Mèo con không biết vâng lời


0:00
/
6:28
Chọn giọng đọc
Download
Playback seep

Đọc truyện: Mèo con không biết vâng lời

Ðó là một con mèo tam thể rất đẹp nhưng cũng rất bướng, không biết vâng lời. Nó còn nhỏ không biết mẹ nó là ai, chỉ biết có một cô bé thường ôm vuốt ve và không bao giờ mắng nó cả.

Cô bé dặn nó một điều:

- Mèo ơi! Mèo ngoan nhé! Ðừng đi đâu xa mà lạc đường không biết đường về nhà.

Mèo dạ dạ vâng vâng, nhưng rồi quên ngay. Một hôm, mèo chạy vào cánh rừng gần nhà, hết đuổi bướm ngắt hoa lại vày vò mấy chiếc lá khô. Mải chơi cho đến trời tối mới nhớ chuyện về. Nhưng đi phía nào?

Mèo không biết, nhìn xung quanh chỉ thấy cây, không thấy nhà, chim chóc không hót nữa, bốn bề vắng lặng. Bỗng có tiếng cú kêu đâu đó, mèo không còn hồn vía nữa, run cầm cập, ngồi bệt dưới gốc cây, khóc meo meo.

Thỏ đi ngang qua đấy, thấy vậy dừng lại hỏi:

- Ai đấy? Sao mà khóc?

Mèo nói mèo quên đường về.

- Em là ai? Mẹ ở đâu?

- Không biết! Không biết!

Thỏ vẫy đôi tai dài và nhọn, nhìn mèo, suy nghĩ một lát, hỏi tiếp:

- Thế em có biết nhảy không đấy?

Mèo trả lời:

- Có biết nhảy, biết cả leo trèo nữa!

- À! Ðúng rồi! Họ nhà anh rồi! Ðừng khóc nữa, để anh dẫn về nhà!

Mèo đi theo thỏ. Ði được một chặng. Thỏ quay lại hỏi:

- Sao tai em ngắn thế! Ngắn hơn tai anh!

Mèo trả lời:

- Tai em ngắn, nhưng đuôi em cũng dài bằng đuôi anh.

Về đến nhà, thỏ gọi mẹ:

- Mẹ ơi! Con tìm được một em thỏ trong rừng đây này!

Thỏ mẹ nói:

- Dẫn em vào, cho em ăn rồi hai anh em đi ngủ. Tối rồi!

Thỏ con lấy một cái lá cải đưa cho mèo và bảo "ăn đi". Mèo cầm lá cải trong tay, hai hàng nước mắt chảy ròng ròng, mếu máo:

- Không ăn được thứ này!

Thỏ mẹ chạy lại, nhìn mèo một lúc rồi lắc đầu:

- Nhầm rồi! Không phải họ nhà ta đâu!

Và thỏ mẹ gọi mấy bà hàng xóm sang:

- Các bà ơi! Thằng con nhà tôi dẫn về một con vật ngộ lắm, đuôi cũng dài nhưng tai ngắn. Họ nhà tôi, tai đâu ngắn ngủn thế này?

Cả bầy thỏ cái xúm lại quanh con mèo, xem xét, cãi cọ ồn ào, một lão thỏ què lết tới:

- Các bà xê ra thử nào! Tai ngắn thì không phải là thỏ rồi. Nhưng đuôi dài thì là sóc!

Lão quay sang hỏi mèo:

- Cháu nói đi! Cháu trèo cây được không?

- Cháu trèo cây được.

- Ðuôi dài lại biết trèo cây, đúng là sóc không chệch...đi đằng nào. Cháu đi theo ông!

Lão thỏ què dẫn mèo đi băng qua một bãi cỏ rộng luồn sâu vào rừng đến một hốc cây, có nhà sóc ở đấy. Gõ gõ, có tiếng sóc trên hốc cây vọng xuống:

- Ai? Ðêm khuya có việc gì đó?

- Tôi đây mà! Thỏ què đây mà! Tôi đưa đến cho ông một chú sóc con. Nó lạc đường, tội nghiệp! Nó đói lắm!

- Bác cứ bảo nó trèo lên đây. Tôi còn bận tay, không xuống được!

Mèo trèo lên một cách dễ dàng, mau lẹ chui vào hốc cây. Già sóc đưa cho một quả thông bảo ăn cho khỏi đói. Mèo cầm quả thông vứt đi! Già sóc kêu lên:

- Chết rồi! Sao lại vứt đi! Quả thông ngon lành thế kia!

Nhìn lại mèo, già sóc mới thấy không phải là họ nhà sóc. Sóc đuôi dài nhưng nhiều lông, như cái chổi cơ! Ðằng này đuôi thẳng đuồn đuột! Già sóc liền hỏi:

- Cháu thích ăn gì? Nói xem nào. Ăn nấm khô ư?

- Không. Thịt chuột cơ!

Già sóc thở dài, bực mình gắt:

- Thế mà nãy giờ không nói! Nói thì người ta biết ngay. Cháu đích thị họ nhà nhím. Nhanh lên đi theo ông!

Ðến nhà nhím. Bà nhím cho mèo một miếng thịt chuột. Mèo vồ lấy ăn ngon lành. Bà nhím lại bảo.

- Vào ổ mà ngủ với các em. Khuya rồi, trời lạnh lắm đấy!

Mèo vừa chui vào ổ, xích lại mấy chú nhím đang ngủ khì. Nhưng bỗng nó la eo éo. Có cái gì như dùi đâm vào da thịt nó, không chịu nổi. Mèo chạy ra, nhảy xuống ngồi dưới gốc cây, khóc. Bà nhím lắc đầu thương hại:

- Không phải thỏ, không phải sóc cũng không phải nhím, thế thì họ nhà ai?

Mèo không biết nên không trả lời được, chỉ khóc meo meo.

Bà nhím buồn ngủ, ngáp dài, mắng:

- Mặc xác mày! Họ nhà ai cũng không biết! Mày dại cho mày chết! Ðáng đời!

Một lúc sau thì sáng. Mặt trời mọc. Quạ ngủ trên cành cây tỉnh dậy trước và nhìn thấy mèo co ro, chịu rét suốt đêm bụng lại đói, có được một miếng thịt chuột nhưng chưa no nên mèo vẫn khóc. Quạ hỏi một hồi rồi liến thoắng kêu toang toác:

- Biết rồi! Biết rồi! Biết mày là họ nhà ai rồi! Mày đích thị họ nhà mèo. Tao thường bay qua nhà mày, thấy mày vẫn đùa với một em bé gái giữa sân nhà mày! Ðúng không nào? Tội nghiệp! Ði theo tao!

Nói rồi quạ cất cánh bay trước và mèo ở dưới đất chạy theo ra khỏi rừng, lên đường cái.

Trông thấy ngôi nhà đằng xa, mèo ba chân bốn cẳng chạy một mạch về nhà, không kịp cám ơn bác quạ tốt bụng.

Mèo thở hổn hển, vừa khóc mếu máo, níu lấy áo cô bé nói:

- Xin lỗi chị! Em không dám trái lời chị dặn nữa đâu!

Bài học rút ra

Hậu quả của sự không vâng lời:

  • Mặc dù cô bé đã dặn Mèo không được đi xa để tránh lạc đường, nhưng Mèo đã quên ngay và mải chơi trong rừng. Hậu quả là khi trời tối, Mèo không biết đường về và phải trải qua một đêm sợ hãi, lạnh lẽo, đói khát.
  • Mọi lời khuyên và dặn dò của người lớn đều xuất phát từ tình yêu thương và sự quan tâm. Hãy luôn vâng lời và ghi nhớ những lời dặn dò đó để tránh gặp phải những rắc rối không đáng có.

Sự quan trọng của việc hiểu về bản thân:

  • Trên đường lạc, Mèo đã gặp Thỏ, Sóc, Nhím. Tất cả đều cố gắng nhận Mèo là họ hàng dựa trên một vài đặc điểm tương đồng. Tuy nhiên, Mèo không thuộc về nơi nào trong số đó. Chỉ đến khi gặp Quạ, Mèo mới được nhận diện đúng là một con Mèo.
  • Mỗi người đều có một giá trị riêng. Cần phải hiểu rõ bản thân mình là ai, thuộc về đâu để tìm đúng đường đi cho cuộc sống.

Tình bạn và lòng tốt bụng:

  • Mặc dù Mèo đã trải qua những chuyện buồn khi bị nhận nhầm, nhưng trên hành trình đó, Mèo vẫn nhận được sự giúp đỡ của các con vật khác. Cuối cùng, chính bác Quạ tốt bụng đã nhận ra Mèo và dẫn đường về nhà.
  • Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta gặp khó khăn và có thể nhận được sự giúp đỡ từ những người xa lạ. Lòng tốt sẽ luôn tồn tại xung quanh chúng ta.

Đố vui qua truyện Mèo con không biết vâng lời


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu
  • Anh hề và người dân quê - Truyện cổ tích

    Tại một hội chợ ở nông thôn, có một anh hề thường khiến cho tất cả mọi người phải bật cười bằng cách bắt chước tiếng kêu của nhiều loài động vật khác nhau.

  • Lời khuyên của con dê - Truyện cổ tích

    Xưa kia, một người nông dân có một con lừa và một con dê. Ông dùng lừa để vận chuyển các tải hàng từ làng ra thành phố và ở đó, ông sẽ đi loanh quanh suốt cả ngày để bán hàng.

  • Bài học quý giá cho cậu bé - Truyện cổ tích

    Peter là một cậu bé ngoan và biết vâng lời. Cha mẹ thương yêu cậu vô cùng. Nhưng Peter có một thói quen xấu. Cậu ăn rất nhiều kẹo và sô-cô-la.

  • Ai cũng có ích - Truyện cổ tích

    Trong khu rừng nọ, các con vật đều bận rộn. Hằng ngày, chim gõ kiến gõ gõ, đục đục, chữa bệnh cho cây. Khỉ con thì đu từ cây này sang cây khác, giật những dây leo chằng chịt xuống để cây không vướng víu.

  • Cầu thủ dự bị - Truyện cổ tích

    Nhìn các bạn đá bóng, gấu con rất muốn chơi cùng. Nhưng thấy gấu con có vẻ chậm chạp và đá bóng không tốt nên chưa đội nào muốn nhận cậu. – Gấu à, cậu làm cầu thủ dự bị nhé! – Khỉ nói.

>> Xem thêm