Căn thức bậc hai là biểu thức có dạng \(\sqrt A \), trong đó A là một biểu thức đại số. A được gọi là biểu thức lấy căn hoặc biểu thức dưới dấu căn.
\(\sqrt A \) xác định khi A lấy giá trị không âm và ta thường viết là \(A \ge 0\). Ta nói \(A \ge 0\) là điều kiện xác định (hay điều kiện có nghĩa) của \(\sqrt A \).
Với A là một biểu thức, ta có:
· Với \(A \ge 0\) ta có \(\sqrt A \ge 0\); \({\left( {\sqrt A } \right)^2} = A\);
· \(\sqrt {{A^2}} = \left| A \right|\).
Với số thực a bất kì và b không âm, ta có:
+ Nếu \(a \ge 0\) thì \(a\sqrt b = \sqrt {{a^2}b} \).
+ Nếu \(a < 0\) thì \(a\sqrt b = - \sqrt {{a^2}b} \).
Biến đổi này được gọi là đưa thừa số vào trong dấu căn.
Các bài khác cùng chuyên mục