Tóm tắt, bố cục Văn 11 Cánh diều hay nhất Tóm tắt, bố cục, nội dung chính các tác phẩm SGK Văn 11..

Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Tấm lòng người mẹ


Tóm tắt, bố cục, nội dung chính, văn bản Tấm lòng người mẹ giúp học sinh soạn bài dễ dàng, chính xác.


Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn

Tóm tắt

Mẫu 1

Mở đầu đoạn trích với ngôi kể thứ ba nổi bật lên khung cảnh u ám của bầu trời, cũng chính là màu sắc của cuộc đời Phăng-tin, bà mẹ đơn thân khốn khổ vừa bị đuổi việc khỏi nhà máy. Vì cuộc sống mưu sinh và vì muốn lo cho đứa con nhỏ gửi ở nhà ông bà chủ trọ, cô như hóa điên dại khi mất đi nguồn thu nhập chính. Cô đã phải bán đi mái tóc của mình để cho con gái được mặc ấm. Áp lực giữa đồng tiền và con cái khiến cô có những suy nghĩ lệch lạc, cô căm thù tất cả, căm thù ông Ma-đơ-len đã biến cuộc sống của cô thành như thế này. Lúc này thứ làm dịu tâm hồn cô nhất có lẽ là đứa con bé bỏng của mình, cô nhủ với lòng rằng “Bao giờ ta giàu, thì ta sẽ đón Cô-đét của ta về với ta”. Thế nhưng cuộc sống như muốn trêu đùa người đàn bà nhỏ bé, hai vợ chồng chủ trọ kia nhẫn tâm lừa cô gửi hai đồng vàng về cho con mình để chữa bệnh. Vì con mình, cô nhịn đắng nuốt cay bán đi hai chiếc răng cửa đó. Dù bộ mặt gớm giếc, nụ cười rớm máu của cô làm bà Mác-gơ-rít sững sờ đau nhói nhưng nếu để con cô ốm bệnh, cô còn đau hơn gấp hàng nàng hàng vạn lần. Hai vợ chồng kia thật nhẫn tâm khi đã lừa dối cô, họ đáng phải bị trừng phạt. Khó khăn chồng chất khó khăn, đỉnh điểm đã đưa cuộc đời cô sang trang mới mà trang đó lại là hố đen tắm tối một đi không quay trở lại. Bọn chủ nợ giáo giết tìm cô, chúng ép cô phải trả cả gốc lẫn lãi 100 đồng vàng nếu không sẽ đuổi cô ra khỏi nhà. Đấu tranh tư tưởng đến tột cùng. Cuối cùng, vừa để trang trải cuộc sống vừa có thể lo cho con cô đầy đủ, cô “đi làm gái điếm”.

Mẫu 2

Đoạn trích mở ra bối cảnh u ám của cuộc đời Phăng-tin, bà mẹ đơn thân khốn khổ vừa mất việc, thể hiện sự nghiệt ngã của đời sống công nhân trong xã hội phong kiến công nghiệp. Khung cảnh u tối đồng điệu với tâm trạng đau khổ, tuyệt vọng của nhân vật, phản ánh áp lực giữa mưu sinh và trách nhiệm nuôi con. Để con gái có áo ấm, Phăng-tin buộc phải bán mái tóc của mình, biểu tượng cho sự hy sinh cao cả và tình mẫu tử thiêng liêng. Niềm an ủi duy nhất của cô là con, niềm hy vọng về tương lai tươi sáng vẫn chưa đến. Sự lừa dối tàn nhẫn của chủ trọ khiến nỗi đau của Phăng-tin chồng chất, buộc cô bán hai chiếc răng cửa để chữa bệnh cho con. Bộ mặt gớm giếc và nụ cười rớm máu của cô vừa là sự bi thương vừa là minh chứng cho nghị lực phi thường của người mẹ. Khó khăn liên tục đẩy cô vào tình thế sống còn, khi chủ nợ đòi trả gốc lẫn lãi với sự khắc nghiệt tột cùng. Cuộc đấu tranh tư tưởng diễn ra mãnh liệt, phản ánh mâu thuẫn giữa đạo đức, tình mẫu tử và sinh tồn. Cuối cùng, để bảo toàn cuộc sống và nuôi dưỡng con, Phăng-tin chấp nhận đi làm gái điếm, đánh dấu bi kịch nhân sinh đỉnh điểm. Hình tượng nhân vật vừa khắc họa nỗi bất công xã hội, vừa tôn vinh lòng dũng cảm và tình yêu thương vô hạn của mẹ. Victor Hugo thông qua câu chuyện nhấn mạnh sức mạnh của tình mẫu tử và sự hy sinh cực đoan trước áp lực vật chất và xã hội. Tác phẩm vừa là bi kịch cá nhân vừa là phê phán xã hội tàn nhẫn, đồng thời nhắc nhở về giá trị đạo đức, lòng nhân ái và khả năng chịu đựng phi thường của con người.

Mẫu 3

Victor Hugo khắc họa Phăng-tin, bà mẹ đơn thân nghèo khó, vừa mất việc vừa phải gồng gánh nuôi con gái nhỏ, thể hiện bi kịch của người lao động trong xã hội công nghiệp tàn nhẫn. Ngôi kể thứ ba mở ra bối cảnh u ám, đồng điệu với nỗi tuyệt vọng trong tâm hồn nhân vật. Để con gái có áo mặc ấm, Phăng-tin buộc phải bán mái tóc, biểu tượng cho sự hy sinh phi thường của người mẹ. Sự lừa dối tàn nhẫn của chủ trọ chồng chất đau khổ, khiến cô phải bán hai chiếc răng cửa để chữa bệnh cho con. Bộ mặt gớm giếc và nụ cười rớm máu là minh chứng cho nghị lực phi thường của bà mẹ. Áp lực đồng tiền và trách nhiệm nuôi con tạo ra đấu tranh nội tâm căng thẳng, phản ánh mâu thuẫn giữa đạo đức và sinh tồn. Chủ nợ đe dọa đòi gốc lẫn lãi 100 đồng vàng, đẩy Phăng-tin vào bước đường cùng. Cuối cùng, cô chấp nhận đi làm gái điếm để bảo toàn cuộc sống và nuôi con, đánh dấu đỉnh điểm bi kịch cá nhân. Tác phẩm vừa ca ngợi tình mẫu tử, vừa phê phán xã hội tàn nhẫn, bất công. Hugo khéo léo sử dụng chi tiết đời thường để làm nổi bật sức mạnh tinh thần và tình yêu vô bờ của mẹ. Mỗi hành động hy sinh đều thể hiện giá trị đạo đức và nhân văn sâu sắc. Qua đó, tác phẩm nhấn mạnh rằng tình mẹ là lực lượng cứu rỗi và nâng đỡ con người trong gian khổ.

Xem thêm

Mẫu 4

Phăng-tin xuất hiện như hình tượng bà mẹ kiên cường, người duy trì phẩm giá và nghị lực trong hoàn cảnh tuyệt vọng, vừa bị mất việc vừa gánh nặng nuôi con. Hugo mở đầu bằng khung cảnh u tối, phản chiếu cuộc sống đầy gian truân của nhân vật. Việc bán mái tóc để con mặc ấm biểu tượng cho tình mẫu tử hy sinh tuyệt đối. Sự lừa dối tàn nhẫn của chủ trọ khi gửi tiền chữa bệnh cho con khiến nỗi đau nhân đôi, buộc cô phải bán hai chiếc răng cửa. Nụ cười rớm máu và bộ mặt gớm giếc phản ánh đấu tranh nội tâm gay gắt, nhưng tình yêu con vẫn chiến thắng tất cả. Cơn khủng hoảng kinh tế và nợ nần đẩy cô vào bước đường cùng, phản ánh bi kịch xã hội. Quyết định đi làm gái điếm là sự lựa chọn đắng cay để bảo vệ con, thể hiện mức độ hy sinh tột cùng. Tác phẩm vừa kể bi kịch cá nhân vừa phê phán bất công xã hội tàn nhẫn. Hugo sử dụng chi tiết đời thường để tôn vinh tình mẹ, đạo đức và lòng dũng cảm. Áp lực vật chất và xã hội tạo ra xung đột tâm lý sâu sắc. Tình mẫu tử hiện lên vừa thiêng liêng vừa thực tế, là nền tảng tồn tại cho nhân vật. Qua đó, tác phẩm nhấn mạnh sức mạnh cứu rỗi của tình mẹ trong đời sống khắc nghiệt.

Mẫu 5

Trong Tấm lòng người mẹ, Phăng-tin hiện lên như biểu tượng của tình mẫu tử vô bờ và nghị lực phi thường, vừa chống chọi đói nghèo vừa nuôi con. Khung cảnh u ám phản ánh hoàn cảnh bất hạnh và bi kịch đời thường. Cô buộc phải bán mái tóc để con được mặc ấm, hành động chứa đựng sự hy sinh tuyệt đối. Sự lừa dối của chủ trọ khi gửi tiền chữa bệnh làm tăng nỗi đau, buộc cô bán hai chiếc răng cửa, minh chứng đấu tranh nội tâm dữ dội. Bộ mặt gớm giếc cùng nụ cười rớm máu biểu lộ sự kiên cường và tình yêu thương vô điều kiện. Áp lực tài chính và mưu sinh đẩy cô vào bước đường cùng, phản ánh bất công xã hội và bi kịch người lao động. Quyết định đi làm gái điếm là lựa chọn bi thương nhưng thực tế để đảm bảo sự sống cho con. Tác phẩm vừa ca ngợi tình mẹ, vừa tố cáo sự tàn nhẫn của xã hội. Hugo sử dụng chi tiết đời sống hằng ngày để làm nổi bật nghị lực tinh thần và tình yêu vô bờ. Mỗi hành động hy sinh đều toát lên giá trị đạo đức và lòng nhân ái. Tình mẫu tử trở thành lực lượng cứu rỗi, nâng đỡ con người giữa gian khó. Cuối cùng, tác phẩm nhấn mạnh rằng tình yêu và hy sinh của mẹ là giá trị bất diệt vượt lên mọi nghịch cảnh.

Mẫu 6

Phăng-tin là hình tượng người mẹ đơn thân, vừa nghèo khổ vừa gánh trách nhiệm nuôi con, thể hiện bi kịch xã hội thời kỳ công nghiệp hóa. Hugo mở đầu bằng khung cảnh u ám, phản chiếu tâm trạng tuyệt vọng của nhân vật. Hành động bán mái tóc để con mặc ấm biểu thị hy sinh phi thường của người mẹ. Sự lừa dối tàn nhẫn của chủ trọ khi gửi tiền chữa bệnh khiến cô phải bán hai chiếc răng cửa, phản ánh đấu tranh nội tâm mãnh liệt. Nụ cười rớm máu và bộ mặt gớm giếc cho thấy nghị lực và tình yêu vô điều kiện. Áp lực tài chính và nợ nần đẩy cô vào bước đường cùng, buộc phải đi làm gái điếm. Hugo khéo léo phản ánh bi kịch cá nhân hòa với bất công xã hội. Tác phẩm ca ngợi tình mẫu tử và nhấn mạnh sức mạnh tinh thần vượt lên hoàn cảnh. Mỗi hy sinh của Phăng-tin đều biểu lộ giá trị đạo đức và lòng nhân ái. Chi tiết đời thường được khắc họa tinh tế, làm nổi bật tình mẹ vừa thiêng liêng vừa thực tế. Tình mẫu tử trở thành lực lượng cứu rỗi trong nghịch cảnh. Cuối cùng, tác phẩm cho thấy rằng tình yêu và hy sinh của mẹ là giá trị trường tồn vượt thời gian và xã hội.

Mẫu 7

Phăng-tin là minh chứng sống cho tình mẫu tử bất diệt, vừa nghèo khổ vừa kiên cường trong hoàn cảnh sống tàn nhẫn. Hugo mở đầu bằng khung cảnh u ám, gợi tả bi kịch đời sống công nhân. Việc bán mái tóc để con mặc ấm biểu hiện hy sinh cao cả và tình yêu vô bờ. Sự lừa dối của chủ trọ khi gửi tiền chữa bệnh khiến cô phải bán hai chiếc răng cửa, tạo ra bi kịch tinh thần dữ dội. Nụ cười rớm máu và bộ mặt gớm giếc phản ánh sự đấu tranh nội tâm căng thẳng nhưng tình mẹ vẫn chiến thắng. Áp lực nợ nần và sinh tồn buộc cô phải đi làm gái điếm, biểu thị lựa chọn cay đắng để bảo vệ con. Tác phẩm vừa phản ánh bi kịch cá nhân vừa tố cáo sự bất công xã hội. Hugo sử dụng chi tiết đời sống hằng ngày để làm nổi bật nghị lực và phẩm giá tinh thần của người mẹ. Mỗi hành động hy sinh là biểu hiện giá trị đạo đức và lòng nhân ái. Tình mẹ vừa thiêng liêng vừa thiết thực, là nền tảng sống cho nhân vật. Chi tiết mô tả cảm xúc sâu sắc gợi lên sự đồng cảm và khâm phục. Cuối cùng, tác phẩm nhấn mạnh tình yêu và hy sinh của mẹ là sức mạnh vượt mọi nghịch cảnh.

Mẫu 8

Phăng-tin, người mẹ đơn thân nghèo khó, vừa mất việc vừa phải gồng gánh nuôi con, là biểu tượng của nghị lực phi thường và tình mẫu tử thiêng liêng. Hugo mở đầu bằng khung cảnh u ám, phản chiếu nỗi tuyệt vọng và bi kịch đời sống lao động. Cô bán mái tóc để con mặc ấm, biểu hiện hy sinh và tình yêu vô điều kiện. Sự lừa dối của chủ trọ khi gửi tiền chữa bệnh buộc cô bán hai chiếc răng cửa, thể hiện đấu tranh nội tâm dữ dội. Bộ mặt gớm giếc và nụ cười rớm máu là minh chứng cho sức chịu đựng và lòng dũng cảm. Áp lực tài chính và nợ nần đẩy cô vào bước đường cùng, phải đi làm gái điếm để nuôi con. Tác phẩm vừa kể bi kịch cá nhân vừa tố cáo bất công xã hội tàn nhẫn. Hugo khéo léo sử dụng chi tiết đời sống để làm nổi bật nghị lực tinh thần và phẩm giá con người. Mỗi hành động hy sinh đều toát lên giá trị đạo đức và lòng nhân ái. Tình mẫu tử hiện lên vừa thiêng liêng vừa thiết thực, cứu rỗi con người giữa gian khó. Chi tiết tâm lý sâu sắc gợi sự đồng cảm và khâm phục. 

Mẫu 9

Victor Hugo dựng lên hình tượng Phăng-tin như biểu tượng sống động của tình mẫu tử, người mẹ đơn thân vừa đối diện với đói nghèo vừa phải gánh nặng nuôi con, phản ánh bi kịch xã hội công nghiệp tàn nhẫn. Ngôi kể thứ ba mở đầu bằng bầu trời u ám, đồng điệu với tâm trạng tuyệt vọng, tạo không gian thẩm mỹ ám ảnh, đồng thời phản chiếu bi kịch tinh thần của nhân vật. Hành động bán mái tóc để con được mặc ấm không chỉ là hy sinh vật chất mà còn là minh chứng cho tình yêu vô điều kiện và sự dũng cảm tinh thần. Khi bị lừa dối bởi chủ trọ trong việc gửi tiền chữa bệnh, Phăng-tin phải bán hai chiếc răng cửa, làm nổi bật đấu tranh nội tâm gay gắt và sự kiên cường vượt khó. Bộ mặt gớm giếc cùng nụ cười rớm máu là biểu tượng cho sức chịu đựng phi thường và nghị lực thiêng liêng của người mẹ. Áp lực về tài chính, nợ nần và mưu sinh khiến cô phải đi làm gái điếm, một lựa chọn cay đắng nhưng thực tế để bảo vệ con, thể hiện bi kịch đạo đức. Tác phẩm vừa ca ngợi tình mẹ vừa tố cáo bất công xã hội, thể hiện sự nhạy bén của Hugo trong quan sát hiện thực. Chi tiết đời sống thường nhật được mô tả tinh tế, nâng cao giá trị nhân văn và đạo đức. Mỗi hành động hy sinh của Phăng-tin đều mang giá trị biểu tượng, vừa tôn vinh phẩm chất con người vừa phản ánh sức mạnh tình mẫu tử. Hugo cho thấy tình mẹ là lực lượng cứu rỗi, nâng đỡ và định hình con người giữa thử thách khắc nghiệt. Sự đấu tranh nội tâm được khai thác triệt để, phản ánh xung đột giữa đạo đức, tình yêu và sinh tồn. Qua đó, tác phẩm trở thành minh chứng sống động cho giá trị vĩnh hằng của tình mẫu tử, đồng thời phản ánh sự tàn nhẫn của xã hội.

Mẫu 10

Trong Tấm lòng người mẹ, Phăng-tin hiện lên như hình mẫu của tình mẹ bất diệt, vừa nghèo khó vừa kiên cường, gánh vác trách nhiệm nuôi con trong điều kiện sống đầy thử thách. Hugo mở đầu bằng khung cảnh u ám, tạo ra bối cảnh tương ứng với bi kịch nội tâm và khó khăn vật chất của nhân vật. Việc bán mái tóc để con mặc ấm là hành động hy sinh thể chất và biểu hiện lòng yêu thương vô bờ. Khi hai vợ chồng chủ trọ lừa gửi tiền chữa bệnh, cô phải bán hai chiếc răng cửa, phản ánh đấu tranh nội tâm dữ dội và sự dũng cảm phi thường. Bộ mặt gớm giếc và nụ cười rớm máu là hình ảnh ẩn dụ cho sự kiên cường, nghị lực phi thường và lòng tận tụy của người mẹ. Áp lực tài chính và nợ nần đẩy cô vào lựa chọn cay đắng khi phải đi làm gái điếm, vừa là sự sống còn vừa là trách nhiệm đối với con. Tác phẩm vừa miêu tả bi kịch cá nhân vừa phê phán xã hội tàn nhẫn, cho thấy bất công tràn lan và áp lực kinh tế lên người lao động. Chi tiết đời sống hằng ngày được Hugo khai thác tinh tế, phản ánh giá trị đạo đức, nhân văn và phẩm chất con người. Hình tượng Phăng-tin là biểu tượng sống của sức mạnh tình mẫu tử, sức chịu đựng phi thường và lòng hy sinh. Tác phẩm nhấn mạnh tình mẹ như lực lượng cứu rỗi con người khỏi bi kịch và tuyệt vọng. Sự đấu tranh nội tâm và áp lực xã hội được miêu tả sâu sắc, phản ánh mâu thuẫn giữa sinh tồn và đạo đức. Qua đó, Hugo khẳng định rằng tình mẹ là giá trị vượt thời gian, vừa thiêng liêng vừa thiết thực trong đời sống.

Mẫu 11

Phăng-tin là hình tượng người mẹ kiên cường, hiện thân của tình mẫu tử bất diệt trong xã hội công nghiệp tàn nhẫn. Khung cảnh u ám trong đoạn trích phản chiếu tâm trạng tuyệt vọng và bi kịch của nhân vật, đồng thời tạo sức mạnh thẩm mỹ cho tác phẩm. Hành động bán mái tóc để con mặc ấm vừa là hy sinh vật chất, vừa biểu hiện lòng yêu thương cao quý và sự dũng cảm tinh thần. Sự lừa dối tàn nhẫn của chủ trọ buộc cô phải bán hai chiếc răng cửa để cứu con khỏi bệnh tật, làm nổi bật bi kịch tinh thần và sức chịu đựng phi thường. Bộ mặt gớm giếc và nụ cười rớm máu là biểu hiện hình tượng của nghị lực phi thường và tình mẫu tử vô hạn. Áp lực tài chính, nợ nần và đe dọa của chủ nợ ép cô phải đi làm gái điếm, lựa chọn cay đắng để bảo toàn con và sự sống. Hugo vừa ca ngợi tình mẹ vừa phê phán bất công xã hội, đồng thời khai thác chi tiết đời sống đời thường để tăng sức thuyết phục. Mỗi hành động hy sinh là minh chứng cho phẩm chất đạo đức, lòng nhân ái và sức mạnh tinh thần. Tác phẩm cho thấy tình mẹ là lực lượng cứu rỗi và định hình nhân cách con người. Đấu tranh nội tâm được miêu tả sâu sắc, phản ánh xung đột giữa đạo đức, tình yêu và sinh tồn. Hình tượng Phăng-tin là minh chứng cho sự bất tử của tình mẫu tử và nghị lực con người. Hugo nhấn mạnh rằng tình mẹ vừa thiêng liêng vừa thiết thực, vượt qua mọi khó khăn và áp lực xã hội.

Mẫu 12

Trong câu chuyện, Phăng-tin là biểu tượng sống của tình mẫu tử, vừa nghèo khó vừa kiên cường đối mặt với bi kịch đời sống và áp lực sinh tồn. Khung cảnh u tối gợi cảm giác tuyệt vọng, đồng thời phản ánh bối cảnh xã hội đầy bất công và tàn nhẫn. Việc bán mái tóc để con mặc ấm là biểu tượng hy sinh tối cao và tình yêu vô bờ. Khi chủ trọ lừa gửi tiền chữa bệnh, cô phải bán hai chiếc răng cửa, làm nổi bật đấu tranh nội tâm dữ dội và sức chịu đựng phi thường. Nụ cười rớm máu và bộ mặt gớm giếc là minh chứng cho nghị lực phi thường và sự dũng cảm. Áp lực tài chính và nợ nần đẩy cô vào lựa chọn bi thương khi phải đi làm gái điếm, vừa bảo vệ con vừa sinh tồn. Tác phẩm vừa ca ngợi tình mẫu tử vừa phản ánh bất công xã hội và áp lực kinh tế lên người lao động. Chi tiết đời sống hằng ngày được khắc họa tinh tế, nâng cao giá trị nhân văn và đạo đức. Mỗi hành động hy sinh đều phản ánh phẩm chất đạo đức và sức mạnh tinh thần của mẹ. Hugo cho thấy tình mẹ là lực lượng cứu rỗi con người giữa nghịch cảnh. Đấu tranh nội tâm được miêu tả chi tiết, phản ánh mâu thuẫn giữa đạo đức và sinh tồn. Tác phẩm nhấn mạnh rằng tình yêu và hy sinh của mẹ là giá trị bất diệt, vượt mọi thử thách và nghịch cảnh.

Mẫu 13

Phăng-tin hiện lên như hình mẫu của người mẹ kiên cường, vừa nghèo khó vừa hy sinh vô bờ vì con trong xã hội đầy bất công. Khung cảnh u ám mở đầu đoạn trích phản chiếu tâm trạng tuyệt vọng, đồng thời tạo sức mạnh biểu cảm cho câu chuyện. Hành động bán mái tóc để con được mặc ấm vừa biểu hiện hy sinh vật chất vừa thể hiện tình mẹ thiêng liêng và dũng cảm. Khi bị lừa dối bởi chủ trọ, cô phải bán hai chiếc răng cửa để cứu con khỏi bệnh tật, làm nổi bật đấu tranh nội tâm dữ dội. Bộ mặt gớm giếc và nụ cười rớm máu là hình ảnh ẩn dụ cho nghị lực phi thường và tình mẫu tử vô hạn. Áp lực tài chính và nợ nần buộc cô phải đi làm gái điếm, lựa chọn cay đắng để bảo toàn con và sinh tồn. Tác phẩm vừa phê phán bất công xã hội vừa ca ngợi tình mẹ, phản ánh sự khắc nghiệt của đời sống công nhân. Chi tiết đời thường được khai thác tinh tế, nhấn mạnh phẩm chất đạo đức và nhân văn của nhân vật. Mỗi hy sinh của Phăng-tin đều mang ý nghĩa biểu tượng, tôn vinh sức mạnh tinh thần và tình mẫu tử. Hugo cho thấy tình mẹ vừa thiêng liêng vừa thiết thực, là nền tảng tồn tại cho con người. Đấu tranh nội tâm và áp lực xã hội được mô tả sâu sắc, phản ánh xung đột giữa sinh tồn và đạo đức. Cuối cùng, tác phẩm nhấn mạnh tình yêu và hy sinh của mẹ là sức mạnh vĩnh cửu vượt mọi nghịch cảnh.

Mẫu 14

Phăng-tin là hình tượng người mẹ nghèo khổ nhưng kiên cường, hiện thân cho tình mẫu tử bất diệt trong bối cảnh xã hội công nghiệp tàn nhẫn. Khung cảnh u ám mở đầu gợi lên nỗi tuyệt vọng, bi kịch và thử thách của nhân vật. Việc bán mái tóc để con mặc ấm biểu tượng cho hy sinh vật chất và tình yêu vô điều kiện. Khi chủ trọ lừa gửi tiền chữa bệnh, cô phải bán hai chiếc răng cửa, làm nổi bật đấu tranh nội tâm gay gắt và sức chịu đựng phi thường. Nụ cười rớm máu và bộ mặt gớm giếc phản ánh nghị lực phi thường và lòng tận tụy của người mẹ. Áp lực tài chính, nợ nần và đe dọa chủ nợ buộc cô phải đi làm gái điếm, minh chứng bi kịch xã hội và lựa chọn cay đắng để bảo vệ con. Hugo vừa ca ngợi tình mẹ vừa phản ánh bất công xã hội và áp lực kinh tế. Chi tiết đời sống thường nhật được khắc họa tinh tế, nâng cao giá trị đạo đức và nhân văn. Mỗi hành động hy sinh của Phăng-tin vừa biểu hiện phẩm chất con người vừa phản ánh sức mạnh tinh thần. Tác phẩm nhấn mạnh tình mẹ là lực lượng cứu rỗi con người giữa nghịch cảnh. Đấu tranh nội tâm sâu sắc phản ánh mâu thuẫn giữa sinh tồn và đạo đức. Cuối cùng, Hugo khẳng định tình yêu và hy sinh của mẹ là giá trị vượt thời gian, bất diệt và đầy sức thuyết phục.

Mẫu 15

Hugo dựng lên hình tượng Phăng-tin như hiện thân của tình mẫu tử vượt mọi nghịch cảnh, người mẹ đơn thân vừa mất việc vừa gánh nặng nuôi con trong xã hội công nghiệp tàn nhẫn. Khung cảnh u tối không chỉ phản ánh hoàn cảnh vật chất mà còn gợi lên tâm trạng tuyệt vọng, làm nổi bật bi kịch tinh thần của nhân vật. Hành động bán mái tóc để con có áo ấm trở thành biểu tượng hy sinh vật chất đi kèm sức mạnh tinh thần phi thường. Khi bị lừa dối bởi chủ trọ trong việc gửi tiền chữa bệnh, cô phải bán hai chiếc răng cửa, tạo ra hình ảnh đấu tranh nội tâm dữ dội, đồng thời nhấn mạnh tình mẹ vô điều kiện. Nụ cười rớm máu và bộ mặt gớm giếc là ẩn dụ cho nghị lực, lòng dũng cảm và kiên định trước bi kịch. Áp lực tài chính, nợ nần và đe dọa từ chủ nợ dẫn cô đến lựa chọn cay đắng là đi làm gái điếm, vừa đảm bảo sự sống vừa nuôi con. Hugo sử dụng chi tiết đời sống hằng ngày để khai thác giá trị đạo đức, nhân văn và phẩm chất con người. Mỗi hy sinh của Phăng-tin phản ánh sức mạnh nội tâm và lòng kiên định. Tác phẩm nhấn mạnh rằng tình mẹ là lực lượng định hình nhân cách và cứu rỗi con người. Cuộc đấu tranh nội tâm và áp lực xã hội được khắc họa sâu sắc, phản ánh mâu thuẫn giữa sinh tồn và đạo đức. Tình mẫu tử vừa thiêng liêng vừa thiết thực, là nguồn năng lượng nâng đỡ con người. Hugo khéo léo lồng bi kịch cá nhân vào phê phán xã hội, tạo chiều sâu tư tưởng.

Mẫu 16

Phăng-tin xuất hiện như biểu tượng của sự hy sinh phi thường và tình mẫu tử vô bờ bến, vừa nghèo khó vừa gánh trách nhiệm nuôi con gái nhỏ trong xã hội đầy bất công. Hugo mở đầu bằng khung cảnh u ám, phản chiếu tâm trạng tuyệt vọng, làm nổi bật bi kịch đời sống và áp lực tinh thần. Việc bán mái tóc để con mặc ấm biểu hiện lòng yêu thương, đồng thời tượng trưng cho nghị lực và phẩm giá của người mẹ. Sự lừa dối tàn nhẫn của chủ trọ khi gửi tiền chữa bệnh khiến cô phải bán hai chiếc răng cửa, phản ánh đấu tranh nội tâm dữ dội và ý chí phi thường. Bộ mặt gớm giếc và nụ cười rớm máu biểu lộ sức chịu đựng và lòng dũng cảm vượt lên hoàn cảnh. Áp lực tài chính và nợ nần đẩy cô vào con đường cay đắng, đi làm gái điếm, vừa để sinh tồn vừa bảo vệ con. Chi tiết đời sống được Hugo mô tả tinh tế, vừa chân thực vừa mang giá trị biểu tượng, làm nổi bật phẩm chất đạo đức và nhân văn. Mỗi hành động hy sinh đều mang ý nghĩa triết lý, thể hiện sức mạnh nội tâm và tình mẫu tử. Tác phẩm nhấn mạnh rằng tình mẹ vừa cứu rỗi vừa định hướng con người trong gian khó. Đấu tranh nội tâm và xung đột đạo đức được khai thác sâu sắc, phản ánh mâu thuẫn sinh tồn và lương tâm. Hình tượng Phăng-tin vừa thiêng liêng vừa gần gũi, tạo sức lan tỏa tinh thần. Hugo kết hợp bi kịch cá nhân với phê phán xã hội, làm nổi bật chiều sâu tư tưởng và giá trị nhân văn.

Mẫu 17

Hình ảnh Phăng-tin là hiện thân sinh động của tình mẫu tử, vừa nghèo khó vừa dũng cảm, gánh nặng nuôi con gái nhỏ trong xã hội đầy thử thách. Khung cảnh u tối mở đầu đoạn trích phản ánh tuyệt vọng và bi kịch vật chất, đồng thời làm nổi bật đấu tranh nội tâm. Hành động bán mái tóc để con mặc ấm là biểu tượng hy sinh và sức mạnh tinh thần, vừa cụ thể vừa mang giá trị biểu tượng. Khi bị chủ trọ lừa gửi tiền chữa bệnh, cô buộc phải bán hai chiếc răng cửa, làm nổi bật bi kịch tinh thần và nghị lực phi thường. Bộ mặt gớm giếc và nụ cười rớm máu biểu hiện tinh thần kiên cường và tình mẫu tử vô điều kiện. Áp lực tài chính và nợ nần dẫn cô đến con đường cay đắng khi phải đi làm gái điếm, vừa để sinh tồn vừa bảo vệ con. Hugo khai thác chi tiết đời sống thường nhật tinh tế, nâng cao giá trị đạo đức và nhân văn. Mỗi hành động hy sinh mang ý nghĩa triết lý sâu sắc, phản ánh sức mạnh nội tâm. Tác phẩm nhấn mạnh rằng tình mẹ là lực lượng định hình nhân cách và cứu rỗi con người khỏi bi kịch. Đấu tranh nội tâm và áp lực xã hội được mô tả chi tiết, phản ánh xung đột giữa đạo đức và sinh tồn. Hình tượng Phăng-tin vừa thiêng liêng vừa hiện thực, tạo sức mạnh thuyết phục cao. Hugo kết hợp bi kịch cá nhân với phê phán xã hội, khẳng định giá trị vĩnh hằng của tình mẫu tử.

Mẫu 18

Victor Hugo khắc họa Phăng-tin như biểu tượng tình mẫu tử và nghị lực phi thường, vừa nghèo khó vừa phải đối diện bi kịch xã hội công nghiệp. Khung cảnh u ám mở đầu gợi lên tuyệt vọng và áp lực tinh thần, làm nổi bật bi kịch đời sống nhân vật. Việc bán mái tóc để con mặc ấm vừa biểu thị hy sinh vật chất, vừa phản ánh sức mạnh tinh thần và lòng yêu thương vô điều kiện. Khi chủ trọ lừa gửi tiền chữa bệnh, cô buộc phải bán hai chiếc răng cửa, nhấn mạnh đấu tranh nội tâm và nghị lực kiên cường. Bộ mặt gớm giếc và nụ cười rớm máu là ẩn dụ cho sức chịu đựng phi thường và tình mẹ thiêng liêng. Áp lực tài chính, nợ nần và đe dọa chủ nợ buộc cô đi làm gái điếm, biểu tượng lựa chọn cay đắng vì sự sống và con cái. Hugo khai thác chi tiết đời sống hằng ngày tinh tế, làm nổi bật phẩm chất đạo đức, lòng nhân ái và sức mạnh tinh thần. Mỗi hành động hy sinh là minh chứng cho giá trị nhân văn và sức mạnh nội tâm. Tác phẩm nhấn mạnh rằng tình mẹ là lực lượng cứu rỗi và định hình nhân cách con người. Đấu tranh nội tâm và xung đột đạo đức được khai thác triệt để, phản ánh mâu thuẫn sinh tồn. Hình tượng Phăng-tin vừa gần gũi vừa thiêng liêng, tạo sức mạnh thuyết phục. Hugo lồng bi kịch cá nhân vào phê phán xã hội, làm nổi bật chiều sâu tư tưởng và giá trị nhân văn.

Mẫu 19

Phăng-tin là hình mẫu người mẹ kiên cường, vừa nghèo khó vừa dũng cảm nuôi con trong xã hội đầy bất công. Khung cảnh u ám mở đầu phản ánh tuyệt vọng và áp lực tinh thần, đồng thời tạo sức mạnh biểu cảm cho tác phẩm. Hành động bán mái tóc để con mặc ấm tượng trưng cho hy sinh tối cao và sức mạnh tinh thần. Khi bị lừa dối trong việc gửi tiền chữa bệnh, cô phải bán hai chiếc răng cửa, nhấn mạnh đấu tranh nội tâm và nghị lực phi thường. Bộ mặt gớm giếc và nụ cười rớm máu là ẩn dụ cho nghị lực và lòng dũng cảm. Áp lực tài chính và nợ nần dẫn cô đến lựa chọn cay đắng khi phải đi làm gái điếm, vừa bảo vệ con vừa sinh tồn. Hugo mô tả chi tiết đời sống hằng ngày tinh tế, nâng cao giá trị nhân văn và đạo đức. Mỗi hành động hy sinh mang ý nghĩa biểu tượng, tôn vinh phẩm chất con người và sức mạnh nội tâm. Tác phẩm nhấn mạnh rằng tình mẹ vừa cứu rỗi vừa định hình con người giữa nghịch cảnh. Đấu tranh nội tâm và áp lực xã hội được khai thác sâu sắc, phản ánh mâu thuẫn giữa đạo đức và sinh tồn. Hình tượng Phăng-tin vừa hiện thực vừa thiêng liêng, tạo sức mạnh thuyết phục. Hugo kết hợp bi kịch cá nhân với phê phán xã hội, làm nổi bật chiều sâu tư tưởng và giá trị nhân văn.

Mẫu 20

Hình ảnh Phăng-tin trong tác phẩm là hiện thân của tình mẫu tử bất diệt và nghị lực phi thường, vừa nghèo khó vừa gánh vác trách nhiệm nuôi con. Khung cảnh u ám mở đầu tạo cảm giác tuyệt vọng, phản ánh bi kịch đời sống công nhân và áp lực tinh thần của nhân vật. Việc bán mái tóc để con mặc ấm vừa là hy sinh vật chất, vừa biểu hiện sức mạnh tinh thần và tình yêu vô điều kiện. Khi chủ trọ lừa gửi tiền chữa bệnh, cô phải bán hai chiếc răng cửa, làm nổi bật đấu tranh nội tâm và nghị lực phi thường. Bộ mặt gớm giếc và nụ cười rớm máu biểu hiện tinh thần kiên cường và lòng tận tụy của người mẹ. Áp lực tài chính, nợ nần và đe dọa từ chủ nợ buộc cô phải đi làm gái điếm, minh chứng bi kịch xã hội và lựa chọn cay đắng. Hugo khéo léo khai thác chi tiết đời sống thường nhật, nâng cao giá trị đạo đức, nhân văn và phẩm chất con người. Mỗi hy sinh của Phăng-tin đều có ý nghĩa biểu tượng, vừa tôn vinh sức mạnh tinh thần vừa phản ánh tình mẹ thiêng liêng. Tác phẩm nhấn mạnh rằng tình mẹ là lực lượng cứu rỗi và định hình con người giữa nghịch cảnh. Đấu tranh nội tâm và áp lực xã hội được miêu tả chi tiết, phản ánh xung đột sinh tồn và đạo đức. Hình tượng Phăng-tin vừa thiêng liêng vừa hiện thực, tạo sức mạnh thuyết phục. Hugo lồng bi kịch cá nhân vào phê phán xã hội, làm nổi bật chiều sâu tư tưởng và giá trị nhân văn.

Mẫu 21

Hugo dựng nên hình tượng Phăng-tin như hiện thân của tình mẫu tử và nghị lực phi thường, vừa nghèo khó vừa phải gánh vác con gái nhỏ trong bối cảnh xã hội công nghiệp đầy bất công. Khung cảnh u ám mở đầu đoạn trích vừa phản chiếu hoàn cảnh vật chất khó khăn vừa gợi lên nỗi tuyệt vọng và bi kịch tinh thần. Hành động bán mái tóc để con mặc ấm không chỉ là hy sinh vật chất mà còn là biểu hiện của tình yêu vô bờ và phẩm giá con người. Khi bị chủ trọ lừa gửi tiền chữa bệnh, cô phải bán hai chiếc răng cửa, minh họa đấu tranh nội tâm dữ dội và sức chịu đựng phi thường. Bộ mặt gớm giếc cùng nụ cười rớm máu biểu thị tinh thần kiên cường và lòng tận tụy của người mẹ. Áp lực nợ nần và đe dọa của chủ nợ dẫn cô đến lựa chọn cay đắng: đi làm gái điếm, vừa để sinh tồn vừa nuôi con. Hugo khéo léo khai thác chi tiết đời sống thường nhật, làm nổi bật phẩm chất đạo đức và sức mạnh tinh thần. Mỗi hy sinh của Phăng-tin mang giá trị biểu tượng, phản ánh sức mạnh nội tâm và tình mẫu tử. Tác phẩm vừa phê phán xã hội tàn nhẫn vừa ca ngợi tình mẹ, tạo sức lan tỏa sâu sắc. Đấu tranh nội tâm được miêu tả tinh tế, phản ánh mâu thuẫn giữa sinh tồn và đạo đức. Hình tượng Phăng-tin vừa hiện thực vừa thiêng liêng, minh chứng cho sức mạnh tình mẫu tử. 

Mẫu 22

Phăng-tin hiện lên như biểu tượng sống động của tình mẫu tử bất diệt, người mẹ đơn thân vừa nghèo khó vừa dũng cảm trong xã hội đầy bất công. Khung cảnh u ám mở đầu đoạn trích đồng điệu với bi kịch tinh thần, làm nổi bật sự đấu tranh nội tâm và áp lực vật chất. Việc bán mái tóc để con mặc ấm là hành động hy sinh tối cao, biểu hiện tình yêu vô điều kiện và nghị lực phi thường. Khi bị lừa dối bởi chủ trọ, cô phải bán hai chiếc răng cửa, phản ánh xung đột nội tâm dữ dội giữa đạo đức và sinh tồn. Bộ mặt gớm giếc và nụ cười rớm máu là biểu tượng của kiên cường, lòng dũng cảm và sự tận tụy. Áp lực tài chính, nợ nần và đe dọa từ chủ nợ khiến cô phải đi làm gái điếm, một lựa chọn cay đắng để bảo vệ con và sinh tồn. Hugo mô tả chi tiết đời sống hằng ngày, vừa chân thực vừa giàu tính biểu tượng, làm nổi bật phẩm chất đạo đức và sức mạnh tinh thần. Mỗi hành động hy sinh của Phăng-tin đều phản ánh sức mạnh nội tâm và tình mẫu tử. Tác phẩm vừa ca ngợi tình mẹ vừa tố cáo bất công xã hội, tạo chiều sâu nhân văn. Đấu tranh nội tâm và áp lực xã hội được khai thác triệt để, phản ánh mâu thuẫn sinh tồn và đạo đức. Hình tượng Phăng-tin vừa gần gũi vừa thiêng liêng, là minh chứng cho sức mạnh tình mẫu tử. Hugo nhấn mạnh rằng tình yêu và hy sinh của mẹ là giá trị vĩnh hằng, vượt thời gian và không gian.

Mẫu 23

Phăng-tin là hiện thân của tình mẫu tử, vừa nghèo khó vừa dũng cảm, kiên cường nuôi con giữa áp lực xã hội và đói nghèo. Khung cảnh u ám mở đầu gợi cảm giác tuyệt vọng, làm nổi bật bi kịch cá nhân và áp lực tinh thần. Hành động bán mái tóc để con mặc ấm biểu hiện hy sinh vật chất, đồng thời phản ánh tình yêu vô điều kiện và sức mạnh tinh thần phi thường. Khi chủ trọ lừa gửi tiền chữa bệnh, cô phải bán hai chiếc răng cửa, nhấn mạnh đấu tranh nội tâm và nghị lực kiên định. Bộ mặt gớm giếc và nụ cười rớm máu là hình tượng biểu trưng cho nghị lực, lòng dũng cảm và tình mẹ thiêng liêng. Áp lực nợ nần và đe dọa buộc cô đi làm gái điếm, lựa chọn cay đắng nhưng thực tế để bảo vệ con và duy trì sinh tồn. Hugo khai thác chi tiết đời sống thường nhật tinh tế, làm nổi bật phẩm chất đạo đức và sức mạnh nội tâm. Mỗi hy sinh của Phăng-tin mang ý nghĩa biểu tượng, vừa tôn vinh tình mẫu tử vừa phản ánh giá trị đạo đức. Tác phẩm vừa ca ngợi tình mẹ vừa tố cáo xã hội tàn nhẫn. Đấu tranh nội tâm được mô tả tinh tế, phản ánh mâu thuẫn giữa sinh tồn và đạo đức. Hình tượng Phăng-tin vừa hiện thực vừa thiêng liêng, tạo sức mạnh thuyết phục. Hugo nhấn mạnh rằng tình yêu và hy sinh của mẹ là lực lượng cứu rỗi, nâng đỡ con người giữa nghịch cảnh.

Mẫu 24

Hình ảnh Phăng-tin trong tác phẩm là hiện thân của tình mẫu tử bất diệt, vừa nghèo khó vừa gánh trách nhiệm nuôi con trong xã hội công nghiệp đầy thử thách. Khung cảnh u ám mở đầu phản ánh tuyệt vọng, áp lực vật chất và bi kịch tinh thần của nhân vật. Hành động bán mái tóc để con mặc ấm vừa biểu hiện hy sinh vật chất, vừa tượng trưng cho tình mẹ thiêng liêng và sức mạnh tinh thần. Khi bị chủ trọ lừa gửi tiền chữa bệnh, cô phải bán hai chiếc răng cửa, minh họa đấu tranh nội tâm và nghị lực phi thường. Bộ mặt gớm giếc và nụ cười rớm máu là biểu tượng cho kiên cường và lòng tận tụy. Áp lực tài chính, nợ nần và đe dọa từ chủ nợ dẫn cô đến con đường cay đắng: đi làm gái điếm, vừa để sinh tồn vừa bảo vệ con. Hugo mô tả chi tiết đời sống hằng ngày tinh tế, làm nổi bật phẩm chất đạo đức, nhân văn và sức mạnh tinh thần. Mỗi hy sinh của Phăng-tin mang ý nghĩa triết lý sâu sắc, phản ánh sức mạnh nội tâm và tình mẫu tử. Tác phẩm vừa ca ngợi tình mẹ vừa phê phán xã hội, tạo chiều sâu nhân văn. Đấu tranh nội tâm và áp lực xã hội được khai thác triệt để, phản ánh xung đột sinh tồn và đạo đức. Hình tượng Phăng-tin vừa hiện thực vừa thiêng liêng, là minh chứng cho sức mạnh tình mẫu tử. Hugo nhấn mạnh rằng tình mẹ là giá trị bất diệt, vượt mọi nghịch cảnh.

Mẫu 25

Phăng-tin hiện lên như hiện thân của tình mẫu tử và nghị lực phi thường, vừa nghèo khó vừa phải gánh vác con gái nhỏ trong xã hội công nghiệp tàn nhẫn. Khung cảnh u ám mở đầu đoạn trích vừa phản ánh bi kịch vật chất vừa nhấn mạnh áp lực tinh thần, tạo chiều sâu cho câu chuyện. Việc bán mái tóc để con mặc ấm là hành động hy sinh tối cao, vừa mang ý nghĩa vật chất vừa phản ánh sức mạnh tinh thần và tình yêu vô điều kiện. Khi bị lừa dối bởi chủ trọ trong việc gửi tiền chữa bệnh, cô buộc phải bán hai chiếc răng cửa, làm nổi bật đấu tranh nội tâm dữ dội. Bộ mặt gớm giếc và nụ cười rớm máu là minh chứng cho sức chịu đựng phi thường và lòng dũng cảm của người mẹ. Áp lực tài chính, nợ nần và đe dọa chủ nợ dẫn cô đến lựa chọn cay đắng: đi làm gái điếm để bảo toàn con và sự sống. Hugo khai thác chi tiết đời sống hằng ngày tinh tế, làm nổi bật phẩm chất đạo đức, nhân văn và sức mạnh nội tâm. Mỗi hy sinh của Phăng-tin mang ý nghĩa biểu tượng, vừa tôn vinh tình mẫu tử vừa phản ánh giá trị đạo đức. Tác phẩm vừa ca ngợi tình mẹ vừa tố cáo xã hội bất công, tạo sức lan tỏa tư tưởng. Đấu tranh nội tâm được miêu tả tinh tế, phản ánh mâu thuẫn giữa đạo đức và sinh tồn. Hình tượng Phăng-tin vừa thiêng liêng vừa hiện thực, tạo sức mạnh thuyết phục. Hugo nhấn mạnh rằng tình mẹ là lực lượng cứu rỗi và định hình con người giữa nghịch cảnh.

Mẫu 26

Phăng-tin là biểu tượng sống động của tình mẫu tử, vừa nghèo khó vừa dũng cảm, kiên cường nuôi con trong xã hội đầy bất công. Khung cảnh u ám mở đầu đoạn trích gợi cảm giác tuyệt vọng và bi kịch cá nhân, đồng thời làm nổi bật đấu tranh nội tâm và áp lực vật chất. Hành động bán mái tóc để con mặc ấm là biểu tượng hy sinh và sức mạnh tinh thần, vừa cụ thể vừa mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Khi chủ trọ lừa gửi tiền chữa bệnh, cô phải bán hai chiếc răng cửa, nhấn mạnh đấu tranh nội tâm và nghị lực kiên định. Bộ mặt gớm giếc và nụ cười rớm máu phản ánh tinh thần kiên cường, lòng dũng cảm và sự tận tụy. Áp lực tài chính, nợ nần và đe dọa chủ nợ buộc cô phải đi làm gái điếm, lựa chọn cay đắng để bảo vệ con và sinh tồn. Hugo khai thác chi tiết đời sống thường nhật tinh tế, nâng cao giá trị đạo đức, nhân văn và phẩm chất con người. Mỗi hy sinh mang ý nghĩa triết lý, phản ánh sức mạnh tinh thần và tình mẫu tử. Tác phẩm vừa ca ngợi tình mẹ vừa phê phán xã hội, tạo chiều sâu nhân văn. Đấu tranh nội tâm được miêu tả tinh tế, phản ánh xung đột sinh tồn và đạo đức. Hình tượng Phăng-tin vừa hiện thực vừa thiêng liêng, là minh chứng cho sức mạnh tình mẫu tử. Hugo nhấn mạnh rằng tình yêu và hy sinh của mẹ là giá trị bất diệt, vượt mọi nghịch cảnh và thử thách.

Nội dung chính

“Tấm lòng người mẹ” là một câu chuyện cảm động về tình mẫu tử đầy thiêng liêng giữa mẹ Phăng-tin và đứa con tên là Cô - dét. Phăng-tin đã hy sinh tất cả để cho con được no đủ, hạnh phúc. Mặc dù cuộc sống đầy khó khăn, nhưng người mẹ vẫn luôn dành cho con mình tình yêu và sự quan tâm nhất, và không ngại bán thân để có tiền nuôi con. Tấm lòng người mẹ đã truyền cảm hứng cho độc giả về tình yêu thương, sự hy sinh và tình mẫu tử trong cuộc sống.


Tìm hiểu chung

1. Xuất xứ

Đoạn trích “Tấm lòng người mẹ” lấy trong tập tiểu thuyết vô cùng nổi tiếng của ông có tên Những người khốn khổ (1862)

2. Đề tài

Tình cảm mẹ con

3. Phương thức biểu đạt

Tự sự kết hợp biểu cảm, miêu tả

4. Thể loại

Tiểu thuyết

5. Ngôi kể

Ngôi thứ 3


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu

>> Xem thêm

Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Văn 11 - Cánh diều - Xem ngay

Group 2K9 Ôn Thi ĐGNL & ĐGTD Miễn Phí