Tóm tắt, bố cục Văn 11 Kết nối tri thức hay nhất Tóm tắt, bố cục, nội dung chính các tác phẩm SGK Văn 11..

Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Tràng giang (KNTT)


Tóm tắt, bố cục, nội dung chính, văn bản Tràng giang giúp học sinh soạn bài dễ dàng, chính xác.


Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn

Tóm tắt

Tóm tắt 1

Bài thơ là vẻ đẹp bức tranh thiên nhiên, nỗi sầu của cái tôi cô đơn trước vũ trụ rộng lớn, niềm khát khao hòa nhập với đời và lòng yêu quê hương đất nước tha thiết.

Tóm tắt 2

Bài thơ Tràng giang mở ra khung cảnh sông nước mênh mông với những con sóng nối nhau bất tận gợi cảm giác hoang vắng. Trên dòng sông rộng, những con thuyền nhỏ nhoi trôi lạc như muốn tan vào chiều buồn, khiến nỗi cô đơn càng thêm sâu. Củi một cành khô trôi dạt vô định gợi thân phận bé nhỏ giữa dòng đời rộng lớn. Bến và thuyền vẫn song hành mà chẳng gặp gỡ, biểu tượng cho sự chia lìa âm thầm của kiếp người. Mặt nước và bầu trời tách bạch khiến không gian như trải dài vô hạn làm lòng người thêm trống trải. Lớp mây chiều lặng lẽ trôi trên nền trời nhạt ánh tạo nên vẻ buồn cổ điển của cảnh xưa. Âm vang của tiếng làng xa không thể vọng tới làm nỗi nhớ quê thêm nghẹn ngào. Nhà cửa ven sông chìm khuất trong màu khói nhạt như đang mờ dần trước mắt. Toàn bộ cảnh sông chiều thấm đượm tâm trạng cô quạnh của thi nhân trước vũ trụ bao la. Bài thơ vừa là bức tranh thiên nhiên trang nhã vừa là tiếng lòng nhớ quê da diết của một hồn thơ giàu nỗi buồn nhân thế.
 
Tóm tắt 3
 
Bài thơ mở ra bằng hình ảnh sông nước mênh mang khiến nỗi buồn cổ điển lan tỏa. Con thuyền xuất hiện giữa dòng nhưng nhỏ nhoi trước trời nước rộng lớn. Những cánh bèo trôi dạt gợi cảm giác chia lìa và không điểm tựa. Nhà thơ nhìn dòng chảy mà thấy lòng mình lạc lõng giữa cuộc đời. Âm thanh của tiếng chợ chiều vẳng lại càng tô đậm nỗi vắng lặng. Khung cảnh thiên nhiên gợi một nỗi sầu nhân thế sâu kín. Người đọc cảm nhận được một linh hồn cô đơn tìm chỗ bấu víu tinh thần. Bến nước và bờ bãi trải dài như kéo theo suy tư vô tận. Hồn thơ bỗng hướng về đất nước bằng tình yêu thầm lặng. Thiên nhiên vừa hùng vĩ vừa hiu hắt làm dậy lên nỗi nhớ quê hương da diết.

Xem thêm

Tóm tắt 4

Dòng Tràng giang hiện ra với sóng nước liên miên khiến lòng người trĩu nặng. Con thuyền lẻ loi bị cuốn vào sự bao la của không gian. Khói núi chiều tan khiến bầu trời thêm mờ ảo và buồn bã. Những cánh bèo tách rời nhau như những phận người long đong. Nhà thơ đứng trước bức tranh ấy mà cảm thấy tâm hồn bị bỏ ngỏ. Tiếng chợ từ xa vọng về mỏng manh giữa hoang vắng. Cảnh vật ít màu sắc nhưng giàu tính biểu cảm. Dòng sông như thấm vào lòng thi sĩ một nỗi nhớ quê nhà. Tình yêu đất nước hiện lên nhẹ mà sâu. Cảm xúc bâng khuâng khiến bài thơ mang vẻ trầm mặc riêng biệt.

Tóm tắt 5

Bài thơ vẽ ra cảnh sông dài trời rộng nơi dòng nước lan mãi không dừng. Con thuyền nhỏ nhoi nổi trôi theo con nước. Bèo dạt mênh mang gợi ý niệm chia phôi. Thi sĩ ngắm nhìn để rồi thấy nỗi buồn len lỏi trong từng khoảng trời. Tràng giang không chỉ đẹp mà còn chứa đựng nỗi cô đơn nhân thế. Khói chiều nhạt nhòa phủ lên cảnh vật màu sầu cổ điển. Âm thanh chợ chiều từ xa khiến không gian càng thưa vắng. Bờ bãi dài kéo theo niềm ngóng nhớ quê nhà. Tình yêu đất nước hòa vào nỗi bơ vơ của một tâm hồn nhiều trăn trở. Cảnh và tình hòa quyện tạo nên âm hưởng cổ kính.

Tóm tắt 6

Tràng giang trải ra một không gian nước trời rộng lớn. Dòng sông như kéo dài nỗi buồn miên viễn trong tâm hồn thi sĩ. Con thuyền lẻ loi lướt qua làm nổi bật sự trống vắng của cảnh vật. Bèo trôi tách biệt gợi sự chia rẽ và đơn độc. Tiếng chợ chiều nhỏ nhoi như một sợi dây mong manh kết nối cuộc đời. Trời chiều phủ khói khiến cảnh vật mờ đi. Nhà thơ đứng giữa thiên nhiên mà cảm thấy mình bé nhỏ. Nỗi nhớ quê hương dâng lên trong lòng một cách tự nhiên. Tình yêu với đất nước càng sâu khi cảnh vật trở nên buồn bã. Bài thơ vì thế mang vẻ đẹp cổ điển mà vẫn thấm đượm tình người.

Tóm tắt 7

Tràng giang hiện lên với sóng nước trải dài vô tận. Con thuyền xuất hiện nhưng bị nhấn chìm trong không gian rộng lớn. Sự tách rời của những bèo nước khiến thi sĩ nghĩ đến kiếp người phiêu bạt. Khói từ núi chiều tan mỏng và buồn hắt hiu. Tiếng chợ xa vọng làm cảnh vật thêm bảng lảng. Con sông trở thành nơi chất chứa nỗi sầu cổ điển. Thi sĩ gửi gắm nỗi cô đơn vào từng lớp sóng. Bờ bãi dài thăm thẳm khiến lòng nhớ quê nhà da diết. Hình ảnh quê nhà trở nên thiêng liêng hơn trong nỗi buồn ấy. Bài thơ kết hợp giữa vẻ đẹp cổ xưa và cảm thức hiện đại.

Tóm tắt 8

Thi sĩ mở ra khung trời Tràng giang rộng lớn và u tịch. Dòng nước lặng lẽ chảy không ngừng như kéo dài nỗi buồn. Con thuyền nhỏ giữa sông trở nên lẻ loi vô tận. Bèo trôi tản mát gợi tâm trạng chia lìa không điểm tựa. Khói chiều loang khiến bức tranh càng buồn thêm. Tiếng chợ từ xa khiến cảnh vật nghèo nàn âm thanh. Nhà thơ nhìn cảnh mà nỗi cô đơn trong lòng trỗi dậy. Dòng sông gợi cho thi sĩ tình yêu quê hương thầm kín. Khát khao được trở về với cội nguồn dâng lên mãnh liệt. Toàn bài thơ thấm đẫm nỗi sầu nhân thế.

Tóm tắt 9

Tràng giang là bức tranh thiên nhiên vừa đẹp vừa hiu hắt. Dòng sông trải dài không bến bờ khiến lòng người trống trải. Con thuyền trôi xa như một mảnh đời vô định. Những đám bèo li tán như biểu tượng của sự phiêu dạt. Khói núi chiều nhẹ tan hòa cùng không gian tịch mịch. Âm thanh chợ chiều đánh thức cảm giác về sự sống mong manh. Nhà thơ đứng trước dòng sông mà thấy nỗi cô đơn lan rộng. Từ cảnh vật ấy nảy nở tình quê sâu nặng. Nỗi khắc khoải về đất nước khiến tâm hồn thêm tha thiết. Thiên nhiên trở thành phương tiện biểu đạt tâm sự nhân sinh.

Tóm tắt 10

Khung cảnh Tràng giang hiện lên với dòng nước trải dài và sóng gợn liền miên. Con thuyền lẻ loi xuất hiện giữa không gian rộng lớn. Những bèo nước tơi tả trôi dạt khiến lòng thi sĩ se lại. Bức tranh sông nước gợi nỗi buồn cổ kính. Khói chiều tan trên mặt nước như lớp sương u ám. Tiếng chợ xa vẳng lại làm cảnh vật có chút hơi người. Nhưng chừng đó không đủ để xóa đi sự cô quạnh bao trùm. Nhà thơ cảm nhận rõ nỗi nhớ quê nhà âm ỉ. Dòng sông trở thành nơi gửi gắm tình yêu đất nước. Bài thơ vì thế mang sắc thái vừa cổ điển vừa hiện đại.

Tóm tắt 11

Tràng giang làm hiện lên một dòng sông mênh mông và buồn bã. Con thuyền nhỏ nhoi gợi thân phận bơ vơ của con người. Bèo nước chia lìa khiến cảnh thêm hoang vắng. Sự tĩnh lặng của sông nước làm nỗi cô đơn của thi sĩ trỗi dậy. Khói chiều tan khiến cảnh vật như rơi vào cõi hư ảo. Một tiếng chợ mơ hồ từ xa khiến khung cảnh không quá chết lặng. Nhà thơ hướng tâm hồn về quê hương trong nỗi sầu tủi. Dòng sông trở thành biểu tượng của tình yêu đất nước lặng lẽ. Từng hình ảnh đều thấm đẫm chất liệu cổ điển. Bài thơ mang âm hưởng trầm buồn đặc trưng của Huy Cận.

Tóm tắt 12

Dòng Tràng giang mở ra trước mắt thi sĩ với vẻ mênh mông. Sóng nước trập trùng khiến nỗi buồn lan rộng. Con thuyền lênh đênh giữa trời nước gợi sự cô độc. Bèo nước rời xa nhau gợi cảnh đời chia phôi. Khói chiều phủ bóng khiến bức tranh thêm sầu. Tiếng chợ mỏng như chỉ nhằm phá vỡ sự lặng im. Nhà thơ nhận ra trong cảnh này nỗi cô đơn khắc khoải của chính mình. Tình yêu quê hương từ đó trở nên sâu sắc. Nỗi nhớ nhà hòa vào từng dòng nước. Bài thơ kết hợp tính cổ điển và cảm thức hiện đại rất tự nhiên.

Tóm tắt 13

Thi sĩ phác họa Tràng giang bằng dòng sông mênh mang. Con thuyền nhỏ bé trước thiên nhiên rộng lớn. Những bèo nước rời rạc khiến cảnh vật thêm tản mác. Khói chiều mù lên làm không gian trở nên buồn thảm. Âm thanh chợ chiều thưa thớt khiến người nghe chạnh lòng. Nhà thơ đứng trước sông nước mà lòng đầy hoang hoải. Nỗi nhớ quê nhà âm thầm lan trong từng câu thơ. Bờ bãi dài hun hút gợi cội nguồn thân thuộc. Bức tranh thiên nhiên vì thế mang màu sắc cổ kính. Bài thơ chất chứa suy tư của một tâm hồn cô đơn

Tóm tắt 14

Bài thơ gợi ra hình ảnh sông dài sóng bạc. Con thuyền trôi giữa mênh mông như mất phương hướng. Bèo nước tách rời nhau gợi sự đứt đoạn. Khói chiều loãng dần càng làm cảnh vật xa xăm. Tiếng chợ vẳng lại khiến không gian xuất hiện chút hơi ấm. Nhà thơ cảm nhận nỗi đơn côi đang lan dần. Dòng sông như chạm đến miền sâu kín của tâm hồn thi sĩ. Nỗi nhớ quê hương bùng lên từ cảnh vật trước mắt. Thiên nhiên trở thành nguồn thức tỉnh tình yêu dân tộc. Bài thơ mang âm hưởng cổ điển thấm đượm tâm trạng.

Tóm tắt 15

Tràng giang hiện lên với nước và trời nối tiếp nhau. Con thuyền bé nhỏ lạc giữa dòng chảy lớn. Bèo nước trôi xa như đời người phiêu dạt. Khói chiều phủ kín khiến cảnh vật mờ ảo. Tiếng chợ vẳng lại như mong manh giữa tịch liêu. Nhà thơ đứng trước sông nước mà thấy nỗi cô đơn bủa vây. Dòng sông khơi dậy nỗi nhớ quê hương sâu thẳm. Hình ảnh bãi bờ trở thành biểu tượng của cội nguồn. Thiên nhiên vì thế mang màu sắc cổ điển buồn thương. Bài thơ kết hợp hài hòa giữa cảnh và tình.

Tóm tắt 16

Khung cảnh Tràng giang mở ra bằng dòng sông mênh mang. Con thuyền lẻ loi trôi trong lòng nước lạnh lẽo. Bèo nước trôi xa gợi sự rời rạc. Khói chiều tan nhẹ khiến cảnh buồn thêm. Tiếng chợ xa chỉ như dấu vết mong manh của sự sống. Nhà thơ đứng nhìn mà cảm thấy khoảng trống trong tâm hồn. Dòng sông trở thành chiếc gương phản chiếu cô đơn. Nỗi nhớ nhà dâng tràn trong từng câu thơ. Thiên nhiên gợi lên tình yêu đất nước sâu sắc. Cảm xúc trong bài thơ vừa cổ điển vừa gần gũi.

Tóm tắt 17

Dòng Tràng giang trôi chảy vô tận dưới bầu trời rộng. Con thuyền nhỏ nổi trôi như bị nuốt vào không gian. Những đám bèo rời rạc khiến nỗi buồn tăng thêm. Khói chiều tan mỏng gợi sự mù sương. Tiếng chợ xa vọng về rất nhỏ. Nhà thơ đứng giữa thiên nhiên mà cảm thấy mình lạc lõng. Nỗi cô đơn trở thành trung tâm của cảm xúc. Bên cạnh đó là nỗi nhớ quê hương sâu nặng. Dòng sông vì thế mang ý nghĩa tượng trưng. Bài thơ thể hiện tâm trạng của một cái tôi nhiều suy tư.

Tóm tắt 18

Tràng giang hiện ra với sóng nước lan mãi không dừng. Con thuyền trôi giữa mênh mông nhưng không có bến. Những cánh bèo nhỏ nhoi lạc trong dòng nước lớn. Khói chiều làm bầu trời thêm u buồn. Tiếng chợ từ xa chỉ khiến cảnh vật thêm cô tịch. Nhà thơ dường như gửi tâm trạng vào từng lớp sóng. Dòng sông đánh thức nỗi nhớ quê nhà sâu xa. Tình yêu nước hiện lên từ nỗi cô đơn ấy. Thiên nhiên trở thành phương tiện bộc lộ tâm tình. Toàn bài thơ mang âm hưởng buồn cổ điển.

Tóm tắt 19

Dòng sông Tràng giang chứa đựng vẻ mênh mang buồn bã. Con thuyền xuất hiện như điểm nhấn giữa không gian trống trải. Bèo nước tách rời như những tâm hồn lạc lõng. Khói chiều tan dần trong ánh hoàng hôn buồn. Tiếng chợ vẳng lại khiến cảnh thêm xót xa. Nhà thơ hướng cái nhìn vào dòng nước mà thấy tâm sự trào dâng. Nỗi nhớ quê nhà thấm vào từng câu chữ. Thiên nhiên trong thơ vì thế nhuốm màu hoài cổ. Dòng sông mang theo tâm trạng của thi sĩ. Bài thơ là sự kết hợp giữa cảnh vắng và lòng người.

Tóm tắt 20

Bài thơ tái hiện Tràng giang rộng lớn và mờ xa. Con thuyền lẻ loi trôi trên mặt nước khiến cảnh thêm đơn độc. Bèo nước lìa nhau khiến dòng sông càng rộng. Khói chiều tan nhẹ gợi nỗi buồn mênh mang. Tiếng chợ xa làm thức dậy hơi thở nhân gian. Nhà thơ đứng giữa cảnh vật mà cảm thấy cô đơn. Dòng sông trở thành nơi gửi nỗi nhớ quê. Bờ bãi kéo dài gợi cội nguồn thân thương. Thiên nhiên trong thơ mang chất buồn cổ kính. Cảm xúc trong bài chạm đến nỗi sầu nhân thế.

Tóm tắt 21

Dòng Tràng giang trải rộng trong tầm nhìn thi sĩ. Sóng nước cuộn trào nhưng không phá vỡ sự lặng lẽ. Con thuyền trôi xa như mất hút giữa trời nước. Bèo dạt về đâu gợi phận người lưu lạc. Khói chiều tan chậm làm thêm nét buồn của cảnh vật. Tiếng chợ hòa lẫn sự im vắng vô biên. Nhà thơ đứng trước dòng sông mà lòng hướng về quê cũ. Tình yêu đất nước lắng sâu trong từng cảm xúc. Thiên nhiên gợi lên vẻ đẹp cổ điển. Bài thơ thấm đẫm tâm trạng buồn thời nhân thế.

Tóm tắt 22

Tràng giang hiện lên với dòng nước mênh mang gợi nỗi buồn cổ xưa. Con thuyền lẻ loi càng làm nổi bật sự vắng lặng. Bèo nước tách rời nhau gợi sự tan tác. Khói chiều phủ lên không gian màu xám buồn. Tiếng chợ xa chỉ như một chấm nhỏ của đời sống. Nhà thơ đứng trước dòng nước mà cảm thấy trống trải. Nỗi cô đơn hòa vào thiên nhiên rộng lớn. Tình quê âm ỉ như ngọn lửa không tắt. Dòng sông trở thành biểu tượng của tâm trạng. Bài thơ để lại dư âm sâu lắng trong lòng người.

Tóm tắt 23

Cảnh Tràng giang mang màu sắc cổ điển với nước trời bao la. Con thuyền nhỏ bé khiến không gian càng rộng hơn. Bèo nước trôi xa gợi số phận bấp bênh. Khói chiều nhạt dần như nỗi buồn lan rộng. Tiếng chợ xa là dư âm đời sống leo lét. Nhà thơ chìm trong cảnh mà thấy lòng trống trải. Dòng nước khơi dậy nỗi nhớ quê nhà da diết. Cội nguồn quê hương hiện lên trong bờ bãi. Thiên nhiên trở thành nơi gửi gắm tâm tình sâu lặng. Bài thơ có dư âm trầm buồn đặc trưng.

Tóm tắt 24

Bài thơ mở ra dòng Tràng giang dài không dứt. Con thuyền nhỏ bé đối diện không gian mênh mang. Những bèo nước rời nhau mãi không gặp lại. Khói chiều tản mỏng khiến cảnh thêm nhạt buồn. Tiếng chợ xa đánh thức dấu vết của sự sống. Nhà thơ đứng trước sông mà cảm thấy cô độc. Dòng nước gợi nhớ về quê hương. Tình yêu nước vì thế trở nên tha thiết. Thiên nhiên buồn mang sắc thái cổ điển. Bài thơ kết hợp tinh tế giữa cảnh và tâm sự.

Tóm tắt 25

Tràng giang là bức tranh sông nước rộng dài. Con thuyền trôi giữa dòng khiến cảnh thêm cô độc. Bèo tan tác gợi sự rời rạc của kiếp người. Khói chiều loang trên mặt nước làm buồn thời khắc hoàng hôn. Tiếng chợ xa như lời nhắc về đời sống. Nhà thơ hướng ánh nhìn về phía dòng sông mà thấy lòng lạc lõng. Nỗi nhớ quê nhà âm thầm dâng lên. Tình yêu nước được khơi dậy từ nỗi cô đơn ấy. Thiên nhiên gợi cảm hứng cổ điển. Bài thơ tạo nên dư vị buồn man mác.

Tóm tắt 26

Dòng Tràng giang trải dài lặng lẽ dưới trời chiều. Con thuyền nhỏ nhoi bị nuốt vào khoảng không rộng lớn. Bèo nước trôi xa như những số phận vô định. Khói chiều làm mờ cả mặt sông khiến cảnh thêm buồn. Tiếng chợ vẳng lại như chút hơi ấm mong manh. Nhà thơ đối diện cảnh vật mà nỗi cô đơn trỗi dậy. Dòng sông khơi lên nỗi nhớ quê sâu kín. Bờ bãi hiện ra như cội nguồn để bấu víu tinh thần. Thiên nhiên trong thơ mang vẻ đẹp cổ kính. Bài thơ thấm đượm nỗi sầu của một tâm hồn nhạy cảm.

Bố cục

- Phần 1 (Hai khổ thơ đầu): Bức tranh thiên nhiên và tâm trạng của nhà thơ.

- Phần 2 (Hai khổ thơ cuối): Tình yêu quê hương, đất nước thầm kín, sâu sắc.


Nội dung chính

Bài thơ bộc lộ nỗi sầu của một cái tôi cô đơn trước thiên nhiên rộng lớn, trong đó thấm đượm tình người, tình đời, lòng yêu nước thầm kín mà thiết tha


Tìm hiểu chung

1. Xuất xứ

- Xuất xứ: Trích trong tập “Lửa thiêng”

- Hoàn cảnh sáng tác: Vào mùa thu năm 1939 khi đứng trước sông Hồng mênh mông sóng nước.

2. Đề tài

Vẻ đẹp thiên nhiên và tình yêu nước

3. Phương thức biểu đạt

Biểu cảm

4. Thể loại

Thơ bảy chữ


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu

>> Xem thêm

Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Văn 11 - Kết nối tri thức - Xem ngay

Group 2K9 Ôn Thi ĐGNL & ĐGTD Miễn Phí