Nhân hoá là dùng từ ngữ chỉ người hoặc chỉ đặc điểm, hoạt động của người để gọi hoặc kể tả cây cối, đồ vật, con vật một cách sinh động, gần gũi.
Để nhận biết phép nhân hoá có được sử dụng hay không, bạn có thể thực hiện theo các bước sau:
Bước 1: Chỉ ra dấu hiệu gồm sự vật, hiện tượng, loài vật được nhân hoá và từ ngữ dùng để nhân hoá.
Ví dụ: Trong đoạn văn xuất hiện các từ thường gọi người như: anh, chị, cô, dì,... và các từ này được dùng để gọi vật.
Bước 2: Xác định tác dụng của phép nhân hoá đó.
Ví dụ: làm cho sự vật trở nên gần gũi và gắn bó với con người.
Bước 1: Xác định đối tượng được nhân hoá.
- Cần xác định được sự vật (con vật, đồ vật, cây cối,…), hiện tượng tự nhiên (mây, mưa, gió,…) được nhân hoá.
- Ví dụ: Ông mặt trời thức dậy sau những đám mây trắng. (Sự vật được nhân hoá là “mặt trời”.)
Bước 2: Xác định cách nhân hoá phù hợp.
- Cần xác định được cách nhân hoá phù hợp với vật, hiện tượng tự nhiên nói đến trong câu để sự vật trở nên gần gũi và gắn bó với con người.
- Ví dụ: Mây đang thì thầm với gió. (Em dùng từ chỉ hoạt động, đặc điểm của người để kể, tả về vật, hiện tượng tự nhiên.)
Bước 3: Thực hiện biện pháp nhân hoá.
- Viết câu văn bằng ngôn ngữ sinh động, tự nhiên, phù hợp ngữ cảnh.
- Ví dụ: Những chú chim nhảy nhót, ríu rít với nhau trên cành cây.