

Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Thánh Gióng>
"Truyện Thánh Gióng ca ngợi tình yêu nước, tinh thần bất khuất chiến đấu chống giặc ngoại xâm vì độc lập, tự do của dân tộc Việt Nam thời cổ đại. "
Tóm tắt
Tóm tắt 1:
Đời Hùng Vương thứ sáu, làng Gióng có hai vợ chồng ông lão chăm chỉ, phúc đức nhưng không có con. Một hôm bà vợ ra đồng ướm vào vết chân to, về nhà thụ thai. Mười hai tháng sau sinh cậu con trai khôi ngô. Lên ba tuổi mà chẳng biết đi, không biết nói cười. Giặc xâm lược, nhà vua chiêu mộ người tài, cậu bé cất tiếng nói yêu cầu vua rèn roi sắt, áo giáp sắt, ngựa sắt để đánh giặc. Cậu ăn khỏe, lớn nhanh như thổi. Cả làng phải góp gạo nuôi. Giặc đến, chú bé vùng dậy, vươn vai biến thành tráng sĩ, giáp sắt, ngựa sắt, roi sắt xông ra đánh tan giặc, roi sắt gãy tráng sĩ nhổ những cụm tre quật giặc. Tráng sĩ một mình một ngựa, lên đỉnh núi cởi bỏ giáp sắt cùng ngựa bay lên trời. Nhân dân nhớ ơn lập đền thờ, giờ vẫn còn hội làng Gióng và các dấu tích ao hồ.
Tóm tắt 2:
Truyện kể về truyền thuyết Thánh Gióng đời Hùng Vương thứ sáu. Làng Gióng có hai vợ chồng ông lão chăm chỉ hiền lành nhưng mãi chưa có con. Một lần bà vợ ra đồng ướm vào vết chân to, từ đó bà thụ thai và mười hai tháng sau mới sinh cậu con trai đặt tên là Gióng. Cậu bé lên ba vẫn không biết nói cười, đặt đâu nằm đó. Năm giặc Ân xâm lược, sứ giả đi tìm người tài thì cậu bé cất tiếng nói xin đi đánh giặc. Cả làng góp gạo góp cà nuôi cậu khôn lớn. Giặc đến, cậu vươn vai thành một tráng sĩ mặc áo giáp sắt, cưỡi ngựa sắt cầm roi sắt xông pha ra trận. Roi sắt gẫy, Gióng nhổ tre bên đường đánh giặc chạy tan tác. Sau khi đánh đuổi quân giặc, Gióng một mình một ngựa bay lên trời.
Tóm tắt 3:
Truyện kể về nhân vật Thánh Gióng ở đời Vua Hùng thứ sáu. Với sự ra đời kì lạ cùng với những điều lạ lùng xung quanh cậu bé lên ba không biết nói cười, đặt đâu nằm đó đã khiến mọi người nhớ mãi. Một cậu bé ba tuổi bỗng cất tiếng xin đi đánh giặc, vươn vai lớn bổng thành một tráng sĩ mặc áo giáp sắt, cưỡi ngựa sắt cầm roi sắt xông pha trận giặc. Roi gẫy vẫn không khuất phục, Gióng nhổ bụi tre bên đường tiếp tục đánh thắng quân giặc. Với chiến công của Gióng, người đời sau này mãi mãi ghi nhớ công ơn.
Xem thêm
Tóm tắt 4
Đời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có hai vợ chồng nọ. Tuy làm ăn chăm chỉ, lại có tiếng là phúc đức nhưng mãi không có con. Một hôm, bà vợ ra đồng ướm chân vào một vết chân lạ, về nhà bà thụ thai. Bà mang thai mười hai tháng mới sinh ra một cậu bé. Nhưng kì lạ thay, cậu bé lên ba mà vẫn không biết nói biết cười. Bấy giờ, giặc Ân tràn vào bờ cõi nước ta. Thế giặc rất mạnh. Vua Hùng bèn sai người đi tìm người tài giúp nước. Khi nghe tiếng của sứ giả, cậu bé bỗng cất tiếng nói xin được đánh giặc. Từ đấy cậu bé lớn nhanh như thổi, cơm ăn mấy cũng chẳng no. Cậu bé vươn vai thành tráng sĩ, rồi mặc áo giáp sắt, cưỡi ngựa sắt và cầm roi sắt xông ra diệt giặc. Roi sắt gãy, Gióng bèn nhổ cả những bụi tre bên đường để quét sạch giặc thù. Khi giặc tan, Gióng một mình một ngựa lên đỉnh núi Sóc Sơn rồi bay thẳng về trời. Nhân dân lập đền thờ để tưởng nhớ công ơn. Ngày nay vẫn còn lại những dấu tích xưa.
Tóm tắt 5
Lúc bấy giờ là thời Hùng Vương thứ sáu. Ở làng Gióng có hai vợ chồng nông dân hiền lành, chăm chỉ. Nhưng họ vẫn chưa có con. Một hôm, người vợ ra đồng thì trông thấy một vết chân, liền ướm thử. Về đến nhà, bà mang thai. Mười hai tháng sau, bà sinh ra được một cậu con trai. Cậu bé lên ba tuổi vẫn chưa biết nói biết cười. Thuở ấy, giặc Ân đến xâm lược nước ta. Nhà vua sai người đi khắp nơi để tìm người tài. Đến làng Gióng, khi nghe thấy tiếng sứ giả, cậu bé bỗng cất tiếng nói: “Mẹ hãy mời sứ giả vào đây”. Cậu nói với sứ giả về tâu với vua sắm cho một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt để đánh giặc. Kể từ đó, cậu bé lớn nhanh như thổi, cơm ăn mấy cũng không no, áo mặc mấy cũng không vừa. Bà con trong cùng góp gạo để nuôi Gióng. Giặc đến, vừa lúc sứ giả mang ngựa sắt, roi sắt và áo giáp sắt đến, cậu bé vươn vai biến thành tráng sĩ đánh tan quân giặc. Sau đó, tráng sĩ một mình cưỡi ngựa lên đỉnh núi, cởi bỏ áo giáp rồi bay về trời. Để tưởng nhớ công ơn, nhà vua nên đã cho lập đền thờ.
Tóm tắt 6
Truyền thuyết “Thánh Gióng” kể về một cậu bé làng Gióng. Vào đời Hùng Vương thứ sáu, có hai vợ chồng ăn ở hiền lành mà vẫn chưa có được một mụn con. Một lần, bà vợ đi ra đồng thì nhìn thấy một vết chân rất to liền ướm thử, về nhà liền mang thai. Mười hai tháng sau, bà sinh ra một câu con trai. Cậu bé tuy đã lên ba tuổi mà vẫn không biết nói, biết cười. Ít lâu sau, giặc Ân đến xâm lược nước ta. Nhà vua muốn tìm người tài đánh giặc cứu nước. Sứ giả đi đến làng Gióng thì kì lạ thay, cậu bé bỗng cất tiếng nói: “Mẹ mời sứ giả vào đây”. Cậu yêu cầu sứ giả về tâu với vua sắm cho một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt để đánh giặc. Từ sau hôm đó, cậu bé lớn nhanh như thổi, cơm ăn mấy cũng không no, áo mặc mấy cũng không vừa. Giặc đến nơi cũng vừa lúc sứ giả mang ngựa sắt, roi sắt và áo giáp sắt đến, cậu bé vươn vai biến thành tráng sĩ đánh tan quân giặc. Tráng sĩ đánh giặc xong cởi bỏ áo giáp sắt, cưỡi ngựa bay lên trời. Vua nhớ công ơn tôn là Phù Đổng Thiên Vương và cho lập đền thờ tại quê nhà.
Tóm tắt 7
Đời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có hai vợ chồng nông dân. Họ chăm chỉ, hiền lành mà vẫn chưa có con. Một lần, người vợ ra đồng, thấy một vết chân lạ liền ướm thử. Về nhà, bà mang thai. Mười hai tháng sau mới sinh ra một cậu bé, nhưng lên ba tuổi mà cậu vẫn chưa biết nói biết cười. Bấy giờ, giặc Ân sang xâm lược nước ta. Nhà vua muốn tìm người tài ra giúp nước. Đến làng Gióng, cậu bé nghe tiếng của sứ giả liền nói với mẹ mời sứ giả vào. Cậu nói với sứ giả về tâu với vua sắm cho một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt để đánh giặc. Kể từ hôm đó, Gióng lớn nhanh như thổi. Cơm ăn không no, áo mặc chẳng vừa. Dân làng phải góp gạo nuôi cậu. Giặc đánh đến nơi, cũng là lúc nhà vua cho người mang áo sắt, roi sắt, ngựa sắt tới. Gióng bỗng chốc vươn vai thành tráng sĩ. Tráng sĩ đánh tan quân giặc, sau đó một mình một ngựa lên đỉnh núi Sóc Sơn rồi bay thẳng về trời. Vua Hùng cho lập đền thờ để tưởng nhớ công ơn. Đến nay vẫn còn lưu lại nhiều dấu tích xưa.
Tóm tắt 8
Xưa ở làng Gióng có hai vợ chồng hiền lành, phúc đức mà vẫn chưa có một mụn con. Vào một lần, bà vợ đi ra đồng, thì nhìn thấy một vết chân lạ liền ướm thử. Về nhà bà mang thai. Đến mười hai tháng sau mới sinh ra được một cậu bé. Nhưng cậu lên ba tuổi vẫn chưa biết nói biết cười. Lúc bấy giờ, giặc Ân sang xâm lược nước ta. Vua Hùng muốn tìm người tài giúp nước liền sai sứ giả đi khắp nơi. Đến làng Gióng, cậu bé nghe tiếng của sứ giả liền nói với mẹ mời sứ giả vào. Cậu nói với sứ giả về tâu với vua sắm cho một con ngựa sắt, một cái gươm sắt và một tấm áo giáp sắt để đánh giặc. Từ hôm đó trở đi, cậu bé lớn nhanh như thổi, người dân trong làng phải góp gạo nuôi lớn. Quân giặc đánh đến nơi, cậu bỗng chốc vươn vai thành tráng sĩ. Tráng sĩ đánh tan quân giặc, sau đó một mình một ngựa lên đỉnh núi Sóc Sơn rồi bay thẳng về trời. Nhà vua nhớ công ơn tôn là Phù Đổng Thiên Vương và cho lập đền thờ tại quê nhà.
Tóm tắt 9
Vào thời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có vợ chồng rất chăm chỉ làm ăn lại hiền lành, tốt bụng. Một hôm, người vợ ra đồng thì thấy một vết chân rất to liền ướm thử. Không ngờ về nhà bà thụ thai, rồi sau mười hai tháng thai nghén, bà sinh ra một em bé. Hai vợ chồng mừng lắm. Nhưng kì lạ là đứa trẻ lên ba tuổi vẫn chưa biết nói biết cười. Thuở ấy, giặc Ân đến xâm lược nước ta. Thế giặc mạnh khiến nhà vua vô cùng lo lắng. Vua Hùng cử sứ giả đi khắp nơi để tìm người tài. Đến làng Gióng, khi nghe thấy tiếng sứ giả, cậu bé bỗng cất tiếng nói: “Mẹ ra mời sứ giả vào đây”. Sứ giả vào, cậu liền bảo với sứ giả về tâu với vua sắm cho một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt sẽ đánh tan lũ giặc này. Sau hôm đó, cậu bé lớn nhanh như thổi, cơm ăn mấy cũng không no, áo mặc mấy cũng không vừa. Hai vợ chồng làm ra bao nhiêu cũng không đủ, phải nhờ dân làng giúp sức. Bà con vui lòng góp gạo thóc để nuôi chú bé, ai cũng mong chú giết giặc cứu nước. Giặc đến chân núi Trâu, vừa lúc sứ giả mang ngựa sắt, roi sắt và áo giáp sắt đến. Cậu bé vươn vai biến thành tráng sĩ đánh giặc. Giặc chết như ngả rạ. Bỗng roi sắt gãy, tráng sĩ liền nhổ bụi tre cạnh đường quật vào giặc. Giặc tan vỡ, đám tàn quân giẫm đạp lên nhau mà trốn thoát. Sau đó, tráng sĩ một mình cưỡi ngựa lên đỉnh núi, cởi bỏ áo giáp rồi bay về trời. Vua cho lập đền thờ để tưởng nhớ công ơn, phong làm Phù Đổng Thiên Vương. Tại quê nhà vẫn còn những dấu tích cũ.
Tóm tắt 10
Thời Hùng Vương thứ sáu, có đôi vợ chồng hiền lành ở làng Gióng. Một lần, người vợ ra đồng thấy vết chân khổng lồ và đặt thử, rồi thụ thai. Sau mười hai tháng, bà sinh một bé trai nhưng đến ba tuổi vẫn chưa biết nói cười. Khi giặc Ân xâm lược, vua sai sứ giả tìm người tài. Nghe tiếng sứ giả, cậu bé lần đầu cất tiếng nhờ mẹ mời vào, rồi xin vua cho rèn ngựa, roi và áo giáp sắt để đánh giặc. Cậu bé sau đó lớn nhanh phi thường, dân làng góp gạo nuôi. Đến khi có đủ vũ khí, cậu hóa thành tráng sĩ, cưỡi ngựa sắt đánh tan giặc. Roi gãy, cậu nhổ tre đánh tiếp khiến quân giặc tan tác. Thắng trận, tráng sĩ cưỡi ngựa bay thẳng lên trời. Vua lập đền thờ, phong là Phù Đổng Thiên Vương.
Tóm tắt 11
Ở thời Hùng Vương thứ sáu, làng Gióng có đôi vợ chồng chăm chỉ, nhân hậu. Người vợ tình cờ đặt chân vào dấu chân lạ trên đồng và mang thai, sinh con sau mười hai tháng. Lạ thay, đứa trẻ ba tuổi chưa nói được. Khi giặc Ân tràn sang, vua sai sứ giả đi cầu hiền. Nghe sứ giả, cậu bé bất ngờ cất tiếng xin ngựa, roi và áo giáp sắt để ra trận. Cậu lớn lên thần tốc, ăn bao nhiêu cũng không đủ, cả làng góp sức nuôi. Khi giặc tới, cậu mặc áo giáp, cưỡi ngựa sắt đánh giặc tan tành. Roi gãy, cậu nhổ tre quật nát quân thù. Sau chiến thắng, cậu phi ngựa lên núi rồi bay về trời. Nhà vua lập đền thờ để ghi nhớ, tôn xưng là Phù Đổng Thiên Vương.
Tóm tắt 12
Thời vua Hùng thứ sáu, ở Gióng có hai vợ chồng hiền lành. Người vợ ra đồng thấy vết chân khổng lồ, đặt thử rồi về mang thai. Mười hai tháng sau sinh được một bé trai, nhưng đến ba tuổi vẫn câm lặng. Lúc giặc Ân tràn sang, sứ giả vua đi tìm người giúp nước. Nghe tin, cậu bé cất lời xin ngựa, roi và áo giáp sắt. Từ đó, cậu lớn nhanh như thổi, ăn nhiều vô kể, dân làng cùng góp nuôi. Khi nhận được vũ khí, cậu biến thành tráng sĩ, cưỡi ngựa sắt đánh tan giặc. Roi gãy, cậu nhổ tre đánh tiếp. Giặc thua, tráng sĩ cưỡi ngựa bay về trời. Vua lập đền thờ, phong hiệu Phù Đổng Thiên Vương.
Tóm tắt 13
Dưới thời Hùng Vương thứ sáu, một người phụ nữ ở làng Gióng đi làm đồng, thấy dấu chân kỳ lạ liền ướm thử và mang thai. Sau một năm, bà sinh ra một bé trai, nhưng đến ba tuổi bé vẫn chưa biết nói cười. Khi giặc Ân sang xâm lược, vua sai sứ giả đi khắp nơi tìm người cứu nước. Lúc nghe tiếng sứ giả, bé bất ngờ cất tiếng, xin rèn ngựa, roi và áo giáp sắt. Bé lớn nhanh phi thường, dân làng góp sức nuôi nấng. Khi có đủ khí giới, bé hóa tráng sĩ, đánh tan giặc. Roi gãy, tráng sĩ nhổ tre đánh tiếp khiến quân thù thảm bại. Sau đó, tráng sĩ bay thẳng lên trời. Vua phong là Phù Đổng Thiên Vương, lập đền thờ ghi nhớ công lao.
Tóm tắt 14
Vào thời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có vợ chồng chăm chỉ, nhân đức. Người vợ một lần ra đồng thấy vết chân lạ, đặt thử rồi có thai, sau mười hai tháng sinh ra một bé trai. Lên ba, bé vẫn chưa nói cười. Khi giặc Ân xâm lược, vua sai sứ giả đi tìm hiền tài. Bé nghe thấy liền gọi mời sứ giả, xin vua chuẩn bị ngựa, roi và áo giáp sắt. Bé lớn nhanh khác thường, ăn nhiều vô kể, dân làng chung tay nuôi dưỡng. Khi giặc tới, bé biến thành tráng sĩ, cưỡi ngựa sắt đánh giặc tan tác. Roi gãy, tráng sĩ dùng tre làm vũ khí. Sau chiến thắng, tráng sĩ cưỡi ngựa bay lên trời. Vua lập đền, phong hiệu Phù Đổng Thiên Vương.
Tóm tắt 15
Ngày xưa, ở làng Gióng có cậu bé đặc biệt, lên ba vẫn chưa nói được lời nào. Khi giặc Ân sang xâm lược, cậu xin vua cho ngựa, roi và áo giáp bằng sắt. Cậu lớn nhanh phi thường, ăn bao nhiêu cũng không đủ, cả làng cùng giúp sức nuôi. Đến khi có vũ khí, cậu cưỡi ngựa sắt, đánh giặc tơi bời. Roi gãy, cậu nhổ tre bên đường quật tiếp. Thắng trận, cậu bay về trời, để lại dấu tích và được phong là Phù Đổng Thiên Vương.
Tóm tắt 16
Ở thời Hùng Vương thứ sáu, có cậu bé Gióng kì lạ, ba tuổi vẫn chưa biết nói. Khi giặc Ân sang, cậu mới cất tiếng xin rèn ngựa, roi và áo giáp sắt. Cậu lớn nhanh thần kì, nhờ dân làng giúp đỡ mà đủ sức ra trận. Tráng sĩ cưỡi ngựa sắt, đánh tan quân giặc, dùng cả tre làng làm vũ khí. Sau đó, cậu bay thẳng lên trời, để lại dấu tích và được nhân dân nhớ ơn, vua phong là Phù Đổng Thiên Vương.
Tóm tắt 17
Theo truyền thuyết “Thánh Gióng”, dưới thời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có đôi vợ chồng hiền hậu, sống cần cù nhưng chưa có con. Một hôm, người vợ ra đồng gặp dấu chân to, thử ướm vào rồi về nhà mang thai. Sau mười hai tháng, bà sinh một bé trai. Kì lạ thay, ba tuổi mà bé vẫn không biết nói cười. Khi giặc Ân kéo sang, vua lo lắng sai sứ giả đi tìm người tài. Đến làng Gióng, nghe tiếng sứ giả, cậu bé bỗng cất tiếng xin rèn ngựa, roi và áo giáp sắt để đánh giặc. Từ hôm đó, cậu lớn nhanh như thổi, ăn nhiều vô kể. Khi vũ khí sắt được đưa tới, cậu hóa thành tráng sĩ, cưỡi ngựa ra trận, đánh tan quân Ân. Xong việc, tráng sĩ bay thẳng lên trời. Vua phong là Phù Đổng Thiên Vương, lập đền thờ tại quê hương.
Tóm tắt 18
Theo truyền thuyết, thời Hùng Vương thứ sáu, làng Gióng có một đôi vợ chồng tốt bụng mà chưa có con. Người vợ một hôm ra đồng gặp vết chân rất to, đặt thử vào rồi có thai. Sau mười hai tháng sinh một bé trai, nhưng lạ thay đến ba tuổi bé vẫn câm lặng. Khi giặc Ân xâm lược, vua sai sứ giả đi cầu người tài. Đến làng Gióng, cậu bé bất ngờ cất tiếng xin rèn cho mình ngựa, roi và áo giáp bằng sắt. Từ đó, cậu lớn nhanh thần kì, ăn bao nhiêu cũng không đủ. Giặc đến, cậu khoác áo giáp, cưỡi ngựa sắt ra trận, đánh tan quân thù. Roi gãy, cậu dùng tre làm vũ khí. Sau khi giặc tan, tráng sĩ bay thẳng lên trời. Vua Hùng nhớ công, phong là Phù Đổng Thiên Vương, lập đền thờ ghi ơn.
Tóm tắt 19
Truyền thuyết “Thánh Gióng” kể rằng, vào đời Hùng Vương thứ sáu, làng Gióng có đôi vợ chồng hiền lành nhưng chưa con cái. Một ngày, người vợ ra đồng thấy dấu chân khổng lồ, ướm thử rồi về mang thai. Sau một năm, bà sinh ra cậu bé kì lạ, ba tuổi vẫn chưa biết nói. Khi giặc Ân tràn vào nước ta, vua sai sứ giả tìm người cứu nước. Đến làng Gióng, cậu bé bất ngờ cất tiếng, xin vua cho rèn ngựa, roi và áo giáp bằng sắt. Từ đó, cậu lớn nhanh khác thường. Khi giặc kéo đến, vừa lúc có vũ khí, cậu hóa thành tráng sĩ, cưỡi ngựa sắt đánh tan quân thù. Xong việc, tráng sĩ cưỡi ngựa bay lên trời. Vua phong là Phù Đổng Thiên Vương và lập đền thờ để tưởng nhớ.
Tóm tắt 20
Truyền thuyết “Thánh Gióng” kể về một cậu bé làng Gióng thời Hùng Vương thứ sáu. Ở ngôi làng này có đôi vợ chồng hiền lành nhưng mãi vẫn chưa có con. Một ngày, người vợ ra đồng, thấy vết chân khổng lồ nên đặt thử, về nhà liền có thai. Sau mười hai tháng, bà sinh một bé trai. Lạ thay, đến ba tuổi, cậu bé vẫn chưa biết nói cười. Khi giặc Ân xâm lược, vua Hùng sai sứ giả đi tìm người cứu nước. Đến làng Gióng, cậu bé bỗng cất tiếng nói, nhờ sứ giả tâu vua rèn cho mình ngựa sắt, roi sắt và áo giáp sắt. Từ đó, cậu lớn nhanh phi thường. Đến ngày giặc kéo đến, vừa lúc vũ khí sắt được mang đến, cậu vươn vai hóa thành tráng sĩ, cưỡi ngựa sắt đánh tan giặc Ân. Xong trận, tráng sĩ bay thẳng lên trời. Vua nhớ công ơn, phong là Phù Đổng Thiên Vương và lập đền thờ để tưởng niệm.
Tóm tắt 21
Thời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có hai vợ chồng nọ dù ăn ở hiền lành nhưng vẫn chưa có con. Một hôm, người vợ ra đồng nhìn thấy một vết chân thì ướm thử. Về nhà, bà có mang và sinh ra một câu bé. Lên ba tuổi mà cậu vẫn chưa biết nói. Lúc bấy giờ, giặc Ân đến xâm lược, vua cho đi khắp nước tìm người tài. Đến làng Gióng thì kì lạ thay, cậu bé bỗng cất tiếng nói bảo mẹ mời sứ giả vào nhà. Cậu yêu cầu sứ giả về tâu vua sắm cho cậu một con ngựa sắt, một bộ áo giáp sắt, một cái roi sắt với lời hứa sẽ đánh tan quân giặc. Giặc vừa đến chân núi cũng là lúc sứ giả mang ngựa sắt, roi sắt và áo giáp sắt đến. Cậu bỗng vươn vai trở thành tráng sĩ và đánh bại giặc Ân. Vua Hùng nhớ công ơn liền phong là Phù Đổng Thiên Vương.
Tóm tắt 22
Ở một làng nọ, có hai vợ chồng ông hiền lành mà vẫn chưa có nổi một mụn con. Một lần nọ, người vợ ra đồng, nhìn thấy một vết chân rất to liền ướm thử, về nhà liền mang thai. Mười hai tháng sau, bà sinh ra một câu con trai. Cậu bé tuy đã lên ba tuổi mà vẫn không biết nói, biết cười. Ít lâu sau, giặc Ân đến xâm lược nước ta. Nhà vua muốn tìm người tài đánh giặc cứu nước. Sứ giả đi đến làng Gióng thì kì lạ thay, cậu bé bỗng cất tiếng nói: “Mẹ mời sứ giả vào đây”. Cậu yêu cầu sứ giả về tâu với vua sắm cho một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt để đánh giặc. Từ sau hôm đó, cậu bé lớn nhanh như thổi, cơm ăn mấy cũng không no, áo mặc mấy cũng không vừa. Giặc đến nơi cũng vừa lúc sứ giả mang ngựa sắt, roi sắt và áo giáp sắt đến, cậu bé vươn vai biến thành tráng sĩ đánh tan quân giặc. Tráng sĩ đánh giặc xong cởi bỏ áo giáp sắt, cưỡi ngựa bay lên trời. Để tưởng nhớ công ơn của Thánh Gióng, vua cho lập đền thờ ở quê nhà và phong là Phù Đổng Thiên Vương.
Tóm tắt 23
Lúc bấy giờ là thời Hùng Vương thứ sáu. Ở làng Gióng có hai vợ chồng nông dân hiền lành, chăm chỉ. Nhưng họ vẫn chưa có con. Một hôm, người vợ ra đồng thì trông thấy một vết chân, liền ướm thử. Về đến nhà, bà mang thai. Mười hai tháng sau, bà sinh ra được một cậu con trai. Cậu bé lên ba tuổi vẫn chưa biết nói biết cười. Thuở ấy, giặc Ân đến xâm lược nước ta. Nhà vua sai người đi khắp nơi để tìm người tài. Đến làng Gióng, khi nghe thấy tiếng sứ giả, cậu bé bỗng cất tiếng nói: “Mẹ hãy mời sứ giả vào đây”. Cậu nói với sứ giả về tâu với vua sắm cho một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt để đánh giặc. Kể từ đó, cậu bé lớn nhanh như thổi, cơm ăn mấy cũng không no, áo mặc mấy cũng không vừa. Bà con trong cùng góp gạo để nuôi Gióng. Giặc đến, vừa lúc sứ giả mang ngựa sắt, roi sắt và áo giáp sắt đến, cậu bé vươn vai biến thành tráng sĩ đánh tan quân giặc. Sau đó, tráng sĩ một mình cưỡi ngựa lên đỉnh núi, cởi bỏ áo giáp rồi bay về trời. Để tưởng nhớ công ơn, nhà vua nên đã cho lập đền thờ.
Tóm tắt 24
Ngày xưa, ở làng Gióng có hai vợ chồng nhà giàu và nhà nghèo khó, họ đã sống với nhau nhiều năm vẫn không có con, hai ông bà ngày đêm mong có một đứa con để nối dõi. Quý tử niềm mong ước bấy lâu của cuối cùng cũng thành sự thật. Một hôm, bà mẹ ra ngoài đồng như thường hàng hôm, bà phát hiện một vết chân to giữa đồng liền nhấc người dậy đi kiểm tra. Mười hai tháng sau bà hạ sinh ra một cậu trai khôi ngô tuấn tú. Bà đặt tên là Gióng. Nhưng kỳ lạ là, đứa bé đã lên ba vẫn không hề lớn, không được ăn, không biết nói, bạ đâu ngủ đó. Khi giặc Ân xâm lấn bờ cõi, vua Hùng phái sứ giả đến cầu xin sự trợ giúp của hiền tài giữ nước. Đứa bé nghe tiếng loa của sứ giả, chợt hét lên rồi lại hỏi tiếp theo: "Mẹ muốn gọi sứ giả đến đây". Sứ giả vào, đứa bé nói: "Ông hãy bảo với vua mua giúp ta một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt, ta sẽ có thể phá được bọn giặc này". Sứ giả vừa mừng rỡ, vừa sợ hãi, quay ngay lại tâu với nhà vua. Nhà vua sai người ngày đêm làm việc với từng thứ do chú bé đòi hỏi. Từ ngày đó, chú bé lớn nhanh đến nỗi nấu cơm nhiều lắm cũng không hết. Dân làng phải đóng góp gạo nấu cơm chung sức một lòng cùng Gióng đánh thắng giặc. Đường ngày giặc đánh đến nơi, sứ giả đem theo các thứ Gióng cần. Bỗng Gióng vươn vai một cái hóa làm một tráng sĩ để giết giặc. Gióng đánh ở đâu giặc chạy đến đấy, bỗng nhiên roi sắt đứt, Gióng chặt cây tre bên đường đi chém giặc. Thế giặc hỗn loạn, tan rã. Đám quân địch dẫm đạp lẫn nhau rồi rút lui. Gióng thúc ngựa chạy theo đến chân núi Sóc Sơn. Gióng quay mặt lại phía đình làng, ngẩng đầu vái mẹ ba cái và đi về trời. Để ghi nhớ người tráng sĩ có công dẹp yên giặc Ân xâm lăng. Nhà vua phong là Phù Đổng Thiên Vương và dựng đền thờ phụng ngay tại quê nhà.
Tóm tắt 25
Vào đời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có hai vợ chồng ông lão ăn ở phúc đức nhưng mãi không có con. Một hôm bà vợ ra đồng thấy một vết chân rất to liền đặt lên ướm thử. Không ngờ, về nhà bà thụ thai. Mười hai tháng sau bà sinh ra một cậu bé khôi ngô nhưng lên ba tuổi vẫn không biết nói, biết cười, không biết đi, đặt đâu nằm đấy.
Bấy giờ có giặc Ân xâm chiếm bờ cõi, vua sai sứ giả đi tìm người tài giỏi cứu nước. Nghe thấy tiếng rao, Thánh Gióng cất tiếng nói xin đi đánh giặc. Sau hôm đó, nhờ sự giúp đỡ của dân làng Gióng lớn nhanh như thổi vươn vai thành tráng sĩ phá tan quân giặc. Giặc tan, Gióng bay về trời. Vua nhớ công ơn phong Gióng là Phù Đổng Thiên Vương và lập đền thờ ở quê nhà.
Tóm tắt 26
Thuở bấy giờ, vào đời Hùng Vương thứ sáu, có hai vợ chồng ông hiền lành, chăm chỉ nhưng chưa có con. Lần nọ, bà vợ ra đồng thì trông thấy một vết chân to, đặt bàn chân của mình lên ướm thử, về nhà liền mang thai. Mười hai tháng sau, bà sinh ra một cậu bé khôi ngôi, tuấn tú. Cậu bé lên ba tuổi nhưng chẳng biết nói biết cười, ai đặt đâu thì ngồi đấy. Khi ấy, giặc Ân sang xâm lược đất nước. Nhà vua sai sứ giả đi khắp nơi tìm người tài đánh giặc cứu nước. Đến làng Gióng, cậu bé nghe tiếng sứ giả, liền bảo với mẹ mời vào. Cậu nói với sứ giả về tâu với vua rèn cho một con ngựa sắt, một chiếc áo giáp sắt và một cái roi sắt, hứa phá tan lũ giặc. Từ hôm đó, cậu bé lớn nhanh như thổi. Vợ chồng ông lão phải nhờ dân làng góp gạo nuôi lớn. Khi giặc đánh đến nơi, cậu bé vươn vai, biến thành tráng sĩ. Tráng sĩ mặc áo giáp sắt, cưỡi ngựa sắt và cầm roi sắt xông ra diệt giặc. Roi sắt gãy, tráng sĩ nhổ bụi tre bên đường làm vũ khí. Giặc tan, tráng sĩ một mình một ngựa lên đỉnh núi Sóc Sơn rồi bay thẳng về trời. Sau này, vua Hùng cho lập đền thờ để tưởng nhớ công ơn. Tại quê nhà vẫn còn nhiều dấu tích lưu lại.
Bố cục
- Đoạn 1 (Từ đầu … đến “đặt đâu thì nằm đấy”): Sự ra đời kì lạ của Gióng.
- Đoạn 2 (Tiếp theo … đến “giết giặc, cứu nước”): Gióng gặp sứ giả và sự lớn nhanh kì lạ của Gióng.
- Đoạn 3 (Tiếp theo … đến “từ từ bay lên trời”): Gióng cùng nhân dân chiến đấu và chiến thắng giặc Ân.
- Đoạn 4 (Còn lại): Gióng bay về trời.
Nội dung chính
Truyện Thánh Gióng ca ngợi tình yêu nước, tinh thần bất khuất chiến đấu chống giặc ngoại xâm vì độc lập, tự do của dân tộc Việt Nam thời cổ đại.


Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Văn 6 - Chân trời sáng tạo - Xem ngay