Những vấn đề chung về Lười biếng
Giải thích
Lười biếng là trạng thái con người ngại lao động, ngại học tập, né tránh trách nhiệm, chỉ muốn hưởng thụ thành quả mà không bỏ ra nỗ lực tương xứng. Đây là sự thiếu hụt động lực và ý chí, dẫn đến việc né tránh trách nhiệm và chọn cách sống hưởng thụ, nhàn nhã nhất thời.
Biểu hiện
Hậu quả
Một số dẫn chứng tiêu biểu về Lười biếng
Hiện tượng "Hikikomori"

- Biểu hiện: Hiện tượng “Hikikomori” ở Nhật Bản là tình trạng một bộ phận thanh niên tự cô lập bản thân trong không gian riêng, thường là phòng ngủ, cắt đứt gần như hoàn toàn các mối quan hệ xã hội và từ chối tham gia lao động hay học tập trong thời gian dài. Họ né tránh giao tiếp, sợ đối mặt với áp lực học đường, công việc và các chuẩn mực khắt khe của xã hội hiện đại.
- Kết quả: Lối sống khép kín kéo dài khiến Hikikomori đánh mất cơ hội phát triển bản thân, suy giảm kỹ năng sống, kỹ năng xã hội và dần trở nên phụ thuộc vào gia đình. Về lâu dài, hiện tượng này không chỉ gây tổn hại đến sức khoẻ tinh thần của cá nhân mà còn trở thành gánh nặng cho gia đình và xã hội, phản ánh rõ ràng hậu quả nguy hiểm của việc buông xuôi, lười biếng trước áp lực và thử thách của cuộc sống.
Nhân vật Oblomov
- Biểu hiện: Nhân vật Oblomov trong tiểu thuyết cùng tên của Ivan Goncharov là hình ảnh tiêu biểu cho sự lười biếng và trì trệ. Dù là một quý tộc trẻ tuổi, có sức khoẻ và điều kiện sống đầy đủ, Oblomov lại dành phần lớn thời gian nằm dài trên chiếc ghế sofa, né tránh mọi hoạt động cần đến hành động và suy nghĩ. Anh liên tục trì hoãn những công việc quan trọng không phải vì thiếu khả năng mà vì ngại thay đổi, ngại nỗ lực và thiếu ý chí hành động.
- Kết quả: Sự lười biếng kéo dài khiến Oblomov dần đánh mất chính mình. Gia sản bị bỏ bê, các mối quan hệ tan vỡ, những cơ hội tốt đẹp trong cuộc đời lần lượt trôi qua trong sự thờ ơ. Từ hình ảnh cá nhân, Oblomov trở thành biểu tượng cho một trạng thái tinh thần bệnh hoạn của xã hội, được gọi là “Oblomovism”, nơi con người có tâm hồn lương thiện nhưng bị sự lười biếng và trì trệ làm mục ruỗng.
“Vua lười” Lý Can

- Biểu hiện: Hoàng đế Vạn Lịch của nhà Minh từng bị dân gian gán cho biệt danh “Vua lười” Lý Can do việc ông bỏ thiết triều suốt gần 28 năm, hiếm khi trực tiếp điều hành công việc triều chính. Trong mắt quần thần và hậu thế, sự vắng mặt kéo dài ấy bị xem là biểu hiện của thái độ thờ ơ, thiếu trách nhiệm và lười biếng trong việc gánh vác vận mệnh quốc gia. Tuy nhiên, các nghiên cứu sau này cho thấy Vạn Lịch có thể đã mắc bệnh nặng ở chân và bàn chân, khiến việc đi lại và đứng lâu trở nên vô cùng khó khăn, phần nào lý giải cho sự rút lui khỏi hoạt động triều chính của ông.
- Kết quả: Triều đình rơi vào tình trạng trì trệ, quyền lực phân tán, kỉ cương suy yếu và những mâu thuẫn nội bộ ngày càng gia tăng, góp phần làm nhà Minh bước vào giai đoạn khủng hoảng. Trường hợp của Vạn Lịch cho thấy, khi người đứng đầu thiếu sự chủ động và quyết đoán, dù vì lười biếng hay bất khả kháng, hệ quả không chỉ dừng lại ở cá nhân mà còn ảnh hưởng sâu rộng đến cả một quốc gia.
Mẫu liên hệ bản thân về Lười biếng
Mẫu 1
Em nhận thấy nếu không kiểm soát được sự lười biếng, em dễ bị cuốn vào điện thoại và mạng xã hội. Khi dành quá nhiều thời gian cho những thú vui ấy, em không còn đủ thời gian và sự tập trung cho việc học, khiến bản thân tụt lại phía sau bạn bè.
Mẫu 2
Qua quá trình học tập, em hiểu rằng chỉ khi chiến thắng được sự lười biếng, em mới có thể hoàn thiện bản thân. Vì vậy, em luôn cố gắng xây dựng thói quen học tập chủ động, kỷ luật để không đánh mất những cơ hội quý giá trong tương lai.
50+ dẫn chứng NLXH lĩnh vực Thói quen - Phong cách sống 

