Xuân đến trên thảo nguyên
Mùa đông đã du mục sang bên kia đèo. Mùa xuân đang lùa những đàn gia súc màu xanh của nó đến. Trên những cánh đồng, băng tuyết đã tan, mặt đất ướt như sương phủ lên từng chỗ. Từ miền ấy, những luồng hơi ấm bốc lên thổi vào núi, mang theo hơi thở mùa xuân của đất đai, hương vị của sữa đang lên hơi. Các cồn tuyết cũng xẹp xuống, những tảng băng trên núi đã chuyển mình và các dòng suối đóng băng cũng nứt nẻ, vỡ toác ra, rồi tràn lên, cuồn cuộn chảy thành những thác nước dũng mãnh kéo ầm ầm trong các thung lũng.
Có lẽ đó chính là mùa xuân đầu tiên trong thời niên thiếu của tôi. Dù sao đối với tôi nó cũng vẫn đẹp hơn tất cả các mùa xuân trước. Đứng ở trường chúng tôi, từ trên đỉnh đồi, có thể nhìn thấy cả thế giới tươi đẹp của mùa xuân mở rộng ra trước mắt. Mặt đất dường như dang tay chạy từ trên núi xuống và không đủ sức dừng lại nữa, cứ lao vùn vụt vào các vùng xa tắp của cánh thảo nguyên đang lấp lánh như bạc dưới ánh nắng, bao phủ trong một làn hơi huyền ảo. Ở một nơi nào xa tít tận góc biển chân trời có những hồ nước băng tan xanh biếc, những bầy ngựa đang hí lên; trên nền trời xanh, đàn sếu bay qua, cánh nâng những làn mây trắng.
Mùa xuân tới gieo vui vào lòng chúng tôi. Chúng tôi bày đủ các trò chơi, luôn cất tiếng cười vô cớ, cứ đến giờ tan học, suốt dọc đường về làng, chúng tôi vừa chạy vừa gọi nhau ầm ĩ.
(Theo Ai-ma-tốp)
Đối với nhân vật "tôi", đây là mùa xuân như thế nào?
A. Đây là mùa xuân đầu tiên ở trường.
B. Đây là mùa xuân đẹp hơn tất cả những mùa xuân trước.
C. Đây là mùa xuân đầu tiên của tác giả.
D. Đây là mùa xuân đẹp nhất trong thời niên thiếu, đẹp hơn tất cả những mùa xuân đã qua.
Em đọc đoạn thứ hai để chọn đáp án đúng.
Đối với nhân vật "tôi", đây là mùa xuân đẹp nhất trong thời niên thiếu, đẹp hơn tất cả những mùa xuân đã qua.
Đáp án D.