Viết bài văn tả dòng sông Hương lớp 5>
1. Mở bài - Giới thiệu về dòng sông Hương - Tình cảm, đánh giá của em dành cho dòng sông ấy 2. Thân bài - Miêu tả dòng sông Hương: + Chiều dài, kích thước của dòng sông? (nếu không biết số đo, có thể áng chừng với những đồ vật khác)
Dàn ý chi tiết
1. Mở bài
- Giới thiệu về dòng sông Hương
- Tình cảm, đánh giá của em dành cho dòng sông ấy
2. Thân bài
- Miêu tả dòng sông Hương:
+ Chiều dài, kích thước của dòng sông? (nếu không biết số đo, có thể áng chừng với những đồ vật khác)
+ Độ sâu của dòng sông là bao nhiêu?
+ Dòng sông Hương đã chảy qua những nơi nào, và đổ ra đâu?
+ Nước sông Hương có màu sắc gì? Màu sắc ấy thay đổi như thế nào qua những khoảnh khắc trong ngày?
+ Mặt sông có đặc điểm như thế nào? (vào những khi có gió hay những buổi mưa rào)
+ Hai bên bờ sông Hương có những gì? Cảnh vật đó đem lại cảm xúc gì cho em?
+ Trên dòng sông có cây cầu nào bắc qua không? Cây cầu đó có đặc điểm gì?
- Hoạt động của con người trên dòng sông Hương:
+ Đây là một địa điểm du lịch, nhiều người đến để ngắm sông từ hai bên bờ, hoặc đi thuyền trên sông
+ Hoạt động đi thuyền rồng nghe nhã nhạc cung đình Huế trên sông Hương buổi tối
+ Những người chài lưới đánh bắt cá trên sông kiếm sống
3. Kết bài
- Tình cảm của em dành cho dòng sông Hương
Bài văn siêu ngắn Bài mẫu 1
Mỗi lần đến với xứ Huế mộng mơ là em lại được chìm đắm trong vẻ đẹp cổ kính của nơi đây. Từ những đình lăng, những vườn cây, những ngọn đồi… Nhưng đẹp nhất và đáng nhớ nhất, vẫn là dòng sông Hương.
Sông Hương thì ai cũng biết, bởi nhắc tới Huế là nhắc đến dòng sông. Đây là một con sông lớn, chảy vút từ rừng núi đại ngàn, băng qua những trầm tích, uốn qua những ruộng đồng rồi mới về đến thành phố. Đây cũng gần như là đoạn gần cuối của con sông rồi. Thế nên nước trôi rất phẳng lặng. Khiến đôi lúc, em tưởng như là con sông đang đứng yên chứ không có chảy nữa. Lòng sông rộng và sâu, bốn mùa đong đầy, như tình cảm chan chứa của những người con xứ Huế. Nước sông Hương xanh thẳm như là bầu trời mùa thu. Mỗi khi có gió nhẹ lướt qua, mặt hồ lại gợn sóng lăn tăn như muôn nghìn vảy cá. Ban ngày, trên dòng sông là những chiếc tàu thuyền lớn chở hàng tấp nập ngược xuôi. Ồn ã mà hòa vào thành phố nhộn nhịp. Nhưng khi đêm về, dòng sông như trở về là dòng sông của mấy trăm năm trước, với những chiếc thuyền rồng, với những giai điệu nhã nhạc cung đình, với những điệu hò từ xa xưa. Hai bên bờ sông là những ngôi làng nhỏ, những vạt cây xanh biếc. Đó là những vách ngăn để giữ dòng sông yên bình lẵng lẽ khỏi phố thị ồn ào.
Em yêu dòng sông Hương, như em yêu quý con người và mảnh đất Huế vậy. Em mong rằng, dù xã hội ngày càng phát triển, thì dòng sông ấy vẫn sẽ giữ mãi được vẻ đẹp bình yên của mình.
Bài văn siêu ngắn Bài mẫu 2
Xứ Huế là vùng đất nổi tiếng với cố đô Huế, với những món ăn cung đình, với nhã nhạc cung đình Huế… Và khi đã nhắc đến Huế, chúng ta không thể nào không nhắc đến dòng sông Hương.
Sông Hương là một con sông vô cùng nổi tiếng. Hình ảnh sông Hương xuất hiện trên tà áo dài, nón lá, tem thư, bìa vở… Nhờ vậy mà in sâu trong kí ức của tất cả mọi người. Sông Hương trong thành phố Huế đẹp lắm. Mặt sông rộng và bằng phẳng, khiến du khách ngỡ ngàng với sự tích đổi màu liên tục trong một ngày. Nước sông hương khá sâu, nên người ta chủ yếu di chuyển bằng thuyền trên mặt sông. Nổi bật nhất, chắc chắn chính là những chiếc thuyền rồng được chạm trổ cầu kì. Nhưng khi chưa về thành phố, sông Hương khác lắm. Đầu nguồn của sông Hương đến từ vùng đồi núi hiểm trở. Ở đó, sông Hương dữ dội, hoang dại, cồn cào với từng đợt sóng nước dội vào ghềnh đá. Khi đi qua những đoạn rừng thông trầm tịch, qua những lăng tẩm cổ kính, sông Hương lập tức yên ắng lại. Sông cũng như người, tự biết thu mình sao cho phải phép, không làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của những vị vua chúa trong kia. Để rồi khi đi đến thành phố, sông Hương mới là sông Hương quen thuộc của chúng ta. Ngoài là một dòng sông - con đường giao thông quan trọng để vận chuyển hàng hóa. Thì sông Hương còn cung cấp nguồn thủy sản vô cùng phong phú và đa dạng. Từ cồn cát ven sông với hằng hà hến ốc, đến những vựa cá trù phú ở lòng sông, đều là món quà sông Hương tặng cho con người. Thế nhưng, ý nghĩa nhất, có lẽ chính là giá trị văn hóa tinh thần mà sông Hương đem lại. Dòng sông chính là một chứng tích lịch sử của những năm tháng vàng son hào hùng của người dân xứ Huế, của kinh thành Huế một thời.
Em yêu và tự hào vô cùng, khi được là một người con của xứ Huế. Được sinh ra và lớn lên bên bờ sông Hương.
Bài tham khảo Bài mẫu 1
Vào dịp nghỉ hè vừa rồi, em được bố mẹ cho đến Huế để tham quan nơi đây. Ở đây thực sự rất đẹp với biết bao di tích lịch sử, kì quan thiên nhiên nổi tiếng như cố đô Huế, chùa Thiên Mụ, vườn quốc gia Bạch Mã…Nơi nào cũng đẹp cũng đáng để tham quan khám phá nhưng có lẽ em ấn tượng nhất là dòng sông Hương xứ Huế.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa đào mềm mại vắt ngang qua thành phố Huế. Sông Hương nổi tiếng với vẻ đẹp nên thơ trữ tình. Mặt nước sông trong veo như một chiếc gương khổng lồ có thể nhìn rõ hình ảnh phản chiếu của mây trời. Ẩn dưới làn nước mát lành ấy là cả một thế giới thủy cung đầy sống động với biết bao các loài sinh vật như tôm, cá, cua,…Đứng bên bờ sông em có thể nhìn thấy rõ những chú cá tung tăng bơi lội trong nước trông rất đáng yêu. Bên bờ sông là những cây hoa bằng lăng tím và những cây phượng nở đỏ cả một góc trời. Bóng cây rủ xuống mặt nước trông như những cô thiếu nữ đang chải tóc soi gương để làm duyên. Em rất thích ngắm sông đặc biệt là khi hoàng hôn đến. Bởi khi ông mặt trời từ từ xuống núi thì cũng là lúc cả con sông như được khoác trên mình bộ áo mới màu vàng giáp bạc trông thật lộng lẫy và kiêu sa. Nhưng có lẽ sông Hương đẹp nhất, duyên dáng và lôi cuốn nhất phải là khi đêm đến. Khi bóng tối bắt đầu ngự trị muôn nơi cũng là lúc cả dòng sông trở nên yên ắng trầm mặc đến lạ. Nếu ai đã từng ngồi thuyền trên sông Hương để nghe nhã nhạc cung đình Huế thì có lẽ sẽ không bao giờ có thể quên được sự tha thiết, thấm đượm hồn Huế trên con sông này. Đó đã trở thành một nét văn hóa vô cùng đặc sắc đối với người dân nơi đây và khách du lịch khi đến xứ Huế mộng mơ.
Em yêu con sông Hương này lắm. Có lẽ không biết tự bao giờ mà sông Hương đã trở thành biểu tượng cho vùng đất nơi đây, trở thành điệu hồn xứ Huế vừa thơ mộng , thắm thiết lại rất mực dịu dàng thiết tha và trầm mặc.
Bài tham khảo Bài mẫu 2
“Trở lại Huế thương bài thơ khắc trong chiếc nón
Em cầm trên tay ra đứng bờ sông
Sông Hương nước chảy thuyền trôi lững lờ
Em trao nón đợi và em hẹn hò”
Đó là những câu hát vô cùng quen thuộc và nổi tiếng trong ca khúc Huế Thương của nghệ sĩ Vân Khánh - ca khúc mà có lẽ bất kì ai cũng đã từng nghe qua một lần trong đời. Trong ca khúc ấy, nhiều lần tác giả đã nhắc đến sông Hương - một dòng sông mang tính biểu tượng của thành phố Huế. Đây là một con sông mang vẻ đẹp độc đáo, đậm chất trữ tình và chất chứa những giá trị lịch sử - văn hóa sâu sắc.
Sông Hương là một con sống lớn, chảy từ vùng rừng núi hoang vu, đi qua những khu rừng um tùm, chảy qua những lăng tẩm xưa cũ, đi qua thành phố Huế mộng mơ rồi đổ ra biển. Mỗi khúc sông chảy qua các khu vực khác nhau sẽ mang những nét đẹp độc đáo riêng. Để rồi khi ghép lại với nhau, sẽ tạo nên một sông Hương độc đáo không thể tìm thấy ở nơi nào khác. Khúc đầu nguồn của dòng sông chảy qua vùng rừng núi hoang dã, có độc dốc cao, nên dòng nước chảy rất nhanh và xiết. Giữa dòng sông xuất hiện những mỏm đá lớn, ngăn cản dòng nước hoang dã lại, khiến chúng va vào, vỡ tan thành muôn ngàn bọt trắng xóa. Hai bên bờ sông, là những cây cổ thụ cao lớn, tán lá xum xuê, vươn ra che khuất hai bên bờ sông. Vạt cỏ hai bên bờ cũng vì thế là rất tươi tốt, lúc nào cũng ướt đẫm nước sông văng lên sau những vụ va chạm với đá ngầm hay cú tiếp đất sau thang trượt dài.
Băng qua khu rừng già, trở về với vùng đồng bằng và đi qua những khu lăng mộ cổ kính, uy nghiêm, sự hoang dại trước đó của sông Hương bỗng nhiên biến mất. Nó thoáng chốc trở nên trầm lắng, yên ả đến khó tin. Mặt sông lúc này phẳng lặng như mặt gương, hắt lên loang loáng những ánh sáng mặt trời. Hai bên bờ, những kiến trúc cổ kính, những hàng cây trầm lặng, những bãi cỏ vắng vẻ như tô đậm thêm vẻ đẹp lắng đọng của dòng sông. Có lẽ, nó cũng biết được mình đang chảy qua những kiến trúc cổ, nơi yên nghỉ của những vị vua, nên cố gắng im lặng, chảy thật chậm, thật nhẹ để không gây ảnh hưởng đến bầu không khí trang nghiêm đó. Cứ thế, sông Hương trôi đi lặng ngắt như tờ, trôi qua cả một vùng lịch sử xa vắng.
Về tới thành phố Huế, dòng sông lại tươi vui hơn hẳn. Nó khoác lên mình những tấm áo xanh thẫm, đỏ hồng, tím đậm, xanh lơ trong từng khoảnh khắc trong ngày, đỏm đáng khoe với những hàng cây cổ thụ hai bên bờ. Lúc này, như bịn rịn và lưu luyến đất liền, nó cố uốn mình vòng lên để ngắm thành phố thêm một lần nữa, trước khi đổ ra biển. Hai bên bờ sông lúc này là những ngôi nhà, khu dân cư đông đúc, náo nhiệt. Âm thanh của cuộc sống vang lên sống động, lan tỏa cho dòng sông một niềm vui khó tả. Nó rũ bỏ hết những cô đơn, trầm mặc lúc trước, đón những chiếc thuyền, chiếc tàu nô nức ngược xuôi, chở khách, hàng hóa đi lại tấp nập. Bầu không khí rộn ràng, vui tươi đó khiến dòng sông vui vẻ vô cùng, dường như sáng lên.
Dù là ở khúc sông nào, sông Hương vẫn thật đẹp trong mắt em. Nó thực sự thu hút và hấp dẫn em bởi chính vẻ đẹp độc đáo và ấn tượng của mình. Thật tự hào là một người con xứ Huế - mảnh đất có dòng sông Hương chảy qua.
Bài tham khảo Bài mẫu 3
Là một người con sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Huế thân thương. Em yêu quý nơi đây từ từng nhành cây đến ngọn cỏ, từng con đường đến ngôi nhà. Và tất nhiên là cả dòng sông Hương mỹ lệ.
Sông Hương là một dòng sông nổi tiếng mà thật khó để tìm thấy ai không biết đến nó cả. Từ lâu, dòng sông này đã đi vào thơ ca nhạc họa, khiến các thế hệ thi sĩ tốn không biết bao nhiêu là giấy mực. Đơn giản, bởi dòng sông ấy quá xinh đẹp và thơ mộng. Theo lời bà kể, dòng sông Hương là một con sông rất dài. Nó đi từ sơn cước hoang vu về đến ruộng lúa yên bình, ngang qua thành phố sầm uất rồi mới chảy ra đến biển. Em chỉ mới được nhìn ngắm và say mệ với khúc sông ngang qua phố Huế, nhưng chỉ thế cũng đủ để ngất ngây.
Khúc sông ấy rộng lắm, không rõ là bao nhiêu mét, nhưng vào những buổi mờ sương thì bờ sông bên kia sẽ chỉ còn là tàn ảnh. Nước sông Hương ở đây trôi chậm, lững lờ, dịu dàng như người con gái Huế. Nhiều lúc tưởng chừng như dòng sông ấy chẳng trôi bao giờ. Những khi gió nhẹ lướt qua mặt hồ, gợn lên từng bước sóng lăn tăn như muôn nghìn ô kẻ nhỏ. Nước sông hương không có màu sắc cụ thể mà thay đổi luân phiên trong ngày. Lúc sáng sớm thì màu xanh thẫm ánh đỏ của bình minh. Lúc trưa thì lâng lâng màu xanh ngọc bích, trong suốt. Lúc chiều tà thì pha thêm ánh vàng của hoàng hôn. Khi đêm tối, lại trở về màu đe huyền bí, dát thêm những ánh bàng bạc của trăng khuya.
Sông Hương yên bình và lặng lẽ chảy qua giữa thành phố Huế đem đến cho nơi đây những mộng mơ. Biết bao du khách từ xa đến chỉ để được ngắm nhìn vẻ đẹp mĩ miều của nơi đây. Đứng trên cây cầu bắc ngang qua, mà ngắm dòng nước uyển chuyển dưới chân mình. Và nếu mà có thể nán lại đến khi đem xuống, ấy mới là khi sông Hương đẹp nhất. Lúc ấy, dòng sông như là một nguồn sáng lấp lánh khổng lồ, lênh đênh với biết bao thuyền rồng trên mặt nước. Ở đó, có những người ca nữ cất lên những bài dạ cổ, rồi cả những khúc nhã nhạc cung đình ngày xưa nữa. Chao ôi mà xuyến xao. Nhắm mắt lại, lắng nghe từng câu ca, làn điệu, cảm nhận làn gió mang hơi lạnh từ dưới sông lên, mơ màng trong ánh nến mập mờ. Dễ tưởng như ta đang ở trên sông Hương của mấy năm kia.
Ngày nay, cùng với sự thay đổi của Huế, sông Hương cũng đổi thay. Nó cũng dần ồn ã hơn, tập nập hơn với bao chuyến tàu và người qua kẻ lại. Nhưng dù thế, sông Hương vẫn giữ mãi được những nét đẹp mộc mạc, nguyên sơ của những thuở đầu. Chân chất và dịu dàng như con người Huế xưa.
Bài tham khảo Bài mẫu 4
Huế trong trái tim mỗi người là điệu Nam ai, Nam bình đằm thắm, là tà áo dài tím phấp phới bay trên con đường mỗi buổi chiều. Huế trong trái tim tôi lại là dòng sông Hương ngọt ngào chảy lững lờ qua khắp thành phố, và đối với bản thân tôi, nhắc đến Huế phải là nhắc đến sông Hương, và sông Hương là linh hồn của vùng đất cố đô thuở nào.
Sông Hương chẳng chảy thắng. Có lẽ nó ưa cái vẻ vốn đã mềm mại, uyển chuyển của xứ Huế mộng mơ, nên nó uống một đường con thật tuyệt mĩ để vươn qua những dãy nhà, những con phố để rồi đổ ra biển xanh kia. Từ trên cao nhìn xuống, sông Hương như một tấm lụa đào mềm mại vắt qua dải đất của thành phố Huế. Tôi có dịp thăm Huế mấy lần và đã từng được đứng trên cầu Tràng Tiền mà ngắm nhìn cái dòng nước xanh biếc chảy dưới chân mình. Nước sông xanh trong như phản chiếu lại cả một vùng trời. Sông Hương khi về thành phố trở nên hiền hòa như một người con gái đẹp giữa vùng đất cố đô xinh đẹp và duyên dáng. Đứng trên cây cầu trắng mà trông xuống dưới, sông Hương chẳng khác gì một bức tranh in dấu những vẻ đẹp toàn mĩ nhất mà thành phố Huế mang trong mình.
Hai bên sông trồng đầy những cây phượng vĩ. Vào hè, hàng cây đỏ rực lên như hàng ngàn mâm xôi gấc in dấu xuống mặt hồ, khiến dòng nước xanh trong kia như nhuộm một màu đỏ chót. Những cánh phượng rơi xuống cứ lững lờ trôi theo dòng nước khiến sông Hương mang một vẻ đẹp gì đó vừa thơ mộng lại vừa mặn mà, đằm thắm. Những lớp sóng ở lòng sông thi nhau rượt đuổi tới tận chân trời. Trên sông, người dân chài đang cần mẫn giăng mắc từng lớp lưới, tiếng gõ vào mạn thuyền để đuổi cá như vang động cả một vùng trời. Thảng hoặc, người chài lưới ấy ngẫu hứng ca lên vài câu hò xứ Huế, khiến du khách cũng phải nán lại đôi chút mà thưởng thức cái điệu hò đặc biệt nơi vùng đất cố đô này.
Sông Hương về đêm lại mang một vẻ đẹp thật khác. Những ánh đèn lung linh in trên mặt nước càng khiến cho dòng sông mang một vẻ đẹp gì đấy thơ mộng lạ thường. Sông Hương về đêm tấp nập những con thuyền chở khách du lịch mà nghe những câu hò xứ Huế. Người ta nói rằng đến Huế mà không được nghe ca Huế trên sông Hương thì anh chưa từng được đặt chân vào xứ Huế. Thế mới nói rằng sông Hương là linh hồn của vùng đất này, nơi lưu giữ bao hương thơm của trăm ngàn loài hoa nơi xứ Huế, nơi chứng kiến từng đợt bom mà kẻ thù trút xuống khi chiến tranh đang hủy hoại đất nước nặng nề. Sông Hương trải qua bao thăng trầm cùng con người xứ Huế, bởi vậy nó được coi là biểu tượng sống của vùng đất cố đô đầy xinh đẹp này.
Sông Hương ghi dấu một ấn tượng đậm nét khó phai nhòa cho bất kì ai đã từng đặt chân đến đó. Say đắm trước cảnh đẹp sông Hương, con người ta lại càng thêm yêu xứ Huế, thêm yêu cảnh đẹp nơi quê hương đất nước mình.
Bài tham khảo Bài mẫu 5
Từ xưa đến nay, nhắc đến quê hương là nhắc đến cây đa, bến nước, sân đình, nhắc đến "dòng sông lấp lánh ", dòng sông mang linh hồn của cả một vùng đất chôn rau cắt rốn. Xứ Huế quê em có con sông Hương lặng lẽ uốn quanh, quyến luyến và dịu dàng cùng thành phố.
Dòng sông Hương quê em đẹp và nhẹ nhàng như cái tên của nó vậy, con sông mềm mại uốn quanh Huế thương tựa chiếc khăn hờ hững vắt ngang vai người tình muôn thuở. Các dòng sông khác thường chảy qua nhiều tỉnh thành, riêng dòng sông Hương, chỉ thuộc về riêng Huế, bởi vậy mà người ta hay gọi sông Hương là "dòng sông chung thủy". Dòng sông Hương, nước chảy khi dữ dội cuộn sóng, khi lại hiền hòa như một bản tình ca êm đềm. Sông Hương trầm mặc, cổ kính, có nét gì đó thật gần gũi và hoài niệm. Và hai bên bờ sông, Huế cũng hiện lên cổ kính và đẹp đẽ như thế. Em rất thích đứng trên cây cầu Trường Tiền, lặng ngắm sông Hương, khúc này không hiểu sao sông luôn chảy hiền hòa và chậm rãi. Sáng sớm, nắng từ trên cao hắt xuống lòng sông, lấp lánh dòng nước, in bóng những hàng cây bên bờ, in bóng cả bầu trời trong xanh, cao vời vợi. Chiều, sông Hương hóa mình vào một vẻ đẹp thầm lặng và kín đáo giữa thành phố như người con gái Huế trong tà áo dài tím, e thẹn, dịu dàng. Hoàng hôn trên sông Hương thực mới đẹp lạ kỳ, những vệt màu phía đằng Tây vàng rực, đỏ cháy, ấy vậy mà gam màu ấy trông vẫn êm đềm, trầm tĩnh và từ từ hòa vào bóng tối. Đêm, trên sông Hương, thuyền bè đi lại, thắp lên những cây đèn nến hình đóa sen, những khúc nhã nhạc cung đình cứ vang lên đằm thắm trên dòng sông quê như vậy, nằm dài trên thuyền mà khẽ đưa tay chạm vào dòng nước sông, thấy như mình đã vừa chạm lấy người chị gái đi xa trở về. Dòng sông Hương, dòng sông trữ tình, dòng sông kỷ niệm, cũng là dòng sông lịch sử, cùng dân tộc ta trải qua bao hành trình từ khi nó còn là một dòng sông xa lạ. Người ta mến sông Hương cũng bằng một tình yêu chung thủy và chân thành, tựa như chính những gì nó đã gửi vào Huế.
Em rất yêu dòng sông Hương quê em. Đây là dòng sông chất chứa bao kỷ niệm thời thơ ấu, dòng sông mang linh hồn của xứ Huế, là biểu tượng đẹp đẽ cho một thành phố hiền hòa.
- Viết bài văn tả dòng sông Hàn lớp 5
- Viết bài văn tả con suối lớp 5
- Viết bài văn tả hồ nước lớp 5
- Viết bài văn tả dòng sông Hồng lớp 5
- Viết bài văn tả cảnh ao hồ, sông suối ở quê hương em hoặc nơi em sống lớp 5
>> Xem thêm