Con Vẹt biết nói


0:00
/
2:03
Chọn giọng đọc
Download
Playback seep

Đọc truyện: Con Vẹt biết nói

Có một anh Vẹt sau khi học được vài ba tiếng Người thì lấy làm hãnh diện và tự phụ lắm. Anh ta tuyên bố:

– Ta biết nói tiếng Người. Từ nay các người sẽ không bao giờ nghe ta nói một lời nào bằng tiếng chim nữa!

– Ồ, ồ! – Mấy chị chim Chìa Vôi thốt lên – Thông minh làm sao! Anh ta chỉ nói bằng tiếng Người! Anh ta khinh rẻ tiếng chim!

– Anh ta biết nói tiếng Người ư? – Bác Quạ già hỏi – Thì đã sao! Thế càng tốt! Nhưng như thế không có nghĩa là anh ta thông minh hơn tất cả những kẻ khác. Tôi cũng biết nói tiếng Người nhưng chưa bao giờ tôi cho mình là một nhà thông thái.

– Thế thì bác nói đi, nói với anh ta bằng tiếng Người đi! Mấy chị chim Chìa Vôi năn nỉ – Chúng em cam đoan là anh ta chẳng bao giờ nói với bác bằng tiếng chim đâu. Đấy, rồi bác sẽ thấy!

– Nào, để tôi thử xem! – Bác Quạ nói rồi nhảy sang cành cây, nơi anh Vẹt đang ngồi với vẻ quan trọng.

– Chào anh Vẹt! Bác Quạ cất tiếng chào và giới thiệu bằng tiếng Người rành rẽ – Tôi là Quạ!

– Vẹt là thằng ngu! Vẹt là thằng ngu! – Anh Vẹt cũng đáp lại tiếng Người rất trịnh trọng – Vẹt là thằng ngu!

– Bác nghe thấy chưa? – Mấy chị Chìa Vôi thán phục reo lên – Anh ta làm cho bác tin rồi chứ? Anh ta nói toàn bằng tiếng Người, bác tin rồi chứ?

– Vâng, tôi tin! Và tôi công nhận là anh ta nói rất đúng!

Bài học rút ra

Sự kiêu ngạo và ảo tưởng về bản thân:

  • Vẹt tự phụ khi biết vài tiếng người, khinh rẻ tiếng chim, nghĩ mình vượt trội.
  • Đừng vội kiêu ngạo khi có chút kiến thức mới. Tự mãn có thể che mờ học hỏi và đánh mất giá trị thật.

Giá trị thực sự của trí tuệ và sự khiêm tốn:

  • Quạ biết tiếng người nhưng khiêm tốn, dùng chính lời Vẹt để vạch trần sự ngu ngốc của nó.
  • Trí tuệ đích thực đi đôi với khiêm tốn. Người khôn ngoan dùng hành động và nhận thức sâu sắc để chứng minh giá trị.

Sự nguy hiểm của đánh giá người khác qua vẻ ngoài/lời nói:

  • Chìa Vôi dễ bị ấn tượng bởi Vẹt nói tiếng người mà không nhìn nhận bản chất. Quạ thì không bị lừa.
  • Đừng vội đánh giá người khác qua vẻ ngoài hay lời nói hoa mỹ. Hãy nhìn sâu vào bản chất, hành động và sự khiêm tốn.

Đố vui qua truyện Con Vẹt biết nói


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu
  • Sói và Voi - Truyện cổ tích

    Ngày xửa ngày xưa có một anh Sói lười. Nhà cửa của anh, anh chẳng bao giờ quét dọn, sửa sang. Nó bẩn thỉu, rách nát, chỉ chực sụp xuống.

  • Cáo, Thỏ và Gấu - Truyện cổ tích

    Cáo, Thỏ và Gấu cùng ở chung với nhau trong một khu rừng. Mùa đông đến gần, một số cây rừng đã bắt đầu rụng lá. Gấu bảo hai bạn: – Mùa đông sắp đến rồi, chúng mùng phải làm nhà mà ở, nếu không bão, gió mùa đông bắc kéo đến, chúng mình sẽ chết cóng mất.

  • Hai người bạn và con gấu - Truyện cổ tích

    Một ngày nọ, có hai người bạn, một béo một gầy, cùng nhau vào rừng. Đột nhiên có một con gấu xuất hiện. Chàng gầy liền nhanh chân trèo lên cây và nấp sau các cành cây. Còn chàng béo do không chạy được nhanh nên đã nằm xuống đất và giả chết.

  • Chân, tay, tai, mắt, miệng - Truyện cổ tích

    Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai, lão Miệng từ xưa vẫn sống với nhau rất thân thiết. Bỗng một hôm, cô Mất đến than thở với câu Chân, câu Tay rằng: - Bác Tai, hai anh và tôi làm việc mệt nhọc quanh năm, còn lão Miệng chẳng làm gì cả, chỉ ngồi ăn không. Nay chúng ta đừng làm gì nữa, thử xem lão Miệng có sống được hay không.

  • Kiến và Ve Sầu - Truyện cổ tích

    Ngày xưa, Kiến và Ve Sầu là đôi bạn rất thân. Chúng cùng ở với nhau trên một cành cây khô. Thời ấy, thức ăn trên mặt đất còn thừa thãi nên ngày ngày chúng ăn xong lại rong chơi, tối lại cùng nhau ngủ trên cành cây.

>> Xem thêm