Trong văn bản Tiếng cười không muốn nghe, sự cười nhạo người khác là rất vô lí, bởi:
Đọc văn bản và trả lời câu hỏi.
Trên đời này không có ai là hoàn hảo. Điều quan trọng là biết tự nhận ra điểm yếu của mình để khắc phục. Những người đi chê bai không nghĩ rằng khi họ cũng vướng phải những sai lầm đó thì họ có đáng bị chê cười hay không.
Các bài tập cùng chuyên đề
Ý nghĩa của tiếng cưới được nói tới trong văn bản Tiếng cười không muốn nghe:
Đối với hiện tượng cười nhạo người khác, người viết bày tỏ thái độ gì trong văn bản Tiếng cười không muốn nghe:
Căn cứ để khẳng định điều đó:
Những lí lẽ được sử dụng trong văn bản Tiếng cười không muốn nghe:
Tác dụng của bằng chứng được sử dụng trong văn bản Tiếng cười không muốn nghe:
Câu thứ nhất và câu thứ hai trong đoạn Tiếng cười không muốn nghe có quan hệ như thế nào về ý nghĩa?
Ở đoạn trích Tiếng cười không muốn nghe, người viết chủ yếu dùng lí lẽ hay bằng chứng để bàn luận về vấn đề?
Em hiểu như thế nào về câu “Chê bai người khác là một nhược điểm phổ biến trong tính cách con người”? Câu này có ý nghĩa gì với mỗi cá nhân?
Vì sao người viết cho rằng cười nhạo người khác không phải là điều quá nghiêm trọng và càng không phải là “căn bệnh” hết cách chữa?
Theo tác giả đoạn trích Tiếng cười không muốn nghe, “phương thuốc” hữu hiệu để trị “căn bệnh” cười nhạo người khác là gì? Hãy nêu ý kiến của em về “phương thuốc” đó.
Vì sao trong câu “Chê bai người khác là một nhược điểm phổ biến trong tính cách con người”, không thể dùng từ yếu điểm thay cho từ nhược điểm?
Trong câu “Lòng nhân ái, sự cảm thông, ấy là “phương thuốc” hữu hiệu để trị “căn bệnh” này”, theo em, có thể thay từ phương thuốc bằng từ nào mà ý nghĩa của câu vẫn không thay đổi?