh liệt của tuổi trẻ. Đoạn trích mở ra bi kịch tất yếu: cái đẹp khó lòng tồn tại trước bão tố hận thù.


Xem thêm

Mẫu 4

Trong một buổi vũ hội lộng lẫy, Rô-mê-ô và Giu-li-ét lần đầu gặp nhau với sự ngỡ ngàng say mê. Nụ hôn vụng dại giữa hai người xa lạ khiến trái tim họ muốn thuộc về nhau mãi mãi. Khi biết thân phận của đối phương, cả hai như rơi vào hố sâu tuyệt vọng vì mối thù truyền đời. Nhưng trái tim nóng bỏng của tuổi trẻ không chấp nhận đầu hàng. Rô-mê-ô bất chấp nguy hiểm, nấp dưới ban công để được nghe giọng nói của Giu-li-ét. Nàng mạnh mẽ bày tỏ quan điểm: chỉ có tình yêu mới xứng làm tên gọi thật của chàng, không phải dòng họ Montaigu. Họ thề sẽ vượt lên định kiến xã hội bằng tất cả niềm tin chân thành. Đêm dài trôi đi trong những câu nói run rẩy mà kiên quyết. Tình yêu của họ vừa như một giấc mơ, vừa như lưỡi gươm hướng về hiểm họa. Cuộc chia tay càng khiến lời hẹn ước thêm bền sâu. Đây là khúc dạo đầu cho một cuộc đấu tranh giữa ánh sáng tình yêu và bóng tối thù hận. Shakespeare dùng lời thoại giàu chất thơ để ngợi ca tình yêu vĩnh cửu.

Mẫu 5

Rô-mê-ô bước vào đêm hội với tâm trạng buồn bã nhưng bất ngờ tìm thấy niềm vui lớn nhất đời mình. Giu-li-ét hiện ra trước mắt chàng như bóng hồng cứu rỗi linh hồn mệt mỏi. Họ trò chuyện trong tâm thế của những trái tim rung động đúng nhịp. Khi nhận ra dòng họ đối phương, Giu-li-ét đau đớn vì tình yêu vừa sinh đã bị ngăn trở. Chàng lẻn vào khu vườn nhà nàng, để dưới ánh trăng nói ra sự thật lòng mình. Hai người thề trung thành với tình yêu duy nhất, xóa bỏ cái tên định mệnh ràng buộc. Giu-li-ét dặn chàng hãy thận trọng, bởi hận thù của gia đình nàng rất tàn khốc. Cuộc chia tay diễn ra trong nước mắt và hi vọng mong manh. Đoạn trích phác họa quá trình tình yêu nảy nở nhanh như lửa cháy nhưng cũng mong manh như tơ trời. Shakespeare nhấn mạnh xung đột giữa lý trí và trái tim. Tình yêu ở đây không chỉ là cảm xúc mà là lựa chọn đầy can đảm. Cái đẹp luôn đặt mình trước thách thức của số phận.

Mẫu 6

Trong đêm hội đông vui, Rô-mê-ô và Giu-li-ét tìm thấy nhau giữa muôn người xa lạ. Ánh mắt và nụ cười đã làm hai trái tim tan chảy, không cần bất cứ giới thiệu nào. Khi biết sự thật về hai dòng họ Montaigu và Capuleti, họ kinh hoàng nhưng không thể tắt đi ngọn lửa mới nhen. Chàng trai trẻ trèo tường để đến gần ban công nhà nàng. Giu-li-ét thẳng thắn chất vấn sự thù địch vô nghĩa đang ngăn cản hạnh phúc con người. Họ cùng thề sẽ đi tới hạnh phúc bất chấp thế lực đen tối phía sau. Lời nói của họ như dòng suối mát xoa dịu nỗi khát khao được yêu thương. Cả hai sợ hãi trước sự truy đuổi có thể xảy ra nhưng càng trân trọng khoảnh khắc bên nhau. Đêm chia tay lưu giữ bao lời chưa kịp nói. Tác phẩm nêu bật khát vọng tình yêu tự do của tuổi trẻ. Shakespeare khéo léo biến lời thoại thành vũ khí đấu tranh chống định kiến. Những giây phút thề nguyền ấy mở đầu cho chuỗi bi kịch, đồng thời ngợi ca vẻ đẹp bất tử của tình yêu.

Mẫu 7

Rô-mê-ô bước vào buổi dạ hội với một sự tình cờ đầy định mệnh khiến cuộc đời chàng hoàn toàn thay đổi. Giu-li-ét như ánh sao dẫn lối trái tim chàng ngay từ khoảnh khắc chạm mắt đầu tiên. Hai người trẻ nhận ra họ thuộc về nhau trước cả khi biết tên tuổi đối phương. Khi phát hiện về mối thù truyền kiếp giữa hai gia đình, họ rơi vào nghịch cảnh bẽ bàng. Nhưng tình yêu mạnh hơn mọi rào cản, thôi thúc Rô-mê-ô tìm đến dưới ban công nhà nàng. Giu-li-ét đấu tranh giữa nỗi sợ hãi và khao khát chân thành. Cả hai quyết định xóa bỏ hận thù bằng lời thề yêu thương vĩnh cửu. Đó là hành động phản kháng táo bạo của tuổi trẻ trước những quy tắc phi lí. Họ tin một tình yêu trong sáng có thể thay đổi số phận. Những giây phút bên nhau trở nên thiêng liêng giữa hiểm họa cận kề. Khi bình minh đến, họ buộc phải chia tay dù trái tim quặn đau. Đoạn trích chứa đựng bi kịch: cái đẹp phải đối đầu quyền lực tàn nhẫn. Shakespeare ngợi ca niềm tin rằng tình yêu có thể vượt thắng bóng tối.

Mẫu 8

Một buổi vũ hội lãng mạn bất ngờ trở thành bước ngoặt lớn trong cuộc đời Rô-mê-ô và Giu-li-ét. Vẻ đẹp thanh khiết của nàng đã thức tỉnh nơi chàng niềm rung động mãnh liệt mà chàng chưa từng trải qua. Họ trao nhau nụ hôn đầu như một lời khẳng định về định mệnh. Sự thật về hai gia tộc khiến cả hai hoang mang nhưng không thể dập tắt ánh sáng trong tim. Rô-mê-ô dám thách thức nguy hiểm khi quay lại tìm nàng. Giu-li-ét buộc phải lựa chọn giữa phục tùng thù hận và trung thành với tình yêu. Họ khẳng định tình yêu lớn hơn mọi định kiến và luật lệ áp đặt. Lời thề dưới trăng là sự nổi loạn đầy nhân văn của những con người dám mơ về tự do hạnh phúc. Nhưng bóng tối của bi kịch đã lảng vảng quanh họ. Cuộc chia tay khiến nỗi nhớ càng thêm sâu sắc. Shakespeare gợi lên xung đột giữa tình cảm cá nhân và áp lực gia đình. Tình yêu của họ là tiếng nói nhân bản đòi quyền được sống cho chính mình. Đây là tuyên ngôn mạnh mẽ của tuổi trẻ dám đối đầu số phận.

Mẫu 9

Trong khung cảnh hội hè náo nhiệt, hai ánh mắt đã tìm thấy nhau giữa biển người xa lạ. Không lời giới thiệu, trái tim họ đã thay phần trí óc để quyết định tất cả. Giu-li-ét như vầng trăng còn Rô-mê-ô giống như kẻ lữ hành lần đầu nhìn thấy sự sống. Nhưng gánh nặng dòng họ Capuleti và Montaigu giáng xuống khiến họ như vấp phải vực sâu. Rô-mê-ô không chấp nhận để định kiến điều khiển cuộc đời mình. Chàng vượt tường vào vườn, mang theo hi vọng được gần người yêu. Giu-li-ét bày tỏ quan niệm về việc con người không thể bị một cái tên trói buộc. Đây chính là lời phản kháng chống lại chế độ gia trưởng và hận thù phi lí. Tình yêu trở thành nơi nương náu duy nhất trước sóng gió xã hội. Lời thề hẹn vang lên như tiếng kèn tuyên bố hòa bình giữa hai dòng họ. Nhưng sự nghẹn ngào trong chia biệt đã báo trước tương lai bão tố. Đoạn kịch tôn vinh khát khao yêu thương và quyền được tự do lựa chọn. Tình yêu của họ đẹp đến đau lòng trong khoảnh khắc chia xa.

Mẫu 10

Rô-mê-ô đến dạ tiệc với tâm trạng bâng khuâng nhưng lại bỗng yêu say đắm ngay cái nhìn đầu tiên. Giu-li-ét cũng cảm thấy nhịp tim mình lệch hướng vì chàng trai không hề quen biết. Sự phát hiện ra thân thế đối phương đã gieo vào tim họ nỗi kinh hoàng. Nhưng họ quyết không cúi đầu trước thù hận vô lý đang ngăn cách hai gia tộc. Rô-mê-ô mạo hiểm trở lại để được một lần ngắm nàng dưới ánh trăng. Họ chia sẻ nỗi khao khát được sống trọn với tình yêu chân thành. Cuộc đối thoại của họ là lời tuyên chiến với thế lực bạo tàn của truyền thống bảo thủ. Giu-li-ét vừa lo sợ vừa bất chấp tất cả để giữ lấy niềm hạnh phúc mong manh. Rô-mê-ô hứa sẽ làm mọi điều vì nàng mà không sợ hiểm nguy. Dù bình minh buộc họ chia xa, trái tim vẫn hướng về nhau tha thiết. Shakespeare dựng nên bi kịch bằng sự đối lập giữa ước mơ và thực tại. Tình yêu vượt lên sự phi lí của thù hận để bảo vệ phẩm giá con người. Đó là ngọn lửa bất diệt thắp sáng trong đêm định mệnh.

Mẫu 11

Hai con người xa lạ đến từ hai phía đối đầu lại tìm thấy sự bù trừ hoàn hảo nơi nhau. Giu-li-ét trở thành nguồn sống khiến Rô-mê-ô quên mọi đau buồn. Nhưng sự thật khắc nghiệt về mối hận truyền kiếp khiến họ chới với trong tuyệt vọng. Chàng không chịu để thù hận tước đi quyền yêu của mình nên đã tìm đến nàng trong đêm. Giu-li-ét chất vấn chính bản thân và xã hội: tại sao một cái tên lại quyết định hạnh phúc con người. Lời thề của họ không chỉ là lời hứa yêu thương mà còn là lời phủ nhận quyền uy truyền thống mù quáng. Họ tin tình yêu có sức mạnh hoá giải hận thù và mang lại bình yên. Nhưng niềm hạnh phúc ấy lại bị bao vây bởi nguy hiểm rình rập. Sự chia biệt ngay trong đêm đầu yêu khiến nỗi đau càng sâu sắc. Shakespeare khắc họa bi kịch khi lý tưởng nhân văn va chạm với thực tế tàn nhẫn. Đoạn trích vừa đẹp như giấc mơ, vừa nặng như lời dự báo cái chết. Tình yêu ấy là khát vọng giải phóng con người khỏi xiềng xích hận thù. Nó rực sáng vì đi ngược lại số phận nghiệt ngã.

Mẫu 12

Ngay từ lần gặp đầu tiên, họ đã nhận ra tình yêu thuộc về mình như một chân lí bất biến. Nhưng thân phận đối nghịch khiến họ đau đớn và oan nghiệt. Rô-mê-ô quyết không bỏ cuộc, tìm đến ban công để nắm lấy tia hy vọng mong manh. Lời nói của Giu-li-ét bộc lộ sự phản đối quyết liệt với hận thù vô nghĩa. Họ lựa chọn tình yêu và tự do thay vì sợ hãi trước cấm đoán. Lời thề nguyền vang như tiếng nói phản kháng của con người trước định mệnh vô lí. Họ ôm mộng về một tương lai không còn chia rẽ và hằn thù. Nhưng sự ngắn ngủi của giây phút hạnh phúc càng khiến nỗi chia ly thêm thấm thía. Ánh sáng tình yêu vừa hé đã bị bóng tối bi kịch đe dọa. Shakespeare để nhân vật đối thoại như trao linh hồn cho nhau. Đoạn kịch đặt câu hỏi lớn về quyền tự do yêu và sống đúng bản thân. Tình yêu của họ là phép thử của lòng can đảm chống lại bạo lực xã hội. Và càng đẹp bao nhiêu thì kết cục càng xót xa bấy nhiêu.

Mẫu 13

Họ gặp nhau trong hội vui nhưng trái tim lại bước vào trận chiến khốc liệt. Rô-mê-ô đã tìm thấy lý do để sống và yêu sau bao ngày khép mình trong nỗi buồn. Giu-li-ét không giấu được sự rung động thành thật trước chàng trai xa lạ. Song chỉ sau khoảnh khắc say đắm, họ đã phải đối diện sự thật phủ phàng. Không chấp nhận bị ràng buộc, Rô-mê-ô đã mạo hiểm quay lại nhà Capuleti. Giu-li-ét thổ lộ nỗi đau về thù hận vô nhân tính kìm hãm hạnh phúc con người. Hai trái tim tuy run rẩy nhưng kiên định chọn tình yêu làm lẽ sống. Lời thề dưới trăng minh chứng sự phá bỏ mọi xiềng xích thuộc về quá khứ. Sự chia tay làm hiện rõ bóng dáng bi kịch đang chực chờ. Đoạn kịch là khúc ca về lý tưởng nhân văn vượt lên sự mục ruỗng của truyền thống. Shakespeare xây dựng hai nhân vật đại diện cho tinh thần nhân bản của thời Phục hưng. Tình yêu trở thành vũ khí duy nhất để con người chống lại u tối. Nhưng ánh sáng ấy lại mong manh trước bão tố định kiến.

Mẫu 14

Ánh mắt đầu tiên đã gieo vào hai tâm hồn mầm yêu thương vĩnh viễn. Cả hai đều không ngờ rằng hạnh phúc lại đi cùng hiểm nguy như vậy. Họ mạnh dạn trao nhau nụ hôn khởi đầu cho lời thề chung thủy. Khi biết đối phương là con của gia đình thù địch, trái tim họ gần như tan vỡ. Nhưng Rô-mê-ô vẫn tìm cách gặp lại nàng, thách thức mọi nguy hiểm. Giu-li-ét chân thành bộc lộ quyết tâm vượt lên tất cả để giữ lấy tình yêu. Họ khẳng định tình yêu là giá trị cao nhất mà loài người cần bảo vệ. Cuộc chia tay ngập ngừng kết thúc đêm thề nguyền mộng mơ. Nhưng sự bấp bênh của tương lai phủ bóng bi kịch lên hành trình yêu. Shakespeare làm nổi bật xung đột giữa người trẻ và những thế lực bảo thủ. Đoạn trích đặt ra câu hỏi về sự vô nghĩa của thù hận truyền kiếp. Tình yêu của họ vừa là cứu cánh của tâm hồn, vừa là nguyên nhân dẫn đến thảm kịch. Đây là tiếng khóc của lý tưởng nhân văn bị hiện thực tàn nhẫn bóp nghẹt.

Mẫu 15

Rô-mê-ô bị vẻ đẹp ngây thơ của Giu-li-ét làm choáng ngợp khi họ mới gặp. Họ nhanh chóng nhận ra những cảm xúc chân thật đang trào dâng. Cả hai bị số phận trêu ngươi khi biết rằng gia đình họ là kẻ thù. Nhưng tình yêu không để họ lùi bước mà thôi thúc họ tiến gần hơn. Chàng trèo qua bức tường thù hận để chứng minh lòng mình. Nàng can đảm đối thoại với định kiến xã hội qua từng lời bộc bạch. Lời thề vĩnh cửu trở thành tuyên bố phản kháng sự áp đặt vô lí của hai gia đình. Khát vọng hạnh phúc vượt lên trên mọi biên giới thù địch. Ánh bình minh khiến họ rơi vào cảnh phải chia xa dù yêu quá nhiều. Bi kịch hé lộ khi hạnh phúc chỉ là khoảnh khắc mong manh. Shakespeare ngợi ca tình yêu như sức mạnh giải phóng con người khỏi bất công. Đoạn trích là khát vọng về một thế giới nơi con người được yêu tự do. Tình yêu của họ bừng sáng như pháo hoa trong đêm rồi rơi vào bóng tối.

Mẫu 16

Giữa buổi tiệc sang trọng, trái tim hai người như dừng lại trong khoảnh khắc. Những câu nói nhẹ nhàng mở lối cho niềm say mê đẹp đẽ. Nhưng sự thù ghét giữa hai gia đình khiến họ chìm trong lo sợ. Rô-mê-ô kiên quyết đi theo tiếng gọi trái tim, trở lại tìm nàng. Giu-li-ét bộc lộ suy nghĩ đột phá rằng con người không thể trở thành tù nhân của một cái tên. Họ cùng hướng tới ước mơ xóa tan mọi bạo lực và định kiến. Lời hẹn thề chính là lá chắn duy nhất chống lại sóng gió xã hội. Thế nhưng, ánh bình minh lạnh lùng xé rách giây phút ngọt ngào. Cuộc chia tay gợi dự cảm về cái giá mà họ phải trả cho tình yêu. Shakespeare cho thấy bi kịch khởi nguồn từ sự va chạm giữa cá nhân và truyền thống bảo thủ. Tình yêu hiện lên như ngọn đuốc soi đường đến tự do. Nhưng ngọn đuốc càng sáng, hiểm nguy càng lớn. Đó là đau đớn của cái đẹp khi đứng trước tàn khốc của đời.

Mẫu 17

Ngay từ lần đầu, hai người đã trao nhau cái nhìn không thể quên. Giu-li-ét nhận thấy nhịp đập trái tim mình đổi khác, còn Rô-mê-ô tìm thấy ý nghĩa sống mới. Số phận khắc nghiệt phơi bày mối hận truyền đời khiến họ đau xót. Nhưng trái tim họ không chấp nhận đầu hàng định kiến. Rô-mê-ô liều lĩnh vượt tường vào khu vườn Capuleti. Họ chất vấn sự vô lí của thù hận và xã hội phong kiến. Lời thề yêu thương chân thành cho thấy lý tưởng nhân văn tươi sáng. Họ dám yêu và dám tin dù tương lai mịt mù. Chia tay trong đêm khiến nỗi đau thêm sâu lắng. Shakespeare phác họa xung đột quyết liệt giữa tình yêu và quyền lực gia đình. Đoạn trích ca ngợi khát vọng tự do và công lý của con người thời Phục hưng. Nhưng ánh sáng tình yêu ấy dần bị bủa vây bởi định kiến đen tối. Bi kịch nảy mầm ngay trong giây phút đẹp nhất.

Mẫu 18

Rô-mê-ô say đắm Giu-li-ét ngay từ ánh nhìn đầu tiên tại buổi vũ hội. Họ nhanh chóng nhận ra sự hòa hợp tâm hồn hiếm gặp. Nhưng thù hận gia đình đã cản trở hạnh phúc vừa chớm nở. Chàng vẫn quyết tìm nàng dưới ánh trăng ban công. Giu-li-ét đau đớn giữa sự lựa chọn định mệnh: tình yêu hay truyền thống. Nàng chọn yêu dù biết rằng điều đó đi ngược luật lệ hai nhà. Lời thề nguyền là hành động tuyên bố quyền tự do của trái tim. Tình yêu của họ cấu thành sức mạnh chống lại những áp bức xã hội. Cuộc chia tay gieo bóng buồn lên đêm thề nguyền lãng mạn. Sự mâu thuẫn giữa lý tưởng và hiện thực tạo nên bi kịch bùng nổ. Shakespeare tôn vinh tình yêu như giá trị nhân văn cao cả. Đoạn trích thể hiện xung đột không thể dung hòa giữa hạnh phúc cá nhân và quyền lực gia đình. Tình yêu càng lớn, cái giá phải trả càng lớn hơn.

Mẫu 19

Giữa hội hè đông đúc, hai tâm hồn lạc lõng đã tìm được điểm tựa nơi nhau. Rô-mê-ô và Giu-li-ét yêu nhanh đến mức cả hai cũng ngỡ ngàng. Tuy nhiên, sự thù địch của hai dòng họ khiến họ hoang mang. Rô-mê-ô không chấp nhận sự sắp đặt vô cảm của số phận mà tìm cách gặp nàng lần nữa. Giu-li-ét khẳng định rằng chỉ tình yêu mới quyết định được họ là ai. Họ cùng thề sẽ vượt lên hận thù và nắm lấy hạnh phúc. Hành động đó là sự nổi loạn đầy chính nghĩa chống lại áp lực gia tộc. Nhưng sự lo âu vẫn len vào cuộc trò chuyện ngọt ngào. Chia tay dù chỉ mới gặp, lòng họ đã như tan nát. Tình yêu trở thành ánh sáng đối nghịch với bóng tối thù hận. Shakespeare đề cao giá trị nhân bản của tình yêu thời Phục hưng. Đoạn trích vừa trong trẻo vừa ám ảnh như khúc nhạc dạo cho bi kịch. Cái đẹp luôn phải trả giá khi đối đầu quyền lực tàn bạo.

Mẫu 20

Cuộc gặp gỡ tình cờ đã tạo nên mối dây liên kết bền chặt giữa hai người. Giu-li-ét không thể cưỡng lại được sự chân thành trong ánh mắt Rô-mê-ô. Nhưng sự đối nghịch dòng họ khiến họ rơi vào mâu thuẫn nội tâm dữ dội. Rô-mê-ô trở lại như một hành động công khai phủ nhận thù hận cha ông. Giu-li-ét chia sẻ niềm tin rằng tình yêu có thể thay đổi cả thế giới. Họ trao lời thề kết tóc se duyên ngay giữa bóng tối đe dọa. Đó là niềm khao khát công lý và tự do của tuổi trẻ. Nhưng thời khắc hạnh phúc quá ngắn ngủi. Chia tay là mũi dao xoáy sâu bi kịch vào trái tim. Shakespeare khắc họa xung đột giữa luân lí phong kiến và khát vọng sống cá nhân. Tình yêu trở thành biểu tượng của sức mạnh cải cách xã hội. Đoạn trích chứng minh rằng những lý tưởng đẹp nhất thường bị hiện thực chà đạp. Bi kịch xuất phát từ chính khát vọng được sống thật mãnh liệt.

Mẫu 21

Rô-mê-ô và Giu-li-ét yêu nhau quá nhanh nhưng tình yêu ấy chân thật và sâu sắc. Vẻ đẹp tâm hồn của họ như phá tan bóng tối thù hận. Nhưng sự đối đầu giữa hai gia đình khiến họ phải sống trong lo sợ. Rô-mê-ô không lùi bước mà tìm đến nơi nàng đang đứng. Giu-li-ét không giấu được khát khao tình yêu cao thượng và tự do. Lời thề gắn kết hai trái tim như sự phản đối quyết liệt với hận thù vô nghĩa. Họ muốn xây dựng một thế giới mới không còn chia rẽ. Cuộc chia tay cay đắng như điểm báo bi kịch đang chực chờ. Shakespeare cho thấy lý tưởng nhân văn bị xã hội phong kiến chà đạp tàn nhẫn. Tình yêu trở thành sự cứu rỗi đồng thời là nguồn cơn của đổ vỡ. Đoạn trích phản ánh mâu thuẫn giữa ánh sáng của con người và bóng tối của quyền lực. Cái đẹp tỏa sáng càng mạnh, số phận càng nghiệt ngã. Tình yêu của họ vì thế mà trở nên bất tử.

Mẫu 22

Ngay cái nhìn đầu tiên, một tình yêu lớn đã hình thành và phát triển ngoài tầm kiểm soát. Giu-li-ét thấy Rô-mê-ô khác biệt với tất cả những người nàng từng gặp. Nhưng mối thù truyền kiếp khiến niềm vui của họ trở nên cay đắng. Rô-mê-ô liều mình tìm lại nàng như khẳng định quyền được yêu. Giu-li-ét dứt khoát tuyên bố rằng cái tên không thể quyết định nhân phẩm và số phận. Lời thề đêm ấy là sự phản kháng mạnh mẽ với truyền thống phi nhân. Tình yêu được đặt lên trên mọi mệnh lệnh gia đình. Chia tay trong nuối tiếc hé mở chương bi kịch phía sau. Shakespeare khẳng định sức mạnh của tình yêu không bao giờ khuất phục. Đoạn trích tôn vinh tinh thần tiến bộ và tự do cá nhân. Nhưng mặt khác, bi kịch nảy sinh khi xã hội không đủ bao dung. Càng yêu mãnh liệt, họ càng dễ bị tổn thương. Đó chính là sự mỏng manh của hạnh phúc trước thực tại tàn nhẫn.

Mẫu 23

Hai con người trẻ tuổi nhìn thấy ở nhau niềm hi vọng mà họ chưa từng có. Nhưng họ sững sờ khi nhận ra tình yêu vừa nảy mầm đã bị thù hận bóp nghẹt. Rô-mê-ô quyết lật đổ bức tường vô hình của truyền thống. Giu-li-ét tin rằng tình yêu xứng đáng hơn mọi luật lệ. Lời thề nguyền thể hiện khát vọng vượt lên sự áp bức gia đình. Tình yêu của họ chính là sự thanh lọc những hận thù tồn tại qua thế hệ. Nhưng cảnh chia ly khiến trái tim họ đau đớn và bất an. Shakespeare tái hiện mâu thuẫn âm ỉ giữa cũ và mới. Đoạn trích đề cao giá trị nhân văn, coi tình yêu là cứu cánh của đời người. Nhưng xã hội tàn nhẫn không bao giờ chịu nhường bước trước cái đẹp. Tình yêu ấy càng sáng chói thì nghịch cảnh càng lớn. Bi kịch là kết quả của cuộc đấu tranh giữa lí tưởng và số phận. Họ dám yêu và dám chấp nhận mọi hậu quả.

Mẫu 24

Cuộc gặp gỡ khiến cả Rô-mê-ô và Giu-li-ét nhận ra rằng tình yêu có thể vượt thắng mọi ngăn cách. Nhưng sự căm thù giữa hai gia đình kéo họ trở về thực tại nghiệt ngã. Rô-mê-ô bất chấp nguy hiểm để đến gần nàng. Giu-li-ét dũng cảm đối diện sự thật và lựa chọn con đường của trái tim. Lời thề đêm ấy chứng minh sức mạnh tinh thần của tuổi trẻ phản kháng. Họ đã dám hướng tới một tương lai không bị quá khứ chi phối. Nhưng sự chia biệt đã phủ bóng u ám lên ánh sáng tình yêu. Shakespeare tạo dựng thế đối lập giữa khát vọng sống và những định kiến mù quáng. Đoạn trích khẳng định tình yêu có thể trở thành sức mạnh cải tạo xã hội. Tuy vậy, thực tế không dễ dàng nhường bước trước cái đẹp. Bi kịch vừa nảy mầm cùng hạnh phúc. Tình yêu của họ là ước mơ lớn nhưng lại bị kìm hãm bởi thù hằn. Đó là tiếng kêu cứu khẩn thiết của nhân bản bị bạo lực lấn át.

Mẫu 25

Ngay lần đầu gặp nhau, họ đã cảm nhận được sự giao hòa tuyệt đối của tâm hồn. Nhưng khi hiểu rõ thân phận, cả hai phải đối diện với giới hạn khắc nghiệt của cuộc đời. Rô-mê-ô vượt qua mọi rào cản để được gần nàng thêm một lần nữa. Giu-li-ét quyết không cho thù hận quyền xét xử tình yêu của mình. Họ thề gắn bó bên nhau như phản bác cái ác tồn tại qua nhiều thế hệ. Lời thề ấy là sự nổi loạn xuất phát từ lương tri và tình yêu tự do. Nhưng thời gian không cho phép họ tận hưởng hạnh phúc lâu dài. Chia xa khiến nỗi nhớ trở thành ngọn lửa âm ỉ trong lòng. Shakespeare để lại những câu thoại đẹp như thơ nhưng đau như nước mắt. Đoạn trích là tiếng nói của lý tưởng nhân văn chống lại sự phi lí của xã hội. Tình yêu được đặt vào thế đối đầu với bạo lực truyền thống. Bi kịch hiện hữu trong chính ánh sáng của niềm tin. Và người đọc thấu hiểu rằng hạnh phúc này khó thể trọn vẹn.

Mẫu 26

Giữa dạ hội lung linh, hai trái tim đã tìm đúng nhịp của nhau. Nhưng niềm hạnh phúc đầu đời lại va phải bức tường thù hận bất khả xâm phạm. Rô-mê-ô liều lĩnh trèo tường để chứng minh tình yêu không thể bị trói buộc. Giu-li-ét cảm thấy bản thân phải tự quyết định hạnh phúc đời mình. Lời thề của họ là sự đối đầu trực diện với truyền thống cay độc của hai gia đình. Họ tin rằng tình yêu có thể mang đến một tương lai hòa bình và công bằng. Cuộc chia tay ngắn ngủi lại là nỗi đau dài vô tận. Shakespeare dựng nên bi kịch từ xung đột giữa cái đẹp và cái xấu. Đoạn trích đặt tình yêu thanh khiết giữa những toan tính đầy máu. Tình yêu ấy trở thành ngọn đuốc soi đường nhân loại nhưng dễ dàng bị dập tắt. Khát vọng nhân văn càng thiết tha thì mâu thuẫn càng kịch liệt. Họ yêu như những kẻ chiến đấu cho quyền được sống đúng trái tim mình. Và bi kịch chính là cái giá phải trả cho tình yêu rực cháy ấy.

Nội dung chính

Tác phẩm “Thề nguyền và vĩnh biệt” nói về tình yêu thắm thiết của một đôi trai gái thuộc hai dòng họ có mồi thù từ lâu đời với nhau. Do những xô xát cũng như nhiều hiểu lầm, cuối cùng cả hai đã chọn cách tự tử. Cái chết của họ đã giúp cho cả hai dòng họ giải toả những oán hờn.


Tìm hiểu chung

1. Xuất xứ

Tác phẩm “Thề nguyền và vĩnh biệt” trích trong vở kịch “Rô-mê-ô và Giu-li-ét”.

2. Đề tài

Tình yêu

3. Phương thức biểu đạt

Tự sự

4. Thể loại

Kịch

5. Ngôi kể

Ngôi thứ 3


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu

>> Xem thêm

Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Văn 11 - Cánh diều - Xem ngay

Group 2K9 Ôn Thi ĐGNL & ĐGTD Miễn Phí