Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Quan thanh tra>
Mọi người nhận nhầm Khlet- xta –cốp là quan thanh tra được thủ đô cử tới. Chỉ đến khi chủ sự bưu điện đọc bức thư mà Khlet-xta-cốp viết
Tóm tắt
Tóm tắt 1
Mọi người nhận nhầm Khlet- xta –cốp là quan thanh tra được thủ đô cử tới. Chỉ đến khi chủ sự bưu điện đọc bức thư mà Khlet-xta-cốp viết, mọi người mới nhận ra mình bị lừa bởi một người vô danh rỗng túi. Bức thư mang nội dung chế giễu các quan chức địa phương, lần lượt từng người bị bôi nhọ.
Tóm tắt 2
Một bức thư của Khlet-xta-cốp để lại đã khiến cho mọi người nhận ra sự thật rằng hắn chỉ là một tên lừa đảo, vô danh, vơ vét hết của cải của các quan chức. Đoạn kịch này nói về nội dung bức thư, trong đó hắn kể lại những việc hắn đã làm, hắn chế giễu, phỉ bám, dùng những ngôn từ “xã hội” để vạch trần bản chất của bọn họ khiến mọi người truyền tay nhau đọc trong tâm trạng giận dữ, tức tối nhưng không thể làm gì được.
Tóm tắt 3
Khlet-cốp – một tên vô danh, bỗng một ngày trúng số “độc đắc” được lên làm quan thanh tra. Dưới chức vụ này, hắn đã nhanh chóng vơ vét hết của cải, vật chất của các quan chức, đi tới đâu là hắn hỏi vay tiền và mọi người luôn sẵn sàng cống nạp cho hắn. Chưa dừng lại ở đó, hắn còn tranh thủ tán tỉnh vợ và con gái của viên thị trưởng. Trong thời điểm đó, bỗng mọi người phát hiện ra sự thật đằng sau về hắn qua một bức thư mà đích thân hắn viết và mang tới Nhà Bưu vụ. Đoạn kịch này nói về nội dung của bức thư đó, qua đó vạch trần bộ mặt của các quan chức thời đó.
Xem thêm
Tóm tắt 4
Trong trích đoạn, mọi chuyện bắt đầu khi một bức thư của Khlet-xta-cốp được tìm thấy. Bức thư này nhanh chóng khiến tất cả quan chức trong thị trấn bàng hoàng. Trong thư, hắn kể tỉ mỉ về những gì mình đã làm trong suốt thời gian ở đây. Hắn tự thú rằng bản thân chỉ là một kẻ vô danh, chuyên đi lừa người để kiếm lợi. Những lời lẽ của hắn vừa chế giễu vừa mỉa mai giới quan lại. Hắn phơi bày hết những tật xấu và thói nịnh bợ của họ. Từng dòng thư đều như một nhát dao đâm vào danh dự của mỗi người. Khi bức thư được đọc to lên, ai nấy đều sững sờ và phẫn nộ. Sự thật phơi bày khiến họ vừa xấu hổ vừa căm tức. Nhưng trong cơn tức giận ấy, họ vẫn không thể làm gì để lấy lại thể diện đã mất.
Tóm tắt 5
Bức thư của Khlet-xta-cốp đã trở thành ngọn lửa làm bùng nổ sự thật bị che giấu. Hắn thản nhiên kể lại những trò bịp bợm mà mình thực hiện. Mỗi câu chữ đều chứa đựng sự khinh thường dành cho bọn quan lại. Hắn gọi họ là những kẻ ngu muội và tham lam. Hắn mô tả từng người bằng giọng điệu mỉa mai cay độc. Những kẻ từng tâng bốc hắn giờ đây bị bêu tên trong thư. Khi đọc thư, tất cả đều nổi giận và cảm thấy bị sỉ nhục. Nhưng họ không thể phản bác vì mọi điều hắn viết đều đúng. Không khí trong căn phòng trở nên căng thẳng và hỗn loạn. Cơn giận dữ không thể che giấu được sự nhục nhã đang lan khắp hàng quan.
Tóm tắt 6
Khlet-xta-cốp sau khi rời đi đã để lại một bức thư khiến cả thị trấn chấn động. Trong thư, hắn thú nhận rằng mình chẳng phải thanh tra nào cả. Hắn chỉ là một kẻ vô danh tình cờ bị hiểu lầm. Tuy nhiên, hắn lại tận dụng sự hiểu lầm đó để lừa đảo và vơ vét của cải. Những lời hắn viết ra chứa đầy sự giễu cợt và trào phúng. Hắn miêu tả từng quan chức bằng giọng điệu khinh bỉ. Từng chi tiết trong thư khiến người đọc đỏ mặt vì xấu hổ. Cả nhóm quan chức truyền tay nhau đọc với tâm trạng hoang mang. Khi hiểu ra mình bị lừa, họ vừa giận vừa sợ bị bêu xấu. Dù phẫn nộ, họ chỉ biết câm lặng trước trò đùa cay độc ấy.
Tóm tắt 7
Nội dung bức thư của Khlet-xta-cốp phơi bày hết bộ mặt thật của các quan chức. Hắn viết bằng giọng điệu châm chọc, coi thường mọi người. Trong thư, hắn kể lại việc mình đã được tiếp đãi và hối lộ như thế nào. Hắn cho rằng ai cũng hám danh và ngu ngốc. Mỗi câu chữ trong thư đều khiến người nghe tức sôi máu. Từng người một nhận ra mình bị hắn đem ra làm trò cười. Họ xôn xao, tranh nhau đọc, rồi im lặng trong bẽ bàng. Không khí nặng nề lan ra khắp căn phòng. Bức thư trở thành bằng chứng tố cáo chính sự tha hóa của họ. Sự thật ấy khiến tất cả phải đối diện với lòng tham và nỗi nhục của chính mình.
Tóm tắt 8
Sau khi Khlet-xta-cốp rời đi, bức thư của hắn khiến mọi thứ đảo lộn. Hắn kể lại từng hành động lừa lọc mà mình đã làm. Trong lời kể ấy, hắn không quên chế giễu sự ngu ngốc của bọn quan. Hắn gọi họ là lũ người chỉ biết nịnh bợ và hối lộ. Từng dòng thư vang lên như tiếng cười chua chát của kẻ thắng cuộc. Mọi người đọc thư trong trạng thái run rẩy và giận dữ. Họ hiểu rằng mình đã bị một kẻ tầm thường đánh lừa. Cảm giác xấu hổ khiến ai nấy đều im lặng cúi đầu. Bức thư ấy là tấm gương phản chiếu sự suy đồi của xã hội. Qua đó, tác giả phơi bày bản chất mục ruỗng của tầng lớp quan lại đương thời.
Tóm tắt 9
Trong đoạn kịch này, bức thư của Khlet-xta-cốp là chi tiết then chốt. Nó vạch trần toàn bộ sự dối trá và tham nhũng trong bộ máy cầm quyền. Hắn tự thú là kẻ lừa đảo nhưng lại nói bằng giọng đắc thắng. Hắn kể rằng đã nhận được bao nhiêu tiền, quà, và lời tâng bốc. Những lời trong thư như lưỡi dao cắt vào danh dự của từng người. Quan chức nào cũng thấy mình bị lôi ra làm trò hề. Họ giận dữ nhưng không thể phản ứng vì sự thật quá rõ. Bức thư trở thành bản cáo trạng châm biếm sâu sắc. Không khí trong căn phòng như nổ tung vì phẫn nộ. Nhưng phía sau cơn giận ấy là nỗi sợ bị lộ bộ mặt thật.
Tóm tắt 10
Khi đọc được thư của Khlet-xta-cốp, các quan chức mới vỡ lẽ mình bị lừa. Hắn chỉ là một kẻ tầm thường đến từ đâu không ai biết. Trong thư, hắn viết đầy vẻ khoái chí về những trò bịp bợm. Hắn kể lại cảnh mọi người tranh nhau nịnh bợ và biếu quà cho hắn. Lời văn châm chọc, đậm chất giễu nhại xã hội. Những kẻ từng tôn hắn lên như thần giờ trở thành nạn nhân. Mỗi câu chữ trong thư là một đòn mỉa mai cay độc. Ai đọc cũng đỏ mặt vì xấu hổ và tức giận. Họ không thể chống lại vì tất cả đều mắc lỗi. Cuối cùng, bức thư trở thành tiếng cười trào lộng đầy tính phê phán.
Tóm tắt 11
Khlet-xta-cốp để lại bức thư khiến cả thị trấn rúng động. Trong thư, hắn phô bày những trò giả dối và nịnh hót mà hắn chứng kiến. Hắn mô tả từng người bằng giọng điệu mỉa mai khôn xiết. Mỗi chi tiết đều thể hiện sự coi thường dành cho bọn quan lại. Hắn khoe khoang việc mình được biếu xén và tâng bốc. Khi thư được đọc to, ai cũng tái mặt vì tức giận. Họ nhận ra rằng bản thân đã tự biến mình thành trò hề. Mọi người tranh nhau đọc rồi ngồi im trong nhục nhã. Sự thật ấy khiến cả tập thể quan chức sụp đổ uy tín. Qua đó, tác phẩm lên án sâu sắc căn bệnh giả dối của xã hội đương thời.
Tóm tắt 12
Bức thư của Khlet-xta-cốp là lời thú tội nhưng cũng là bản cáo trạng. Hắn kể lại quá trình lừa gạt với thái độ khinh khỉnh. Hắn coi các quan chức là những kẻ hám danh ngu ngốc. Trong thư, hắn dùng ngôn ngữ mỉa mai để vạch trần họ. Mỗi dòng thư là một cú đâm vào lòng kiêu hãnh của họ. Khi đọc xong, mọi người bừng bừng phẫn nộ. Họ vừa xấu hổ vừa lo sợ bị đàm tiếu. Không khí trở nên nặng nề và đầy căng thẳng. Dù tức giận, họ vẫn phải chấp nhận sự thật phũ phàng. Bức thư ấy đã bóc trần toàn bộ bộ mặt giả tạo của tầng lớp cầm quyền.
Tóm tắt 13
Trong đoạn kịch, Khlet-xta-cốp hiện lên như một kẻ gian xảo mà cũng thông minh. Bức thư hắn để lại là minh chứng cho trò lừa ngoạn mục. Trong thư, hắn khoe khoang việc qua mặt các quan chức dễ dàng. Hắn mỉa mai từng người đã biếu quà và tâng bốc hắn. Giọng văn hắn dùng đầy tính chế giễu và khinh bỉ. Các quan chức khi đọc thư cảm thấy bị xúc phạm nặng nề. Họ phẫn nộ nhưng chẳng biết trút giận vào đâu. Ai nấy đều xấu hổ vì từng tin tưởng và sợ hãi hắn. Sự việc ấy làm bộc lộ rõ bản chất tham lam của họ. Bức thư trở thành tiếng cười chua cay về sự mục nát trong xã hội.
Tóm tắt 14
Bức thư của Khletxtacốp là chi tiết đắt giá phơi bày toàn bộ sự thật trần trụi của bộ máy quan lại. Từ một kẻ vô danh, hắn trở thành tấm gương phản chiếu lòng tham và sự ngu muội của người cầm quyền. Những lời hắn viết không chỉ kể lại hành động lừa lọc mà còn là tiếng cười mỉa mai xã hội. Hắn dùng giọng điệu giễu nhại để lột trần từng gương mặt nịnh bợ và dối trá. Các quan chức vừa sợ hãi vừa tức giận vì bị bóc trần. Họ truyền tay nhau đọc bức thư trong tâm trạng rối loạn. Sự nhục nhã khiến họ không thể cất lời phản kháng. Bức thư trở thành chiếc gương phản chiếu sự thối nát của thời đại. Qua đó, Gogol đã tạo nên một tình huống kịch đầy sức nặng châm biếm. Tiếng cười bật ra không đơn thuần là giải trí mà là lời cảnh tỉnh cho con người.
Tóm tắt 15
Khi bức thư của Khletxtacốp được phát hiện, mọi vẻ hào nhoáng giả tạo tan biến. Hắn thú nhận mình chẳng phải quan thanh tra mà chỉ là kẻ lừa đảo tầm thường. Những dòng thư chứa đầy giọng điệu ngạo nghễ và khinh bỉ. Hắn không chỉ kể lại trò bịp mà còn vẽ ra bức chân dung bi hài của giới quan lại. Họ hiện lên ngu muội, tham lam, háo danh và sợ hãi. Khi bức thư được đọc, cả tập thể quan chức chìm trong cơn tức giận tê liệt. Mỗi người nhận ra chính mình là nạn nhân của lòng tham. Bức thư ấy như một nhát dao xé toang bức màn giả dối. Từ sự sụp đổ ấy, tiếng cười trào lộng vang lên đầy chua chát. Đó chính là nghệ thuật phê phán sắc sảo đặc trưng trong kịch của Gogol.
Tóm tắt 16
Trích đoạn bức thư của Khletxtacốp thể hiện đỉnh cao nghệ thuật trào phúng. Qua lời kể tưởng như vô tư, hắn đã bóc trần sự tha hóa của cả một tầng lớp. Hắn cười cợt, nhạo báng và khoái trá trước trò lừa hoàn hảo. Bức thư trở thành bản cáo trạng không cần tòa án. Từng câu chữ trong thư phơi bày bản chất giả nhân giả nghĩa của các quan. Khi sự thật được đọc to, cả hội quan chức hoảng loạn như rắn mất đầu. Cơn giận dữ của họ chỉ làm lộ thêm sự yếu hèn bên trong. Gogol không chỉ xây dựng một tình huống hài mà còn gửi gắm nỗi đau về đạo đức xã hội. Tiếng cười bật ra là tiếng cười của nước mắt. Tác phẩm khẳng định quyền năng phê phán của nghệ thuật chân chính.
Tóm tắt 17
Khletxtacốp sau khi rời đi để lại bức thư như một trò đùa cay độc. Trong thư, hắn tự thú và châm biếm tất cả những ai từng tâng bốc mình. Hắn dùng giọng điệu khinh miệt để miêu tả những con người quyền lực mà rỗng tuếch. Mỗi dòng thư là một mũi nhọn đâm vào lòng tự trọng của giới chức. Khi bức thư được đọc, căn phòng đầy ắp sự sợ hãi và tức tối. Không ai dám thừa nhận mình bị lừa vì sợ mất mặt. Bức thư ấy trở thành biểu tượng cho sức mạnh của sự thật. Nó khiến con người phải đối diện với chính sự thấp hèn của mình. Qua tiếng cười, Gogol gửi đi thông điệp về sự tỉnh thức của lương tri. Cái hài đã hóa thành một bi kịch tinh thần cho cả xã hội.
Tóm tắt 18
Trong bức thư, Khletxtacốp tự biến mình thành người kể chuyện đầy giễu nhại. Hắn khoe khoang chiến tích lừa lọc và chế giễu những kẻ bị hắn qua mặt. Câu chữ hắn viết ra thấm đẫm tinh thần trào phúng và chua cay. Những người từng kính trọng hắn giờ trở thành trò cười cho thiên hạ. Cơn giận của họ không đủ sức che giấu nỗi nhục. Họ đã để một kẻ tầm thường đánh bại bằng chính sự ngu dại của mình. Bức thư ấy khiến mọi danh dự sụp đổ chỉ trong chốc lát. Gogol dùng tiếng cười để vạch trần cái xấu không bằng bạo lực mà bằng trí tuệ. Sự thật phơi bày khiến người đọc vừa bật cười vừa lạnh sống lưng. Qua đó, tác phẩm khẳng định nghệ thuật có thể soi sáng bản chất con người.
Tóm tắt 19
Bức thư Khletxtacốp để lại không chỉ là một chi tiết kịch tính mà còn là đòn đánh cuối cùng vào sự giả tạo. Trong thư, hắn kể lại từng hành động lừa lọc với niềm khoái chí lạ lùng. Hắn chế giễu sự ngu muội và háo danh của giới cầm quyền. Mỗi câu chữ trong thư đều mang sức công phá mạnh mẽ. Khi các quan chức đọc thư, họ vừa giận vừa sợ. Họ hiểu rằng chính mình là nguyên nhân của trò hề này. Bức thư ấy đã khiến sự dối trá sụp đổ hoàn toàn. Tác phẩm qua đó cho thấy tiếng cười có thể mạnh hơn bất cứ bản án nào. Gogol khéo léo biến kịch hài thành tấm gương phản chiếu xã hội. Đó là tiếng cười của sự thật, sắc bén và không khoan nhượng.
Tóm tắt 20
Trích đoạn thể hiện tài năng xây dựng tình huống của Gogol qua bức thư đầy trào lộng. Hắn không chỉ viết về bản thân mà còn vẽ ra bức tranh thu nhỏ của xã hội. Mọi quan chức đều bị lột trần, không còn chỗ giấu. Những lời hắn viết như lưỡi dao cắt vào lớp mặt nạ đạo đức. Khi bức thư được đọc, mọi người đều hoảng loạn. Sự tức giận trộn lẫn với nỗi xấu hổ thành cảnh tượng bi hài. Gogol đã biến tiếng cười thành công cụ phê phán sắc bén. Người đọc vừa buồn cười vừa xót xa trước sự tha hóa của con người. Bức thư ấy là lời tuyên ngôn về giá trị của sự thật. Nó khiến kẻ tội lỗi không thể tiếp tục trốn tránh chính mình.
Tóm tắt 21
Khletxtacốp trong thư vừa là kẻ tội phạm vừa là người phán xét. Hắn kể lại hành vi lừa đảo bằng giọng ngạo nghễ. Trong từng câu chữ, hắn cho thấy sự khinh bỉ đối với giới chức quyền. Bức thư trở thành tấm gương cho xã hội tự nhìn lại mình. Khi đọc thư, đám quan lại sợ hãi và giận dữ tột độ. Họ không chỉ bị lừa mà còn bị xúc phạm tận gốc. Bức thư ấy đã biến họ từ người quyền lực thành kẻ nực cười. Gogol dùng ngòi bút châm biếm để lột trần cái xấu trong tiếng cười. Sự thật hiện lên đau đớn mà không cần một lời kết tội. Đó là nghệ thuật tố cáo sâu sắc qua hình thức trào phúng bậc thầy.
Tóm tắt 22
Trong kịch, bức thư là nút thắt mở ra toàn bộ bi kịch của sự giả dối. Khletxtacốp thú nhận mọi điều với giọng điệu tự mãn. Hắn xem trò lừa của mình là chiến thắng trước sự ngu dốt của người khác. Những kẻ từng tâng bốc hắn giờ bị bêu tên không thương tiếc. Cả hội quan chức rơi vào hỗn loạn khi nghe đọc thư. Cơn giận dữ của họ là nỗi tuyệt vọng của kẻ bị bóc trần. Bức thư ấy làm tan rã toàn bộ cấu trúc quyền lực giả tạo. Gogol qua đó gửi đi lời cảnh báo về sự tha hóa trong bộ máy xã hội. Tiếng cười trào lộng đã trở thành tiếng sét của lương tri. Nó khép lại một trò hề bằng nỗi nhục không thể xóa.
Tóm tắt 23
Bức thư của Khletxtacốp là đỉnh điểm của nghệ thuật gây cười và phê phán. Trong đó, hắn kể lại mọi việc bằng giọng mỉa mai sắc bén. Mỗi dòng thư là lời tố cáo không cần tòa án. Các quan chức vừa đọc vừa run lên vì giận và xấu hổ. Họ không dám thừa nhận mình bị lừa bởi lòng kiêu ngạo. Sự thật ấy khiến cả tập thể sụp đổ trong im lặng. Gogol đã biến tiếng cười thành con dao mổ xã hội. Bức thư ấy không chỉ là kết thúc câu chuyện mà là mở đầu cho sự thức tỉnh. Qua đó, ông chứng minh sức mạnh của nghệ thuật trào phúng. Tiếng cười đã hóa thành một hình thức của chân lý.
Tóm tắt 24
Bức thư của Khletxtacốp là chi tiết thể hiện đỉnh cao của nghệ thuật bi hài. Nó khiến cho tiếng cười trở nên đau đớn vì gắn liền với sự sụp đổ của đạo đức. Trong thư, hắn khoe khoang và mỉa mai, nhưng chính điều đó đã bóc trần sự ngu dại của những người quyền thế. Các quan chức từ kẻ cười người khác lại trở thành đối tượng bị cười. Họ giận dữ nhưng không thể phản ứng vì sự thật quá trần trụi. Gogol đã khéo léo để một kẻ tầm thường trở thành công cụ phán xét xã hội. Bức thư không chỉ kết thúc một trò lừa mà mở ra bi kịch về nhân phẩm. Mỗi dòng chữ là một vết cứa vào danh dự của con người. Tiếng cười ở đây mang giá trị thức tỉnh, chứ không chỉ là châm biếm. Đó là tiếng cười cứu rỗi, đưa con người đến gần với sự thật hơn.
Tóm tắt 25
Bức thư của Khletxtacốp mang dáng dấp của một bản tự thú nhưng lại là lời kết án. Hắn viết trong men say chiến thắng, tin rằng mình là kẻ thông minh nhất. Hắn kể về những người đã cúi đầu trước hắn bằng giọng khinh bạc. Khi thư được đọc lên, tất cả trở nên nực cười trong mắt người đời. Bức thư ấy làm lộ ra bản chất yếu hèn và tham lam của tập thể quan lại. Không khí hỗn loạn nhưng im lặng bao trùm vì không ai dám đối diện sự thật. Gogol đã khắc họa bản chất xã hội suy đồi bằng một tình huống giản dị mà sâu cay. Cái hài trong đoạn kịch không nằm ở tiếng cười mà ở sự tê liệt của lương tri. Bức thư ấy giống như một tấm gương soi chiếu mọi tội lỗi. Nó khiến con người nhận ra rằng trò giả dối không bao giờ thoát khỏi sự thật.
Tóm tắt 26
Trong đoạn kịch này, bức thư đóng vai trò như một tiếng chuông cảnh tỉnh lương tri. Từ những lời kể tự mãn của Khletxtacốp, một xã hội thối nát hiện ra rõ ràng. Hắn khoái chí kể lại cách mà những người cầm quyền đã tự nộp mình cho hắn. Giọng điệu hắn pha trộn giữa tự đắc và châm biếm, tạo nên sức mạnh tố cáo sâu sắc. Khi bức thư được đọc lên, sự im lặng nặng nề bao trùm không gian. Mỗi người đều bị ép nhìn lại bộ mặt thật của mình. Bức thư ấy không còn là trò đùa mà là tấm bản đồ của sự suy đồi. Gogol đã dùng tiếng cười như một thứ ánh sáng soi vào vùng tối của quyền lực. Sự thật được hé lộ không làm con người mạnh mẽ hơn mà khiến họ tan rã. Cái kết ấy mang tính triết lý sâu xa về sự bất lực của kẻ sống trong dối trá.
Tóm tắt 27
Bức thư của Khletxtacốp là bước ngoặt của kịch, nơi tiếng cười trở nên đẫm nước mắt. Trong thư, hắn viết như một kẻ đắc thắng, miêu tả lại sự khờ dại của bọn quan chức. Những lời lẽ đầy ngạo mạn ấy lại vô tình phơi bày bản chất thật của cả xã hội. Hắn chế nhạo từng người một cách tàn nhẫn, khiến sự giả dối không còn chỗ ẩn nấp. Khi nghe đọc thư, mọi người vừa phẫn nộ vừa câm lặng. Nỗi xấu hổ chung lan ra như một làn sóng dày đặc. Gogol không chỉ dựng nên một màn hài mà còn gieo vào đó chiều sâu triết học. Tiếng cười ở đây là sự phản tỉnh về con người và quyền lực. Bức thư kết thúc nhưng dư âm của nó vẫn ám ảnh người đọc. Nó khiến ta hiểu rằng sự thật luôn có sức mạnh tiêu diệt mọi dối trá.
Tóm tắt 28
Trích đoạn về bức thư là minh chứng cho tài năng bậc thầy của Gogol trong nghệ thuật kịch. Ông không cần dùng đến lời kết tội mà để nhân vật tự vạch trần chính mình. Khletxtacốp với bản chất giả trá lại trở thành sứ giả của sự thật. Bức thư hắn để lại khiến cả hệ thống quan lại sụp đổ trong im lặng. Mỗi lời hắn viết đều mang tính châm biếm và tố cáo sắc bén. Sự thật ấy không chỉ bẽ bàng cho nhân vật mà còn khiến khán giả phải suy ngẫm. Gogol đã biến tiếng cười thành phương tiện nhận thức. Bức thư là bản cáo trạng vừa hài vừa bi, khiến con người không thể thờ ơ. Nó cho thấy cái xấu không thể bị che giấu mãi dưới lớp mặt nạ quyền lực. Tác phẩm vì thế mang giá trị phê phán và nhân văn sâu sắc.
Bố cục
- Phần 1 (từ đầu đến...được ai ủy nhiệm như vậy): thông báo về sự thật đằng sau bức thư mà tên thanh tra “dởm” để lại.
- Phần 2 (tiếp đến...Pê-téc-bua): cuộc trò chuyện giữa các nhân vật xoay quanh nội dung bức thư ấy.
- Phần 3 (đoạn còn lại): những mất mát của cả bọn quý tộc khi bị tên thanh tra dởm lừa.
Nội dung chính
Đoạn trích kể về phần đoạn hai quý tộc báo Khlet-xta- cốp là quan thanh tra làm cho quan lại địa phương tưởng anh là quan thanh tra và ra sức đối đãi, mời chào, đút lót lấy lòng. Sự việc vỡ lẽ khi chủ sự bưu điện đọc bức thư mà Khlet-xta-cốp viết. Bức thư mang nội dung chế giễu các quan chức địa phương, lần lượt từng người bị bôi nhọ.
Tìm hiểu chung
1. Xuất xứ
- Tác phẩm được trích trong Quan thanh tra, Vũ Đức Phúc dịch, NXB Lao động – Trung tâm Văn hóa Ngôn ngữ Đông Tây, 2009)
2. Đề tài
Chế giễu các quan chức địa phương
3. Thể loại
Hài kịch
4. Phương thức biểu đạt
Tự sự
Các bài khác cùng chuyên mục
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Bài thơ của một người yêu nước mình (Trần Vàng Sao)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Đêm trăng và cây sồi (Lép - tôn - xtôi)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Ánh sáng cứu rỗi (Bảo Ninh)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Nhật kí trong tù (Hồ Chí Minh)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Mưa xuân
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Bài thơ của một người yêu nước mình (Trần Vàng Sao)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Đêm trăng và cây sồi (Lép - tôn - xtôi)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Ánh sáng cứu rỗi (Bảo Ninh)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Nhật kí trong tù (Hồ Chí Minh)
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Mưa xuân




